Chương 1964: Sau võ đạo chung điểm. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1963: Sau võ đạo chung điểm. (1)
Khuôn mặt thủy chung mang theo mỉm cười của Hải Hoàng bỗng nhúc nhích, trầm mặc một hồi, cuối cùng thở dài một tiếng, nói:
Nếu là vào năm năm trước, ta thật đúng là có ý đó. Nhưng hiện giờ, hai quyển thần quyết này đối với ta mà nói, đã không có ý nghĩa quá lớn rồi.
Thần sắc Lý Vân Tiêu khẽ động, nói:
Có quan hệ đến Thất Tinh Đăng kia sao?
Trên mặt Hải Hoàng hiện lên một vòng đau xót, gật đầu nói:
Đúng là Thất Tinh Đăng kia, nó đã hao phí quá nhiều Chân Nguyên của ta, tu vị võ đạo cũng ngã xuống cảnh giới, khó có thể khôi phục lại được rồi.
Cái gì?
Lý Vân Tiêu và Diệp Phàm đều kinh hãi, bọn hắn tự nhiên hiểu rõ ngã xuống cảnh giới là có ý gì.
Võ đạo một đường như đi ngược dòng nước, không tiến liền thối, một khi sinh ra lui bước vậy thì cuộc đời này không cách nào tiến thêm được nữa rồi.
Hải Hoàng có chút im lặng, cười khổ nói:
Trừ phi là bốn quyển thần quyết tề tựu, lại hiện ra 3000 cổ kinh văn để cho ta tìm hiểu, nếu không hết cách xoay chuyển rồi.
Lý Vân Tiêu và Diệp Phàm đều im lặng, tự nhiên hiểu rõ võ đạo lui về phía sau đối với một gã võ giả là thống khổ lớn cỡ nào, huống chi là người đứng ở đỉnh phong toàn bộ Thiên Võ Giới như Ba Long chứ.
Hải Hoàng nói:
Tình trạng của ta hiện giờ chính là bí mật lớn nhất của Hải chi sâm lâm, kính xin nhị giữ kín giúp ta, nếu không một khi truyền ra, ta sợ rằng tứ hải sẽ nhấc lên sóng gió mất.
Lý Vân Tiêu trong lòng khẽ nhúc nhích, địa vị Hải Hoàng trong toàn bộ tứ hải giống như thần linh, chẳng lẽ cũng sẽ có người có lòng bất chính?
Hắn nghĩ đến Nghiễm Pháp và Nghiễm Nghiêm trước kia, lại dám ngang nhiên phản bội, xem ra trong tứ hải cũng không bình tĩnh ah:
Yên tâm, nếu Hải Hoàng đại nhân đã mở miệng, hai người a tự nhiên giữ nghiêm. Chỉ là ta có một chuyện không rõ, Đại Giới Thần Quyết và Đại Diễn Thần Quyết, hoàn toàn là hai quyển thần quyết khác nhau, sao lại là tồn tại tiếp cận Ma Ha Cổ Kinh nhất được?
Hải Hoàng cười nói:
Có một câu chuyện gọi là người mù sờ voi, bốn người mù phân biệt sờ mũi voi, tai voi, chân voi, đuôi voi, tuy rằng hình thái hoàn toàn không đồng nhất, nhưng đích thật là một bộ phận của v, cũng tiếp cận nhất con voi chân thật nhất. Về phần thần quyết khác thì ngay cả bóng dáng con voi cũng không sờ được.
Lý Vân Tiêu chợt nói:
Ta hiểu được, nếu gom bốn quyển thần quyết lại một chỗ, có thể khôi phục lại Ma Ha Cổ Kinh nguyên vẹn không?
Hải Hoàng cười nói:
Ngươi cảm thấy hợp mũi voi, tai voi, chân voi, đuôi voi cùng một chỗ, sẽ là con voi nguyên vẹn sao?
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
Xem ra ý nghĩ của ta quá đơn giản rồi.
Thần sắc trên mặt Hải Hoàng trở nên nghiêm nghị:
Ma Ha Cổ Kinh kia là vật nghịch thiên bực nào, có thể trực tiếp dẫn động giới lực phá hủy, tuyệt không phải chúng ta có thể nhìn xem một hai đâu. Ngươi có thể có được hai thần quyết Đại Giới, Đại Diễn cũng đã là tạo hóa lớn lao rồi.
Lý Vân Tiêu nói:
Hải Hoàng đại nhân có biết hai quyển thần quyết khác ở đâu không?
Hải Hoàng cười nói:
Hai quyển khác phân biệt là Thái Dương Chân Kinh và Thái Sơ Chân Kinh. Thái Dương Chân Kinh một mực ở trong tay Ba gia ta, về phần Thái Sơ Chân Kinh. . . Trong lòng ta có chút suy đoán, lại không dám xác định. Ta mặc dù không ngấp nghé hai quyển chân quyết trong tay ngươi, nhưng hy vọng có thể mượn lực của ngươi, bổ đủ 3000 chữ.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
Chẳng lẽ hai nghìn sáu trăm bốn mươi tàn chữ khắc trên trụ bên ngoài, Hải Hoàng điện đều còn có chữ thật sao?
Nếu việc này là thực, vậy thì tài phú này quả thực quá kinh thiên rồi, từ tin tức mà Viên Cao Hàn để lộ ra đến thì số lượng chữ mà Thánh Vực và Hóa Thần Hải nắm giữ cũng chỉ rải rác mấy trăm ròi
Hải Hoàng khẽ cười nói:
Ta cũng không kiêng kỵ gì cả, Hải Hoàng điện quả thật còn có chữ thật, chỉ có điều ta cũng không thể nắm giữ hết.
Lý Vân Tiêu trong nội tâm đại chấn, rung giọng nói:
Nếu là. . . Nếu nắm giữ toàn bộ lực lượng cổ tự này, sẽ là tồn tại thế nào?
Hắn rốt cục hỏi ra vấn đề mà nội tâm muốn biết nhất:
Dưới phiến thiên không này, còn có thể bước vào Thập Phương Thần Cảnh sao?
Sắc mặt Hải Hoàng Ba Long cũng trở nên có chút ngưng trọng, nói:
Ngươi có biết sau cửu tinh đỉnh phong là cảnh giới thế nào không?
Lý Vân Tiêu không cần nghĩ ngợi mà nói:
Trước võ đạo chung điểm, siêu phàm nhập thánh.
Hải Hoàng gật đầu nói:
Đúng phân nửa. Sau cửu tinh đỉnh phong đích thật là siêu phàm nhập thánh, nhưng đó cũng không phải là trước võ đạo chung điểm, mà là phía sau.
Cái gì? Sau võ đạo chung điểm?
Lý Vân Tiêu rất là kinh hãi, cả kinh nói:
Sau võ đạo chung điểm không phải trực tiếp bước vào Thần Đạo sao?
Hải Hoàng trầm giọng nói:
Vào rất lâu trước, đích thật là như vậy. Sau võ đạo chung điểm chính là Thập Phương Thần Cảnh, trực tiếp tiến vào Thần Đạo. Nhưng dưới phiến thiên không này đã quá lâu không xuất hiện cường giả Thần Cảnh rồi, sau khi tu vị một người xông lên cửu tinh đỉnh phong vẫn đang không ngừng tiến lên, đột phá, lúc này cũng đã vượt ra khỏi phạm trù võ đạo, nhưng không cách nào tu luyện thành Thần, vì vậy xuất hiện một cảnh giới mới, chính là siêu phàm nhập thánh.
Hắn giương mắt liếc nhìn Lý Vân Tiêu, nói:
Ngươi khi mạnh nhất kiếp trước có lẽ cũng bước chân vào siêu phàm nhập thánh a? Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, loại lực lượng siêu việt tất cả kia, có khác biệt rất lớn với võ đạo chi lực bình thường sao?
Lý Vân Tiêu phục hồi tinh thần lại từ khiếp sợ, cười khổ nói:
Đích thật có khác biệt, nhưng ta vẫn cho là đó là nguyên lực biến hóa trước khi đột phá đến Thần Cảnh, cũng chính là một quá trình tích lũy từ lượng biến sinh ra chất biến.
Hải Hoàng nói:
Suy nghĩ kia của ngươi cũng không có gì lạ, dưới phiến thiên không này, cơ hội thành thần vẫn có, chỉ có điều cực kỳ hà khắc thôi. Tỷ như nói, nếu như có thể phục hồi Ma Ha Cổ Kinh lại như cũ, hơn nữa thông hiểu đạo lí, như vậy vô luận Thiên Địa biến hóa như thế nào, đều không thể ngăn cản ngươi thành Thần.
Lý Vân Tiêu im lặng, biết rõ chuyện bí mật bực này, Hải Hoàng là tuyệt sẽ không dễ dàng nói ra được. Dù sao quan hệ đến mộng tượng chung cực mà vài vạn năm qua vô số cường giả luôn hướng tới. Về phần phục hồi Ma Ha Cổ Kinh, căn bản chính là tuyệt không có khả năng.
Hắn nói:
Nếu ta bổ toàn toàn bộ chữ ngoài điện, Hải Hoàng đại nhân có thể nói cho ta biết con đường thành Thần đi thế nào không?
Hải Hoàng cười nói:
Ngươi không bổ được đầy đủ đâu, 360 chữ thiếu phân bố trong bốn quyển thần quyết, ngươi chỉ có thể bổ được 180 chữ, với tư cách thù lao, ta có thể cho ngươi chọn 500 chữ trên trụ để tìm hiểu.
Lý Vân Tiêu trong lòng đại động, 500 chữ đã là một số lượng không nhỏ rồi, nếu mình có thể hoàn toàn lĩnh hội quán thông, vậy thì chỗ tốt không thể đo lường được.
Hải Hoàng khẽ cười nói:
Ngươi không cần phải gấp gáp trả lời ta, có thể chậm rãi cân nhắc.
Khuôn mặt thủy chung mang theo mỉm cười của Hải Hoàng bỗng nhúc nhích, trầm mặc một hồi, cuối cùng thở dài một tiếng, nói:
Nếu là vào năm năm trước, ta thật đúng là có ý đó. Nhưng hiện giờ, hai quyển thần quyết này đối với ta mà nói, đã không có ý nghĩa quá lớn rồi.
Thần sắc Lý Vân Tiêu khẽ động, nói:
Có quan hệ đến Thất Tinh Đăng kia sao?
Trên mặt Hải Hoàng hiện lên một vòng đau xót, gật đầu nói:
Đúng là Thất Tinh Đăng kia, nó đã hao phí quá nhiều Chân Nguyên của ta, tu vị võ đạo cũng ngã xuống cảnh giới, khó có thể khôi phục lại được rồi.
Cái gì?
Lý Vân Tiêu và Diệp Phàm đều kinh hãi, bọn hắn tự nhiên hiểu rõ ngã xuống cảnh giới là có ý gì.
Võ đạo một đường như đi ngược dòng nước, không tiến liền thối, một khi sinh ra lui bước vậy thì cuộc đời này không cách nào tiến thêm được nữa rồi.
Hải Hoàng có chút im lặng, cười khổ nói:
Trừ phi là bốn quyển thần quyết tề tựu, lại hiện ra 3000 cổ kinh văn để cho ta tìm hiểu, nếu không hết cách xoay chuyển rồi.
Lý Vân Tiêu và Diệp Phàm đều im lặng, tự nhiên hiểu rõ võ đạo lui về phía sau đối với một gã võ giả là thống khổ lớn cỡ nào, huống chi là người đứng ở đỉnh phong toàn bộ Thiên Võ Giới như Ba Long chứ.
Hải Hoàng nói:
Tình trạng của ta hiện giờ chính là bí mật lớn nhất của Hải chi sâm lâm, kính xin nhị giữ kín giúp ta, nếu không một khi truyền ra, ta sợ rằng tứ hải sẽ nhấc lên sóng gió mất.
Lý Vân Tiêu trong lòng khẽ nhúc nhích, địa vị Hải Hoàng trong toàn bộ tứ hải giống như thần linh, chẳng lẽ cũng sẽ có người có lòng bất chính?
Hắn nghĩ đến Nghiễm Pháp và Nghiễm Nghiêm trước kia, lại dám ngang nhiên phản bội, xem ra trong tứ hải cũng không bình tĩnh ah:
Yên tâm, nếu Hải Hoàng đại nhân đã mở miệng, hai người a tự nhiên giữ nghiêm. Chỉ là ta có một chuyện không rõ, Đại Giới Thần Quyết và Đại Diễn Thần Quyết, hoàn toàn là hai quyển thần quyết khác nhau, sao lại là tồn tại tiếp cận Ma Ha Cổ Kinh nhất được?
Hải Hoàng cười nói:
Có một câu chuyện gọi là người mù sờ voi, bốn người mù phân biệt sờ mũi voi, tai voi, chân voi, đuôi voi, tuy rằng hình thái hoàn toàn không đồng nhất, nhưng đích thật là một bộ phận của v, cũng tiếp cận nhất con voi chân thật nhất. Về phần thần quyết khác thì ngay cả bóng dáng con voi cũng không sờ được.
Lý Vân Tiêu chợt nói:
Ta hiểu được, nếu gom bốn quyển thần quyết lại một chỗ, có thể khôi phục lại Ma Ha Cổ Kinh nguyên vẹn không?
Hải Hoàng cười nói:
Ngươi cảm thấy hợp mũi voi, tai voi, chân voi, đuôi voi cùng một chỗ, sẽ là con voi nguyên vẹn sao?
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
Xem ra ý nghĩ của ta quá đơn giản rồi.
Thần sắc trên mặt Hải Hoàng trở nên nghiêm nghị:
Ma Ha Cổ Kinh kia là vật nghịch thiên bực nào, có thể trực tiếp dẫn động giới lực phá hủy, tuyệt không phải chúng ta có thể nhìn xem một hai đâu. Ngươi có thể có được hai thần quyết Đại Giới, Đại Diễn cũng đã là tạo hóa lớn lao rồi.
Lý Vân Tiêu nói:
Hải Hoàng đại nhân có biết hai quyển thần quyết khác ở đâu không?
Hải Hoàng cười nói:
Hai quyển khác phân biệt là Thái Dương Chân Kinh và Thái Sơ Chân Kinh. Thái Dương Chân Kinh một mực ở trong tay Ba gia ta, về phần Thái Sơ Chân Kinh. . . Trong lòng ta có chút suy đoán, lại không dám xác định. Ta mặc dù không ngấp nghé hai quyển chân quyết trong tay ngươi, nhưng hy vọng có thể mượn lực của ngươi, bổ đủ 3000 chữ.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
Chẳng lẽ hai nghìn sáu trăm bốn mươi tàn chữ khắc trên trụ bên ngoài, Hải Hoàng điện đều còn có chữ thật sao?
Nếu việc này là thực, vậy thì tài phú này quả thực quá kinh thiên rồi, từ tin tức mà Viên Cao Hàn để lộ ra đến thì số lượng chữ mà Thánh Vực và Hóa Thần Hải nắm giữ cũng chỉ rải rác mấy trăm ròi
Hải Hoàng khẽ cười nói:
Ta cũng không kiêng kỵ gì cả, Hải Hoàng điện quả thật còn có chữ thật, chỉ có điều ta cũng không thể nắm giữ hết.
Lý Vân Tiêu trong nội tâm đại chấn, rung giọng nói:
Nếu là. . . Nếu nắm giữ toàn bộ lực lượng cổ tự này, sẽ là tồn tại thế nào?
Hắn rốt cục hỏi ra vấn đề mà nội tâm muốn biết nhất:
Dưới phiến thiên không này, còn có thể bước vào Thập Phương Thần Cảnh sao?
Sắc mặt Hải Hoàng Ba Long cũng trở nên có chút ngưng trọng, nói:
Ngươi có biết sau cửu tinh đỉnh phong là cảnh giới thế nào không?
Lý Vân Tiêu không cần nghĩ ngợi mà nói:
Trước võ đạo chung điểm, siêu phàm nhập thánh.
Hải Hoàng gật đầu nói:
Đúng phân nửa. Sau cửu tinh đỉnh phong đích thật là siêu phàm nhập thánh, nhưng đó cũng không phải là trước võ đạo chung điểm, mà là phía sau.
Cái gì? Sau võ đạo chung điểm?
Lý Vân Tiêu rất là kinh hãi, cả kinh nói:
Sau võ đạo chung điểm không phải trực tiếp bước vào Thần Đạo sao?
Hải Hoàng trầm giọng nói:
Vào rất lâu trước, đích thật là như vậy. Sau võ đạo chung điểm chính là Thập Phương Thần Cảnh, trực tiếp tiến vào Thần Đạo. Nhưng dưới phiến thiên không này đã quá lâu không xuất hiện cường giả Thần Cảnh rồi, sau khi tu vị một người xông lên cửu tinh đỉnh phong vẫn đang không ngừng tiến lên, đột phá, lúc này cũng đã vượt ra khỏi phạm trù võ đạo, nhưng không cách nào tu luyện thành Thần, vì vậy xuất hiện một cảnh giới mới, chính là siêu phàm nhập thánh.
Hắn giương mắt liếc nhìn Lý Vân Tiêu, nói:
Ngươi khi mạnh nhất kiếp trước có lẽ cũng bước chân vào siêu phàm nhập thánh a? Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, loại lực lượng siêu việt tất cả kia, có khác biệt rất lớn với võ đạo chi lực bình thường sao?
Lý Vân Tiêu phục hồi tinh thần lại từ khiếp sợ, cười khổ nói:
Đích thật có khác biệt, nhưng ta vẫn cho là đó là nguyên lực biến hóa trước khi đột phá đến Thần Cảnh, cũng chính là một quá trình tích lũy từ lượng biến sinh ra chất biến.
Hải Hoàng nói:
Suy nghĩ kia của ngươi cũng không có gì lạ, dưới phiến thiên không này, cơ hội thành thần vẫn có, chỉ có điều cực kỳ hà khắc thôi. Tỷ như nói, nếu như có thể phục hồi Ma Ha Cổ Kinh lại như cũ, hơn nữa thông hiểu đạo lí, như vậy vô luận Thiên Địa biến hóa như thế nào, đều không thể ngăn cản ngươi thành Thần.
Lý Vân Tiêu im lặng, biết rõ chuyện bí mật bực này, Hải Hoàng là tuyệt sẽ không dễ dàng nói ra được. Dù sao quan hệ đến mộng tượng chung cực mà vài vạn năm qua vô số cường giả luôn hướng tới. Về phần phục hồi Ma Ha Cổ Kinh, căn bản chính là tuyệt không có khả năng.
Hắn nói:
Nếu ta bổ toàn toàn bộ chữ ngoài điện, Hải Hoàng đại nhân có thể nói cho ta biết con đường thành Thần đi thế nào không?
Hải Hoàng cười nói:
Ngươi không bổ được đầy đủ đâu, 360 chữ thiếu phân bố trong bốn quyển thần quyết, ngươi chỉ có thể bổ được 180 chữ, với tư cách thù lao, ta có thể cho ngươi chọn 500 chữ trên trụ để tìm hiểu.
Lý Vân Tiêu trong lòng đại động, 500 chữ đã là một số lượng không nhỏ rồi, nếu mình có thể hoàn toàn lĩnh hội quán thông, vậy thì chỗ tốt không thể đo lường được.
Hải Hoàng khẽ cười nói:
Ngươi không cần phải gấp gáp trả lời ta, có thể chậm rãi cân nhắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.