Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2666: Phụ tử. (2)

Thái Nhất Sinh Thủy

23/11/2016

Tần Xuyên ôm quyền nói:

– Ghi nhớ phụ thân dạy bảo.

Thương Ngô Khung cười nói:

– Phụ tử các ngươi lần đầu quen biết nhau, vốn nên hưởng niềm vui gia đình, chỉ là hiện giờ không thích hợp, vẫn nên để tương lai đi.

Tần Xuyên nói:

– Thương Ngô Khung đại nhân nói đúng, ta vãn hi vọng đi theo bên người sư tôn học vài năm nữa.

Đinh Sơn vỗ bờ vai của hắn, vui mừng nói:

– Cũng tốt, đi theo bên người Hắc Vũ Hộ đại nhân quả thật tốt hơn chỗ ta nhiều lắm. Cố gắng lên, nhi tử, thiên hạ này tương lai tất nhiên là của ngươi.

– Ta biết rồi.

Tần Xuyên kiên định nói.

Thương Ngô Khung nói:

– Thời điểm không còn sớm, sợ rằng vạn nhất rất nhanh sẽ phái người ra, ta dừng lại ở đây không thích hợp. Đan dược này của ngươi có mấy viên?

Đinh Sơn cau mày nói:

– Mấy viên? Ngươi cần bao nhiêu? Ta vốn định cho con của ta hết.

Thương Ngô Khung trầm ngâm nói:

– Dùng thực lực Tần Xuyên bây giờ, phục dụng năm viên thật có chút lãng phí. Như vậy đi, ta lấy hai viên, lưu cho hắn ba viên là được rồi, ngươi thấy thế nào?

Đinh Sơn hơi hỏi thăm nhìn qua Tần Xuyên, Tần Xuyên vội hỏi:

– Có ba viên là đủ rồi.

Thương Ngô Khung cười nói:

– Sau khi ngươi ăn vào ba viên thuốc này, trong người trẻ tuổi trong thiên hạ, ngoại trừ Lý Vân Tiêu ra, sẽ không còn ai à đối thủ nữa rồi.

Trong mắt Tần Xuyên chớp động lên hàn quang, nói:

– Chỉ mong có một ngày, có thể đuổi theo bước tiến của hắn, đánh một trận đỉnh phong.

Đinh Sơn cười to nói:



– Ha ha, có chí khí, ta thích! Nhưng ngươi cũng không cần nhụt chí, Lý Vân Tiêu dù sao cũng là Cổ Phi Dương chuyển thế, có kinh nghiệm ở kiếp trước, tăng thêm cơ duyên nghịch thiên, các phương diện cũng không phải ngươi có thể so sánh được.

Thương Ngô Khung nói:

– Sẽ có cơ hội, chúng ta đi thôi.

Hắn vung cánh tay lên, một đạo hào quang bay ra, trực tiếp xoáy năm viên thuốc trong Âm Dương Đỉnh lên. Trong đó ba viên bắn vè phía Tần Xuyên.

Sau đó xoay người một cái, ba người lập tức hóa thành lưu ly hào quang, thời gian dần trôi qua biến mất trong đại điện.

Chỉ một lát, các loại lời đồn đãi và tin tức lập tức truyền khắp toàn bộ thành Tân Duyên, toàn bộ Thương Minh chi thành đều kinh hãi, hơn nữa ảnh hưởng cực lớn, không ngừng lan tràn khắp Thiên Võ Giới.

– Nghe nói Đinh Sơn một người đánh chết mười tám tên Võ Đế cửu tinh mà Lăng Bạch Y phái tới, hấp máu của bọn hắn, trực tiếp vượt qua võ đạo đỉnh phong, trở thành cường giả thiên hạ đều biết.

– Ngươi ngốc nha, tin tức nghe được ở đâu thế? Ta có tin mật, mười tám tên Võ Đế cửu tinh kia vốn là cao thủ mà thương hội Thiên Nguyên che dấu, bị Lăng Bạch Y trong vòng một đêm giết sạch! Chậc chậc, Dạ Ảnh Võ Đế, quả nhiên dọa người ah!

– Không thể nào? Lăng Bạch Y đã tới rồi? Hắn thật sự dám tới sao?

– Sao lại không? Ngươi không biết a, ngay cả Thiếu đương gia của thương hội Thiên Nguyên, con trai Đinh Sơn Đinh Bằng cũng bị Lăng Bạch Y chém bay đầu, đột tử tại chỗ. Đinh Sơn đều cơ hồ điên rồi, trong lúc nổi giận mới đánh lui Lăng Bạch Y!

– Phong Hào Võ Đế lại cường hãn như vậy! Đinh Sơn người tóc bạc tiễn đưa người tóc đen, sản nghiệp lớn như thế lại không người kế tục, thật sự là đáng thương ah.

– Đúng vậy, sợ rằng thương hội Thiên Nguyên từ nay về sau khó gượng dậy nổi, phải thối lui khỏi thành viên Thương Minh, aizz. . . ”

Chuyện thương hội Thiên Nguyên liền khiến thành Tân Duyên vốn sắp đón nhận mưa gió trở nên huyên náo xôn xao, trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng không thôi.

Trong Thiên Nhất Các, một mảnh yên tĩnh, ánh mặt trời chiếu xuống, lại có vẻ có chút thảm đạm.

Tô Liên Y lo lắng, sắc mặt thập phần không tốt.

Tin tức nàng đạt được tự nhiên là chính xác nhất, đã biết được tất cả mọi chuyện, hơn nữa Lý Vân Tiêu sau sự kiện này liền trực tiếp biến mất, hoàn toàn không thấy chút bóng dáng nào nữa.

– Sao hả?

Nàng dò hỏi một gã đệ tử bên dưới.

Tất cả hạch tâm Thiên Nhất Các đều tụ cùng một chỗ, thần thái mọi người không đồng nhất, cẩn thận trò chuyện với nhau.

Đệ tử kia vội vàng nói:

– Hồi bẩm hội trưởng đại nhân, Lý Vân Tiêu vẫn không có tin tức. Thương hội Lôi Phong và Mạn Đa đã bị hội trưởng khác tiếp quản, ngày đó liền ban bố tin tức muốn lấy thương hội Thiên Nguyên cầm đầu, thương hội ba nhà đồng tâm hiệp lực, vĩnh viễn kết minh hữu.

– Hừ! Cái gì là vĩnh viễn kết minh hữu? Ý nghĩa Thương Minh không phải là minh hữu sao? Bọn hắn lại minh hữu gì chứ !

Một gã trưởng lão hào khí không thôi.



Tô Liên Y chỉ cảm thấy một hồi mỏi mệt, kết quả này sau chuyện kia xảy ra đã là tất nhiên, hơn nữa nàng giờ mới hiểu được vì sao Chu Kỳ Thủy và Từ Vạn Sâm lại đột nhiên bất hòa với mình, thì ra là đi lại với Đinh Sơn, muốn cùng chống lại Vạn Bảo Lâu, lại không nghĩ tới lại chết thảm, hai đại thương hội cứ vậy chắp tay tặng người khác.

Nàng không khỏi rét run, chỉ cảm thấy toàn thân đều man mát.

Thương Minh là đám người thế nào a, vậy mà mưu đồ sâu xa như thế, đáng sợ như thế. Mình chỉ như dê đợi làm thịt, không phải là bị Vạn Bảo Lâu làm thịt thì là bị thương hội Thiên Nguyên làm thịt mất.

– Hội trưởng đại nhân, việc đã đến nước này, chúng ta không bằng chọn một bên để tỏ rõ lập trường, để tránh lâm vào bị động, hai bên đều không yên!

Một gã trưởng lão đề nghị nói.

Tô Liên Y lạnh lùng nói:

– Vậy ngươi cảm thấy đứng về bên nào phù hợp hơn?

Trưởng lão kia trong mắt sáng ngời, nói:

– Đinh Sơn tuy rằng bước chân vào siêu phàm nhập thánh, hơn nữa nuốt luôn hai đại thương hội khác, nhưng dù sao thời gian còn ngắn, còn không có thành tựu, ta đề nghị đầu nhập vào Vạn Bảo Lâu đi.

– Không thể, Vạn Bảo Lâu tuy rằng vẫn là đứng đầu Thương Minh, nhưng đang dần dần yếu đi. Theo ta thấy, tình thế mạnh hơn người, sự quật khởi cường thế của thương hội Thiên Nguyên đã không thể cản, chúng ta sớm đi đầu nhập vào Đinh Sơn hội trưởng mới có thể mưu lợi lấy lợi ích lớn nhất.

Một người trưởng lão khác cẩn thận phân tích nói.

– Hừ, đầu nhập vào Đinh Sơn? Ngươi không phải là gian tế hắn cài vào đấy chứ? Phải biết rằng Đinh Sơn xếp theo bối phận còn ở sau hội trưởng chúng ta đấy!

– Đừng vội ngậm máu phun người! Hiện giờ cũng không phải thời đại xếp theo bối phận, mà là cường giả vi vương! Câu vừa rồi ngươi có dám nói trước mặt Đinh Sơn không?

– Đã đủ rồi!

Tô Liên Y bị hai người tranh chấp một hồi phiền não, nổi giận nói:

– Thiên Nhất Các ai cũng không đầu nhập vào, ta xem bọn hắn ai nuốt trôi chúng ta!

“BA~ BA~! BA~ BA~! ”

Ngoài điện truyền đến một hồi tiếng vỗ tay, cùng tiếng cười trêu chọc, nói:

– Liên Y đại nhân bậc cân quắc không thua đấng mày râu, hào khí vượt mây, chỉ tiếc như vậy thập phần không sáng suốt ah.

Tất cả người Thiên Nhất Các sắc mặt đại biến, tất cả đều đứng dậy nhìn lại ngoài điện.

Hơn mười đạo thân ảnh thoáng cái tràn vào, người cầm đầu đúng là đầu lĩnh Kim Phong Ngân Mang của thương hội Thiên Nguyên!

Sắc mặt Tô Liên Y hết sức khó coi, nổi giận nói:

– Thiên Nhất Các chúng ta đang nghị sự, ai cho các ngươi xông vào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook