Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2169: Thất bại. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

31/10/2016

Chương 2169: Thất bại. (1)

Phi Nghê bỗng nhiên mở lớn hai mắt, hoảng sợ nhìn qua tất cả trước mắt.

Bên ngoài thân hình Lý Vân Tiêu đã hoàn toàn không thấy rõ nữa rồi, đã bị đại lượng linh khí che lấp mất.

Trong mơ hồ, chỉ thấy vô số cổ nguyên lực biến hóa, như một mảnh dài hẹp tiểu Long dài hẹp, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.

Những linh khí biến hóa kia ngưng mắt nhìn lại, cơ hồ đã ngưng tụ thành trạng thái cố định, dốc sức liều mạng rót vào trong thân thể Lý Vân Tiêu.

” ”

Phi Nghê sợ tới mức không nhẹ, ở nơi này là thu nạp linh khí, hoàn toàn chính là từng khối cực phẩm linh thạch chồng chất vào trong cơ thể a.

Nhưng nàng cũng là thế hệ thiên tài, sau kinh hãi ngắn ngủi liền tĩnh tâm lại, trong đôi mắt đẹp dị sắc liên tục, hưng phấn không thôi.

“Ầm ầm”

Tiếng oanh minh phát ra trong cơ thể Lý Vân Tiêu càng ngày càng tiếng vang, rốt cục hội tụ thành một đạo phá âm, nổ vang trên đan điền.

Một cái tinh vân to lớn lưu chuyển trong người, như là điểm cuối của tất cả kinh mạch, không ngừng cắn nuốt lấy nguyên lực trong cơ thể.

Lực lượng vốn bành trướng mãnh liệt trong kinh mạch thoáng cái đã tháo nước sạch, thân hình bị trướng lớn lập tức khôi phục nguyên trạng, còn đang quắt đi nữa.

Lý Vân Tiêu nhíu mày lại, trùng kích Võ Đế bát tinh hắn cũng không xa lạ gì, vốn đâu cần nhiều nguyên lực như vậy chứ.

Tiêu hao kia giống như không đáy vậy, phảng phất vĩnh viễn không có điểm cuối, vô luận bao nhiêu linh khí đi rót vào cũng vĩnh viễn không đầy được.

Tuy rằng tốc độ hấp thu của hắn cực kì khủng bố, nhưng có loại cảm giác nhập không đủ xuất.

Giờ phút này lực lượng thân thể đã thúc dục đến cực hạn, một mảnh kim quang xán lạn như hà, trên da thịt tản mát ra quang mang như kim loạ, hơn nữa không ngừng có tiêng minh vang lên trầm thấp .

Còn chưa đủ.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, lăng không một trảo, các loại thiên tài địa bảo, quỳnh tương ngọc quả nhao nhao lộ ra, hắn há to mồm nuốt lấy tất cả.

Phi Nghê mặt đầy nghi hoặc, không nói đến lượng linh khí hút vào, chỉ riêng tốc độ kia thôi cũng đủ để chống chết một gã Võ Đế bát tinh rồi, nhưng nhìn màu da Lý Vân Tiêu đang dần dần quắt lại, tựa hồ còn xa xa không đủ

Giờ phút này trên bầu trời, ở phía chính diện Lý Vân Tiêu hiện ra một vòng Tinh Vân, không ngừng xoay tròn.

Tại sao có thể như vậy. . .



Phi Nghê thì thào tự nói, nàng thoáng cái liền nhìn ra loại dị tượng này đúng là nguyên lực trong cơ thể cung ứng chưa đủ:

Nếu nguyên lực tích lũy không đủ thì sao lại có tấn cấp xuất hiện chứ?

Vấn đề này cũng là vấn đề mà Lý Vân Tiêu nghĩ không ra đươc.

Lẽ ra cách đột phá Võ Đế bát tinh còn một quá trình tích lũy nguyên lực dài dòng buồn chán nữa, tuyệt đối không thể có đột phá vào lúc này, hiện giờ đại lượng nguyên lực thiếu thốn cần thiết khi tấn cấp đã nói rõ điểm ấy.

Lòng hắn run lên, nghĩ tới nguyên do trong đó, tất nhiên là do Phượng Hoàng Thần Hỏa xảy ra biến hóa, lúc này mới khiến cho tu vị của mình có đột biến.

Nghĩ đến chỗ này, ánh mắt Lý Vân Tiêu ngưng tụ, trong mi tâm mây lửa chớp động, một cổ hỏa diễm chi lực bành trướng tuôn ra, hừng hực thiêu đốt trên người hắn

Lưa này. . .

Phi Nghê kinh hãi, khí tức hỏa diễm đập vào mặt mãnh liệt dị thường, lại cho nàng một loại cảm giác hết sức thoải mái và thân thiết, không nhịn được muốn lao vào đó ôm ấp lấy.

Phi Nghê thoáng lấy lại bình tĩnh, cẩn thận từng li từng tí bước ra một bước, trực tiếp đi tới biên giới ngọn lửa.

Một chân vừa đặt chân trong đó, huyết mạch trong cơ thể liền thoáng cái bị kích phát, tản mát ra lực lượng bành trướng mênh mông.

“Đùng đùng”

Trong cơ thể nàng phát sinh một loạt tiếng nổ như hạt châu, xương cốt vào thời khắc này tựa hồ bắt đầu vỡ vụn ra…, đau nhức đến nhe răng trợn mắt, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh.

Trong thống khổ cực lớn kia, trong mắt Phi Nghê hiện lên vẻ kiên nghị, không lùi mà tiến tới, lại bước ra trước một bước.

” ”

Bỗng nhiên đau nhức kịch liệt từ sau lưng truyền đến, khiến toàn thân nàng rung động, phảng phất bị một cổ lực lượng khiến cả người no bể bụng vậy.

“Oanh”

Một tiếng chấn vang, tất cả lực lượng hỗn loạn đều từ phía sau trút ra ngoài.

Cả người thoáng cái trở nên dễ dàng hơn.

Phi Nghê đầu đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, hai mắt nàng đột nhiên co lại, hoảng sợ nhìn qua bóng dáng của mình trên hỏa hải.

Phượng vũ thật dài bày ra sau lưng, rực rỡ tươi đẹp như lửa

Đây là. . .

Phi Nghê kinh hãi quay đầu, nhìn qua màu cánh phía sau mình, có chút cảm giác hoảng hốt:



Phản tổ yêu hóa sao. . .

Không chỉ có thân hình đại biến, hai tay của mình và một ít chỗ hiểm trên thân thể đều hiện ra Phượng lân.

Bất luận hào quang gì chiếu rọi tới, đều bị chiết xạ thành ngũ thải tân phân, tản ra mọi nơi.

Cả người hoàn toàn bao phủ trong một loại huyễn quang, cao quý rực rỡ tươi đẹp nói không nên lời.

Dưới loại trạng thái này, Phi Nghê mừng rỡ phát hiện, lực lượng của mình nhảy lên tới một độ cao trước nay chưa từng có, một loại tin tưởng bành trướng cực độ tự nhiên sinh ra.

Phảng phất đã đứng ở đỉnh phong võ đạo, đủ để ngạo thị thiên hạ

Ah Lý Vân Tiêu.

Nàng tự đắc một hồi, mới đột nhiên phát hiện, trạng thái Lý Vân Tiêu hiện giờ đã cực kỳ không xong.

Sự xuất hiện của Thần hỏa mang đến lực lượng mênh mông đền bù nguyên lực hắn chưa đủ, hắc động sâu không thấy đáy kia tựa hồ cũng đang chậm rãi lấp đầy, nhưng hỏa diễm chi lực lại bắt đầu đốt nhục thể của hắn, thân hình kim quang xán lạn đã bị đốt thành màu vàng lợt.

Nội tâm Lý Vân Tiêu cũng một hồi lo lắng, thần hỏa này rõ ràng bị mình khống chế, nhưng vì sao còn có thể làm bị thương mình chứ?

Chỉ có một giải thích, đó chính là lực khống chế của mình đối với thần hỏa này đã càng ngày càng yếu đi

Hắn cưỡng ép nhịn đau khổ, tùy ý để Liệt Hỏa kia cháy, nếu không một khi tấn cấp thất bại, có lẽ sẽ vĩnh viễn mất đi khả năng tiến thêm một bước nữa

Tình nguyện chết, cũng không muốn trầm luân

Sau khi suy nghĩ, hắn liền làm ra quyết tâm, im im lặng lặng để Liệt Hỏa kia đốt thân thể, cũng may Bất Diệt Kim Thân cũng đủ cường, trong thời gian ngắn còn không đến mức chế cháy.

Đột nhiên một cảm giác trong trẻo rơi vào trên môi.

Lý Vân Tiêu mở mắt ra, chỉ thấy Phi Nghê cắt vỡ cổ tay, giọt giọt huyết dịch óng ánh thấu triệt rơi xuống, đều nhỏ lên bờ môi hắn.

Phượng Hoàng chi huyết của ta là có nồng độ cao nhất trong vô số cường giả có huyết mạch Phượng Hoàng mấy ngàn năm qua, ngươi nhanh ăn đi, làm vậy có thể chống cự thần hỏa kia đốt thể đấy.

Phi Nghê vẻ mặt ân cần, cười cười cắt vỡ cổ tay đưa tới bên môi Lý Vân Tiêu.

Bởi vì thế chất đặc thù của nàng nên vết thương trên cổ tay rất nhanh đã kết vảy khép lại.

Phi Nghê chau mày, trên móng tay trái lóe lên ánh sáng màu đỏ, “Xùy~~” một tiếng phun ra máu, trực tiếp đặt ở bên môi Lý Vân Tiêu.

Toàn thân Lý Vân Tiêu run lên, muốn cự tuyệt, huyết dịch đỏ thẫm kia đã trực tiếp chảy đến trong miệng hắn, lại có một cổ ngọt ngọt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook