Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 927: Ngưu bức.

Thái Nhất Sinh Thủy

27/10/2016

Chương 925: Ngưu bức.

Người áo trắng ngạc nhiên nhìn qua Mạc Tiểu Xuyên, cười nhẹ nói:

- Tiểu tử chí khí không tệ, muốn thay phụ thân ngươi phó ước, ba mươi năm sau lại nói.

Mạc Vạn Phong thừa dịp này, vội vàng nói:

- Cổ Phi Dương, người này là con đại ca ta. Vạn Phong cầu ngươi một chuyện, có thể xem mặt mũi đại ca ta, thu hắn làm đồ đệ, mang hắn rời khỏi thành Hắc Thiết?

Thân ảnh áo trắng đúng là Cổ Phi Dương, hắn nhìn qua Mạc Tiểu Xuyên, nói:

- Chí khí đáng khen, nhưng mà Mạc Vạn Phong, ngươi nói đùa sao? Thiên phú kẻ này bình thường tới cực điểm, kiếp nầy muốn tiến Võ Đế quá khó khăn. Ngươi ném vướng víu này cho ta, rắp tâm thế nào.

Trong lòng Mạc Vạn Phong khẩn trương, tình huống Mạc Tiểu Xuyên bây giờ đã không thể ở lại thành Hắc Thiết, hắn nói:

- Ngươi phó ước với đại ca ta, không phải muốn nhìn thấy thần công cái thế của Mạc gia là Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết hay sao! Chỉ cần ngươi nhận lấy Tiểu Xuyên làm đệ tử, ta sẽ biểu thị cho ngươi xem.

Thần sắc Mạc Tiểu Xuyên mang theo vẻ khó tin, thất kinh nói:

- Vạn Phong thúc thúc, không thể! Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết là bí mật lớn nhất của gia tộc, nếu như từ ngươi truyền ra, tất nhiên là tử tội không nghi ngờ, còn dính líu tới Hoa Nguyên đệ đệ, thẩm thẩm và chúng nữ!

Hắn ba lần đi vào cấm địa gia tộc, chính là học trộm trấn tộc chi bảo, tuyệt học cái thế... Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết! Không thể ngờ Mạc Vạn Phong lại dễ dàng hứa biểu thị cho người ngoài xem, mặc dù không phải truyền thụ, nhưng mà đã phạm tối kỵ trong tộc.

Biểu lộ của Cổ Phi Dương lập tức làm Mạc Vạn Phong thất vọng, thậm chí là tuyệt vọng. Vốn cho rằng đối phương sẽ động tâm, ít nhất cũng sẽ do dự không quyết, nhưng mà không ngờ đối phương lại khinh thường cười nhạo, hơn nữa chế nhạo nói:

- Mạc gia Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết cũng chỉ có Mạc Đấu Thần và tổ lão sống không biết bao nhiêu năm kia biết được tinh túy... Người khác đánh ra, thật xấu hổ, nói câu công đạo... Đều là cứt chó, nếu nhìn thì ta sẽ sinh ra tâm tư khinh thường.

- Ngươi. . .

Mạc Vạn Phong giận tím mặt, hắn không có cách nào khác. Thực lực đối phương thâm bất khả trắc, ngay cả khi hắn tới tiểu viện này từ lúc nào hắn còn không biết, đã biết rõ mình không phải đối thủ của người này. Thu hay không thu đồ đệ, quyền quyết định nằm trong tay đối phương, hắn không có một chút biện pháp.

Mạc Tiểu Xuyên nói:

- Vạn Phong thúc thúc không cần yêu cầu hắn. Phụ thân đã từng nói: người biết không nói, người nói không biết, người mở miệng khen chắc hẳn không có bản lĩnh thật sự gì, ta thấy hắn làm sao tốc bằng Vạn Phong thúc thúc được.



Cổ Phi Dương biểu lộ không mặn không nhạt, cười nhẹ nói:

- Tiểu hài tử còn hiểu phép khích tướng, Mạc gia các ngươi trừ phụ thân ngươi ra, cũng tìm không ra người hữu dụng thứ hai, cộng thêm ngươi là kẻ thiên phú hèn mọn, đi theo ai lăn lộn cũng không cách nào xuất đầu được.

- Khẩu khí thật cuồng vọng!

Đột nhiên trên không trung có tiếng hét vang vọng, không gian trong tiểu viện sinh ra vặn vẹo, hai người đi ra, lại là Mạc Kha Bắc cùng Mạc Bình Tây, gương mặt hai người vô cùng băng lãnh, nhàn nhạt nhìn qua Cổ Phi Dương, sau đó ánh mắt nhìn lên người Mạc Vạn Phong.

Mạc Bình Tây quát lạnh:

- Vạn Phong, ngươi thật to gan, thân là đại trưởng lão bổn tộc, lại dám mang tuyệt học bổn tộc tiết lộ ra ngoài.

Sắc mặt Mạc Vạn Phong đại biến, tội danh này hắn không gánh nổi, nếu không phải bởi vì Mạc Tiểu Xuyên gặp nạn, một nhà hắn cũng chịu cực hình, lập tức phủ nhận nói:

- Bình Tây thái thượng trưởng lão, nói chuyện cần phải có chứng cứ!

Sắc mặt Mạc Bình Tây hơi biến, lời vừa rồi mặc dù bọn họ nghe thấy, nhưng hai người từ lâu đã không bằng lòng với Mạc Vạn Phong, nếu nói ra cũng không làm cho người khác tin phục, đặc biệt tổ lão sẽ không tin tưởng, muốn đối phó Mạc Vạn Phong đại trưởng lão này thì không đủ.

- Tốt, ngươi đợi. Chờ ta trước cầm xuống này không biết trời cao đất rộng tiểu tử, lại để hắn thú nhận với ngươi hợp mưu gia tộc tuyệt học sự tình, nhìn ngươi còn như thế nào chống đỡ lại!

Trên mặt Mạc Bình Tây mang theo nụ cười tàn nhẫn. Mạc Vạn Phong biến sắc, vội vàng nói:

- Cổ Phi Dương, đi mau!

Hắn rất sợ Cổ Phi Dương bị hai người này bắt, tới lúc đó cực hình bức bách ép hắn nói ra chuyện hắn tiết lộ tuyệt học trong tộc, vậy hắn thua cả bàn.

- Tên là Cổ Phi Dương đúng không, Kha Bắc, ngươi có từng nghe qua cái tên này hay không?

Mạc Bình Tây ngạo nghễ hừ lạnh nói, trên mặt mang theo thần thái khinh miệt.

Mạc Kha Bắc tâm tình thật tốt, cười hắc hắc nói:

- Dường như nghe qua, hình như mấy năm trước toát ra một Cửu Thiên Võ Đế, trên đại lục cũng có chút danh khí. Hắc hắc, nhưng mà đối phương đã dám vào thành Hắc Thiết chúng ta, tự nhiên thân có tuyệt kỹ, phụ thân đại nhân, vạn nhất chúng ta không đánh được làm sao bây giờ à? Ha ha, ha ha ~

Mạc Bình Tây cũng vuốt chòm râu cười nói:

- Kha Bắc, vậy ngươi sao không đi lên thỉnh giáo một chút, người tập võ nên có tinh thần không ngại học kẻ dưới a.



- Vâng, phụ thân!

Mạc Kha Bắc khinh miệt đi lên, Cổ Phi Dương trong mắt hắn chỉ là con châu chấu, tùy thời có thể bóp chết mà thôi.

Mạc Bình Tây nói:

- Chuyện lần này xử lý tốt, tổ lão biết chuyện Mạc Vạn Phong tiết lộ Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết, chắc chắn sẽ bảo hắn phải đi về, đến lúc đó ta sẽ ra mặt để tổ lão truyền thụ cho ngươi.

Sắc mặt Mạc Vạn Phong sầu thảm, cái gọi là phải đi về, tự nhiên chính là phế tu vị của hắn.

Mạc Kha Bắc đại hỉ, kích động nói:

- Đa tạ phụ thân đại nhân!

Hắn thân làm tộc trưởng Mạc gia, lại không có tư cách tu luyện Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết, vẫn là tâm bệnh của hắn. Nghĩ đến thần công cái thế, khí cơ trên người bạo tăng, trong mắt sát ý lăng nhiên quan sát Cổ Phi Dương, cười to nói:

- Ha ha, tiểu tử, lần này phải đa tạ ngươi rồi.

Cổ Phi Dương nhìn bọn họ tự nói tự cười, có chút không nói nên lời:

- Hai tên thần kinh!

Mạc Kha Bắc giận tím mặt, quát:

- Thực sự muốn chết! Muốn thấy Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết, cả đời cũng không được! Hàn Nguyệt Vô Thanh, Thanh Lãng Đao Khí!

Tay hắn lóe lên, một thanh lang hoàn đại đao màu xanh xuất hiện, nó tỏa ra hàn khí lạnh giá dưới ánh trăng, lăng không chặt xuống. Cửu Thiên đế khí theo đao mang đánh xuống, ánh trăng đầy trời ngưng tụ trong đao, những nơi ánh trăng đi qua có ánh đao chém xuống.

Mặc dù Mạc Kha Bắc có ý khinh miệt trong lòng, nhưng đối phương cũng là Võ Đế, Mạc Kha Bắc vẫn không có khinh thị đối phương.

Mạc gia thành Hắc Thiết mặc dù không bằng bảy thế lực siêu cấp hoành hành đại lục, nhưng cũng là một trong những gia tộc cường đại đếm được trên đầu ngón tay. Tu vị của gia chủ tự nhiên là cường giả một phương, là hào kiệt mạnh mẽ.

Tâm tình của Mạc Vạn Phong sa sút, Mạc Kha Bắc chém một đao này, nếu đổi lại là người khác không thể nhúc nhích, cho dù hắn dùng Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết cũng không dám ngăn cản.

Cổ Phi Dương vẫn lạnh nhạt, hắn sử dụng Nguyệt Hoa Bộ, nhẹ nhàng lăng không lóe lên, tách đao khí ra sau đó đánh ra một quyền, đánh thẳng vào sống đao phát ra âm thanh thanh thúy, xé rách sự yên tĩnh của đêm tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook