Chương 1712: Tâm phục khẩu phục. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1711: Tâm phục khẩu phục. (2)
Kính quang lóe lên trên không trung, liền chiếu rọi lên sơn thể màu đen, phong tỏa không gian, lần nữa áp chế rung động lắc lư kia xuống, khiến nó không cách nào động đậy được
Sao có thể thế được?
Ma Sa hít một hơi lạnh, kinh hãi nói:
Ngươi chẳng qua chỉ là Võ Đế nhị tinh mà thôi, sao có thể vây khốn Hắc Viêm Sơn của ta chứ?
Hắn hoàn toàn không tin nổi, ấn phù màu đen trong tay biến đổi, không ngừng run rẩy trên lòng bàn tay, tựa hồ đã vận chuyển tới cực hạn.
Trong Hắc Viêm Sơn truyền đến nổ vang, kính quang chiếu vào bốn phía nó trở nên hoảng hốt, không ngừng nhộn nhạo ra bốn phía, Đại Bi Mộ Vân Kính vậy mà không cách nào tụ ánh sáng được nữa.
Thần sắc Lý Vân Tiêu biến đổi, lãnh đạm nói:
Bản thiếu gia hôm nay sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.
Hai cánh tay sau lưng một cái ngưng tụ ra lôi cầu, một cái khác lại giơ Thiên Chùy lên cao, không ngừng oanh kích lấy lôi cầu kia, Ma Ha cổ văn màu vàng hiển hiện trong lôi đình, bên người Lý Vân Tiêu phút chốc liền hóa thành một mảnh điện hải lôi ngục.
Lôi tinh hoàn.
Gương mặt tuấn tú của hắn dưới sự chiếu rọi của thanh sắc lôi quang càng lộ ra lạnh như băng, hắn khẽ quát một tiếng, một đạo thiểm điện phá không mà ra, hóa thành lôi tinh hoàn cực mạnh, thoáng cái đã quấn quanh bốn phía Hắc Viêm Sơn.
Lý Vân Tiêu biến đổi quyết ấn, quát:
Xiết
Lôi tinh hoàn kia bỗng nhiên xiết chặt, lập tức trói chặt lấy Hắc Viêm Sơn.
Kính quang Đại Bi Mộ Vân Kính lần nữa ngưng tụ, huy sái mà xuống, hoàn toàn chấn trụ lấy không gian.
Trên Thiên Kiếm Đồ, Kiếm Phù lại hiện ra, bay lên trời, ấn rơi lên trên Hắc Viêm Sơn áp chế lấy toàn bộ khí tức của nó.
Hắc Viêm Sơn lập tức bị nhốt trong mấy kiện huyền khí và lôi tinh hoàn, biến thành ngoan ngoãn dễ bảo không chút nhúc nhích.
“… ”
Ma Sa lúc này đã triệt để trợn tròn mắt, sửng sờ ở trên trời cao, vẻ mặt ngốc trệ, không chỉ Hắc Viêm Sơn bị áp chế mà ngay cả liên hệ giữa hắn và sơn thể cũng trở nên ngày càng yếu hơn.
Một vạn dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu hắn nhưng không hề có đáp án.
Lý Vân Tiêu tự nhiên cũng sẽ không giải thích với hắn, chỉ cười nhạo nói:
Nện rất vui a? Để ta nện ngươi một chút xem thử
Phía sau hắn vươn ra một cánh tay, lòng bàn tay bắn lên rất mạnh, Giới Thần Bi chậm rãi bay ra, tách ra vạn đạo quang mang, thoáng cái hóa lớn lên con hơn cả Hắc Viêm Sơn, lăng không đánh tới trên người Ma Sa.
Đồng tử Ma Sa đột nhiên co lại, bàn đầu thấy Giới Thần Bi kim quang xán lạn, còn có một tia kiêng kị, nhưng thấy đối phương chỉ nện qua, lập tức trong lòng lơ đễnh, trong lỗ mũi hừ mạnh một tiếng, lạnh giọng nói:
Lực lượng thân thể bổn tọa đã có thể nổ nát vạn vật, dưới quyền kình có hàng tỉ cân lực, coi như là huyền khí cửu giai bị ta đánh một kích cũng phải hỏng mất.
Thân hình cực lớn cao mười trượng của hắn thoáng cái phồng lên, mỗi một khối cơ bắp đều cực kỳ chắc chắn, hắn hét lớn một tiếng vận đủ khí lực đánh tới Giới Thần Bi đang rơi xuống kia.
Hàng tỉ cân lực, nghiền nát vạn vật.
Ma Sa hét lớn một tiếng, nơi quyền phong đi qua không gian đều tan vỡ.
“Ầm ầm”
Một quyền đột nhiên nện lên Giới Thần Bi, kích thích vạn đạo hoa quang
Sắc mặt Ma Sa bỗng nhiên đại biến, tròng mắt trực tiếp lồi lên, giống như hai cái đèn lồng cực lớn lóe ra vẻ hoảng sợ dưới ánh sáng chói lòa kia, tràn đầy vẻ mê mang.
Giới Thần Bi cũng không vỡ tan hoặc là bị đánh bay nhu hắn nghĩ, hơn nữa từ trên quyền phòng ocnf truyền đến thanh âm nứt xương, cả đầu cánh tay của hắn chợt ầm ầm nứt vỡ
“Bành bành bành bành”
Thân thể to lớn cường tráng kia vỡ tan ra từng khcú, cơ bắp trên cả đầu cánh tay không ngừng nổ tung, huyết nhục bay tứ tung
Ah.
Tiếng kêu thảm thiết cực lớn vang lên trên không trung, khiến trong lòng mỗi người đều kinh ngạc.
Sắc mặt Bắc Minh Kháng Thiên và Phi Minh đều đại biến, trong mắt hai người đồng thời lộ ra vẻ ngưng trọng, thực lực mà Lý Vân Tiêu biểu hiện ra còn trên cả dự tính của bọn họ.
Võ giả Nhân tộc còn lại thì có người mừng người lo, đám Bắc Minh Lai Phong và người thành Hồng Nguyệt thì hai má chảy xuống mồ hôi lạnh, trong nội tâm sợ hãi không thôi, cường giả Hải tộc này nếu bọn họ gặp phải thì ngay cả trốn chết cũng không có khả năng chứ đừng nói gì đến chiến thắng.
Thủy Tiên ở bên dưới đã sớm không còn vẻ không hề bận tâm như trước nữa, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn lên trời cao, trong đôi mắt lóe ra vẻ khiếp sợ và hàn ý.
Cẩn thận nhìn lại, có thể phát hiện trong biển rộng bên dưới người nàng tản ra từng vòng rung động lộ ra đồ án quy tắc, hơn nữa còn có kim mang rất nhỏ ẩn hiện trong đó.
Giờ phút này khiến Ma Sa lạnh cả người không chỉcó cánh tay tan vỡ, mà còn do sức nặng cực lớn kia của Giới Thần Bi vẫn còn đang trực tiếp ép xuống, trực tiếp phá vỡ hộ thể nguyên lực của hắn, muốn trấn áp cả người hắn xuống dưới.
Hai mắt Ma Sa thoáng một cái trở nên đỏ bừng, cả người bắt đầu yêu hóa, huyết mạch chi lực lập tức thiêu đốt, hắn rống to một tiếng trực tiếp nhổ ra một ngụm hắc mang, lăng không lập loè qua
“Phanh”
Hắc mang trực tiếp đánh lên Giới Thần Bi, đánh bay trọng lực vô cùng kinh khủng và thế giới chi lực kia ra.
Tất cả mọi người trên chiến hạm cửu giai sắc mặt đều đại biến, đều trở nên hoảng sợ, hắc mang kia bọn hắn tuyệt không lạ lẫm gì, đúng là Phá Giới chi lực mà Cự Kiểm Thú vừa giết được trước đó không lâu đã nhổ ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cũng chấn động mãnh liệt, lăng không chụp một cái, lập tức bắt Giới Thần Bi trở về.
Đồng thời trên hai cánh tay phía sau hắn quyết ấn lập lòe, tòa Hắc Viêm Sơn bị trấn áp ở xa xa như muốn bay về bên hắn vậy.
Con mắt Ma Sa trừng lớn, liên tục gào thét, đây chính là huyền khí tâm thần tương tu của hắn, một khi bị đoạt đi không chỉ thực lực đại ngã, mà nếu bị đối phương xóa đi tâm thần lạc ấn thì còn có thể suy giảm tới bản thể nữa.
Hắn trong cơn giận dữ, lần nữa mở ra miệng rộng, phun mạnh ra một đạo hắc mang đánh tới Hắc Viêm Sơn, muốn cứu lấy huyền khí của mình.
“Ầm ầm”
Hắc mang chấn lên Hắc Viêm Sơn, thoáng cái đã đánh tan lôi tinh hoàn kia, phá vỡ kính quang, Kiếm Phù cũng đột nhiên nghiền nát, mười một chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm loong coong một tiếng bay trở về bên người Lý Vân Tiêu.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, hắc mang kia quả thật quá mức cường đại, có Phá Giới chi lực, khó có thể địch nổi.
Sau khi Ma Sa liên tiếp nhổ ra hai ngụm hắc mang thì khí tức cả người trở nên cực yếu, hắn cũng không quản được nhiều như vậy, phi tốc chộp tới Hắc Viêm Sơn của mình, thu hồi huyền khí mới là chuyện quan trọng nhất.
Đột nhiên một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên.
Trong Hắc Viêm một mực khốn lấy Nhuận Tường đột nhiên bắn ra một đạo thanh mang, chém trọn biển lửa thành hai khúc, trong không gian hoảng hốt hỏa diễm chiếu rọi, thân ảnh Nhuận Tường như ẩn như hiện, hai tay của hắn hợp trước người, kết xuất ra một đạo Long ấn, trong miệng thở khẽ nói:
Chân Long chi thán tức.
Kính quang lóe lên trên không trung, liền chiếu rọi lên sơn thể màu đen, phong tỏa không gian, lần nữa áp chế rung động lắc lư kia xuống, khiến nó không cách nào động đậy được
Sao có thể thế được?
Ma Sa hít một hơi lạnh, kinh hãi nói:
Ngươi chẳng qua chỉ là Võ Đế nhị tinh mà thôi, sao có thể vây khốn Hắc Viêm Sơn của ta chứ?
Hắn hoàn toàn không tin nổi, ấn phù màu đen trong tay biến đổi, không ngừng run rẩy trên lòng bàn tay, tựa hồ đã vận chuyển tới cực hạn.
Trong Hắc Viêm Sơn truyền đến nổ vang, kính quang chiếu vào bốn phía nó trở nên hoảng hốt, không ngừng nhộn nhạo ra bốn phía, Đại Bi Mộ Vân Kính vậy mà không cách nào tụ ánh sáng được nữa.
Thần sắc Lý Vân Tiêu biến đổi, lãnh đạm nói:
Bản thiếu gia hôm nay sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.
Hai cánh tay sau lưng một cái ngưng tụ ra lôi cầu, một cái khác lại giơ Thiên Chùy lên cao, không ngừng oanh kích lấy lôi cầu kia, Ma Ha cổ văn màu vàng hiển hiện trong lôi đình, bên người Lý Vân Tiêu phút chốc liền hóa thành một mảnh điện hải lôi ngục.
Lôi tinh hoàn.
Gương mặt tuấn tú của hắn dưới sự chiếu rọi của thanh sắc lôi quang càng lộ ra lạnh như băng, hắn khẽ quát một tiếng, một đạo thiểm điện phá không mà ra, hóa thành lôi tinh hoàn cực mạnh, thoáng cái đã quấn quanh bốn phía Hắc Viêm Sơn.
Lý Vân Tiêu biến đổi quyết ấn, quát:
Xiết
Lôi tinh hoàn kia bỗng nhiên xiết chặt, lập tức trói chặt lấy Hắc Viêm Sơn.
Kính quang Đại Bi Mộ Vân Kính lần nữa ngưng tụ, huy sái mà xuống, hoàn toàn chấn trụ lấy không gian.
Trên Thiên Kiếm Đồ, Kiếm Phù lại hiện ra, bay lên trời, ấn rơi lên trên Hắc Viêm Sơn áp chế lấy toàn bộ khí tức của nó.
Hắc Viêm Sơn lập tức bị nhốt trong mấy kiện huyền khí và lôi tinh hoàn, biến thành ngoan ngoãn dễ bảo không chút nhúc nhích.
“… ”
Ma Sa lúc này đã triệt để trợn tròn mắt, sửng sờ ở trên trời cao, vẻ mặt ngốc trệ, không chỉ Hắc Viêm Sơn bị áp chế mà ngay cả liên hệ giữa hắn và sơn thể cũng trở nên ngày càng yếu hơn.
Một vạn dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu hắn nhưng không hề có đáp án.
Lý Vân Tiêu tự nhiên cũng sẽ không giải thích với hắn, chỉ cười nhạo nói:
Nện rất vui a? Để ta nện ngươi một chút xem thử
Phía sau hắn vươn ra một cánh tay, lòng bàn tay bắn lên rất mạnh, Giới Thần Bi chậm rãi bay ra, tách ra vạn đạo quang mang, thoáng cái hóa lớn lên con hơn cả Hắc Viêm Sơn, lăng không đánh tới trên người Ma Sa.
Đồng tử Ma Sa đột nhiên co lại, bàn đầu thấy Giới Thần Bi kim quang xán lạn, còn có một tia kiêng kị, nhưng thấy đối phương chỉ nện qua, lập tức trong lòng lơ đễnh, trong lỗ mũi hừ mạnh một tiếng, lạnh giọng nói:
Lực lượng thân thể bổn tọa đã có thể nổ nát vạn vật, dưới quyền kình có hàng tỉ cân lực, coi như là huyền khí cửu giai bị ta đánh một kích cũng phải hỏng mất.
Thân hình cực lớn cao mười trượng của hắn thoáng cái phồng lên, mỗi một khối cơ bắp đều cực kỳ chắc chắn, hắn hét lớn một tiếng vận đủ khí lực đánh tới Giới Thần Bi đang rơi xuống kia.
Hàng tỉ cân lực, nghiền nát vạn vật.
Ma Sa hét lớn một tiếng, nơi quyền phong đi qua không gian đều tan vỡ.
“Ầm ầm”
Một quyền đột nhiên nện lên Giới Thần Bi, kích thích vạn đạo hoa quang
Sắc mặt Ma Sa bỗng nhiên đại biến, tròng mắt trực tiếp lồi lên, giống như hai cái đèn lồng cực lớn lóe ra vẻ hoảng sợ dưới ánh sáng chói lòa kia, tràn đầy vẻ mê mang.
Giới Thần Bi cũng không vỡ tan hoặc là bị đánh bay nhu hắn nghĩ, hơn nữa từ trên quyền phòng ocnf truyền đến thanh âm nứt xương, cả đầu cánh tay của hắn chợt ầm ầm nứt vỡ
“Bành bành bành bành”
Thân thể to lớn cường tráng kia vỡ tan ra từng khcú, cơ bắp trên cả đầu cánh tay không ngừng nổ tung, huyết nhục bay tứ tung
Ah.
Tiếng kêu thảm thiết cực lớn vang lên trên không trung, khiến trong lòng mỗi người đều kinh ngạc.
Sắc mặt Bắc Minh Kháng Thiên và Phi Minh đều đại biến, trong mắt hai người đồng thời lộ ra vẻ ngưng trọng, thực lực mà Lý Vân Tiêu biểu hiện ra còn trên cả dự tính của bọn họ.
Võ giả Nhân tộc còn lại thì có người mừng người lo, đám Bắc Minh Lai Phong và người thành Hồng Nguyệt thì hai má chảy xuống mồ hôi lạnh, trong nội tâm sợ hãi không thôi, cường giả Hải tộc này nếu bọn họ gặp phải thì ngay cả trốn chết cũng không có khả năng chứ đừng nói gì đến chiến thắng.
Thủy Tiên ở bên dưới đã sớm không còn vẻ không hề bận tâm như trước nữa, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn lên trời cao, trong đôi mắt lóe ra vẻ khiếp sợ và hàn ý.
Cẩn thận nhìn lại, có thể phát hiện trong biển rộng bên dưới người nàng tản ra từng vòng rung động lộ ra đồ án quy tắc, hơn nữa còn có kim mang rất nhỏ ẩn hiện trong đó.
Giờ phút này khiến Ma Sa lạnh cả người không chỉcó cánh tay tan vỡ, mà còn do sức nặng cực lớn kia của Giới Thần Bi vẫn còn đang trực tiếp ép xuống, trực tiếp phá vỡ hộ thể nguyên lực của hắn, muốn trấn áp cả người hắn xuống dưới.
Hai mắt Ma Sa thoáng một cái trở nên đỏ bừng, cả người bắt đầu yêu hóa, huyết mạch chi lực lập tức thiêu đốt, hắn rống to một tiếng trực tiếp nhổ ra một ngụm hắc mang, lăng không lập loè qua
“Phanh”
Hắc mang trực tiếp đánh lên Giới Thần Bi, đánh bay trọng lực vô cùng kinh khủng và thế giới chi lực kia ra.
Tất cả mọi người trên chiến hạm cửu giai sắc mặt đều đại biến, đều trở nên hoảng sợ, hắc mang kia bọn hắn tuyệt không lạ lẫm gì, đúng là Phá Giới chi lực mà Cự Kiểm Thú vừa giết được trước đó không lâu đã nhổ ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cũng chấn động mãnh liệt, lăng không chụp một cái, lập tức bắt Giới Thần Bi trở về.
Đồng thời trên hai cánh tay phía sau hắn quyết ấn lập lòe, tòa Hắc Viêm Sơn bị trấn áp ở xa xa như muốn bay về bên hắn vậy.
Con mắt Ma Sa trừng lớn, liên tục gào thét, đây chính là huyền khí tâm thần tương tu của hắn, một khi bị đoạt đi không chỉ thực lực đại ngã, mà nếu bị đối phương xóa đi tâm thần lạc ấn thì còn có thể suy giảm tới bản thể nữa.
Hắn trong cơn giận dữ, lần nữa mở ra miệng rộng, phun mạnh ra một đạo hắc mang đánh tới Hắc Viêm Sơn, muốn cứu lấy huyền khí của mình.
“Ầm ầm”
Hắc mang chấn lên Hắc Viêm Sơn, thoáng cái đã đánh tan lôi tinh hoàn kia, phá vỡ kính quang, Kiếm Phù cũng đột nhiên nghiền nát, mười một chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm loong coong một tiếng bay trở về bên người Lý Vân Tiêu.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, hắc mang kia quả thật quá mức cường đại, có Phá Giới chi lực, khó có thể địch nổi.
Sau khi Ma Sa liên tiếp nhổ ra hai ngụm hắc mang thì khí tức cả người trở nên cực yếu, hắn cũng không quản được nhiều như vậy, phi tốc chộp tới Hắc Viêm Sơn của mình, thu hồi huyền khí mới là chuyện quan trọng nhất.
Đột nhiên một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên.
Trong Hắc Viêm một mực khốn lấy Nhuận Tường đột nhiên bắn ra một đạo thanh mang, chém trọn biển lửa thành hai khúc, trong không gian hoảng hốt hỏa diễm chiếu rọi, thân ảnh Nhuận Tường như ẩn như hiện, hai tay của hắn hợp trước người, kết xuất ra một đạo Long ấn, trong miệng thở khẽ nói:
Chân Long chi thán tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.