Chương 1699: Quyết định. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1698: Quyết định. (1)
Nhuận Tường nói:
Chỉ đơn giản như vậy
Bắc Minh Lai Phong quay người nhìn Bắc Minh Kháng Thiên, hỏi ý kiến của ắn.
Bắc Minh Kháng Thiên lại đưa mắt tới Lý Vân Tiêu:
Vân Tiêu công tử, địch nhân của ngươi không ít a, hơn nữa đều không phải loại đơn giản.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:
Nếu là loại đơn giản, có tư cách gì làm cừu địch của ta?
“Hừ”
Bắc Minh Kháng Thiên hừ lạnh nói:
Thì ra phiền toái là ngươi do ngươi rước, Bắc Minh Huyền Cung chúng ta và Đông Hải cũng tốt, Bắc Hải cũng thế, gần đây không có xung đột lợi ích, ta nói sao hôm nay lại lọt vào vây giết như thế, hóa ra là vậy!
Hắn một lời đã đổ toàn bộ trách nhiệm lên người Lý Vân Tiêu.
Bọn người Liêu Dương Băng và Kinh Vĩnh Dạ biến sắc, tình thế thoáng cái trở nên nghiêm trọng.
Lý Vân Tiêu vẫn không đổi sắc, khẽ cười nói:
Kháng Thiên trưởng lão quả nhiên đại lượng, đây là muốn cùng Hải tộc liên thủ tru sát ta sao? Chậc chậc, trên chiến hạm còn nằm nhiều thi thể huynh đệ như vậy, Bắc Minh Huyền Cung lại trở thành bạn tốt với Hải tộc sao?
Gương mặt Bắc Minh Kháng Thiên run rẩy, khẽ nói:
Vân Tiêu công tử, không cần kích bác ta, tất cả mọi ngườ đều là người trưởng thành, , há có thể bị mấy lời nói lừa gạt. Hiện giờ bày ở trước mặt Bắc Minh Huyền Cung chính là một cái lựa chọn, bày ở trước mặt ngươi cũng là một lựa chọn.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nhẹ nhàng “Ah” một tiếng, lộ ra vẻ hỏi thăm.
Bắc Minh Kháng Thiên nói:
Ngươi biết được ta cần gì, nếu có thể đủ đáp ứng, vậy thì hai tên Hải tộc nà chúng ta sẽ thay ngươi giết. Nếu không thể đáp ứng, phiền toái ngươi rước lấy thì tự mình đi giải quyết đi.
Người còn lại đều tò mò, bọn hắn cực kỳ muốn biết trưởng lão Bắc Minh thế gia muốn thứ gì từ chỗ Lý Vân Tiêu là gì?
Bắc Minh Lai Phong và Nhuận Tường đều nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, hai người đều sợ hắn đáp ứng, kết quả tốt nhất chính là có thể cô lập Lý Vân Tiêu, mạt sát hắn.
Hai tên này vừa rồi còn là địch nhân sinh tử, nhưng cách nghĩ và mục tiêu hiện giờ vậy mà hoàn toàn nhất trí.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một hồi, mỉm cười nói:
Vật kia có thể cho Kháng Thiên trưởng lão, nhưng chuyện gia nhập Bắc Minh Huyền Cung thì thứ cho ta không thể đáp ứng.
Cái gì?
Mọi người đều giật mình, thì ra trong chuyện Bắc Minh Kháng Thiên yêu cầu còn có cả bảo Lý Vân Tiêu gia nhập Bắc Minh Huyền Cung?
Tất cả mọi người đều lộ thần sắc bất đồng, phần lớn là hâm mộ ghen ghét, hận tiểu tử này không biết quý trọng
Nhưng không ít người cũng biết Lý Vân Tiêu thậm chí từng cự tuyệt lời mời của La Thiên đại sư, hiện giờ cự tuyệt Bắc Minh Huyền Cung cũng không có gì kỳ lạ cả.
Bắc Minh Kháng Thiên trong lòng vui vẻ, chỉ cần Lý Vân Tiêu giao ra Bá Thiên Luyện Thể Quyết, cho dù không gia nhập Bắc Minh Huyền Cung cũng không sao cả, trực tiếp chém giết là được, hắn vội hỏi:
Tốt, mau đưa vật kia cho ta, ta liền thay ngươi ngăn hai người này lại.
Nhuận Tường và Bắc Minh Lai Phong đều biến sắc, Bắc Minh Lai Phong càng không cách nào lý giải, đến cùng là vật gì lại khiến Kháng Thiên trưởng lão coi trọng như thế, thậm chí không tiếc liều chết với Hải tộc.
Nhưng lấy thân phân Bắc Minh Kháng Thiên, mặc dù hắn là người nối nghiệp đời sau cũng không có quyền nghi vấn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
Kháng Thiên trưởng lão nói đùa a, nếu ta giao vật kia ra trước, ngài không nhận nợ phải làm sao bây giờ?
Bắc Minh Kháng Thiên cả giận nói:
Dùng thân phận lão phu, chẳng lẽ lại lừa gạt ngươi sao?
Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:
Khó nói, không bằng như vậy đi, ta trước tiên giao một nửa cho ngươi, đợi sau khi xác định hai người này vô hại, ta lại đưa một nửa khác cho ngươi, có được không?
Bắc Minh Kháng Thiên lộ ra vẻ làm khó, thật sự là hắn muốn tìm cơ hội sau khi đạt được công pháp sẽ giết Lý Vân Tiêu, hiện giờ nếu vậy thì bảo hộ an toàn cho hắn rồi.
Bắc Minh Lai Phong nhịn không được nói:
Kháng Thiên trưởng lão, Lý Vân Tiêu không chỉ cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa còn không ngừng mang đến phiền toái, hắn còn giết Bắc Minh Trạch đại nhân, là tội đáng chết vạn lần.
Không sai, Lý Vân Tiêu còn là tội phạm truy nã của thành Hồng Nguyệt ta, chết không có gì đáng tiếc.
Nguyễn Tích Tuyền cũng đứng dậy cao giọng nói, trong con ngươi tuôn ra sát cơ.
Bắc Minh Lai Phong thấy Bắc Minh Kháng Thiên do dự, lập tức vội la lên:
Kháng Thiên trưởng lão, Lý Vân. . .
Tất cả im miệng cho ta.
Bắc Minh Kháng Thiên tức giận quát, lập tức tất cả mọi người yên tĩnh trở lại, trong mắt Nhuận Tường lại lóe ra hàn ý, lạnh lùng nhìn hắn.
Bắc Minh Kháng Thiên không để ý tới mọi người, nói với Lý Vân Tiêu:
Trước đưa một nửa kia cho ta xem một chút, ta lại quyết định sau.
Lý Vân Tiêu gật đầu, lấy ra một khối chỗ ngọc giản trắng đặt vào trán, in phân nửa Bá Thiên Luyện Thể Quyết mà mình biết vào trong đó, lại ngắt ở chỗ mấu chốt nhất, lúc này mới ném cho Bắc Minh Kháng Thiên.
Mọi người thế mới biết thứ mà Bắc Minh Kháng Thiên muốn dĩ nhiên là tin tức nào đó, nhao nhao lộ vẻ tò mò.
“BA~”
Ngọc giản rơi vào trongtay Bắc Minh Kháng Thiên, hắn thoáng cái nắm thật chặt, toàn bộ cánh tay thậm chí có chút run rẩy, kích động vội vàng quét thần thức vào trong đó.
Nửa ngày, hắn mới chậm rãi buông vật kia ra, thở ra một hơi thật sâu, sắc mặt biến hóa, tựa hồ đang suy tư điều gì đó.
Tất cả mọi người không lên tiếng, lẳng lặng chờ đời quyết định của hắn
Chiến hạm vẫn còn trong không gian đen kịt không ngừng tiến về trước, chiến hạm cửu giai có được công năng phụ trợ rất mạnh, có thể không ngừng thăm dò tọa độ không gian suy yếu bốn phía, một khi tìm được liền có thể trực tiếp phá vỡ không gian, trở lại Thiên Võ Giới ngay.
Đúng vậy, đích thật là vật kia.
Thật lâu, Bắc Minh Kháng Thiên mới mở miêng, trên mặt lộ vẻ vẻ phức tạp, thoáng cái đã thu ngọc giản vào, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
Lý Vân Tiêu là bằng hữu của Bắc Minh Huyền Cung, có Bắc Minh Huyền Cung ở đây, ai cũng đừng mong đụng vào hắn.
“… ”
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, vội vàng tách ra khỏi hai người Nhuận Tường và Phi Minh, tất cả đều trở nên cảnh giác.
Bắc Minh Kháng Thiên quyết định như thế, chẳng khác nào đã tuyến chiến.
Bắc Minh Lai Phong trong lòng vô cùng thất lạc, hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc là thứ gì lại có thể khiến Kháng Thiên trưởng lão động tâm như thế, trên mặt tràn đầy vẻ cô đơn.
Nhuận Tường lạnh giọng nói:
Bắc Minh Huyền Cung thật sự quyết định?
Lý Vân Tiêu lại lộ vẻ vui vẻ, trong mắt lóe lên hàn mang rồi biến mất.
Kết quả này hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn, hắn cho chính là Bá Thiên Luyện Thể Quyết chính xác, trong thiên hạ không người nào có thể ngăn cản sự hấp dẫn của công pháp này cả.
Nhưng đồ của hắn cũng không phải dễ cầm như vậy, đợi chuyến đi Đông Hải lần này chấm dứt, hắn sẽ thả ra tiếng gió, nói Bắc Minh Huyền Cung đã nhận được Bá Thiên Luyện Thể Quyết, đến lúc đó xem thử Bắc Minh Huyền Cung ứng phó như thế nào. Còn nữa, Luyện Thể quyết hắn lấy được cũng không phải công pháp nguyên vẹn, nói không chừng có thể nhờ vậy mà dẫn xuất cả bộ cũng không chừng.
Nhuận Tường nói:
Chỉ đơn giản như vậy
Bắc Minh Lai Phong quay người nhìn Bắc Minh Kháng Thiên, hỏi ý kiến của ắn.
Bắc Minh Kháng Thiên lại đưa mắt tới Lý Vân Tiêu:
Vân Tiêu công tử, địch nhân của ngươi không ít a, hơn nữa đều không phải loại đơn giản.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:
Nếu là loại đơn giản, có tư cách gì làm cừu địch của ta?
“Hừ”
Bắc Minh Kháng Thiên hừ lạnh nói:
Thì ra phiền toái là ngươi do ngươi rước, Bắc Minh Huyền Cung chúng ta và Đông Hải cũng tốt, Bắc Hải cũng thế, gần đây không có xung đột lợi ích, ta nói sao hôm nay lại lọt vào vây giết như thế, hóa ra là vậy!
Hắn một lời đã đổ toàn bộ trách nhiệm lên người Lý Vân Tiêu.
Bọn người Liêu Dương Băng và Kinh Vĩnh Dạ biến sắc, tình thế thoáng cái trở nên nghiêm trọng.
Lý Vân Tiêu vẫn không đổi sắc, khẽ cười nói:
Kháng Thiên trưởng lão quả nhiên đại lượng, đây là muốn cùng Hải tộc liên thủ tru sát ta sao? Chậc chậc, trên chiến hạm còn nằm nhiều thi thể huynh đệ như vậy, Bắc Minh Huyền Cung lại trở thành bạn tốt với Hải tộc sao?
Gương mặt Bắc Minh Kháng Thiên run rẩy, khẽ nói:
Vân Tiêu công tử, không cần kích bác ta, tất cả mọi ngườ đều là người trưởng thành, , há có thể bị mấy lời nói lừa gạt. Hiện giờ bày ở trước mặt Bắc Minh Huyền Cung chính là một cái lựa chọn, bày ở trước mặt ngươi cũng là một lựa chọn.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nhẹ nhàng “Ah” một tiếng, lộ ra vẻ hỏi thăm.
Bắc Minh Kháng Thiên nói:
Ngươi biết được ta cần gì, nếu có thể đủ đáp ứng, vậy thì hai tên Hải tộc nà chúng ta sẽ thay ngươi giết. Nếu không thể đáp ứng, phiền toái ngươi rước lấy thì tự mình đi giải quyết đi.
Người còn lại đều tò mò, bọn hắn cực kỳ muốn biết trưởng lão Bắc Minh thế gia muốn thứ gì từ chỗ Lý Vân Tiêu là gì?
Bắc Minh Lai Phong và Nhuận Tường đều nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, hai người đều sợ hắn đáp ứng, kết quả tốt nhất chính là có thể cô lập Lý Vân Tiêu, mạt sát hắn.
Hai tên này vừa rồi còn là địch nhân sinh tử, nhưng cách nghĩ và mục tiêu hiện giờ vậy mà hoàn toàn nhất trí.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một hồi, mỉm cười nói:
Vật kia có thể cho Kháng Thiên trưởng lão, nhưng chuyện gia nhập Bắc Minh Huyền Cung thì thứ cho ta không thể đáp ứng.
Cái gì?
Mọi người đều giật mình, thì ra trong chuyện Bắc Minh Kháng Thiên yêu cầu còn có cả bảo Lý Vân Tiêu gia nhập Bắc Minh Huyền Cung?
Tất cả mọi người đều lộ thần sắc bất đồng, phần lớn là hâm mộ ghen ghét, hận tiểu tử này không biết quý trọng
Nhưng không ít người cũng biết Lý Vân Tiêu thậm chí từng cự tuyệt lời mời của La Thiên đại sư, hiện giờ cự tuyệt Bắc Minh Huyền Cung cũng không có gì kỳ lạ cả.
Bắc Minh Kháng Thiên trong lòng vui vẻ, chỉ cần Lý Vân Tiêu giao ra Bá Thiên Luyện Thể Quyết, cho dù không gia nhập Bắc Minh Huyền Cung cũng không sao cả, trực tiếp chém giết là được, hắn vội hỏi:
Tốt, mau đưa vật kia cho ta, ta liền thay ngươi ngăn hai người này lại.
Nhuận Tường và Bắc Minh Lai Phong đều biến sắc, Bắc Minh Lai Phong càng không cách nào lý giải, đến cùng là vật gì lại khiến Kháng Thiên trưởng lão coi trọng như thế, thậm chí không tiếc liều chết với Hải tộc.
Nhưng lấy thân phân Bắc Minh Kháng Thiên, mặc dù hắn là người nối nghiệp đời sau cũng không có quyền nghi vấn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
Kháng Thiên trưởng lão nói đùa a, nếu ta giao vật kia ra trước, ngài không nhận nợ phải làm sao bây giờ?
Bắc Minh Kháng Thiên cả giận nói:
Dùng thân phận lão phu, chẳng lẽ lại lừa gạt ngươi sao?
Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:
Khó nói, không bằng như vậy đi, ta trước tiên giao một nửa cho ngươi, đợi sau khi xác định hai người này vô hại, ta lại đưa một nửa khác cho ngươi, có được không?
Bắc Minh Kháng Thiên lộ ra vẻ làm khó, thật sự là hắn muốn tìm cơ hội sau khi đạt được công pháp sẽ giết Lý Vân Tiêu, hiện giờ nếu vậy thì bảo hộ an toàn cho hắn rồi.
Bắc Minh Lai Phong nhịn không được nói:
Kháng Thiên trưởng lão, Lý Vân Tiêu không chỉ cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa còn không ngừng mang đến phiền toái, hắn còn giết Bắc Minh Trạch đại nhân, là tội đáng chết vạn lần.
Không sai, Lý Vân Tiêu còn là tội phạm truy nã của thành Hồng Nguyệt ta, chết không có gì đáng tiếc.
Nguyễn Tích Tuyền cũng đứng dậy cao giọng nói, trong con ngươi tuôn ra sát cơ.
Bắc Minh Lai Phong thấy Bắc Minh Kháng Thiên do dự, lập tức vội la lên:
Kháng Thiên trưởng lão, Lý Vân. . .
Tất cả im miệng cho ta.
Bắc Minh Kháng Thiên tức giận quát, lập tức tất cả mọi người yên tĩnh trở lại, trong mắt Nhuận Tường lại lóe ra hàn ý, lạnh lùng nhìn hắn.
Bắc Minh Kháng Thiên không để ý tới mọi người, nói với Lý Vân Tiêu:
Trước đưa một nửa kia cho ta xem một chút, ta lại quyết định sau.
Lý Vân Tiêu gật đầu, lấy ra một khối chỗ ngọc giản trắng đặt vào trán, in phân nửa Bá Thiên Luyện Thể Quyết mà mình biết vào trong đó, lại ngắt ở chỗ mấu chốt nhất, lúc này mới ném cho Bắc Minh Kháng Thiên.
Mọi người thế mới biết thứ mà Bắc Minh Kháng Thiên muốn dĩ nhiên là tin tức nào đó, nhao nhao lộ vẻ tò mò.
“BA~”
Ngọc giản rơi vào trongtay Bắc Minh Kháng Thiên, hắn thoáng cái nắm thật chặt, toàn bộ cánh tay thậm chí có chút run rẩy, kích động vội vàng quét thần thức vào trong đó.
Nửa ngày, hắn mới chậm rãi buông vật kia ra, thở ra một hơi thật sâu, sắc mặt biến hóa, tựa hồ đang suy tư điều gì đó.
Tất cả mọi người không lên tiếng, lẳng lặng chờ đời quyết định của hắn
Chiến hạm vẫn còn trong không gian đen kịt không ngừng tiến về trước, chiến hạm cửu giai có được công năng phụ trợ rất mạnh, có thể không ngừng thăm dò tọa độ không gian suy yếu bốn phía, một khi tìm được liền có thể trực tiếp phá vỡ không gian, trở lại Thiên Võ Giới ngay.
Đúng vậy, đích thật là vật kia.
Thật lâu, Bắc Minh Kháng Thiên mới mở miêng, trên mặt lộ vẻ vẻ phức tạp, thoáng cái đã thu ngọc giản vào, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
Lý Vân Tiêu là bằng hữu của Bắc Minh Huyền Cung, có Bắc Minh Huyền Cung ở đây, ai cũng đừng mong đụng vào hắn.
“… ”
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, vội vàng tách ra khỏi hai người Nhuận Tường và Phi Minh, tất cả đều trở nên cảnh giác.
Bắc Minh Kháng Thiên quyết định như thế, chẳng khác nào đã tuyến chiến.
Bắc Minh Lai Phong trong lòng vô cùng thất lạc, hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc là thứ gì lại có thể khiến Kháng Thiên trưởng lão động tâm như thế, trên mặt tràn đầy vẻ cô đơn.
Nhuận Tường lạnh giọng nói:
Bắc Minh Huyền Cung thật sự quyết định?
Lý Vân Tiêu lại lộ vẻ vui vẻ, trong mắt lóe lên hàn mang rồi biến mất.
Kết quả này hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn, hắn cho chính là Bá Thiên Luyện Thể Quyết chính xác, trong thiên hạ không người nào có thể ngăn cản sự hấp dẫn của công pháp này cả.
Nhưng đồ của hắn cũng không phải dễ cầm như vậy, đợi chuyến đi Đông Hải lần này chấm dứt, hắn sẽ thả ra tiếng gió, nói Bắc Minh Huyền Cung đã nhận được Bá Thiên Luyện Thể Quyết, đến lúc đó xem thử Bắc Minh Huyền Cung ứng phó như thế nào. Còn nữa, Luyện Thể quyết hắn lấy được cũng không phải công pháp nguyên vẹn, nói không chừng có thể nhờ vậy mà dẫn xuất cả bộ cũng không chừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.