Chương 1171: Ma phó.
Thái Nhất Sinh Thủy
30/10/2016
Chương 1169: Ma phó.
Khương Hội Thư lạnh lùng nói:
Mạng của ta cho tới giờ đều nắm trong tay mình, không phải do ngươi bố thí, bây giờ nói gì cũng đã chậm, chết đi.
Hắc Xà trong tay hắn đột nhiên đánh ra, đâm thẳng tới chỗ hiểm đối phương.
Thời khắc mấu chốt, một đạo bóng đen bỗng nhiên đánh úp lại, đánh lên Hắc Xà kia, hai cổ lực lượng va chạm vào nhau bắn lui ra.
Bóng sau khi bị chấn khai cũng không biến mất, trực tiếp nhập vào trong cơ thể Khương Hội Thư.
Khương Hội Thư vốn tưởng rằng có người tới cứu mình, lộ vẻ đại hỉ, nhưng sau khi thấy người tới thì lòng liền chìm vào đáy cốc, tựa hồ còn đáng sợ hơn cả đối mặt hai người Úy Trì Kim, hoảng sợ quát to một tiếng liền giãy dụa muốn chạy trốn.
Nhưng hai người há có thể để hắn như ý, Hỏa Âm bắn ra một hỏa đạn lên bắp chân hắn, khiến hắn lần nữa té lăn trên đất, giãy dụa không thôi, cả người đều lộ ra cực kỳ thống khổ, trên người bắt đầu bốc lên trận trận đen kịt.
Là ai? Ngươi là người phương nào?
Úy Trì Kim nhìn về phía Đế Già đang từ xa đi tới, cảnh giác không thôi, thầm nghĩ hôm nay thật sự quá xui xẻo rồi, thoáng cái liên tiếp gặp phải cao thủ, trong mắt hắn lần nữa lộ ra sát khí, chuyện mình muốn giết ngyời thành Hồng Nguyệt quyết không thể truyền đi, nếu không thì phải chết chắc rồi.
Ha ha, không cần khẩn trương. Người này là nô lệ đào tẩu của ta, đa tạ nhị vị bắt lấy hắn.
Đế Già chậm rãi cười nói, trong mắt lộ ra vẻ cảm kích.
Úy Trì Kim nhướng mày, không tin hừ lạnh nói:
Hừ, nô lệ? Ngươi lừa gạt ai, một gã Võ Đế tứ tinh có được huyền khí cửu giai, sao có thể là nô lệ của ngươi được, mau báo ra thân phận, ta có thể tha chết cho ngươi.
Đế Già khẽ cười nói:
Người ah, nói chuyện luôn nghĩ một đằng nói một nẻo, thần sắc trong mắt ngươi rõ ràng là đang nói cho ta biết nhất định phải giế ta, nhưng trong miệng lại nói cái gì mà tha ta một mạng chứ? Ta từ trong mắt ngươi thấy được âm hiểm xảo trá, ngươi bây giờ đang tìm nhược điểm của ta, định thừa lúc ta không sẵn sàng đột nhiên ra tay đánh lén, có đúng không?
Úy Trì Kim trong nội tâm đại chấn, cách nghĩ của hắn lại hoàn toàn bị đối phương nhìn thấu, một loại xấu hổ và giận dữ chi ý phảng phất trần trụi xông lên đầu, cả giận nói:
Phải thì đã sao? Cho dù ngươi có tuệ nhãn kinh người, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết rồi
Trường xà tiên trong tay hắn lần nữa bắn lên, đột nhiên đánh tới Đế Già, không chút nương tay.
Khóe miệng Đế Già treo nụ cười nhạt, chậm rãi thì thầm:
Con sâu cái kiến vô tri a!
Đôi mắt thanh tịnh như nước, không có một tia rung động kia của hắn lọt vào mắt Úy Trì Kim lại khiến hắn có chút hoảng, quát to:
Nói nhảm gì thế, một bên nói bậy nói bạ! Hắc Xà Quyển Phong Vân Phá.
Hắc Xà trường tiên bay múa trên không trung, hiện ra quỹ tích đinh ốc qua lại như con thoi, hóa ra từng đạo khí tức màu đen, thoáng cái bao phủ cả người Đế Già vào trong đó, đánh xuống dưới.
Trong mắt Úy Trì Kim bắn ra một đạo hàn mang lăng lệ, dùng phán đoán của hắn, chỉ cần một chiêu này đắc thủ, đối phương hẳn phải chết không thể nghi ngờ
“Oanh”
Trường xà đột nhiên đụng vào trên một cổ lực lượng khổng lồ, chỉ riêng lực phản chấn đã khiến Úy Trì Kim thiếu chút nữa vuột mất trường tiên khỏi tay.
Mà người ngăn trở công kích trước người Đế Già đúng là Khương Hội Thư, một cổ thần sắc tà tà hiển hiện trong mắt hắn, hắn phẫn nộ quát:
Xảo Đoạt Vô Cực Phiến, Nhất Phiến Cực Dương Kinh Thiên
“Bành bành bành”
Cự phiến vẫy ra, một cổ kình khí rất mạnh như chuỗi hạt châu nổ tung trên không trung, mỗi một đạo khí kình nổ bung đều chấn ra ma khí nhàn nhạt, một đường chấn vang mà đi.
Làm sao có thể?
Úy Trì Kim hoảng hốt, không kịp ngẫm nghĩ nữa, trường tiên trong tay múa ra mấy vòng trước người, hình thành hình thái phòng ngự bàn xà!
Hừ, ánh sáng hạt gạo, Huyền Âm Liệt Địa.
Khương Hội Thư lần nữa hét lớn một tiếng, quạt xếp trong tay biến đổi chiêu thức, lật tay chúi xuống, toàn bộ mặt đất đột nhiên tạc lên, lực lượng khủng bố từ trong địa mạch lao ra, Úy Trì Kim rốt cuộc không ngăn cản nổi nữa, phun ra một miệng lớn máu tươi bay ra ngoài. Hắc Xà trường tiên trong tay cũng bị hắn dùng đến cực hạn, từng cái nổ bung, đứt thành từng đoạn rơi trên mặt đất.
Cái này, cái này. . .
Hỏa Âm ngơ ngác nhìn tất cả, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, một người vốn sắp chết lại bộc phát ra lực lượng cường đại như thế, không chỉ không còn bộ dáng gần chết, ngược lại một lần hành động cuốn sạch suy tàn, dễ dàng lật ngược thế trận
Quạt xếp trong tay Khương Hội Thư vừa thu lại, liền chỉ tay về phía Hỏa Âm.
Một cổ cảm giác sợ hãi lan tràn trong lòng Hỏa Âm, chỉ một ngón tay kia đã khiến nàng sinh ra một cổ cảm giác khó có thể chống lại.
Biến hóa trước sau không khỏi cũng quá lớn đi? Coi như là thần dược trong truyền thuyết cũng không thể nào khiến lực lượng Khương Hội Thư lập tức khôi phục ah, hơn nữa còn mang đến cho nàng cảm giác cường đại hơn cả trước kia nữa.
Tốt rồi, dừng tay.
Đế Già nhẹ nhàng cười cười, nói:
Điểm đến liền dừng là được, không nên tổn thương hòa khí, các ngươi sẽ lập tức thành người một nhà rồi.
Vâng thưa chủ nhân
Khương Hội Thư cung kính bái nói, cẩn thận từng li từng tí thối lui đến bên người Đế Già, bộ dáng cực kỳ trung thành.
Người một nhà. . .
Trong lòng Hỏa Âm dâng lên một loại cảm giác xấu, xa xa Úy Trì Kim đang trọng thương trên mặt đất lòng cũng trầm xuống, hiện giờ đã không còn năng lực lượng chọn vận mệnh nữa rồi, chỉ có thể mặc người chém giết thôi
Đế Già cười nói:
Có phải các ngươi cảm thấy rất kỳ quái, hắn rõ ràng sắp chết, sao lại đột nhiên trở nên sinh long hoạt hổ như trước không?
Hai người đều tràn đầy nghi hoặc, còn có đắng chát vô tận nữa.
Đế Già cười nói:
Đó là bởi vì ta ban cho hắn lực lượng, loại lực lượng này không những có được chiến ý vô cùng, lực lượng vô cùng, còn có thể ở trên cơ sở vốn có đề cao thêm một tầng, thực lực hắn chẳng qua chỉ là Võ Đế tứ tinh, sau khi đạt được lực lượng của ta rất nhanh có thể đạt tới tứ tinh đỉnh phong, thậm chí là ngũ tinh.
Cái này. . . đây là khả năng thế nào, ngươi, ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Hỏa Âm trong lòng hoảng sợ không thôi, trên Võ Đế, bất luận tiến giai một tinh nào đều khó khăn hơn từ đầu tu luyện tới Võ Đế nhiều.
Người bình thường cảm thấy sau khi tiến vào Cửu Thiên cảnh về cơ bản có thể coi như đạt tới đỉnh phong võ đạo rồi, kỳ thật vẫn kém xa, bất kỳ một cửa khẩu nhỏ nào đều đủ khiến ngươi cả đời không tiến thêm nổi. Cho nên loại hiện tượng lập tức tăng thực lực lên một tinh, hơn nữa có thể có chiến ý vô cùng, lực lượng vô cùng này rất khó có thể hiểu được.
Đế Già khóe miệng hiện ra lãnh ý, nhe răng cười nói:
Các ngươi lập tức sẽ biết đây đều làsự thật, về phần ta là ai? Các ngươi cũng như hắn, xưng hô ta là “chủ nhân” là được rồi
Thân thể của hắn bỗng nhiên biến mất, hóa thành một đoàn ma khí đánh tới trên người Úy Trì Kim.
Khương Hội Thư lạnh lùng nói:
Mạng của ta cho tới giờ đều nắm trong tay mình, không phải do ngươi bố thí, bây giờ nói gì cũng đã chậm, chết đi.
Hắc Xà trong tay hắn đột nhiên đánh ra, đâm thẳng tới chỗ hiểm đối phương.
Thời khắc mấu chốt, một đạo bóng đen bỗng nhiên đánh úp lại, đánh lên Hắc Xà kia, hai cổ lực lượng va chạm vào nhau bắn lui ra.
Bóng sau khi bị chấn khai cũng không biến mất, trực tiếp nhập vào trong cơ thể Khương Hội Thư.
Khương Hội Thư vốn tưởng rằng có người tới cứu mình, lộ vẻ đại hỉ, nhưng sau khi thấy người tới thì lòng liền chìm vào đáy cốc, tựa hồ còn đáng sợ hơn cả đối mặt hai người Úy Trì Kim, hoảng sợ quát to một tiếng liền giãy dụa muốn chạy trốn.
Nhưng hai người há có thể để hắn như ý, Hỏa Âm bắn ra một hỏa đạn lên bắp chân hắn, khiến hắn lần nữa té lăn trên đất, giãy dụa không thôi, cả người đều lộ ra cực kỳ thống khổ, trên người bắt đầu bốc lên trận trận đen kịt.
Là ai? Ngươi là người phương nào?
Úy Trì Kim nhìn về phía Đế Già đang từ xa đi tới, cảnh giác không thôi, thầm nghĩ hôm nay thật sự quá xui xẻo rồi, thoáng cái liên tiếp gặp phải cao thủ, trong mắt hắn lần nữa lộ ra sát khí, chuyện mình muốn giết ngyời thành Hồng Nguyệt quyết không thể truyền đi, nếu không thì phải chết chắc rồi.
Ha ha, không cần khẩn trương. Người này là nô lệ đào tẩu của ta, đa tạ nhị vị bắt lấy hắn.
Đế Già chậm rãi cười nói, trong mắt lộ ra vẻ cảm kích.
Úy Trì Kim nhướng mày, không tin hừ lạnh nói:
Hừ, nô lệ? Ngươi lừa gạt ai, một gã Võ Đế tứ tinh có được huyền khí cửu giai, sao có thể là nô lệ của ngươi được, mau báo ra thân phận, ta có thể tha chết cho ngươi.
Đế Già khẽ cười nói:
Người ah, nói chuyện luôn nghĩ một đằng nói một nẻo, thần sắc trong mắt ngươi rõ ràng là đang nói cho ta biết nhất định phải giế ta, nhưng trong miệng lại nói cái gì mà tha ta một mạng chứ? Ta từ trong mắt ngươi thấy được âm hiểm xảo trá, ngươi bây giờ đang tìm nhược điểm của ta, định thừa lúc ta không sẵn sàng đột nhiên ra tay đánh lén, có đúng không?
Úy Trì Kim trong nội tâm đại chấn, cách nghĩ của hắn lại hoàn toàn bị đối phương nhìn thấu, một loại xấu hổ và giận dữ chi ý phảng phất trần trụi xông lên đầu, cả giận nói:
Phải thì đã sao? Cho dù ngươi có tuệ nhãn kinh người, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết rồi
Trường xà tiên trong tay hắn lần nữa bắn lên, đột nhiên đánh tới Đế Già, không chút nương tay.
Khóe miệng Đế Già treo nụ cười nhạt, chậm rãi thì thầm:
Con sâu cái kiến vô tri a!
Đôi mắt thanh tịnh như nước, không có một tia rung động kia của hắn lọt vào mắt Úy Trì Kim lại khiến hắn có chút hoảng, quát to:
Nói nhảm gì thế, một bên nói bậy nói bạ! Hắc Xà Quyển Phong Vân Phá.
Hắc Xà trường tiên bay múa trên không trung, hiện ra quỹ tích đinh ốc qua lại như con thoi, hóa ra từng đạo khí tức màu đen, thoáng cái bao phủ cả người Đế Già vào trong đó, đánh xuống dưới.
Trong mắt Úy Trì Kim bắn ra một đạo hàn mang lăng lệ, dùng phán đoán của hắn, chỉ cần một chiêu này đắc thủ, đối phương hẳn phải chết không thể nghi ngờ
“Oanh”
Trường xà đột nhiên đụng vào trên một cổ lực lượng khổng lồ, chỉ riêng lực phản chấn đã khiến Úy Trì Kim thiếu chút nữa vuột mất trường tiên khỏi tay.
Mà người ngăn trở công kích trước người Đế Già đúng là Khương Hội Thư, một cổ thần sắc tà tà hiển hiện trong mắt hắn, hắn phẫn nộ quát:
Xảo Đoạt Vô Cực Phiến, Nhất Phiến Cực Dương Kinh Thiên
“Bành bành bành”
Cự phiến vẫy ra, một cổ kình khí rất mạnh như chuỗi hạt châu nổ tung trên không trung, mỗi một đạo khí kình nổ bung đều chấn ra ma khí nhàn nhạt, một đường chấn vang mà đi.
Làm sao có thể?
Úy Trì Kim hoảng hốt, không kịp ngẫm nghĩ nữa, trường tiên trong tay múa ra mấy vòng trước người, hình thành hình thái phòng ngự bàn xà!
Hừ, ánh sáng hạt gạo, Huyền Âm Liệt Địa.
Khương Hội Thư lần nữa hét lớn một tiếng, quạt xếp trong tay biến đổi chiêu thức, lật tay chúi xuống, toàn bộ mặt đất đột nhiên tạc lên, lực lượng khủng bố từ trong địa mạch lao ra, Úy Trì Kim rốt cuộc không ngăn cản nổi nữa, phun ra một miệng lớn máu tươi bay ra ngoài. Hắc Xà trường tiên trong tay cũng bị hắn dùng đến cực hạn, từng cái nổ bung, đứt thành từng đoạn rơi trên mặt đất.
Cái này, cái này. . .
Hỏa Âm ngơ ngác nhìn tất cả, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, một người vốn sắp chết lại bộc phát ra lực lượng cường đại như thế, không chỉ không còn bộ dáng gần chết, ngược lại một lần hành động cuốn sạch suy tàn, dễ dàng lật ngược thế trận
Quạt xếp trong tay Khương Hội Thư vừa thu lại, liền chỉ tay về phía Hỏa Âm.
Một cổ cảm giác sợ hãi lan tràn trong lòng Hỏa Âm, chỉ một ngón tay kia đã khiến nàng sinh ra một cổ cảm giác khó có thể chống lại.
Biến hóa trước sau không khỏi cũng quá lớn đi? Coi như là thần dược trong truyền thuyết cũng không thể nào khiến lực lượng Khương Hội Thư lập tức khôi phục ah, hơn nữa còn mang đến cho nàng cảm giác cường đại hơn cả trước kia nữa.
Tốt rồi, dừng tay.
Đế Già nhẹ nhàng cười cười, nói:
Điểm đến liền dừng là được, không nên tổn thương hòa khí, các ngươi sẽ lập tức thành người một nhà rồi.
Vâng thưa chủ nhân
Khương Hội Thư cung kính bái nói, cẩn thận từng li từng tí thối lui đến bên người Đế Già, bộ dáng cực kỳ trung thành.
Người một nhà. . .
Trong lòng Hỏa Âm dâng lên một loại cảm giác xấu, xa xa Úy Trì Kim đang trọng thương trên mặt đất lòng cũng trầm xuống, hiện giờ đã không còn năng lực lượng chọn vận mệnh nữa rồi, chỉ có thể mặc người chém giết thôi
Đế Già cười nói:
Có phải các ngươi cảm thấy rất kỳ quái, hắn rõ ràng sắp chết, sao lại đột nhiên trở nên sinh long hoạt hổ như trước không?
Hai người đều tràn đầy nghi hoặc, còn có đắng chát vô tận nữa.
Đế Già cười nói:
Đó là bởi vì ta ban cho hắn lực lượng, loại lực lượng này không những có được chiến ý vô cùng, lực lượng vô cùng, còn có thể ở trên cơ sở vốn có đề cao thêm một tầng, thực lực hắn chẳng qua chỉ là Võ Đế tứ tinh, sau khi đạt được lực lượng của ta rất nhanh có thể đạt tới tứ tinh đỉnh phong, thậm chí là ngũ tinh.
Cái này. . . đây là khả năng thế nào, ngươi, ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Hỏa Âm trong lòng hoảng sợ không thôi, trên Võ Đế, bất luận tiến giai một tinh nào đều khó khăn hơn từ đầu tu luyện tới Võ Đế nhiều.
Người bình thường cảm thấy sau khi tiến vào Cửu Thiên cảnh về cơ bản có thể coi như đạt tới đỉnh phong võ đạo rồi, kỳ thật vẫn kém xa, bất kỳ một cửa khẩu nhỏ nào đều đủ khiến ngươi cả đời không tiến thêm nổi. Cho nên loại hiện tượng lập tức tăng thực lực lên một tinh, hơn nữa có thể có chiến ý vô cùng, lực lượng vô cùng này rất khó có thể hiểu được.
Đế Già khóe miệng hiện ra lãnh ý, nhe răng cười nói:
Các ngươi lập tức sẽ biết đây đều làsự thật, về phần ta là ai? Các ngươi cũng như hắn, xưng hô ta là “chủ nhân” là được rồi
Thân thể của hắn bỗng nhiên biến mất, hóa thành một đoàn ma khí đánh tới trên người Úy Trì Kim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.