Chương 1192: Thiên quang vân ảnh.
Thái Nhất Sinh Thủy
30/10/2016
Chương 1190: Thiên quang vân ảnh.
Bốn người khác cũng cắn răng chống cự, dốc sức liều mạng chống lại Cổ Tháp kia, lực lượng một kích của lão giả áo bào tím khiến lực lượng trong Cổ Thần Chiến Tràng bắt đầu hỗn loạn…, thoáng cái mất đi cân đối, đột nhiên co rút lại, trong chốc lát lần nữa bành trướng trùng kích ra
“Ầm ầm”
Chỉ thấy bốn đạo nhân ảnh từng cái bị đánh bay, mau phơi trời cao.
Sắc mặt Đế Quân cũng trở nên lúng túng, trở nên vô cùng dữ tợn, Cổ Thần Chiến Tràng kia còn chưa hoàn toàn diễn biến trở về trong tay, linh khí tổn hao nhiều. Cái này khiến trong lòng hắn cảm thấy đau lòng không dứt, huyền khí này vốn đã hư hao nghiêm trọng, mỗi khi dùng một lần liền tiêu hao một lần, nếu không phải ma khí nơi đây rất lớn, khiến hắn có thể dễ dàng khu động tháp này thì sợ rằng cũng khó mà bỏ được.
Khuê, Thất, Lý, Sỉ, Thất, Lý, Sỉ. . .
Ngôn ngữ cổ quái không ngừng vang lên từ miệng Đế Quân, Cổ Thần Chiến Tràng huyền ở bên người hắn, sáu cánh tay bắt đầu đồng thời bấm niệm pháp quyết, ma khí trên người cũng theo chú ngữ bắt đầu dần tăng cường, tựa hồ từ đằng xa hấp thu lực lượng vô tận, tăng lên từng chút một.
Không tốt, lực lượng ma này tựa hồ như vô cùng vô tận vậy.
Lão giả áo bào tím kia kéo lấy thân thể trọng thương bay tới, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, bốn người còn lại cũng nhao nhao bay về, không người nào không trọng thương, sắc mặt trắng bệch. Huyền khí cửu giai trong tay bọn họ thật giống như gặp khắc tinh vậy, dưới một kích vừa rồi đã hoàn toàn rơi vào hạ phong, hơn nữa linh khí hoàn toàn biến mất.
Quả nhiên là công pháp rút ra ma lực.
Sắc mặt Hứa Diễm trầm xuống, lạnh lùng nói:
Trong cửu thiên thập địa này, quả thật không có ma khí rót vào. Bất quá trong Tiểu Thừa Tuyệt Thiên Trận của ta, có thể phong bế lục đạo ngũ hành, triệt để ngăn cách với bên ngoài.
Hắn lâm không điểm ra một ngón tay, chín mặt cờ xí bắt đầu chuyển động, một cổ lực lượng kỳ dị tản ra, thế giới tựa hồ như muốn biến đổi.
Năm tên người nguyên ti đại hỉ, một người khen:
Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận của Hứa Diễm đại nhân danh chấn đại lục, ngoại trừ Vương Tọa Đằng Quang ra, sợ rằng không ai có thể phá được.
Đế Quân quả nhiên biến sắc, hoảng sợ mở ra hai mắt, trong phương Thiên Địa này vậy mà bắt đầu ngăn cách liên hệ giữa hắn với ma nguyên, mà ngay cả cảm ứng với Đế Già cũng đã bị chặt đứt
Ma đầu, nhận lấy cái chết.
Trận pháp Hứa Diễm đã bố trí hoàn tất, dưới sự điều khiển của hắn, chín mặt cờ xí vận chuyển lại, trên đó ngưng khắc nguyên một đám đồ án cổ quái, chiếu rọi lẫn nhau, nối thành một mảnh.
Trong toàn bộ trận pháp dưới sự cộng minh của chín mặt cờ xí, đột nhiên nứt ra một vết rách, xua tán ma vân, một đạo hào quang sáng ngời chậm rãi soi vào, theo hào quang kia tiến vào, còn có thiên uy hách hách, chấn động trong lòng mỗi người.
Sắc mặt Hứa Diễ ngưng trọng, Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận của hắn vô cùng cường hãn, chính là át chủ bài mạnh nhất của hắn. Không chỉ là đại trận phòng ngự rất mạnh, mà còn có thể dùng làm đại trận phong ấn, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa một thức sát chiêu hủy thiên diệt địa — Thiên Quang Vân Ảnh, phù hợp quy tắc Thiên Đạo, đủ để gạt bỏ tất cả.
Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra thân ảnh Lý Vân Tiêu, thiếu niên thần bí kia lúc nhìn thấy hắn đã tiện nói ra mấy câu thơ, trực tiếp phá tan lá bài tẩy của hắn, hơn nữa cực lực thuyết phục hắn đối kháng Đại Ma, có lẽ vào lúc kia, thiếu niên cũng đã ý thức được chỉ có một thức quy tắc Thiên Đạo của mình, mới có thể gạt bỏ tên này thôi.
Trong nội tâm Hứa Diễm hơi chấn động, không nhịn được suy đoán về Lý Vân Tiêu, nhưng giờ khắc này lại không cho phép hắn nghĩ nhiều nữa, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào trận pháp, cẩn thận từng li từng tí dẫn thiên quang xuống.
Trong lòng Đế Quân lấy làm kinh ngạc, ngẩng đầu ngưng mắt nhìn qua đạo quang mang trên bầu trời, đáy lòng vậy mà dâng lên một cổ cảm giác sắp bị hủy diệt, loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy thập phần hoang đường, mình chính là Ma Chủ muôn đời bất diệt, sao có thể chết được chứ?
Trong lòng của hắn bay lên một cổ cảm giác phẫn nộ và khuất nhục, hét lớn một tiếng, rốt cuộc bất chấp Cổ Thần Chiến Tràng nữa rồi, lúc tức thúc dục toàn lực, từng khối lãnh thổ từ bốn phía Cổ Tháp lan tràn ra, giống như một phương thế giới đang từng chút hiển hiện trước mắt mọi người, như một tượng sư xảo diệu đang kiến tạo một cái mô hình thế giới tinh mỹ vậy.
Sáu người đều kinh hãi đến lồi mắt, loại huyền khí diễn biến Thiên Địa này bọn hắn chưa từng gặp qua, khoảng chừng trong truyền thuyết và sử sách mới có thể tìm được ít dấu vết để lại
Đặc biệt là Hứa Diễm, bản thân hắn chính là Đại Thuật Luyện Sư cửu giai, hiểu biết đối với huyền khí rất sâu, sau ngốc trệ ngắn ngủi liền hiểu rõ, hoảng sợ thất thanh nói:
Huyền khí siêu phẩm, trời ạ, ta nhìn thấy gì? Dĩ nhiên là huyền khí siêu phẩm?
Năm người còn lại tâm thần cũng đại chấn, nguyên một đám triệt để sợ ngây người, đột nhiên nhớ tới huyền khí cửu giai của mình lúc va chạm với lực lượng cổ quái ở bốn phía Cổ Tháp tựa hồ có chút run rẩy, rốt cục hiểu rõ là chuyện gì rồi.
Huyền khí siêu phẩm, hơn nữa không phải Nặc Á chi chu, đây quả thật là một khắc mang tính lịch sử a!
Hứa Diễm kích động vạn phần, tâm thần vào thời khắc này vậy mà không thể giữ vững, đạo thần quang hàng lâm kia trở nên có chút bất ổn…, khiến hắn cực kỳ hoảng sợ, biết rõ đây không phải là lúc nên phân tâm
Đối phương có được huyền khí siêu phẩm trong truyền thuyết, Hứa Diễm vốn tràn đầy tin tưởng thoáng cái cũng trở nên mất tự tin…, cũng không dám phân thần nữa, toàn tâm toàn lực khống chế trận pháp.
Đám cặn bã chết tiêt, s Sâm La Vạn Tượng, Tứ Cực quy nhất, vạn ma nhất thể.
Đế Quân cũng cũng không dám giữ lại nữa, toàn bộ lực lượng đều rót vào trong Cổ Tháp, Cổ Thần Chiến Tràng bị triệt để diễn biến đến cực hạn, tuy rằng không trọn vẹn không được đầy đủ, nhưng Ma Chủ Đế cùng huyền khí này đã sớm là tâm thần nhất thể, Đế Quân tuy chỉ chỉ là một bộ phân thân, nhưng cũng có lực khống chế, lực lượng cường đại khiến người hít thở không thông sinh ra, khiến chín mặt cờ xí kia nhao nhao run rẩy, tựa hồ như muốn nhổ lên vậy.
Chư vị giúp ta.
Sắc mặt Hứa Diễm lập tức trắng bệch, lực lượng do Cổ Thần Chiến Tràng diễn biến ra khiến Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận cũng cảm thấy sợ run và áp chế, đây là tình huống hắn chưa bao giờ gặp qua, coi như là cường giả Võ Đế đỉnh phong khốn nhập trong trận này của hắn, cũng không thể nào dễ dàng đào thoát được.
Năm người hoảng hốt, nhao nhao rót lực lượng vào trong chín mặt trận kỳ kiai, tương trợ chống cự uy lực huyền khí siêu phẩm.
Khí định hình chuyển, thiên quang vân ảnh, vạn vật quy khư, tru ma!
Hứa Diễm phát huy trận lực tới cực hạn, đạo thần quang kia rốt cục cũng rơi xuống, trực tiếp đánh vào trong cổ tháp.
Thế giới vào thời khắc này phát sinh yên tĩnh ngắn ngủi, giống như hoàn toàn lặng yên không một tiếng động, toàn bộ Thiên Địa một mảnh tĩnh mịch, không có vật gì cả.
Bốn người khác cũng cắn răng chống cự, dốc sức liều mạng chống lại Cổ Tháp kia, lực lượng một kích của lão giả áo bào tím khiến lực lượng trong Cổ Thần Chiến Tràng bắt đầu hỗn loạn…, thoáng cái mất đi cân đối, đột nhiên co rút lại, trong chốc lát lần nữa bành trướng trùng kích ra
“Ầm ầm”
Chỉ thấy bốn đạo nhân ảnh từng cái bị đánh bay, mau phơi trời cao.
Sắc mặt Đế Quân cũng trở nên lúng túng, trở nên vô cùng dữ tợn, Cổ Thần Chiến Tràng kia còn chưa hoàn toàn diễn biến trở về trong tay, linh khí tổn hao nhiều. Cái này khiến trong lòng hắn cảm thấy đau lòng không dứt, huyền khí này vốn đã hư hao nghiêm trọng, mỗi khi dùng một lần liền tiêu hao một lần, nếu không phải ma khí nơi đây rất lớn, khiến hắn có thể dễ dàng khu động tháp này thì sợ rằng cũng khó mà bỏ được.
Khuê, Thất, Lý, Sỉ, Thất, Lý, Sỉ. . .
Ngôn ngữ cổ quái không ngừng vang lên từ miệng Đế Quân, Cổ Thần Chiến Tràng huyền ở bên người hắn, sáu cánh tay bắt đầu đồng thời bấm niệm pháp quyết, ma khí trên người cũng theo chú ngữ bắt đầu dần tăng cường, tựa hồ từ đằng xa hấp thu lực lượng vô tận, tăng lên từng chút một.
Không tốt, lực lượng ma này tựa hồ như vô cùng vô tận vậy.
Lão giả áo bào tím kia kéo lấy thân thể trọng thương bay tới, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, bốn người còn lại cũng nhao nhao bay về, không người nào không trọng thương, sắc mặt trắng bệch. Huyền khí cửu giai trong tay bọn họ thật giống như gặp khắc tinh vậy, dưới một kích vừa rồi đã hoàn toàn rơi vào hạ phong, hơn nữa linh khí hoàn toàn biến mất.
Quả nhiên là công pháp rút ra ma lực.
Sắc mặt Hứa Diễm trầm xuống, lạnh lùng nói:
Trong cửu thiên thập địa này, quả thật không có ma khí rót vào. Bất quá trong Tiểu Thừa Tuyệt Thiên Trận của ta, có thể phong bế lục đạo ngũ hành, triệt để ngăn cách với bên ngoài.
Hắn lâm không điểm ra một ngón tay, chín mặt cờ xí bắt đầu chuyển động, một cổ lực lượng kỳ dị tản ra, thế giới tựa hồ như muốn biến đổi.
Năm tên người nguyên ti đại hỉ, một người khen:
Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận của Hứa Diễm đại nhân danh chấn đại lục, ngoại trừ Vương Tọa Đằng Quang ra, sợ rằng không ai có thể phá được.
Đế Quân quả nhiên biến sắc, hoảng sợ mở ra hai mắt, trong phương Thiên Địa này vậy mà bắt đầu ngăn cách liên hệ giữa hắn với ma nguyên, mà ngay cả cảm ứng với Đế Già cũng đã bị chặt đứt
Ma đầu, nhận lấy cái chết.
Trận pháp Hứa Diễm đã bố trí hoàn tất, dưới sự điều khiển của hắn, chín mặt cờ xí vận chuyển lại, trên đó ngưng khắc nguyên một đám đồ án cổ quái, chiếu rọi lẫn nhau, nối thành một mảnh.
Trong toàn bộ trận pháp dưới sự cộng minh của chín mặt cờ xí, đột nhiên nứt ra một vết rách, xua tán ma vân, một đạo hào quang sáng ngời chậm rãi soi vào, theo hào quang kia tiến vào, còn có thiên uy hách hách, chấn động trong lòng mỗi người.
Sắc mặt Hứa Diễ ngưng trọng, Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận của hắn vô cùng cường hãn, chính là át chủ bài mạnh nhất của hắn. Không chỉ là đại trận phòng ngự rất mạnh, mà còn có thể dùng làm đại trận phong ấn, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa một thức sát chiêu hủy thiên diệt địa — Thiên Quang Vân Ảnh, phù hợp quy tắc Thiên Đạo, đủ để gạt bỏ tất cả.
Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra thân ảnh Lý Vân Tiêu, thiếu niên thần bí kia lúc nhìn thấy hắn đã tiện nói ra mấy câu thơ, trực tiếp phá tan lá bài tẩy của hắn, hơn nữa cực lực thuyết phục hắn đối kháng Đại Ma, có lẽ vào lúc kia, thiếu niên cũng đã ý thức được chỉ có một thức quy tắc Thiên Đạo của mình, mới có thể gạt bỏ tên này thôi.
Trong nội tâm Hứa Diễm hơi chấn động, không nhịn được suy đoán về Lý Vân Tiêu, nhưng giờ khắc này lại không cho phép hắn nghĩ nhiều nữa, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào trận pháp, cẩn thận từng li từng tí dẫn thiên quang xuống.
Trong lòng Đế Quân lấy làm kinh ngạc, ngẩng đầu ngưng mắt nhìn qua đạo quang mang trên bầu trời, đáy lòng vậy mà dâng lên một cổ cảm giác sắp bị hủy diệt, loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy thập phần hoang đường, mình chính là Ma Chủ muôn đời bất diệt, sao có thể chết được chứ?
Trong lòng của hắn bay lên một cổ cảm giác phẫn nộ và khuất nhục, hét lớn một tiếng, rốt cuộc bất chấp Cổ Thần Chiến Tràng nữa rồi, lúc tức thúc dục toàn lực, từng khối lãnh thổ từ bốn phía Cổ Tháp lan tràn ra, giống như một phương thế giới đang từng chút hiển hiện trước mắt mọi người, như một tượng sư xảo diệu đang kiến tạo một cái mô hình thế giới tinh mỹ vậy.
Sáu người đều kinh hãi đến lồi mắt, loại huyền khí diễn biến Thiên Địa này bọn hắn chưa từng gặp qua, khoảng chừng trong truyền thuyết và sử sách mới có thể tìm được ít dấu vết để lại
Đặc biệt là Hứa Diễm, bản thân hắn chính là Đại Thuật Luyện Sư cửu giai, hiểu biết đối với huyền khí rất sâu, sau ngốc trệ ngắn ngủi liền hiểu rõ, hoảng sợ thất thanh nói:
Huyền khí siêu phẩm, trời ạ, ta nhìn thấy gì? Dĩ nhiên là huyền khí siêu phẩm?
Năm người còn lại tâm thần cũng đại chấn, nguyên một đám triệt để sợ ngây người, đột nhiên nhớ tới huyền khí cửu giai của mình lúc va chạm với lực lượng cổ quái ở bốn phía Cổ Tháp tựa hồ có chút run rẩy, rốt cục hiểu rõ là chuyện gì rồi.
Huyền khí siêu phẩm, hơn nữa không phải Nặc Á chi chu, đây quả thật là một khắc mang tính lịch sử a!
Hứa Diễm kích động vạn phần, tâm thần vào thời khắc này vậy mà không thể giữ vững, đạo thần quang hàng lâm kia trở nên có chút bất ổn…, khiến hắn cực kỳ hoảng sợ, biết rõ đây không phải là lúc nên phân tâm
Đối phương có được huyền khí siêu phẩm trong truyền thuyết, Hứa Diễm vốn tràn đầy tin tưởng thoáng cái cũng trở nên mất tự tin…, cũng không dám phân thần nữa, toàn tâm toàn lực khống chế trận pháp.
Đám cặn bã chết tiêt, s Sâm La Vạn Tượng, Tứ Cực quy nhất, vạn ma nhất thể.
Đế Quân cũng cũng không dám giữ lại nữa, toàn bộ lực lượng đều rót vào trong Cổ Tháp, Cổ Thần Chiến Tràng bị triệt để diễn biến đến cực hạn, tuy rằng không trọn vẹn không được đầy đủ, nhưng Ma Chủ Đế cùng huyền khí này đã sớm là tâm thần nhất thể, Đế Quân tuy chỉ chỉ là một bộ phân thân, nhưng cũng có lực khống chế, lực lượng cường đại khiến người hít thở không thông sinh ra, khiến chín mặt cờ xí kia nhao nhao run rẩy, tựa hồ như muốn nhổ lên vậy.
Chư vị giúp ta.
Sắc mặt Hứa Diễm lập tức trắng bệch, lực lượng do Cổ Thần Chiến Tràng diễn biến ra khiến Tiểu Thừa Thiên Tuyệt Trận cũng cảm thấy sợ run và áp chế, đây là tình huống hắn chưa bao giờ gặp qua, coi như là cường giả Võ Đế đỉnh phong khốn nhập trong trận này của hắn, cũng không thể nào dễ dàng đào thoát được.
Năm người hoảng hốt, nhao nhao rót lực lượng vào trong chín mặt trận kỳ kiai, tương trợ chống cự uy lực huyền khí siêu phẩm.
Khí định hình chuyển, thiên quang vân ảnh, vạn vật quy khư, tru ma!
Hứa Diễm phát huy trận lực tới cực hạn, đạo thần quang kia rốt cục cũng rơi xuống, trực tiếp đánh vào trong cổ tháp.
Thế giới vào thời khắc này phát sinh yên tĩnh ngắn ngủi, giống như hoàn toàn lặng yên không một tiếng động, toàn bộ Thiên Địa một mảnh tĩnh mịch, không có vật gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.