Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1272: Tế luyện. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

31/10/2016

Chương 1270: Tế luyện. (1)

Ở trong võ đạo, có vài vũ kỹ là thông qua bản thân không ngừng điều tiết tần suất, khiến cho bản thân nhanh chóng đồng nhất với hoàn cảnh xung quanh, thậm chí là quy tắc thiên địa, từ đó chuyển tới lực lượng hoàn cảnh thiên địa. Đó là một loại chiến pháp rất khó nắm chắc. Lúc đang tu luyện dễ dàng đạt được, nhưng thời điểm thực chiến, đối thủ sẽ không cho ngươi có thời gian đi điều tiết bản thân.

Sau khi Lý Vân Tiêu phát hiện điểm này, tần suất cây búa trong tay cũng bắt đầu có quy luật. Thần thức của hắn lại đang cẩn thận cảm ứng nhịp tim đập của hai con yêu thú. Nếu như chỉ có bất kỳ vấn đề nhỏ nào xảy ra, hắn sẽ lập tức dừng hành động.

Đoạn Việt đứng ở phía xa nhìn Huyền Lôi Kinh Vân Hống hình như tạm thời không có chuyện gì, cũng có chút yên tâm. Ba người cùng ở một chỗ lâu như vậy cũng có tình cảm.

Ầm.

Sau khi Lý Vân Tiêu đánh xuống một búa, trong lúc bất chợt trên lôi ngục có phản ứng. Số lôi tụ lại rót ngược trở về trận pháp hình như xảy ra vấn đề. Tất cả sấm sét chợt gào thét lao về phía Huyền Lôi Kinh Vân Hống. Hình như trên người nó có lực hút cực lớn. Từng kiếp lôi không ngừng đục thủng thân thể của nó. Tiếng thú gào kinh thiên động địa.

Lý Vân Tiêu biến sắc, vội vàng dừng tay đánh búa. Loại biến hóa này khiến hắn bất ngờ. Thời khắc này sấm sét quá mạnh mẽ. Hắn đã không cảm giác được tình trạng nhịp tim của Huyền Lôi Kinh Vân Hống. Hắn không dám tiếp tục rèn luyện nữa.

Hồ lô Tiểu Kim Cương ở bên cạnh, bản thân đã quen bị trận pháp rót ngược cũng lực lượng sấm sét đánh hỏng. Tất cả lôi điện đều tập trung ở trên Huyền Lôi Kinh Vân Hống. Sau khi lôi điện gào thét rời đi, một thân thể cháy đen hiện ra trên không trung, vẫn còn tỏa ra mùi nướng thơm lừng.

Cái này.

Tất cả mọi người đều ngây ra tại chỗ. Không ngờ bị nướng chín. . .

Hác Liên Thiếu Hoàng cả kinh nói:

Chín sao? Còn là chín tám phần?

A? Không ngờ lại chết như vậy? Ngu xuẩn.

Đoạn Việt nổi giận gầm lên một tiếng, hóa thành một luồng ánh sáng xông tới, trong mắt lộ vẻ bi thương.

Mặt Nhạc Cửu Lâm cũng thâm trầm, chạy như bay lên.

Lý Vân Tiêu thu hồi cây búa, thoáng nhìn về phía hồ lô Tiểu Kim Cương, thở dài nói:

Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mắc kẹt ở cửa Vũ Tôn đỉnh phong. Chỉ có chờ tới lần sau lại tế luyện.

Hắn đưa tay ra cản lại, nhất thời ngăn cản hai người Đoạn Việt và Nhạc Cửu Lâm ở ngoài ngàn mét, nói:

Đừng kích động, nó không chết.



Vừa dứt lời, Huyền Lôi Kinh Vân Hống có bề ngoài bị nướng khét bắt đầu tróc ra từng mảng. Từng thanh quang từ trong cơ thể nó phóng ra. Một lực lượng vô hình bắt đầu hiện lên, cuồn cuộn không ngừng phát ra trên không trung.

Đây là. . . Lĩnh vực

Dưới sự kinh hãi, Đoạn Việt lập tức mừng rỡ. Sau khi Huyền Lôi Kinh Vân Hống độ kiếp, đã tiến giai đến Vũ Tôn.

Lực lượng Lĩnh Vực đặc biệt cường đại, ép hai người có chút thở không nổi. Hai người cùng mỉm cười, đem khí tức trên người tản ra. Không ngờ cũng là tu vi Vũ Tôn, cùng nhau chống lại lĩnh vực của Huyền Lôi Kinh Vân Hống.

Hóa ra không chết. Ta còn tưởng rằng đêm nay có thể cải thiện thức ăn một chút.

Hác Liên Thiếu Hoàng lắc đầu, hình như có chút thất vọng.

Hai người Đoạn Việt và Nhạc Cửu Lâm đều kinh hãi không thôi. Yêu thú này vừa bước vào Vũ Tôn, không ngờ lực lĩnh vực còn mạnh hơn cả hai bọn họ cộng lại.

Viên Cao Hàn nhìn chằm chằm vào Huyền Lôi Kinh Vân Hống một hồi, cười khổ nói:

Một con yêu thú Vũ Tông. Theo ngươi lăn lộn lâu như vậy, không ngờ tiến cấp tới Vũ Tôn bát giai. Cái này. . .

Hắn liên tục lắc đầu, hình như có phần không nói nên lời.

Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

Ngài không phải cũng sắp cửu giai hay sao. Theo ta thấy, lại chế luyện bảy tám thanh kiếm, có thể đột phá đến cửu giai. Đến lúc đó ngài và bản tôn hợp lại làm một, khắp trời này, cho dù là Lỗ Thông Tử hoặc sư phụ của ngài, cũng sẽ bị ngài ném lại ở sau người. Sau này vẫn nên chăm sóc cho ta nhiều hơn mới phải.

Mặt Viên Cao Hàn hơi biến sắc, hình như có chút tức giận, hừ một tiếng nói:

Ta có thành tích như hôm nay, tuy rằng nhờ vào giúp ngươi luyện khí, nhưng luyện cho ngươi chín thanh huyền khí cửu giai, cũng không nợ ngươi cái gì. Sau này gặp lại, đừng nói chuyện giao tình với ta.

Ha ha.

Lý Vân Tiêu cười ha hả, nói:

Đừng tuyệt tình như vậy. Xem ra ta phải liên lạc với ngài nhiều hơn, tăng thêm thiện cảm sau đó mới có khả năng thả ngài ra ngoài.

Ngươi. . .



Viên Cao Hàn nhất thời chán nản, khép miệng im lặng. Người này luôn lộ ra biểu tình vô hại, nhưng trên thực tế có trời mới biết trong đầu hắn đang suy nghĩ gì. Nói không chừng ngày nào đó tới một thời điểm quan trọng, hắn sẽ đem mình luyện hóa hết cũng không chừng.

Viên Cao Hàn lau mồ hôi lạnh trên trán một cái, mới lên tiếng:

Hồ lô Tiểu Kim Cương kia thế nào?

Mọi người thoáng nhìn về phía xa. Hồ lô Tiểu Kim Cương kia lộ ra vẻ mặt chán chường đứng ở giữa không trung, đầu gục xuống, hai tay, hai chân rủ xuống, hiển nhiên là bị thương nặng đang chậm rãi tự mình khôi phục.

Lý Vân Tiêu thở dài nói:

Vốn tưởng rằng có thể một đường nhảy lên tới Cửu Thiên cảnh. Nhưng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện tại dừng lại ở Vũ Tôn đỉnh phong. Chỉ có chờ cơ hội lần sau. Từ sau khi ta luyện hóa thân thể hắn, năng lực tự mình mình khôi phục đã thực sự giảm sút. Không biết lão Viên có biện pháp nào cải thiện không?

Viên Cao Hàn trừng mắt nhìn hắn, nói:

Hiện tại toàn thân hồ lô Tiểu Kim Cương đều là nguyên liệu cửu giai, tự mình chữa trị đương nhiên sẽ chậm. Nếu như toàn thân là nguyên liệu cửu giai, còn có tốc độ khôi phục giống như trước kia, vậy quả thật là đáng sợ

Hắn đột nhiên dừng một chút, hình như có chút tâm lý tương thông với Lý Vân Tiêu. Hai người đồng thời ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn nhau, lại đồng thời kêu lên:

Ký ức nguyên kim.

Lý Vân Tiêu lộ vẻ tươi cười, nói:

Hắc hắc, tại sao ta đến giờ mới nhớ tới thứ này chứ? Thật là chờ mong.

Viên Cao Hàn lại kinh ngạc mở to hai mắt, có chút kinh hãi nói:

Nếu như thành công, chẳng phải sẽ biến thành khả năng mình khôi phục vô hạn, hoàn toàn là huyền khí thú đánh không chết hay sao?

Lý Vân Tiêu cười nói:

Làm gì có được trình độ kinh khủng như vậy. Nếu gặp phải cường giả võ đạo đỉnh phong, một chiêu đánh hắn nát vụn, trái tim cũng không còn sao có thể hoàn toàn đánh không chết được.

Tất cả mọi người đều im lặng không nói gì. Dù thế nào cũng không thể so sánh với cường giả võ đạo đỉnh phong. Nếu như hồ lô Tiểu Kim Cương có thể tiến giai đến Vũ Đế, đồng thời khôi phục năng lực tự mình chữa trị trong nháy mắt như trước kia, vậy đã đủ để vượt qua các tinh, khiêu chiến cường giả Vũ Đế cao tầng. Tuyệt đối là một đại sát khí.

Viên Cao Hàn nói:

Huyền Lôi Kinh Vân Hống của ngươi từ Vũ Tông một đường bị ngươi kéo lên đến Vũ Tôn. Đó cũng là là một thành quả cực lớn. Ta sẽ xem như một kinh nghiêm trọng đại để viết vào trong sách. Nếu như hồ lô Tiểu Kim Cương này có thể giống như ngươi mong muốn, như vậy thậm chí có thể suy nghĩ sinh sản số lượng lớn. Như vậy. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook