Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 468: Thạch thú tiến giai. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

24/10/2016

Chương 468: Thạch thú tiến giai. (1)

- Mẹ của ngươi!

Người nam vực đã tức giận, vậy mà không để ý thạch thú công kích, trực tiếp giơ trường kiếm lên chém vào người vừa nói.

- Lão tử hôm nay phải thử một chút có thể giết ngươi hay không?

Người nọ sắc mặt hơi thay đổi, tức giận nói:

- Ngươi điên rồi sao?

Không chỉ người nam vực nọ dùng kiếm chém tới, càng làm cho hắn kinh hồn táng đảm là, thạch thú bắn ra vô số đá lăn từ không trung nhao nhao giáng xuống.

Những đá lăn này bị yêu khí bao phủ, không thua gì từng kiện huyền binh lợi khí, đồng thời không ngừng giáng xuống, cho dù là núi đá cũng phải vỡ vụn ra.

- Chạy mau ah!

Năm người đồng thời kinh hãi, người nam vực sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng vận chuyển chân khí tới đỉnh phong, tốc độ năm người nhanh hơn gấp đôi, chạy ra các hướng.

Ầm ầm!

Rất nhiều hòn đá trải rộng cả vùng đất, vậy mà trực tiếp biến mất trong đó, hóa thành một phần của mặt đất, bày ra trạng thái nham thạch bao phủ các nơi.

Làm cho người sởn hết cả gai ốc là, nham thạch trên mặt đất không ngừng hoạt động, nó giống như chất lỏng đuổi theo mọi người.

Vèo! Vèo! Vèo!

Năm người vội vàng bay lên trời, chạy trốn tới trời cao nhìn qua phía dưới, lúc này mới buông lỏng một hơi.

Nhưng mà thần sắc nhanh chóng ngưng trọng lại, những nơi thạch thú đi qua rừng cây bị cắn nuốt, biến thành rừng đá, dùng mắt thường có thể thấy được cả ngọn núi nhanh chóng hóa thành núi đá.

- Đây là...

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, sợ hãi nói:

- Hỏng bét! Nó thôn phệ cả tòa núi, lại tiến hóa! Thạch thú này có lẽ đã sớm có thể tiến hóa, hẳn là đang tiến hành tiến hóa thì bị năm người này đánh gãy. Hiện tại sợ rằng phải hoàn thành nhanh chóng.

Sắc mặt Lạc Vân Thường trắng nhợt, nói:

- Đã như vầy, chúng ta cùng rời đi. Khí tức cường đại bên dưới làm cho ta hít thở không thông.

Lý Vân Tiêu bất vi sở động, nghiêm nghị nói:

- Cho dù nó tấn cấp tới thất gaii, dù cho không bắt được, muốn rời đi cũng không thành vấn đề. Ngươi không nên bị yêu khí uy áp ảnh hưởng, nhìn kỹ nó đột phá tiến giai, như vậy sẽ cực kỳ có lợi cho ngươi đột phá lên Vũ Vương.

Trong lòng Lạc Vân Thường lúc này mới trấn định, tâm thần như một, mang thần thức mở ra cảm ngộ quá trình tiến hóa của thạch thú.

Ầm ầm!

Dưới đáy truyền ra tiếng nổ cực lớn, cả mặt đất như sinh ra địa chấn, cả không gian đều run rẩy.



- Chư vị, làm sao bây giờ?

Năm người kia, một người sắc mặt tái nhợt nói:

- Thạch thú này dường như bị chúng ta chọc điên lên, hiện tại yêu khí tỏa ra làm cho ta cực kỳ bất an.

- Như thế nào? Chẳng lẽ buông tha hay sao? Ngươi cũng biết giá trị ‘ Thạch Chi Tâm ’ là bao nhiêu không?

Một người hừ lạnh nói:

- Một con thạch thú lớn như thế, chém giết nó xong, mỗi người có thể phân ít nhất một ức nguyên thạch đấy.

- Muốn nói bắt giết thạch thú này cũng không phải việc khó, khó là tất cả mọi người không đồng tâm hiệp lực, không chịu xuất lực. Làm sao đánh?

- Khục khục, vấn đề này, nếu tất cả mọi người đã liên thủ, nên thẳng thắn thành khẩn đối đãi. Tất cả mọi người hẳn đều là thiên chi kiêu tử của môn phái, thực lực biểu hiện ra không thể kém như thế chứ?

- Hừ, không phải đám người ngoài các ngươi xem thường nam vực chúng ta sao? Vậy các ngươi nên biểu hiện đi, hiện tại lao xuống trước đi!

Tên đệ tử nam vực vẻ mặt mỉa mai.

- Vị huynh đài này, mới vừa rồi là ta không đúng. Hiện tại ta chính thức giải thích với ngươi, chúng ta nếu như năm người chúng ta không thật tình liên thủ với nhau, khối thịt mở này chắc chắn sẽ bay đi mất!

Người lúc trước nghiêm túc nói xin lỗi, nhưng mà trong mắt bắn ra hào quang yêu dị.

- Tốt! Nếu tất cả mọi người đã nói như thế, vậy cùng thề với nhau! Đợi lát nữa ai không xuất lực, con mẹ kẻ đó chính là vương bát đản, tu vị cả đời đình trệ không tiến.

Sau khi người nọ nói xong chỉ tay lên trời, hắn đã thề thật.

Bốn người khác cũng giơ tay lên, cũng thề với nhau, lúc này sắc mặt vui vẻ.

Một người trong đó nói:

- Thừa lúc thạch thú còn đang nổi giận, chúng ta đồng loạt ra tay muốn mạng của nó.

- Chậm đã!

Tên còn lại nói:

- Thạch thú biến hóa có chút quỷ dị, không cần thiết tùy tiện ra tay. Ta đề nghị nên điều tra một chút.

- Điều tra? Ai đây?

Lập tức năm người đều trầm mặc, không ngừng lắc đầu.

Một người trong đó ho khan hai cái, nói:

- Chư vị không cần khó xử, bên kia không phải đã có sẵn thám tử rồi sao!

Hắn cười hắc hắc nhìn qua Thanh Lang Chiến XA của Lý Vân Tiêu quát:



- Tiểu tử, mau tới đây, đi xuống điều tra thạch thú đã xảy ra chuyện gì?

Lý Vân Tiêu sững sờ, hắn im lặng vì sự vô sỉ của đám người này, ấp úng nói:

- Đại ca, ta mới Vũ Quân ah, xuống dưới không phải chịu chết sao?

Người nọ hét lớn một tiếng, tức giận nói:

- Sợ cái gì? Có năm người chúng ta bảo vệ, muốn chết cũng không dễ dàng như vậy! Chỉ đi điều tra thạch thú xảy ra vấn đề gì, cũng không phải bảo ngươi đi hàng phục nó! Lại nói ngươi cũng có bổn sự này a.

Lý Vân Tiêu vội nói:

- Không có phải có hay không, nhưng mà đại ca ngươi vẫn nên tự mình đi xuống dò xét đi.

- Muốn chết hay sao?

Người nọ giận dữ, không thể ngờ một tên Vũ Quân cũng dám cải lời của hắn. Thân ảnh của hắn khẽ động phóng thẳng về phía Thanh Lang Chiến Xa.

Một đạo quang mang chiếu ra trên chiến xa, Lạc Vân Thường chậm rãi nhìn thẳng, đôi mắt thanh tịnh như nước, vào thời khắc mấu chốt này nàng đã đột phá tứ tượng, bước vào ngũ hành cảnh Vũ Vương.

Ngũ hàng nguyên tố trên cao bắn ra hào quang năm màu, dung nhập vào trong thân thể của nàng.

- Ân? Tiến giai? Hừ, cũng chỉ là nhất tinh Vũ Vương, cũng là rác rưởi!

Người nọ đứng trên Thanh Lang Chiến Xa chỉ vào Lý Vân Tiêu quát:

- Hai người các ngươi, lập tức đi xuống điều tra cho ta, nếu không đi, chết!

Lý Vân Tiêu nhìn qua Lạc Vân Thường tiến giai thành công, lúc này mới mỉm cười, xoay người lại mi tâm nhíu chặt, nói:

- Ngươi nói bảo ta chết?

- Đúng!

Người nọ há miệng, lúc này như bị chẹn hòng, hắn há to miệng có thể nhét được quả trứng gà, mặt mũi tràn đầy khổ sổ, trên người chảy xuống mồ hôi lạnh, đôi môi run lên nói:

- Ngươi, ngươi, ngươi là...

Ầm ầm!

Đột nhiên mặt đất sinh ra chấn động cực lớn, yêu khí ngập trời bay lên, thiên địa càng trở nên yêu dị. Núi đá bên dưới Rầm rầm mọc lên khỏi mặt đất, biến hóa thành bộ dáng thạch thú, dần dần lớn lên, không ngờ nó còn lớn gấp mười lần lúc trước, trở thành cự nhân đỉnh thiên lập địa, một chưởng chụp vào bốn người.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, bất chấp tên Vũ Tông này, nhanh chóng cho Thanh Lang Chiến Xa quay lại bỏ trốn ra xa xa. Hắn vốn trông cậy vào năm người này đối phó thạch thú sau đó hắn đi nhặt tiện nghi, hiện tại thạch thú đã tiến hóa làm thất giai Hoàng cấp, mặc dù bọn họ có liều mạng cũng không thể làm gì.

- Trời ạ, chạy mau!

Bốn tên võ giả khác nhìn thấy bàn tay to lớn che trời này, cả kinh hóa thành hào quang bỏ chạy.

- Mọi người đừng chạy, đồng tâm hiệp lực ngăn cản ah! Chẳng lẽ quên lời thề vừa rồi sao?

Tên đệ tử nam vực lúc này rống to lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook