Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1132: Ngoài ý muốn.

Thái Nhất Sinh Thủy

30/10/2016

Chương 1130: Ngoài ý muốn.

Hắn trào phúng nhượng xuất ra một con đường, còn làm ra thủ thế mời, vẻ mặt trêu tức nhìn Lý Vân Tiêu.

Tào Á Tinh cau mày lại, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng vẫn nhịn được. Dùng chiến lực vừa rồi Lý Vân Tiêu biểu hiện ra có thể sánh vai với Võ Đế nhất tinh nhưng hắn cũng không dám giờ tiến lên sờ lông mày Tư Mã Xuyên Hằng, đó không phải là muốn chết sao?

Hắn quay mặt đi nhìn Vũ trưởng lão, đối phương cũng có thần sắc như hắn, chắc hẳn cũng nghĩ đến điểm ấy rồi, đợi lát nữa động thủ, sợ rằng Tư Mã Xuyên Hằng phải ăn chút đau khổ rồi, như vậy cũng tốt, tội thất trách của bọn hắn không chừng sẽ nhẹ hơn một chút.

Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:

Đa tạ.

Liền thật sự chạy như bay xuống, lao tới chỗ Huyết Thú Cung mà Tư Mã Xuyên Hằng chỉ, cũng không quay đầu lại.

Tư Mã Xuyên Hằng ngơ ngác đứng trên không trung, đột nhiên một cổ lửa giận dâng lên, quát:

Cuồng vọng vô tri, lại dám coi rẻ ta.

Hắn điểm xuống một chỉ, Đế Khí phá không, lao đi cực nhanh, muốn trực tiếp triệt để đánh xuyên qua Lý Vân Tiêu.

Hừ.

Thân thể Lý Vân Tiêu vặn vẹo trên không trung một cái, liền trực tiếp thuấn di ra ngoài, khiến Tư Mã Xuyên Hằng đánh vào khoảng khồng, đồng tử hắn lập tức đột nhiên co lại, hoảng sợ thất thanh nói:

Cái gì? Thuấn di?

Thân thể của hắn đột nhiên chớp động, trong chốc lát đã đuổi theo Lý Vân Tiêu, vượt lên trước rơi vào trên không Huyết Thú Cung, một quyền phá không mà đến, phẫn nộ quát:

Mặc ngươi có bổn sự kinh thiên, cũng không có tư cách đến Huyết Thần Cung giương oai đâu.

Trong Huyết Thú Cung hội tụ tất cả cường giả Võ Đế, giờ đang khung chiêng gõ trống luyện chế Huyết Thú, nếu vào thời khắc mấu chốt này lại xảy ra sai lầm, dù là hắn cũng không đảm đương nổi trách nhiệm này.

Đế Khí chi uy, trấn áp tất cả

Không gian chỗ Lý Vân Tiêu đã hoàn toàn bị cứng lại…, ngay cả thuấn di cũng không cách nào thực hiện, mà lúc này quyền phong lại phá không đè xuống, muốn triệt để đánh hắn thành phấn vụn.



Đột nhiên bóng người lóe lên, Hác Liên Thiểu Hoàng hiện ra sau lưng Lý Vân Tiêu, cười khẩy nói:

Loại này tay đấm, cũng không biết xấu hổ nói mình là Võ Đế? Để tránh Võ Đế mất thể diện, ca khiến ngươi biết cái gì mới thật sự là một quyền Võ Đế!

Một cổ quyền ý chấn tâm phách người lan tràn trên không trung, phảng phất đến từ thời không vô tận, thấy được quyền thuật đại đạo, hàng lâm mà đến.

Xa xa bọn người Tào Á Tinh không kịp suy nghĩ sao lại đột nhiên xuất hiện thêm một người đã cả kinh đến toàn thân rét run, ngay cả dũng khí lui về phía sau cũng không có, phảng phất như dưới quyền uy này, bất luận chút nhúc nhích tự tiện nào cũng đều phải phấn thân toái cốt vậy.

Đừng nói những Võ Tôn kia, dù là Tư Mã Xuyên Hằng cũng toàn thân đại chấn, như rơi vào trong hầm băng, giống như lâm vào tận thế vậy.

“Ầm ầm”

Quyền kình của Tư Mã Xuyên Hằng lập tức sụp đổ, tan rã ra trên không trung, lực lượng của hắn lộ ra xu thế sụp đổ.

Làm sao có thể, cổ lực lượng này rõ ràng chỉ là Võ Đế nhất tinh mà thôi ah, thực lực tương đương, sao khác biệt lại lớn như thế chứ.

Thịt trên mặt Tư Mã Xuyên Hằng dưới một quyền kia run lên kịch liệt, hắn vận chuyển lực lượng toàn thân cũng khó có thể ngăn cản, một loại cảm giác bọ ngựa đấu xe xông lên đầu, mà hắn chính là Bọ Ngựa kia

“Oanh”

Quyền kình rơi xuống, Tư Mã Xuyên Hằng rốt cuộc không ngăn được nữa, cả người trực tiếp bị nện vào trong Huyết Thú Cung, phát ra tiếng nổ vang cực lớn.

“Rống”

Ah không muốn ah

Một tiếng la hét điên cuồng của yêu thú từ trong cung truyền đến, ngay sau đó liền nghe được tiếng kêu thảm thiết của Tư Mã Xuyên Hằng, giống như đã xong đời vậy.

Lý Vân Tiêu đồng tử hơi co lại, ngưng giọng nói:

Yêu khí thật cường đại, chẳng lẽ là yêu thú cửu giai?

Hác Liên Thiểu Hoàng cũng trầm giọng nói:

Cổ lực lượng này tựa hồ không chỉ là yêu khí tinh khiết, khiến người hết sức khó chịu, ngay cả ta nghe được cũng cảm thấy bất an.

Trong cung điện bên dưới truyền đến đủ loại thanh âm kinh sợ không thôi, tựa hồ sau khi Tư Mã Xuyên Hằng rơi vào đã loạn thành một bầy vậy.



Không tốt, Huyết Thú không thể khống chế nổi nữa rồi, mọi người lui về phía sau, không nên bị nó bị thương.

Một đạo thanh âm sẳng giọng từ bên dưới vang lên, ngay sau đó liền thấy mấy đạo huyết quang vọt ra, toàn bộ Huyết Thú Cung tràn ngập trong một cổ huyết tinh, đột nhiên nổ bung.

“Ầm ầm”

Sóng xung kích cực lớn, cơ hồ như nổ nát cả non nửa cái Huyết Thần Cung, một đầu quái thú khủng bố xuất hiện trước mặt mọi người, toàn thân một mảnh đỏ bừng như máu, phảng phất sôi trào, không ngừng có cái bọng máu nổi lên, trong hai mắt là một mảnh lỗ đen, há to mồm ra, huyết dịch nồng đậm nhỏ giọt giọt xuống trên mặt đất, trực tiếp ăn mòn mảng lớn.

Đáng chết ah, súc sinh từ đâu đến, khiến cố gắng kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ rồi.

Xa xa một gã võ giả toàn thân đỏ bừng tức đến toàn thân như bốc cháy lên vậy, thân thể của hắn vậy mà cũng giống như Huyết Thú kia, đều phảng phất như do huyết dịch trực tiếp ngưng tụ thành, giờ phút này không ngừng có bong bóng nổi lên, hiển nhiên là đang cực kỳ tức giận.

“Rống”

Huyết Thú hét lớn một tiếng, ánh mắt tối như mực sau khi nhìn qua bốn phía liền chạy như bay đi, đúng là muốn chạy trốn. Mà phương hướng trốn đúng là bên phía Lý Vân Tiêu, nó tuy rằng trí tuệ không cao, nhưng năng lực phân biệt mạnh yếu vẫn phải có, sau khi nhìn quét một vòng lập tức phát hiện người bên hướng Lý Vân Tiêu chính là yếu nhất.

Đừng cho nó chạy thoát.

Võ giả toàn thân đỏ bừng kia trên người tràn ra khí tức cường đại, khiến tất cả mọi người trong tràng đều bị chấn nhiếp, mà ngay cả Huyết Thú kia cũng lộ ra thần sắc hoảng sợ vàbối rối, càng đẩy nhanh hơn tốc độ chạy trốn.

Lý Vân Tiêu biến sắc, võ giả đỏ bừng kia tuyệt đối chính là Huyết Thần Tử rồi, cổ khí tức cuồng bạo trên người hắn hơn xa tất cả mọi người.

Mà Huyết Thú kia cũng cực kỳ cường đại, khí tức tựa hồ không kém gì Huyết Thần Tử.

“Rống”

Huyết Thú tốc độ chạy trốn cực nhanh, tựa hồ phát hiện phía trước có người, đột nhiên rống một tiếng giận dữ, hóa thành một đạo huyết quang muốn tiến lên, không thể địch nổi.

Lý Vân Tiêu dưới áp lực của Huyết Thú kia cảm thấy một hồi phát lạnh, hắn đột nhiên làm ra một quyết định kinh người, Giới Thần Bi lập tức phóng ra ngoài, phát ra lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, hồn lực bành trướng lan tràn bốn phía thần bia, hình thành một đạo lực cuốn tới.

Huyết Thú đột nhiên cả kinh, đã vọt tới trước Giới Thần Bi, thiếu chút nữa đã đụng vào, còn chưa kịp phản ứng đã bị hồn lực của Lý Vân Tiêu lôi vào trong bia, biến mất không thấy gì nữa.

“Hô”

Hắn đột nhiên hít một hơi thật sâu, trong nháy mắt đó toàn thân đều là mồ hôi lạnh, sau khi thu Huyết Thú cũng không dừng lại chút nào, trực tiếp thu luôn Hác Liên Thiểu Hoàng vào trong, ngay sau đó liền thuấn di ra hơn trăm mét, sau đó thân hóa lôi đình, nhanh chóng bỏ chạy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook