Chương 1182: Ma vân. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
30/10/2016
Chương 1180: Ma vân. (1)
Dáng cười Hứa Diễm ngưng tụ, ngốc trệ một thoáng, nhìn vào quạt xếp trong tay, thần sắc dần dần bắt đầu trầm trọng. Hắn thật sự cảm nhận được một cổ ma khí từ trên đó, hắn ngưng thanh nói:
Ý của ngươi là nói, đã có Đại Ma đi ra, hơn nữa còn giết Khương Hội Thư?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Đại Ma giết chết Khương Hội Thư cũng không phải Đại Ma dưới phong ấn, nhưng mục đích của hắn chính là mở ra toàn bộ phong ấn, giải phóng Đại Ma bên dưới ra:
Hắn ngưng trọng nói:
Cho nên ngươi bây giờ mau nói cho ta biết, bảy đạo phong ấn đã mở ra mấy đạo rồi?
Hứa Diễm trong nội tâm chấn động, dưới khí thế bức người của Lý Vân Tiêu, hắn vậy mà sinh ra một tia áp lực, cầm chặt lấy quạt xếp trong tay, sắc mặt âm trầm bất định.
Đối với lời Lý Vân Tiêu nói về mặt lý trí hắn không thể tin, nhưng chẳng biết tại sao, về tình cảm thì lại đi tin. Bản năng Thuật Luyện Sư khiến hắn cảm giác được đối phương cũng không gạt hắn, nhưng mà. . .
Hắn thận trọng nói:
Nơi này ta đã xem qua rất nhiều điển tịch, căn bản không có nói đến Đại Ma gì cả, tất cả đều chỉ về một hướng — con đường thành thần!
Lý Vân Tiêu nhướng mày, hừ lạnh nói:
Hừ con đường thành thần? Vớ vẩn, nơi này sở dĩ gọi là Mai Cốt chi địa, chính là vì có đại lượng thi hài võ giả thời xa xưa, nếu con đường thành thần ở trong đó vậy thì vì sao phải phong ấn, những người này lại vì sao mà chết?
Sắc mặt Hứa Diễm trầm xuống, những điều này hắn cũng từng hoài nghi, nhưng ghi chép trong đại lượng sách cổ, khiến hắn dần mất đi hết hoài nghi:
Đã biết rõ nơi này gọi là Mai Cốt chi địa, vậy tất nhiên hiểu được sự tồn tại của danh tự, đây là bảo mạch vô thượng đã từng sinh ra đời Chân Long, tự nhiên là nơi thành thần rồi!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn hắn, mỉa mai nói:
Cho dù đã từng là linh mạch vô thượng, nhưng giờ thì sao? Chính vì nơi này từng sinh ra đời Chân Long, bởi vậy mới là nơi tuyệt diệu có thể bằng vào Long khí để trấn áp Đại Ma a!
Hứa Diễm chấn động toàn thân, trong lòng đã bị hắn nói dao động, nhưng luôn khó có thể thừa nhận, liên tục lắc đầu nói:
Không có khả năng, cố gắng nhiều năm như vậy, há có thể vì một người không hiểu thấu như ngươi nói một ít loạn ngôn mà thay đổi được, ngươi rốt cuộc là ai? Nếu không bạo lộ thân phận thì đừng trách ta không khách khí!
Khí thế trên người hắn lại vọt lên, dưới sự khống chế của tinh thần lực cường đại, hóa thành từng vòng bạch quang, vây quanh lấy bốn phía Lý Vân Tiêu, tùy thời chuẩn bị ra tay
Lý Vân Tiêu nhìn hắn, nói từng chữ:
Bởi vì ta chính là người phá vỡ tầng phong ấn ở trước, những tin tức này là ta vừa mới đạt được, huống hồ ta cũng từng trong lúc vô tình thả ra phân thân của Đại Ma này, nếu để cho bọn hắn tụ cùng một chỗ, thì sẽ là một phiền toái rất lớn.
Ngươi. . .
Hứa Diễm kinh hãi nói:
Phong ấn kia là do ngươi phá sao, ta không tin, mỗi một đạo phong ấn đều có Long bí bảo trấn thủ, nếu ngươi đã nói mình phá ấn, vậy thì bí bảo đâu?
Trong hai mắt Lý Vân Tiêu hiện ra nước mắt óng ánh, ánh huỳnh quang chớp động, tỏa ra khí tức tánh mạng vô cùng, lại lung lay không rơi xuống, nói:
Chân Long chi lệ, đã tin tưởng chưa?
Hứa Diễm hít một hơi lạnh, sắc mặt trắng bệch lên. Đối phương không chỉ lấy ra Chân Long bí bảo, hơn nữa bí bảo này xem ra đã bị luyện hóa, coi như là hắn muốn luyện hóa một kiện bí bảo cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được ngay.
Giờ phút này hắn đối với lời Lý Vân Tiêu nói đã tin thất thất bát bát, trong lòng cực kỳ hỗn loạn, nếu bên dưới này quả thật có đại ma, hơn nữa có thể tồn tại thời gian lâu như thế, vậy thì đây tuyệt đối là một trường hạo kiếp.
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:
Ngươi thân là ti trưởng nguyên ti Thánh Vực, có trách nhiệm ngăn phong ấn bị phá hư, nói cho ta biết, bảy đạo phong ấn hiên giờ còn mấy đạo?
Hứa Diễm tâm loạn như ma, kinh ngạc nói:
Đã mở năm đạo, chỉ còn lại hai đạo cuối cùng thôi. . . , hơn nữa đạo thứ sáu. . .
Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên một hồi đất rung núi chuyển truyền đến, toàn bộ Mai Cốt chi địa đều bị run rẩy, ngay sau đó là tiếng oanh minh cực lớn truyền vào tai.
“Ầm ầm”
Như rời sập đất sụt, chấn động dưới chân ngày càng mạnh, giống như đại địa tan vỡ vậy.
Sắc mặt Hứa Diễm đại biến, nhìn qua phương hướng chấn động kia, thất thanh nói:
Không tốt, đó là chỗ phong ấn thứ sáu.
Hai người dõi mắt nhìn lại, xa xa chỗ khu mười ba tây nam bắt đầu bốc lên hắc khí, mây đen quay cuồng trên bầu trời, bắt đầu xuất hiện tầng tầng dị tượng.
Lý Vân Tiêu kinh hãi nói:
Ma khí thật mạnh!
Trên mặt hắn ẩn ẩn hiện ra vẻ giận dữ ra:
Phong ấn vừa mở đã có ma khí mạnh như thế, ngươi là mù lòa hay là giả ngu? Vậy mà nói với ta là nơi thành thần gì đó?
Hứa Diễm cả người đều ngốc trệ, nhìn qua bầu trời bên kia lẩm bẩm:
Cái này. . . , làm sao có thể. . . , trước kia chưa bao giờ có dị tượng như thế a, chẳng lẽ đạo phong ấn cuối cùng cũng đã không còn sao?
Lý Vân Tiêu trong nội tâm chấn động, vội hỏi:
Rất có khả năng, đạo phong ấn cuối cùng kia ở đâu?
Hứa Diễm cười khổ lắc đầu, nói:
Không biết.
Hắn tràn đầy thần sắc lo lắng, ngóng nhìn về xa xa nói:
Chư vị đại nhân Hóa Thần Hải đang ở chỗ này, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu?
Con em ngươi, người Thánh Vực và Hóa Thần Hải v cho tới bây giờ đều là thành sự không có bại sự có thừa.
Lý Vân Tiêu tức giận dậm chân, cả người hóa thành một đạo kim quang bay về chỗ hắc khí đầy trời phía xa xa.
Hứa Diễm bị chửi ngốc trệ ở đó, đã bao nhiêu năm rồi không ai dám mắng hắn như thế? Một hồi sau mới kịp phản ứng lại, mắt thấy đường Lý Vân Tiêu đã bị cường giả ở xa xa ngăn trở, hắn mới mở miệng cao giọng nói:
Thả hắn đi qua.
Đột nhiên một đạo huyết quang thoáng hiện, Huyết Thần Tử gầm thét quát:
Là ngươi, rốt cuộc tìm được ngươi rồi, đưa ta Huyết Thú mau.
Thanh âm kia như cuồng loạn, cơ hồ tất cả lực lượng đều tuôn ra khỏi lồng ngực hắn, chấn vang trên trời cao.
Ai nha, thì ra là ngươi ah, hạnh ngộ hạnh ngộ, thật sự là nhân sinh nơi nào không gặp lại, bất quá ta không rảnh, lần sau nói chuyện tiếp.
Lý Vân Tiêu trong nháy mắt đã hóa thành lôi điện, chớp mắt đã hóa thành một điểm đen phía chân trời, chỉ truyền đến thanh âm dí dỏm.
Huyết Thần Tử tức đến toàn thân đỏ bừng, huyết hồng chi khí tràn khắp trời, hắn thiêu đốt lên máu tươi của mình muốn đuổi theo, tốc độ còn trên cả Lý Vân Tiêu.
Hứa Diễm nhướng mày, hắn cũng biết Huyết Thần Cung bố trí xuống trận pháp kết giới trên Mai Cốt chi địa chính là để tìm người, không nghĩ tới người nọ chính là Lý Vân Tiêu, hắn còn muốn tìm Huyết Thần Tử hỏi một chút về lai lịch Lý Vân Tiêu, nhưng giờ phút này cũng không có thời gian đi bận tâm những chuyện này nữa, một các cao thủ nguyên ti cũng nhao nhao đến đây, tất cả đều cảm thấy có việc xảy ra, thủ hộ ở bên người Hứa Diễm, nguyên một đám ngưng trọng nhìn qua hương khu mười ba tây nam.
Dáng cười Hứa Diễm ngưng tụ, ngốc trệ một thoáng, nhìn vào quạt xếp trong tay, thần sắc dần dần bắt đầu trầm trọng. Hắn thật sự cảm nhận được một cổ ma khí từ trên đó, hắn ngưng thanh nói:
Ý của ngươi là nói, đã có Đại Ma đi ra, hơn nữa còn giết Khương Hội Thư?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Đại Ma giết chết Khương Hội Thư cũng không phải Đại Ma dưới phong ấn, nhưng mục đích của hắn chính là mở ra toàn bộ phong ấn, giải phóng Đại Ma bên dưới ra:
Hắn ngưng trọng nói:
Cho nên ngươi bây giờ mau nói cho ta biết, bảy đạo phong ấn đã mở ra mấy đạo rồi?
Hứa Diễm trong nội tâm chấn động, dưới khí thế bức người của Lý Vân Tiêu, hắn vậy mà sinh ra một tia áp lực, cầm chặt lấy quạt xếp trong tay, sắc mặt âm trầm bất định.
Đối với lời Lý Vân Tiêu nói về mặt lý trí hắn không thể tin, nhưng chẳng biết tại sao, về tình cảm thì lại đi tin. Bản năng Thuật Luyện Sư khiến hắn cảm giác được đối phương cũng không gạt hắn, nhưng mà. . .
Hắn thận trọng nói:
Nơi này ta đã xem qua rất nhiều điển tịch, căn bản không có nói đến Đại Ma gì cả, tất cả đều chỉ về một hướng — con đường thành thần!
Lý Vân Tiêu nhướng mày, hừ lạnh nói:
Hừ con đường thành thần? Vớ vẩn, nơi này sở dĩ gọi là Mai Cốt chi địa, chính là vì có đại lượng thi hài võ giả thời xa xưa, nếu con đường thành thần ở trong đó vậy thì vì sao phải phong ấn, những người này lại vì sao mà chết?
Sắc mặt Hứa Diễm trầm xuống, những điều này hắn cũng từng hoài nghi, nhưng ghi chép trong đại lượng sách cổ, khiến hắn dần mất đi hết hoài nghi:
Đã biết rõ nơi này gọi là Mai Cốt chi địa, vậy tất nhiên hiểu được sự tồn tại của danh tự, đây là bảo mạch vô thượng đã từng sinh ra đời Chân Long, tự nhiên là nơi thành thần rồi!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn hắn, mỉa mai nói:
Cho dù đã từng là linh mạch vô thượng, nhưng giờ thì sao? Chính vì nơi này từng sinh ra đời Chân Long, bởi vậy mới là nơi tuyệt diệu có thể bằng vào Long khí để trấn áp Đại Ma a!
Hứa Diễm chấn động toàn thân, trong lòng đã bị hắn nói dao động, nhưng luôn khó có thể thừa nhận, liên tục lắc đầu nói:
Không có khả năng, cố gắng nhiều năm như vậy, há có thể vì một người không hiểu thấu như ngươi nói một ít loạn ngôn mà thay đổi được, ngươi rốt cuộc là ai? Nếu không bạo lộ thân phận thì đừng trách ta không khách khí!
Khí thế trên người hắn lại vọt lên, dưới sự khống chế của tinh thần lực cường đại, hóa thành từng vòng bạch quang, vây quanh lấy bốn phía Lý Vân Tiêu, tùy thời chuẩn bị ra tay
Lý Vân Tiêu nhìn hắn, nói từng chữ:
Bởi vì ta chính là người phá vỡ tầng phong ấn ở trước, những tin tức này là ta vừa mới đạt được, huống hồ ta cũng từng trong lúc vô tình thả ra phân thân của Đại Ma này, nếu để cho bọn hắn tụ cùng một chỗ, thì sẽ là một phiền toái rất lớn.
Ngươi. . .
Hứa Diễm kinh hãi nói:
Phong ấn kia là do ngươi phá sao, ta không tin, mỗi một đạo phong ấn đều có Long bí bảo trấn thủ, nếu ngươi đã nói mình phá ấn, vậy thì bí bảo đâu?
Trong hai mắt Lý Vân Tiêu hiện ra nước mắt óng ánh, ánh huỳnh quang chớp động, tỏa ra khí tức tánh mạng vô cùng, lại lung lay không rơi xuống, nói:
Chân Long chi lệ, đã tin tưởng chưa?
Hứa Diễm hít một hơi lạnh, sắc mặt trắng bệch lên. Đối phương không chỉ lấy ra Chân Long bí bảo, hơn nữa bí bảo này xem ra đã bị luyện hóa, coi như là hắn muốn luyện hóa một kiện bí bảo cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được ngay.
Giờ phút này hắn đối với lời Lý Vân Tiêu nói đã tin thất thất bát bát, trong lòng cực kỳ hỗn loạn, nếu bên dưới này quả thật có đại ma, hơn nữa có thể tồn tại thời gian lâu như thế, vậy thì đây tuyệt đối là một trường hạo kiếp.
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:
Ngươi thân là ti trưởng nguyên ti Thánh Vực, có trách nhiệm ngăn phong ấn bị phá hư, nói cho ta biết, bảy đạo phong ấn hiên giờ còn mấy đạo?
Hứa Diễm tâm loạn như ma, kinh ngạc nói:
Đã mở năm đạo, chỉ còn lại hai đạo cuối cùng thôi. . . , hơn nữa đạo thứ sáu. . .
Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên một hồi đất rung núi chuyển truyền đến, toàn bộ Mai Cốt chi địa đều bị run rẩy, ngay sau đó là tiếng oanh minh cực lớn truyền vào tai.
“Ầm ầm”
Như rời sập đất sụt, chấn động dưới chân ngày càng mạnh, giống như đại địa tan vỡ vậy.
Sắc mặt Hứa Diễm đại biến, nhìn qua phương hướng chấn động kia, thất thanh nói:
Không tốt, đó là chỗ phong ấn thứ sáu.
Hai người dõi mắt nhìn lại, xa xa chỗ khu mười ba tây nam bắt đầu bốc lên hắc khí, mây đen quay cuồng trên bầu trời, bắt đầu xuất hiện tầng tầng dị tượng.
Lý Vân Tiêu kinh hãi nói:
Ma khí thật mạnh!
Trên mặt hắn ẩn ẩn hiện ra vẻ giận dữ ra:
Phong ấn vừa mở đã có ma khí mạnh như thế, ngươi là mù lòa hay là giả ngu? Vậy mà nói với ta là nơi thành thần gì đó?
Hứa Diễm cả người đều ngốc trệ, nhìn qua bầu trời bên kia lẩm bẩm:
Cái này. . . , làm sao có thể. . . , trước kia chưa bao giờ có dị tượng như thế a, chẳng lẽ đạo phong ấn cuối cùng cũng đã không còn sao?
Lý Vân Tiêu trong nội tâm chấn động, vội hỏi:
Rất có khả năng, đạo phong ấn cuối cùng kia ở đâu?
Hứa Diễm cười khổ lắc đầu, nói:
Không biết.
Hắn tràn đầy thần sắc lo lắng, ngóng nhìn về xa xa nói:
Chư vị đại nhân Hóa Thần Hải đang ở chỗ này, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu?
Con em ngươi, người Thánh Vực và Hóa Thần Hải v cho tới bây giờ đều là thành sự không có bại sự có thừa.
Lý Vân Tiêu tức giận dậm chân, cả người hóa thành một đạo kim quang bay về chỗ hắc khí đầy trời phía xa xa.
Hứa Diễm bị chửi ngốc trệ ở đó, đã bao nhiêu năm rồi không ai dám mắng hắn như thế? Một hồi sau mới kịp phản ứng lại, mắt thấy đường Lý Vân Tiêu đã bị cường giả ở xa xa ngăn trở, hắn mới mở miệng cao giọng nói:
Thả hắn đi qua.
Đột nhiên một đạo huyết quang thoáng hiện, Huyết Thần Tử gầm thét quát:
Là ngươi, rốt cuộc tìm được ngươi rồi, đưa ta Huyết Thú mau.
Thanh âm kia như cuồng loạn, cơ hồ tất cả lực lượng đều tuôn ra khỏi lồng ngực hắn, chấn vang trên trời cao.
Ai nha, thì ra là ngươi ah, hạnh ngộ hạnh ngộ, thật sự là nhân sinh nơi nào không gặp lại, bất quá ta không rảnh, lần sau nói chuyện tiếp.
Lý Vân Tiêu trong nháy mắt đã hóa thành lôi điện, chớp mắt đã hóa thành một điểm đen phía chân trời, chỉ truyền đến thanh âm dí dỏm.
Huyết Thần Tử tức đến toàn thân đỏ bừng, huyết hồng chi khí tràn khắp trời, hắn thiêu đốt lên máu tươi của mình muốn đuổi theo, tốc độ còn trên cả Lý Vân Tiêu.
Hứa Diễm nhướng mày, hắn cũng biết Huyết Thần Cung bố trí xuống trận pháp kết giới trên Mai Cốt chi địa chính là để tìm người, không nghĩ tới người nọ chính là Lý Vân Tiêu, hắn còn muốn tìm Huyết Thần Tử hỏi một chút về lai lịch Lý Vân Tiêu, nhưng giờ phút này cũng không có thời gian đi bận tâm những chuyện này nữa, một các cao thủ nguyên ti cũng nhao nhao đến đây, tất cả đều cảm thấy có việc xảy ra, thủ hộ ở bên người Hứa Diễm, nguyên một đám ngưng trọng nhìn qua hương khu mười ba tây nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.