Chương 789: Thu. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 787: Thu. (2)
Viên Cao Hàn có chút kinh ngạc nhìn bầu trời bốn phía, chỉ thấy gi tốc độ cương phon quả thật đang giảm bớt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cổ quái, thì thào lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là pháp quyết vừa rồi của tiểu tử này đã ảnh hưởng đến sự vận hành của cương phong? Không, không, tuyệt không khả năng!
Hắn vội vàng lắc đầu, tự giễu cười nói:
- Sao ta lại trở nên nghi thần nghi quỷ như thế chứ, có lẽ là do mấy đạo pháp quyết vừa rồi của hắn có điểm giống với kinh văn Thượng Cổ. Loại cương phong lực này, coi như là cường giả Võ Đế bình thường cũng tuyệt đối không dám ngăn mũi nhọn.
Viên Cao Hàn xa xa nhìn lại, bình tĩnh lại tâm tình, lạnh nhạt lẩm bẩm:
- Những cương phong này chà xát vô số năm tháng, có lẽ một ngày nào đó sẽ bị một vị đại năng chi sĩ cải biến cũng không chừng. Ân? Đó là cái gì. . .
Lông mày hắn nhảy dựng, hai mắt bỗng nhiên ngưng tụ, ở trong cương phong lực cường đại kia, kim mang yếu ớt do Giới Thần Bi tản mát ra dần dần trở thành cương phong chi nhãn, tất cả vòi rồng đang tàn sát bừa bãi trên không Thái Cổ chi địa điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong đó. Quang mang kim sắc cực kỳ nhỏ yếu, phảng phất như tùy thời đều có thể bị dập tắt vậy, nhưng lại mang đến cho người một loại lực lượng kiên cường, vĩnh viễn không chịu thua .
- Cái kia, đó là. . .
Viên Cao Hàn lần nữa mở to tròng mắt, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin.
Giới Thần Bi tuy rằng ở trong cương phong lộ ra có chút phiêu diêu, nhưng quả thật vẫn đứng vững ở đó, bất vi sở động!
Phải biết rằng dưới loại cương phong này, coi như là huyền khí cửu giai căn bản cũng không thể ngăn cản nổi, trừ phi là tồn tại cường đại như Bất Lão Sơn của Vương Tọa Võ Đế Đằng Quang, đủ để định một phương không gian, không cho ngoại lực xâm nhập!
Ọt ọt!
Viên Cao Hàn nuốt ngụm nước miếng, lần này hắn đã thấy rõ ràng rồi, Thái Cổ Cương Phong cũng không phải đã đến lúc trở lại phong ấn, mà là bị ngọc bi trên bầu trời kia nuốt vào!
- Chi!
Phát hiện này khiến hắn hít một hơi lạnh, toàn thân lạnh như băng!
Trên đời này còn có huyền khí gì có thể hấp thu loại nguyên tố chi lực gần như là bổn nguyên này chứ?
Hắn thân là Thuật Luyện Sư cửu giai, đối với huyền khí và nguyên tố chi lực có thể nói là đã đạt tới đỉnh cao. Bởi vì huyền khí đã đến cửu giai, không chỉ cần đại lượng các loại tài liệu, hơn nữa lúc luyện chế còn phải dung nhập các loại quy tắc Thiên Địa vào trong đó, mới có thể thành hình cửu giai!
Trong đó khó khăn nhất chính là dung hợp những tài liệu này lại cùng một chỗ với quy tắc chi lực, bản thân cần quy tắc thật lớn để cô đọng. Cách thường làm nhất của đám Thuật Luyện Sư chính là ly hỏa nung khô, dùng đỉnh lô tụ tập nguyên tố chi lực trong trời đất, hơn nữa thêm vào đẳng cấp bản thân, từ đó rèn các loại tài liệu. Theo đẳng cấp huyền khí kéo lên, yêu cầu nguyên tố chi lực cần thiết cũng càng ngày càng hà khắc.
Sau khi đã đến cửu giai, chỉ có hai loại nguyên tố chi lực là thỏa mãn được cho việc rèn đồ vật cửu giai.
Một là nguyên tố biến dị cực kỳ lợi hại, có thể sinh ra lực lượng cường đại khó có thể tưởng tượng. Hai là nguyên tố tiếp cận với bổn nguyên, giống như loại cương phong lực này vậy. Nếu có đại năng chi sĩ có thể thu lấy nó thì dùng để luyện khí cũng phi thường khó lường.
Nói cách khác, Thái Cổ Cương Phong này vốn là tồn tại có thể rèn huyền khí cửu giai, sao có thể bị huyền khí cửu giai thu mất được! Bất luận một kiện huyền khí cửu giai nào đặt mình trong trong đó, sợ rằng không mất bao lâu đã bị phong hoá hoàn toàn thay đổi, mất hết linh khí! Coi như là Bất Lão Sơn của Vương Tọa nhiều nhất cũng chỉ chèo chống được một thời gian thôi.
- Ngọc bi kia. . . Đến cùng là vật gì. . .
Viên Cao Hàn trong đầu toát ra một dấu chấm hỏi lớn, không nháy mắt lấy một cái. Giờ phút này cương phong lực chung quanh đã dần dần yếu ớt lại, hắn vội vàng hóa thành một đạo quang mang xông tới, muốn nhìn rõ ràng hơn một chút.
Lý Vân Tiêu chắp tay trước ngực, vẫn không nhúc nhích.
Thần Dịch Lực trong cơ thể cũng tiêu hao không còn, bắt đầu thiêu đốt lên nguyên khí của hắn, tốc độ hao tổn thật lớn, ẩn ẩn có một loại cảm giác không thể chống đỡ nổi.
Giờ phút này, ở bên trong Giới Thần Bi, nguyên khí chi lực vậy mà đã mỏng như sương sớm, mịt mù như khói xanh, cảm giác như chỉ vừa thổi liền tan, cái Đại Địa Tức Nhưỡng như khối bùn ở chính giữa cũng lần nữa nhỏ đi vòng, tựa hồ đã bị phân tán khắp toàn bộ không gian, dùng để định lấy Thái Cổ Cương Phong kia, nhưng lực lượng lại càng ngày càng yếu đi!
- Không được! Lại tiếp tục như vậy, toàn bộ không gian đều sẽ bị nghiền nát mất! Huyền khí này của ngươi cũng sẽ tiêu đời thôi.
Cố Nguyệt Sinh ở bên dưới rống lớn lên, hắn cũng là Thuật Luyện Sư, sớm đã bị loại kỳ cảnh trời giáng cương phong này dọa cho kinh hãi. Theo Đại Địa Tức Nhưỡng không ngừng phân giải, ban đầu còn có thể hơi chút khống chế cương phong lực, giảm bớt trùng kích đối với không gian trong bi. Nhưng hiện giờ mấy tỷ khối nguyên thạch đều đã tiêu hao trên trận pháp, không có tác dụng của nguyên thạch, rất khó phân giải Đại Địa Tức Nhưỡng, tốc độ cương phong hàng lâm lại càng ngày càng mãnh liệt, mỗi một cổ rơi xuống đều tạo thành chấn động cực lớn đối với không gian.
Lý Vân Tiêu làm sao không rõ, trong lòng cũng cực kỳ gấp gáp.
Hắn lấy ra một viên thuốc để vào trong miệng, nuốt xuống. Chính là Thiên Khu Dưỡng Thần Đan có được từ chỗ tiểu Thanh, sau khi vừa vào bụng lập tức liền cảm thấy một cổ mát lạnh lan tràn khắp thân thể, linh hồn chi lực gần như khô cạn đạt được tẩm bổ, giống như trường triều khôi phục lại như cũ..., linh hồn hiển ảnh cũng trở nên cực kỳ sáng ngời!
- Phượng Hoàng Hỏa Diễm, lên!
Lý Vân Tiêu hai tay đánh ra mấy đạo quyết ấn kim sắc, hét lớn một tiếng, đây là bên trong Giới Thần Bi, nhất niệm hắn khẽ động đều là pháp tắc thiên địa cả!
Theo ấn quyết rơi xuống, từ cả vùng đất vô biên bên trong Giới Thần Bi dâng lên cảm giác nóng rực, toàn bộ đại địa thổ nhưỡng bắt đầu biến thành một mảnh đỏ bừng, sóng nhiệt cuồn cuộn trên xuống, giống như muốn đốt cháy toàn bộ không gian vậy.
Một đạo minhthanh của Chân Linh Hỏa Phượng cũng không biết từ nơi nào truyền đến, quanh quẩn trong lòng mỗi người! Thần hỏa vọt ra từ khắp mặt đất, một mảnh hải dương lửa chậm rãi bay lên, nhảy vào không trung, không ngưng hung hăng đụng vào cương phong lực kia!
Phượng Hoàng Chân Hỏa và Thái Cổ Cương Phong, đều là tồn tại cực kỳ gần nguyên tố bổn nguyên chi lực, hai cổ lực lượng ở trong Giới Thần Bi đan vào cùng một chỗ, trùng kích lẫn nhau.
Khiến cho đầy trời đều là Phong Hỏa chi lực, vô số vòi rồng cương phong thật nhỏ bị thần hỏa thôn phệ, nhưng rất nhanh đã bị cương phong cường đại cuốn vào trong đó, trở thành vòi rồng hỏa diễm, từ thị giác mà xem, tình huống toàn bộ không gian tựa hồ trở nên càng thêm nghiêm trọng..., phảng phất như muốn hoàn toàn thiêu đốt lên vậy.
Viên Cao Hàn có chút kinh ngạc nhìn bầu trời bốn phía, chỉ thấy gi tốc độ cương phon quả thật đang giảm bớt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cổ quái, thì thào lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là pháp quyết vừa rồi của tiểu tử này đã ảnh hưởng đến sự vận hành của cương phong? Không, không, tuyệt không khả năng!
Hắn vội vàng lắc đầu, tự giễu cười nói:
- Sao ta lại trở nên nghi thần nghi quỷ như thế chứ, có lẽ là do mấy đạo pháp quyết vừa rồi của hắn có điểm giống với kinh văn Thượng Cổ. Loại cương phong lực này, coi như là cường giả Võ Đế bình thường cũng tuyệt đối không dám ngăn mũi nhọn.
Viên Cao Hàn xa xa nhìn lại, bình tĩnh lại tâm tình, lạnh nhạt lẩm bẩm:
- Những cương phong này chà xát vô số năm tháng, có lẽ một ngày nào đó sẽ bị một vị đại năng chi sĩ cải biến cũng không chừng. Ân? Đó là cái gì. . .
Lông mày hắn nhảy dựng, hai mắt bỗng nhiên ngưng tụ, ở trong cương phong lực cường đại kia, kim mang yếu ớt do Giới Thần Bi tản mát ra dần dần trở thành cương phong chi nhãn, tất cả vòi rồng đang tàn sát bừa bãi trên không Thái Cổ chi địa điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong đó. Quang mang kim sắc cực kỳ nhỏ yếu, phảng phất như tùy thời đều có thể bị dập tắt vậy, nhưng lại mang đến cho người một loại lực lượng kiên cường, vĩnh viễn không chịu thua .
- Cái kia, đó là. . .
Viên Cao Hàn lần nữa mở to tròng mắt, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin.
Giới Thần Bi tuy rằng ở trong cương phong lộ ra có chút phiêu diêu, nhưng quả thật vẫn đứng vững ở đó, bất vi sở động!
Phải biết rằng dưới loại cương phong này, coi như là huyền khí cửu giai căn bản cũng không thể ngăn cản nổi, trừ phi là tồn tại cường đại như Bất Lão Sơn của Vương Tọa Võ Đế Đằng Quang, đủ để định một phương không gian, không cho ngoại lực xâm nhập!
Ọt ọt!
Viên Cao Hàn nuốt ngụm nước miếng, lần này hắn đã thấy rõ ràng rồi, Thái Cổ Cương Phong cũng không phải đã đến lúc trở lại phong ấn, mà là bị ngọc bi trên bầu trời kia nuốt vào!
- Chi!
Phát hiện này khiến hắn hít một hơi lạnh, toàn thân lạnh như băng!
Trên đời này còn có huyền khí gì có thể hấp thu loại nguyên tố chi lực gần như là bổn nguyên này chứ?
Hắn thân là Thuật Luyện Sư cửu giai, đối với huyền khí và nguyên tố chi lực có thể nói là đã đạt tới đỉnh cao. Bởi vì huyền khí đã đến cửu giai, không chỉ cần đại lượng các loại tài liệu, hơn nữa lúc luyện chế còn phải dung nhập các loại quy tắc Thiên Địa vào trong đó, mới có thể thành hình cửu giai!
Trong đó khó khăn nhất chính là dung hợp những tài liệu này lại cùng một chỗ với quy tắc chi lực, bản thân cần quy tắc thật lớn để cô đọng. Cách thường làm nhất của đám Thuật Luyện Sư chính là ly hỏa nung khô, dùng đỉnh lô tụ tập nguyên tố chi lực trong trời đất, hơn nữa thêm vào đẳng cấp bản thân, từ đó rèn các loại tài liệu. Theo đẳng cấp huyền khí kéo lên, yêu cầu nguyên tố chi lực cần thiết cũng càng ngày càng hà khắc.
Sau khi đã đến cửu giai, chỉ có hai loại nguyên tố chi lực là thỏa mãn được cho việc rèn đồ vật cửu giai.
Một là nguyên tố biến dị cực kỳ lợi hại, có thể sinh ra lực lượng cường đại khó có thể tưởng tượng. Hai là nguyên tố tiếp cận với bổn nguyên, giống như loại cương phong lực này vậy. Nếu có đại năng chi sĩ có thể thu lấy nó thì dùng để luyện khí cũng phi thường khó lường.
Nói cách khác, Thái Cổ Cương Phong này vốn là tồn tại có thể rèn huyền khí cửu giai, sao có thể bị huyền khí cửu giai thu mất được! Bất luận một kiện huyền khí cửu giai nào đặt mình trong trong đó, sợ rằng không mất bao lâu đã bị phong hoá hoàn toàn thay đổi, mất hết linh khí! Coi như là Bất Lão Sơn của Vương Tọa nhiều nhất cũng chỉ chèo chống được một thời gian thôi.
- Ngọc bi kia. . . Đến cùng là vật gì. . .
Viên Cao Hàn trong đầu toát ra một dấu chấm hỏi lớn, không nháy mắt lấy một cái. Giờ phút này cương phong lực chung quanh đã dần dần yếu ớt lại, hắn vội vàng hóa thành một đạo quang mang xông tới, muốn nhìn rõ ràng hơn một chút.
Lý Vân Tiêu chắp tay trước ngực, vẫn không nhúc nhích.
Thần Dịch Lực trong cơ thể cũng tiêu hao không còn, bắt đầu thiêu đốt lên nguyên khí của hắn, tốc độ hao tổn thật lớn, ẩn ẩn có một loại cảm giác không thể chống đỡ nổi.
Giờ phút này, ở bên trong Giới Thần Bi, nguyên khí chi lực vậy mà đã mỏng như sương sớm, mịt mù như khói xanh, cảm giác như chỉ vừa thổi liền tan, cái Đại Địa Tức Nhưỡng như khối bùn ở chính giữa cũng lần nữa nhỏ đi vòng, tựa hồ đã bị phân tán khắp toàn bộ không gian, dùng để định lấy Thái Cổ Cương Phong kia, nhưng lực lượng lại càng ngày càng yếu đi!
- Không được! Lại tiếp tục như vậy, toàn bộ không gian đều sẽ bị nghiền nát mất! Huyền khí này của ngươi cũng sẽ tiêu đời thôi.
Cố Nguyệt Sinh ở bên dưới rống lớn lên, hắn cũng là Thuật Luyện Sư, sớm đã bị loại kỳ cảnh trời giáng cương phong này dọa cho kinh hãi. Theo Đại Địa Tức Nhưỡng không ngừng phân giải, ban đầu còn có thể hơi chút khống chế cương phong lực, giảm bớt trùng kích đối với không gian trong bi. Nhưng hiện giờ mấy tỷ khối nguyên thạch đều đã tiêu hao trên trận pháp, không có tác dụng của nguyên thạch, rất khó phân giải Đại Địa Tức Nhưỡng, tốc độ cương phong hàng lâm lại càng ngày càng mãnh liệt, mỗi một cổ rơi xuống đều tạo thành chấn động cực lớn đối với không gian.
Lý Vân Tiêu làm sao không rõ, trong lòng cũng cực kỳ gấp gáp.
Hắn lấy ra một viên thuốc để vào trong miệng, nuốt xuống. Chính là Thiên Khu Dưỡng Thần Đan có được từ chỗ tiểu Thanh, sau khi vừa vào bụng lập tức liền cảm thấy một cổ mát lạnh lan tràn khắp thân thể, linh hồn chi lực gần như khô cạn đạt được tẩm bổ, giống như trường triều khôi phục lại như cũ..., linh hồn hiển ảnh cũng trở nên cực kỳ sáng ngời!
- Phượng Hoàng Hỏa Diễm, lên!
Lý Vân Tiêu hai tay đánh ra mấy đạo quyết ấn kim sắc, hét lớn một tiếng, đây là bên trong Giới Thần Bi, nhất niệm hắn khẽ động đều là pháp tắc thiên địa cả!
Theo ấn quyết rơi xuống, từ cả vùng đất vô biên bên trong Giới Thần Bi dâng lên cảm giác nóng rực, toàn bộ đại địa thổ nhưỡng bắt đầu biến thành một mảnh đỏ bừng, sóng nhiệt cuồn cuộn trên xuống, giống như muốn đốt cháy toàn bộ không gian vậy.
Một đạo minhthanh của Chân Linh Hỏa Phượng cũng không biết từ nơi nào truyền đến, quanh quẩn trong lòng mỗi người! Thần hỏa vọt ra từ khắp mặt đất, một mảnh hải dương lửa chậm rãi bay lên, nhảy vào không trung, không ngưng hung hăng đụng vào cương phong lực kia!
Phượng Hoàng Chân Hỏa và Thái Cổ Cương Phong, đều là tồn tại cực kỳ gần nguyên tố bổn nguyên chi lực, hai cổ lực lượng ở trong Giới Thần Bi đan vào cùng một chỗ, trùng kích lẫn nhau.
Khiến cho đầy trời đều là Phong Hỏa chi lực, vô số vòi rồng cương phong thật nhỏ bị thần hỏa thôn phệ, nhưng rất nhanh đã bị cương phong cường đại cuốn vào trong đó, trở thành vòi rồng hỏa diễm, từ thị giác mà xem, tình huống toàn bộ không gian tựa hồ trở nên càng thêm nghiêm trọng..., phảng phất như muốn hoàn toàn thiêu đốt lên vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.