Chương 3668: Phá thành
Thái Nhất Sinh Thủy
10/04/2017
Mắt Lý Vân Tiêu hấp háy ánh sáng, hắn thấy chỗ mặt
đất nứt, các tầng cấm chế dưới lòng đất bị kích phát. Mỗi cấm chế đụng
phải ma cầu đều bị diệt, không chút chống cự.
Uy lực ma cầu quá khủng bố, nó oanh kích san bằng phạm vi mấy ngàn trượng, một hố sâu to lớn lộ ra, gần như sâu không thấy đáy.
Ma cầu nổ tung, mặt đất tĩnh lặng lại, đưa mắt nhìn bốn phía tĩnh mịch nhưng không gian vẫn có tiếng ầm ầm làm người ù tai quanh quẩn thật lâu trong hư vô.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, mắt mơ hồ lóe tia tức giận:
- Quả nhiên đã đi hết!
Tranh nhìn Trụ:
- Ngươi lần nữa cảm ứng xem có thể phát hiện ra bản thể không?
Sắc mặt Trụ khó coi gật đầu, tay bắt ấn đứng trong hư không, nhắm mắt cảm ứng.
Trụ chợt mở mắt vội nhìn phía xa, kêu lên:
- Ở bên kia! Hình như bọn họ muốn xông ra ngoài thành!
Trụ dứt lời không gian quanh thân gã xoay chuyển, Lý Vân Tiêu là người lao ra ngoài đầu tiên, chớp mắt không thấy đuôi ánh sáng đâu.
Tranh quát to:
- Đi!
Tranh nhảy mấy cái, thi triển thân pháp mạnh nhất đuổi theo.
Còn lại đám người Ma Quân, Nguyệt, Tiểu Hồng vội vàng theo sau nhưng chậm nhiều.
Lý Vân Tiêu chạy mấy chục dặm thì cảm nhận chấn động không gian kịch liệt, cấp độ chấn động kiểu này không phải đánh nhau bình thường.
Lý Vân Tiêu phán đoán ngay là nhóm Lỗ Thông Tử oanh kích đại trận hộ thành.
Ma giới thiếu thuật luyện sư, ít thành trì nào có đại trận hộ thành. Thành Xạ Tinh nằm ở trung tâm Tranh bộ nên thuộc số hiếm hoi đó.
Đám người Tranh cảm ứng được, bọn họ tức giận điên cuồng bay hướng trung tâm động đất.
Trên góc tường thành thành Xạ Tinh, nhiều Ma tộc tụ tập lại kinh khủng nhìn lên trời:
- Là ai? Người nào to gan càn rỡ!?
Một đoàn ma ảnh như mây đen bay lung tung trên bầu trời, thỉnh thoảng đụng vào kết giới trên hư không.
Ầm ầm!
Mỗi lần va chạm sẽ đụng ra một hố sâu đen ngòm kéo dài đến bên ngoài kết giới hộ thành, nhưng mãi không thể đánh nát kết giới!
Tất cả Ma tộc Tranh bộ xem ngây người, bọn họ thủ hộ thành Xạ Tinh bao nhiêu dĩ nhiên biết lực lượng kết giới đó.
Ngày thường dốc sức đánh một kích cũng không gây ra chút phản ứng, ma vân kia mỗi lần đụng một cái là sẽ chấn ra hố sâu, thực lực mạnh khó thể tưởng tượng.
- Ực ực.
Người phụ trách bảo vệ tòa thành nuốt nước bọt khan, vẻ mặt cay đắng.
Gã nhìn mây đen bao phủ, biết mọi người lao ra thì chết chắc. Nhưng nếu không xông lên, chờ khi mây đen chạy trốn, cấp trên trách tội xuống vẫn phải chết mà còn liên lụy người thân, bằng hữu.
Cùng là chết, gã hiểu bên nào nhẹ bên nào nặng, hét to:
- Ai? To gan càn rỡ! Mọi người nghe lệnh, ngăn kẻ địch lại!
Gã nói xong lao ra ngoài trước tiên, cầm cây trường mâu đen thui đâm hướng mây đen.
Đám cường giả Tranh bộ hộ thành hoàn toàn biến sắc mặt nhưng hiểu ra ngay, cứng rắn da đầu xông lên.
Tiếng kêu gào rung trời nhưng thật ra là bơm hơi cho mình.
Đám ma thú, ma cầm được nuôi đều bị thả ra, vọt lên trời.
Ma vân lại đụng vào kết giới hộ thành, tiếng nổ đinh tai, một lỗ đen dài gần trăm trượng vắt ngang trên bầu trời.
Một góc thành Xạ Tinh, chỗ trung tâm đại trận, vài tiếng hét thảm vang lên. Mấy Ma Quân dốc hết sức vận chuyển trận pháp bị trận lực phản phệ, cơ thể nổ tung trên trời.
Những Ma Quân khác biểu tình kinh hoàng nhìn một tinh cầu màu lam ở mắt trận bắt đầu nứt rạn.
Mấy Ma Quân kinh hoàng qua đi chợt có người hét to:
- Đại trận hộ thành sắp phá, mau thông báo cho Tranh đại nhân!
Cả đám giải tná chạy đi Diêu Quang điện.
Giờ phút này bên dưới đại trận hộ thành bị mây đen đánh thủng lỗ đen tùm lum, đại trận trở nên quái dị phát ra nhiều tiếng muỗi nhỏ vụn, khắp nơi ngươi hoa văn như hoa tuyết.
Người phụ trách tường thành xông lên, rống to:
- Nguy rồi, mau dừng tay!
Trường mâu bốc cháy trên không trung đâm hướng ma vân.
Bầu trời tựa như cái lồng chụp pha lê đầy vết rạn sắp tan vỡ.
Mây đen khựng giữa không trung, một con quái thú lao ra khỏi áng mây, người to mập đầy vảy, cánh thịt như ngọn núi giương rộng sau lưng.
Quái thú phun ra luồng ma quang hóa thành vài trảm kích hình nửa vầng trăng tựa như gió lốc.
Ầm!
Ma quang đánh vào người Ma Quân đẩy gã lùi xa mấy trăm trợg, nhiều ma khí toát ra khỏi người, đánh gã bị thương.
- Có chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà có thể tổn thương được ta? Chưa bao giờ gặp!
Ma Quân giật mình nhìn ma thú một lúc lâu, cảm giác hơi quen nhưng không nhớ ra.
Giờ phút này nhiều Ma tộc phòng thủ thành liều mạng xung phong.
Má thú há to mồm gầm rống xông hướng đám Ma tộc, lần trùng kích thứ nhất đã gặt nhiều mạng sống.
- Kết giới hộ thànhm ạnh hơn ta dự đoán rất nhiều, mấy năm nay Tranh bộ đã thu nhận nhiều nhân tài.
Ma vân khuếch tán trên bầu trời, dần biến to ra và cũng mỏng hơn.
Từ bên trong truyền ra từng hơi thở đáng sợ như Ma tộc cường đại, khí thế quân lâm đại địa.
Con ma thú xông lên, cảm nhận hơi thở sau lưng, nó không đuổi theo những thủ vệ tứ tán mà bay lên trời lại canh chừng trước ma vân.
Ma thú như nhận được mệnh lệnh gì, nó ngớ lên nhìn màn sáng vỡ ra trên trời, đầu to gật, mắt bắn ra tia hung ác xông lên.
Người phụ trách phòng thành hét chói tai nhưng thanh âm thật yếu ớt:
- Đừng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ma thú chui vào mà sáng rạn vỡ, bầu trời vang tiếng nổ điếc tai, kết giới hóa thành vô số hoa tuyết.
Khi mọi người trợn mắt há hốc mồm thì những bông tuyết ngừng lại như bị lực lượng lôi kéo bay hướng chỗ bị phá, xoay tròn trên người con ma thú.
Con ma thú cường đại người run nhẹ lập tức tựu bị vô số bông tuyết trói buộc dần đông thành tượng băng trên không trung, thành tác phẩm nghệ thuật.
Mọi người kinh sợ nhìn cảnh đó, không ngờ khoảnh khắc đại trận hộ thành vỡ ra sẽ đem lại uy năng như vậy.
Trong ma vân vọng ra tiếng than thở, là giọng của Lỗ Thông Tử:
- Chậc chậc, quả nhiên đúng như ta dự đoán, chỉ tiếc cho con Nguyên Tượng Trí mang kia.
Mây màu đen vụt qua biến thành luồng sáng bạy ra ngoài thành.
Mục tiêu của bọn họ là rời khỏi thành Xạ Tinh, không hứng thú với đám lâu la, nếu lúc bình thường nhất định sẽ ngừng lại tiêu diệt.
Người phụ trách quát to:
- Dừng lại!
Người phụ trách cắn răng chộp trường mâu lại lần nữa vọt tới.
Biến đổi liên tục dẫn động người xung quanh, tuy biết kẻ địch mạnh mẽ nhưng vẫn có một đống Ma tộc không sợ chết xông lên. Công kích khủng bố như vạn mũi tên cùng bắn đánh về phía ma vân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Công kích rơi như mưa bắn vào ma vân nhưng không có phản ứng gì, như thể đã bị nuốt vào hết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chợt vang tiếng nổ, ma vân nổ tung, thiên địa tối tăm. Mọi người cảm thấy hoa mắt, một đống ma vật bay tứ tán.
- A!!!
Chỉ trong khoảnh khắc nhiều tiếng hét thảm vang lên, nhiều người chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chớp mắt đã chết.
- Cái gì? Đây là . . .
Người phụ trách biểu tình kinh hoàng, sợ hãi run lẩy bẩy.
Ma vân nổ, một đống ma vật xuất hiện, trong đó không thiếu loài ma thú khủng bố lúc trước, mỗi kích đánh bạo đám Ma tộc.
Uy lực ma cầu quá khủng bố, nó oanh kích san bằng phạm vi mấy ngàn trượng, một hố sâu to lớn lộ ra, gần như sâu không thấy đáy.
Ma cầu nổ tung, mặt đất tĩnh lặng lại, đưa mắt nhìn bốn phía tĩnh mịch nhưng không gian vẫn có tiếng ầm ầm làm người ù tai quanh quẩn thật lâu trong hư vô.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, mắt mơ hồ lóe tia tức giận:
- Quả nhiên đã đi hết!
Tranh nhìn Trụ:
- Ngươi lần nữa cảm ứng xem có thể phát hiện ra bản thể không?
Sắc mặt Trụ khó coi gật đầu, tay bắt ấn đứng trong hư không, nhắm mắt cảm ứng.
Trụ chợt mở mắt vội nhìn phía xa, kêu lên:
- Ở bên kia! Hình như bọn họ muốn xông ra ngoài thành!
Trụ dứt lời không gian quanh thân gã xoay chuyển, Lý Vân Tiêu là người lao ra ngoài đầu tiên, chớp mắt không thấy đuôi ánh sáng đâu.
Tranh quát to:
- Đi!
Tranh nhảy mấy cái, thi triển thân pháp mạnh nhất đuổi theo.
Còn lại đám người Ma Quân, Nguyệt, Tiểu Hồng vội vàng theo sau nhưng chậm nhiều.
Lý Vân Tiêu chạy mấy chục dặm thì cảm nhận chấn động không gian kịch liệt, cấp độ chấn động kiểu này không phải đánh nhau bình thường.
Lý Vân Tiêu phán đoán ngay là nhóm Lỗ Thông Tử oanh kích đại trận hộ thành.
Ma giới thiếu thuật luyện sư, ít thành trì nào có đại trận hộ thành. Thành Xạ Tinh nằm ở trung tâm Tranh bộ nên thuộc số hiếm hoi đó.
Đám người Tranh cảm ứng được, bọn họ tức giận điên cuồng bay hướng trung tâm động đất.
Trên góc tường thành thành Xạ Tinh, nhiều Ma tộc tụ tập lại kinh khủng nhìn lên trời:
- Là ai? Người nào to gan càn rỡ!?
Một đoàn ma ảnh như mây đen bay lung tung trên bầu trời, thỉnh thoảng đụng vào kết giới trên hư không.
Ầm ầm!
Mỗi lần va chạm sẽ đụng ra một hố sâu đen ngòm kéo dài đến bên ngoài kết giới hộ thành, nhưng mãi không thể đánh nát kết giới!
Tất cả Ma tộc Tranh bộ xem ngây người, bọn họ thủ hộ thành Xạ Tinh bao nhiêu dĩ nhiên biết lực lượng kết giới đó.
Ngày thường dốc sức đánh một kích cũng không gây ra chút phản ứng, ma vân kia mỗi lần đụng một cái là sẽ chấn ra hố sâu, thực lực mạnh khó thể tưởng tượng.
- Ực ực.
Người phụ trách bảo vệ tòa thành nuốt nước bọt khan, vẻ mặt cay đắng.
Gã nhìn mây đen bao phủ, biết mọi người lao ra thì chết chắc. Nhưng nếu không xông lên, chờ khi mây đen chạy trốn, cấp trên trách tội xuống vẫn phải chết mà còn liên lụy người thân, bằng hữu.
Cùng là chết, gã hiểu bên nào nhẹ bên nào nặng, hét to:
- Ai? To gan càn rỡ! Mọi người nghe lệnh, ngăn kẻ địch lại!
Gã nói xong lao ra ngoài trước tiên, cầm cây trường mâu đen thui đâm hướng mây đen.
Đám cường giả Tranh bộ hộ thành hoàn toàn biến sắc mặt nhưng hiểu ra ngay, cứng rắn da đầu xông lên.
Tiếng kêu gào rung trời nhưng thật ra là bơm hơi cho mình.
Đám ma thú, ma cầm được nuôi đều bị thả ra, vọt lên trời.
Ma vân lại đụng vào kết giới hộ thành, tiếng nổ đinh tai, một lỗ đen dài gần trăm trượng vắt ngang trên bầu trời.
Một góc thành Xạ Tinh, chỗ trung tâm đại trận, vài tiếng hét thảm vang lên. Mấy Ma Quân dốc hết sức vận chuyển trận pháp bị trận lực phản phệ, cơ thể nổ tung trên trời.
Những Ma Quân khác biểu tình kinh hoàng nhìn một tinh cầu màu lam ở mắt trận bắt đầu nứt rạn.
Mấy Ma Quân kinh hoàng qua đi chợt có người hét to:
- Đại trận hộ thành sắp phá, mau thông báo cho Tranh đại nhân!
Cả đám giải tná chạy đi Diêu Quang điện.
Giờ phút này bên dưới đại trận hộ thành bị mây đen đánh thủng lỗ đen tùm lum, đại trận trở nên quái dị phát ra nhiều tiếng muỗi nhỏ vụn, khắp nơi ngươi hoa văn như hoa tuyết.
Người phụ trách tường thành xông lên, rống to:
- Nguy rồi, mau dừng tay!
Trường mâu bốc cháy trên không trung đâm hướng ma vân.
Bầu trời tựa như cái lồng chụp pha lê đầy vết rạn sắp tan vỡ.
Mây đen khựng giữa không trung, một con quái thú lao ra khỏi áng mây, người to mập đầy vảy, cánh thịt như ngọn núi giương rộng sau lưng.
Quái thú phun ra luồng ma quang hóa thành vài trảm kích hình nửa vầng trăng tựa như gió lốc.
Ầm!
Ma quang đánh vào người Ma Quân đẩy gã lùi xa mấy trăm trợg, nhiều ma khí toát ra khỏi người, đánh gã bị thương.
- Có chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà có thể tổn thương được ta? Chưa bao giờ gặp!
Ma Quân giật mình nhìn ma thú một lúc lâu, cảm giác hơi quen nhưng không nhớ ra.
Giờ phút này nhiều Ma tộc phòng thủ thành liều mạng xung phong.
Má thú há to mồm gầm rống xông hướng đám Ma tộc, lần trùng kích thứ nhất đã gặt nhiều mạng sống.
- Kết giới hộ thànhm ạnh hơn ta dự đoán rất nhiều, mấy năm nay Tranh bộ đã thu nhận nhiều nhân tài.
Ma vân khuếch tán trên bầu trời, dần biến to ra và cũng mỏng hơn.
Từ bên trong truyền ra từng hơi thở đáng sợ như Ma tộc cường đại, khí thế quân lâm đại địa.
Con ma thú xông lên, cảm nhận hơi thở sau lưng, nó không đuổi theo những thủ vệ tứ tán mà bay lên trời lại canh chừng trước ma vân.
Ma thú như nhận được mệnh lệnh gì, nó ngớ lên nhìn màn sáng vỡ ra trên trời, đầu to gật, mắt bắn ra tia hung ác xông lên.
Người phụ trách phòng thành hét chói tai nhưng thanh âm thật yếu ớt:
- Đừng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ma thú chui vào mà sáng rạn vỡ, bầu trời vang tiếng nổ điếc tai, kết giới hóa thành vô số hoa tuyết.
Khi mọi người trợn mắt há hốc mồm thì những bông tuyết ngừng lại như bị lực lượng lôi kéo bay hướng chỗ bị phá, xoay tròn trên người con ma thú.
Con ma thú cường đại người run nhẹ lập tức tựu bị vô số bông tuyết trói buộc dần đông thành tượng băng trên không trung, thành tác phẩm nghệ thuật.
Mọi người kinh sợ nhìn cảnh đó, không ngờ khoảnh khắc đại trận hộ thành vỡ ra sẽ đem lại uy năng như vậy.
Trong ma vân vọng ra tiếng than thở, là giọng của Lỗ Thông Tử:
- Chậc chậc, quả nhiên đúng như ta dự đoán, chỉ tiếc cho con Nguyên Tượng Trí mang kia.
Mây màu đen vụt qua biến thành luồng sáng bạy ra ngoài thành.
Mục tiêu của bọn họ là rời khỏi thành Xạ Tinh, không hứng thú với đám lâu la, nếu lúc bình thường nhất định sẽ ngừng lại tiêu diệt.
Người phụ trách quát to:
- Dừng lại!
Người phụ trách cắn răng chộp trường mâu lại lần nữa vọt tới.
Biến đổi liên tục dẫn động người xung quanh, tuy biết kẻ địch mạnh mẽ nhưng vẫn có một đống Ma tộc không sợ chết xông lên. Công kích khủng bố như vạn mũi tên cùng bắn đánh về phía ma vân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Công kích rơi như mưa bắn vào ma vân nhưng không có phản ứng gì, như thể đã bị nuốt vào hết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chợt vang tiếng nổ, ma vân nổ tung, thiên địa tối tăm. Mọi người cảm thấy hoa mắt, một đống ma vật bay tứ tán.
- A!!!
Chỉ trong khoảnh khắc nhiều tiếng hét thảm vang lên, nhiều người chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chớp mắt đã chết.
- Cái gì? Đây là . . .
Người phụ trách biểu tình kinh hoàng, sợ hãi run lẩy bẩy.
Ma vân nổ, một đống ma vật xuất hiện, trong đó không thiếu loài ma thú khủng bố lúc trước, mỗi kích đánh bạo đám Ma tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.