Chương 2062: Nhân tình. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 2061: Nhân tình. (1)
“Oanh”
Hai cổ nguyên tố chi lực nện lên lưới điện, lập tức bắn ra, lưới điện một mặt bị ép ra ngài, như dây cung kéo căng lấy, nhanh mà không phá, đồng thời bắn ra ra đại lượng hồ quang điện, mang theo tia tia màu tím.
Trên một mặt lưới điện sắp sụp đổ kia đột nhiên xuất hiện một cái lôi sắc ký hiệu cổ quái, một cổ lôi đình chi lực kinh khủng hiện ra.
Ah.
Lôi Hổ Hỏa Báo lập tức cảm thấy hai tay truyền đến đau nhức kịch liệt, một chùm lôi quang tách ra, “Phanh” một tiếng chấn khai hắn
Chỉ thấy trên hai tay hắn tuôn ra vô số lôi quang, từng chút cắt đứt thân thể hắn, hai cánh tay cơ hồ như muốn mất đi tri giác.
Lưới điện sau khi bắn Lôi Hổ Hỏa Báo ra, bỗng nhiên ở bốn phía biến đổi.
Tiểu Thanh cả người trực tiếp xuất hiện sau lưng hắn, nửa thân dưới thoáng một phát hóa thành bộ dáng bạch tuộc, sinh ra vô số râu lôi điệi, thoáng cái trói chặt lấy tứ chi và phần eo Lôi Hổ Hỏa Báo, hơn nữa dùng sức kéo một phát.
Lôi Hổ Hỏa Báo cả người lập tức ngưỡng ra, lồng ngực hướng phía bầu trời, bóng mờ màu tím bao phủ xuống.
À? Ah ah không, không muốn ah ah!
Hai đồng tử Lôi Hổ Hỏa Báo mở lớn ra, đã triệt để nổi giận rồi, từng vòng râu lôi quang lôi kéo lấy tứ chi hắn, trên lưng thì bị một cổ lực lượng đỉnh lấy, hoàn toàn dùng lồng ngực nghênh đón Tử Long chi lôi kia.
Ah ah ah.
Tròng mắt hắn trực tiếp phát nổ ra, mặt mũi tràn đầy vẻ tuyệt vọng, mở miệng rộng, khẽ hít mạnh một hơi, như núi lửa phun ra lôi đình hỏa diễm vô biên, đánh về phía Tử Lôi kia.
Biết rõ vô dụng, nhưng đây cũng là một gã cường giả cửu tinh đỉnh phong làm ra bản năng cầu sinh cuối cùng, dốc hết tất cả lực lượng và tiềm năng
Lôi Hỏa chi quang tuôn ra, như là một đầu hổ báo nổi giận nhảy dựng lên, phóng tới lôi đình.
“Oanh”
Tử Long chi lôi rơi xuống, đánh lên hổ báo, thoáng cái liền đánh tan, tiếp tục rơi xuống.
Nhưng bản thân Tử Long cũng lập tức thu nhỏ lại vài tấc, thoáng cái Thiên Uy đại giảm.
“Ầm ầm”
Ánh sáng tím rốt cục đánh vào lồng ngực Lôi Hổ Hỏa Báo, tách ra lôi quang đầy trời, vô số lôi vân dũng mãnh lao về bốn phương tám hướng, toàn bộ biển cả nhấc lên sóng lớn, bay thẳng lên trời cao
Sắc mặt tất cả mọi người lần nữa đại biến, cảm thụ được uy áp đầy trời kia, tựa hồ so với đạo Tử Lôi lần đầu phải yếu nhược hơn không ít.
Lôi Hổ Hỏa Báo đã làm ra tác dụng không hề nhỏ.
Toàn bộ trên hải dương ba quang lăn tăn, lộ ra một mảnh tử mang.
Mặc dù là biển cả chi lực, ở dưới loại Thiên Uy này cũng lộ ra dị thường nhỏ bé bất lực.
“Đùng đùng”
Trên người Lôi Hổ Hỏa Báo không ngừng toát ra điện quang ra, cả người đã triệt để cháy đen, nhưng trong miệng còn phun ra sương mù, tựa hồ nội tạng đều đã bị thiêu chín rồi.
Trong cổ họng hắn phát ra thanh âm trầm thấp, trực tiếp từ trên bầu trời rớt xuống, trực tiếp rơi vào biển cả, tóe lên một chút bọt nước.
Tất cả mọi người cảm thấy hoảng sợ không thôi, cường giả Võ Đế cửu tinh đỉnh phong cực kỳ khủng bố, nhưng bị Tử Lôi oanh kích rõ ràng không trực tiếp tan thành mây khói, còn có thể hấp hối lưu lại một hơi.
Hơn nữa Lôi Hổ Hỏa Báo trong tranh đấu lúc trước đã có thương tích nơi thân, nếu hắn ở trạng thái toàn thịnh thì có lẽ thật có thể gánh vác được một kích cũng không chừng.
Sau khi Lôi Hổ Hỏa Báo rớt xuống, trên mặt biển hiện ra mảng lớn lôi quang, sau đó thân ảnh tiểu Thanh dần dần hiển hóa ra, sắc mặt tái nhợt, tại chỗ phun ra một búng máu.
Liên tục hai đạo Tử Lôi, đã khiến hắn không chịu nổi gánh nặng rồi, lôi quang trên người không ngừng chớp động.
Trong khi giãy chết, Lôi Vân trên bầu trời còn chưa tán đi, lần nữa bắt đầu nổ vang.
Lý Vân Tiêu biến sắc, trầm giọng nói:
Tiểu Thanh, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trần Phong bọn người sững sờ, toàn bộ hai mặt nhìn nhau, Ất Mộc chi linh này vừa mới hóa hình ra, hắn rõ ràng cũng quen biết sao?
Tiểu Thanh lau lau vết máu nơi khóe miệng một cái, cười hắc hắc nói:
Vạn vật có âm tinh viên khuyết, có doanh mãn khuy tổn, Ngũ Hành chi linh đều có nhiệm vụ, một khi rời khỏi quỹ tích, chính là phạm vào Thiên Quy, giới lực không cách nào dung thứ được.
Lý Vân Tiêu toàn thân chấn động, cả kinh nói:
Vậy chẳng lẽ không phải hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao?
Cũng không hẳn vậy.
Tiểu Thanh lắc đầu nói:
Ta tuy rằng đột phá gông cùm xiềng xích bản thân, đã vô hạn tiếp cận mộc chi bản nguyên, đột phá Thiên Quy, cũng không được, cho nên chỉ có ba đạo thiên kiếp, chỉ cần qua được sẽ bình yên vô sự. Hơn nữa Tử Lôi hóa rồng mà ngươi thấy chỉ là một đám phân thân của Diệt Thế Thần Lôi mà thôi, nếu không Diệt Thế Thần Lôi nguyên vẹn đánh xuống, ta đã sớm tan thành mây khói rồi.
Sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến, đây vẫn chỉ là một đám phân thân?
Tiểu Thanh ngẩng đầu nhìn Tử Lôi đang không ngừng ngưng tụ bầu trời, rốt cục mở miệng nói:
Lý Vân Tiêu, giúp ta vượt qua kiếp nạn này, cho là ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu biến hóa, lạnh lùng nói:
Giúp người làm niềm vui cũng phải lượng sức mới được.
Tiểu Thanh nói:
Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta tin tưởng ngươi có thể giúp ta.
Lý Vân Tiêu khẽ nói:
Ngươi quá coi trọng ta rồi.
Tiểu Thanh cau mày nói:
Đây là lần đầu tiên ta mở miệng cầu người từ khi hóa hình đến nay. Ban đầu ở trên Yêu Nguyên giữa ta và ngươi tuy có một ít hiểu lầm, nhưng cũng không coi là kết thù oán. Nếu ta có thể vượt qua kiếp nạn này liền có cơ hội trở thành Mộc Chi Chân Linh duy nhất dưới phiến thiên không này, đến lúc đó ta thiếu nợ nhân tình của ngươi, giá trị ngươi hẳn nên rõ ràng.
Lý Vân Tiêu vẫn bất vi sở động, lạnh nhạt nói:
Lúc trước trên Yêu Nguyên, Thương muốn thu ngươi luyện hóa, coi như là ta đã cứu ngươi ra. Về sau ngươi rõ ràng cùng Thương để đối phó người của ta, loại “Nhân tình” này ta không chịu nổi đâu.
Sắc mặt Tiểu Thanh biến hóa, lộ ra vẻ lo âu ra, nói:
Lần kia ta xử lý quả thật không đủ thỏa đáng, nhưng ngươi cứu ta cũng chỉ là tình thế bắt buộc, thuận tiện mà làm thôi. Hôm nay ta cách trở về bổn nguyên chỉ có một bước ngắn, nếu có ân không báo, tất nhiên sẽ trở thành Tâm Ma, vĩnh viễn khó bước vào Thập Phương Chân Linh chi cảnh được.
Tất cả mọi người trên bầu trời đều lộ vẻ mặt hoảng hốt, Thập Phương Thần Cảnh đã sớm trở thành truyền thuyết, nhưng người trước mắt này lại nói mình có thể thành tựu Chân Linh, không khỏi khiến người quá khó tiếp nhận đi.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn Tử Long dưới đám mây, uy thế thậm chí còn mạnh hơn hai lần trước, lạnh lùng nói:
Điều kiện rất mê người, nhưng xin lỗi, ta thật sự sợ rằng không có mạng hưởng thụ đâu.
Tiểu Thanh vội la lên:
Lúc trước ngươi đập vụn kiện huyền khí Hồn Thiên Nghi kia, cũng hẳn là thánh khí a? Có được thánh khí hộ thể, ta và ngươi liên thủ, tỷ lệ chống được thiên kiếp rất lớn.
“Oanh”
Hai cổ nguyên tố chi lực nện lên lưới điện, lập tức bắn ra, lưới điện một mặt bị ép ra ngài, như dây cung kéo căng lấy, nhanh mà không phá, đồng thời bắn ra ra đại lượng hồ quang điện, mang theo tia tia màu tím.
Trên một mặt lưới điện sắp sụp đổ kia đột nhiên xuất hiện một cái lôi sắc ký hiệu cổ quái, một cổ lôi đình chi lực kinh khủng hiện ra.
Ah.
Lôi Hổ Hỏa Báo lập tức cảm thấy hai tay truyền đến đau nhức kịch liệt, một chùm lôi quang tách ra, “Phanh” một tiếng chấn khai hắn
Chỉ thấy trên hai tay hắn tuôn ra vô số lôi quang, từng chút cắt đứt thân thể hắn, hai cánh tay cơ hồ như muốn mất đi tri giác.
Lưới điện sau khi bắn Lôi Hổ Hỏa Báo ra, bỗng nhiên ở bốn phía biến đổi.
Tiểu Thanh cả người trực tiếp xuất hiện sau lưng hắn, nửa thân dưới thoáng một phát hóa thành bộ dáng bạch tuộc, sinh ra vô số râu lôi điệi, thoáng cái trói chặt lấy tứ chi và phần eo Lôi Hổ Hỏa Báo, hơn nữa dùng sức kéo một phát.
Lôi Hổ Hỏa Báo cả người lập tức ngưỡng ra, lồng ngực hướng phía bầu trời, bóng mờ màu tím bao phủ xuống.
À? Ah ah không, không muốn ah ah!
Hai đồng tử Lôi Hổ Hỏa Báo mở lớn ra, đã triệt để nổi giận rồi, từng vòng râu lôi quang lôi kéo lấy tứ chi hắn, trên lưng thì bị một cổ lực lượng đỉnh lấy, hoàn toàn dùng lồng ngực nghênh đón Tử Long chi lôi kia.
Ah ah ah.
Tròng mắt hắn trực tiếp phát nổ ra, mặt mũi tràn đầy vẻ tuyệt vọng, mở miệng rộng, khẽ hít mạnh một hơi, như núi lửa phun ra lôi đình hỏa diễm vô biên, đánh về phía Tử Lôi kia.
Biết rõ vô dụng, nhưng đây cũng là một gã cường giả cửu tinh đỉnh phong làm ra bản năng cầu sinh cuối cùng, dốc hết tất cả lực lượng và tiềm năng
Lôi Hỏa chi quang tuôn ra, như là một đầu hổ báo nổi giận nhảy dựng lên, phóng tới lôi đình.
“Oanh”
Tử Long chi lôi rơi xuống, đánh lên hổ báo, thoáng cái liền đánh tan, tiếp tục rơi xuống.
Nhưng bản thân Tử Long cũng lập tức thu nhỏ lại vài tấc, thoáng cái Thiên Uy đại giảm.
“Ầm ầm”
Ánh sáng tím rốt cục đánh vào lồng ngực Lôi Hổ Hỏa Báo, tách ra lôi quang đầy trời, vô số lôi vân dũng mãnh lao về bốn phương tám hướng, toàn bộ biển cả nhấc lên sóng lớn, bay thẳng lên trời cao
Sắc mặt tất cả mọi người lần nữa đại biến, cảm thụ được uy áp đầy trời kia, tựa hồ so với đạo Tử Lôi lần đầu phải yếu nhược hơn không ít.
Lôi Hổ Hỏa Báo đã làm ra tác dụng không hề nhỏ.
Toàn bộ trên hải dương ba quang lăn tăn, lộ ra một mảnh tử mang.
Mặc dù là biển cả chi lực, ở dưới loại Thiên Uy này cũng lộ ra dị thường nhỏ bé bất lực.
“Đùng đùng”
Trên người Lôi Hổ Hỏa Báo không ngừng toát ra điện quang ra, cả người đã triệt để cháy đen, nhưng trong miệng còn phun ra sương mù, tựa hồ nội tạng đều đã bị thiêu chín rồi.
Trong cổ họng hắn phát ra thanh âm trầm thấp, trực tiếp từ trên bầu trời rớt xuống, trực tiếp rơi vào biển cả, tóe lên một chút bọt nước.
Tất cả mọi người cảm thấy hoảng sợ không thôi, cường giả Võ Đế cửu tinh đỉnh phong cực kỳ khủng bố, nhưng bị Tử Lôi oanh kích rõ ràng không trực tiếp tan thành mây khói, còn có thể hấp hối lưu lại một hơi.
Hơn nữa Lôi Hổ Hỏa Báo trong tranh đấu lúc trước đã có thương tích nơi thân, nếu hắn ở trạng thái toàn thịnh thì có lẽ thật có thể gánh vác được một kích cũng không chừng.
Sau khi Lôi Hổ Hỏa Báo rớt xuống, trên mặt biển hiện ra mảng lớn lôi quang, sau đó thân ảnh tiểu Thanh dần dần hiển hóa ra, sắc mặt tái nhợt, tại chỗ phun ra một búng máu.
Liên tục hai đạo Tử Lôi, đã khiến hắn không chịu nổi gánh nặng rồi, lôi quang trên người không ngừng chớp động.
Trong khi giãy chết, Lôi Vân trên bầu trời còn chưa tán đi, lần nữa bắt đầu nổ vang.
Lý Vân Tiêu biến sắc, trầm giọng nói:
Tiểu Thanh, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trần Phong bọn người sững sờ, toàn bộ hai mặt nhìn nhau, Ất Mộc chi linh này vừa mới hóa hình ra, hắn rõ ràng cũng quen biết sao?
Tiểu Thanh lau lau vết máu nơi khóe miệng một cái, cười hắc hắc nói:
Vạn vật có âm tinh viên khuyết, có doanh mãn khuy tổn, Ngũ Hành chi linh đều có nhiệm vụ, một khi rời khỏi quỹ tích, chính là phạm vào Thiên Quy, giới lực không cách nào dung thứ được.
Lý Vân Tiêu toàn thân chấn động, cả kinh nói:
Vậy chẳng lẽ không phải hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao?
Cũng không hẳn vậy.
Tiểu Thanh lắc đầu nói:
Ta tuy rằng đột phá gông cùm xiềng xích bản thân, đã vô hạn tiếp cận mộc chi bản nguyên, đột phá Thiên Quy, cũng không được, cho nên chỉ có ba đạo thiên kiếp, chỉ cần qua được sẽ bình yên vô sự. Hơn nữa Tử Lôi hóa rồng mà ngươi thấy chỉ là một đám phân thân của Diệt Thế Thần Lôi mà thôi, nếu không Diệt Thế Thần Lôi nguyên vẹn đánh xuống, ta đã sớm tan thành mây khói rồi.
Sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến, đây vẫn chỉ là một đám phân thân?
Tiểu Thanh ngẩng đầu nhìn Tử Lôi đang không ngừng ngưng tụ bầu trời, rốt cục mở miệng nói:
Lý Vân Tiêu, giúp ta vượt qua kiếp nạn này, cho là ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu biến hóa, lạnh lùng nói:
Giúp người làm niềm vui cũng phải lượng sức mới được.
Tiểu Thanh nói:
Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta tin tưởng ngươi có thể giúp ta.
Lý Vân Tiêu khẽ nói:
Ngươi quá coi trọng ta rồi.
Tiểu Thanh cau mày nói:
Đây là lần đầu tiên ta mở miệng cầu người từ khi hóa hình đến nay. Ban đầu ở trên Yêu Nguyên giữa ta và ngươi tuy có một ít hiểu lầm, nhưng cũng không coi là kết thù oán. Nếu ta có thể vượt qua kiếp nạn này liền có cơ hội trở thành Mộc Chi Chân Linh duy nhất dưới phiến thiên không này, đến lúc đó ta thiếu nợ nhân tình của ngươi, giá trị ngươi hẳn nên rõ ràng.
Lý Vân Tiêu vẫn bất vi sở động, lạnh nhạt nói:
Lúc trước trên Yêu Nguyên, Thương muốn thu ngươi luyện hóa, coi như là ta đã cứu ngươi ra. Về sau ngươi rõ ràng cùng Thương để đối phó người của ta, loại “Nhân tình” này ta không chịu nổi đâu.
Sắc mặt Tiểu Thanh biến hóa, lộ ra vẻ lo âu ra, nói:
Lần kia ta xử lý quả thật không đủ thỏa đáng, nhưng ngươi cứu ta cũng chỉ là tình thế bắt buộc, thuận tiện mà làm thôi. Hôm nay ta cách trở về bổn nguyên chỉ có một bước ngắn, nếu có ân không báo, tất nhiên sẽ trở thành Tâm Ma, vĩnh viễn khó bước vào Thập Phương Chân Linh chi cảnh được.
Tất cả mọi người trên bầu trời đều lộ vẻ mặt hoảng hốt, Thập Phương Thần Cảnh đã sớm trở thành truyền thuyết, nhưng người trước mắt này lại nói mình có thể thành tựu Chân Linh, không khỏi khiến người quá khó tiếp nhận đi.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn Tử Long dưới đám mây, uy thế thậm chí còn mạnh hơn hai lần trước, lạnh lùng nói:
Điều kiện rất mê người, nhưng xin lỗi, ta thật sự sợ rằng không có mạng hưởng thụ đâu.
Tiểu Thanh vội la lên:
Lúc trước ngươi đập vụn kiện huyền khí Hồn Thiên Nghi kia, cũng hẳn là thánh khí a? Có được thánh khí hộ thể, ta và ngươi liên thủ, tỷ lệ chống được thiên kiếp rất lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.