Chương 1556: Tình cảnh trong điện. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1555: Tình cảnh trong điện. (1)
Sắc mặt Úy Đông DƯơng tái nhợt, nói:
Ngươi muốn thế nào mới chịu ?
Lý Vân Tiêu nói:
Ta cũng không phải là loại người ngang ngược, dù sao cũng nên lấy đại cục làm trọng, chỉ cần Đông DƯơng đại nhân nói lời xin lỗi chịu tội là được.
Lại để ta xin lỗi ngươi ? Không có khả năng.
Úy Đông Dương không khỏi tức giận, chính bản thân mình tổn thất thảm trọng không công mất đi vài món bảo bối mà lại còn không được kết quả nào, lại còn phải chịu lỗi trước mặt hắn, hắn rất khó nuốt xuống cơn tức này.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
Đã như vậy, ta đây cũng không bắt buộc, chỉ có điều từ bây giờ ta với Đông Dương đại nhân mỗi người một ngả, tất cả bảo vật về sau đều bằng thực lực dành được.
Trong nội tâm Suất Quân Uy cực kỳ vui vẻ, giờ phút này lực lượng Suất gia bọn hắn là mạnh nhất, lập tức đồng ý:
Nói đúng, cũng chỉ có Vân Tiêu đại nhân khoan hồng độ lượng.
Thân hình Úy Đông Dương khẽ run rẩy, mấy lần muốn ra tay giết người nhưng vẫn cố nén xuống, cắn răng nói:
Tốt, tốt, Suất Quân Uy ngươi rất tốt, Lý Vân Tiêu các ngươi đủ ngoan đọc, tách ra thì tách ra, hi vọng các ngươi ngàn vạn lần đừng ra vào tay ta.
Hắn phất tay áo, biểu hiện ra thái độ quyết liệt.
Suất Quân Uy cười lạnh nói:
Vậy thì chúc Đông Dương huynh may mắn.
Trong mắt hắn hiện ra tinh mang, thỉnh thoảng hiện ta sát cơ.
Hiện tại, Địa Long thành đã mất đi Tần gia, tam gia chỉ còn nhị gia, bây giờ nếu có thể mượn cớ diệt trừ đi Úy gia chỉ còn lại Đỗ gia không đủ gây loạn. Mình có thể công thành kéo dài thế lực đến Địa Long thành, chỉ cần đạt được điều đó thì kết quả còn hơn đạt được bất kỳ bảo bối nào.
Tâm tư khẽ động, sát cơ hiện lên không ngừng, khóe miêng lóe lên hàn ý.
Lý Vân Tiêu cũng lạnh nhạt nói:
Đông Dương đại nhân không cần nhọc công, những lời đó ta đã nhớ kỹ, hi vọng Đông Dương đại nhân cũng ngàn vạn lần đừng xảy ra sai lầm nào.
Sau khi hai bên quyết liệc liền phân rõ giới tuyến, phân thành hai đường đứng trước mộ điện.
Sau khi Long Phượng biến hóa mất đi, lưu quang trước Mộ Điện dần suy yếu, tình cảnh bắt đầu hiển rõ trước mặt mỗi người.
Thế nhưng khi nhìn thấy tình cảnh bên trong, tất cả mọi người đều chấn động, hoảng sợ lùi lại mấy bước.
Toàn thân mộ điện trong suốt, vừa nhìn qua đã có thể chứng kiến cảnh tưởng bên trong, chỉ thấy hơn mười người quỳ trong điện, phủ phục đầy đất.
Những người này không chỉ có người Tần gia, Úy gia còn có người Đỗ gia vẫn một mực không xuất hiện qua, còn có một vài gương mặt lạ lẫm, đoán chừng là những võ giả khác lạc vào đây.
Mà những người đang quỳ lạy trước một cầu thang hướng về phía vương tọa, bên trên vương tọa là một nam tử khôi ngô, khuôn mặt góc cạnh, càng làm người ta hoảng sợ là thần thái người đó vẫn như còn sống, tay phải cầm một thanh đại kiếm.
Cảnh tượng bên trong mộ điện làm cho tất cả mọi người đều rung động.
Không tốc, mau lùi lại.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu biến hóa, khẽ quát một tiếng, nhanh chóng thoái lui về phía sau.
Lực lượng cường đại từ trong mộ điện tràn ra, giống như mặt hồ phẳng lặng đột nhiên dậy sóng.
Hai nhà Suất gia, Úy gia không kịp phản ứng, bị bóng người đông đúc vây quanh, chính là những cường giả Vũ Đế đang quỳ lạy trước vương tọa, ước chứng hơn bốn mươi vị.
Sắc mặt mọi người trở nên trắng bệch, hoàn toàn không biết giải quyết tình huống thế nào, ngay cả người Úy gia lúc trước bị kéo vào hồ nước cũng có mặt trong đám người kia.
Lý Vân Tiêu đã đi đâu rồi ?
Một gã võ giả Suất gia đột nhiên hỏi, bởi vì Lý Vân Tiêu phản ứng đầu tiên nên đã kịp thời lao ra ngoài bây giờ không thấy thân ảnh đâu nữa, giờ phút này chỉ còn lại hơn hai mươi người hai nhà bị vây vào giữa.
Mịa, hắn chạy thật nhanh.
Một gã võ giả Úy gia nghiến răng nghiến lợi.
Sắc mặt Úy Đông Dương biến hóa, gương mặt trở nên tái nhợt:
Nhất định là dùng nguyên dương tán trốn ở hư không.
Trong mắt của hắn hiện lên một tia cổ quái, đột nhiên tay giương lên, một đạo phù quang hiện ta, lập tức một đạo hoa văn xuất hiện quanh người Úy gia, sau đó toàn bộ người Úy gia chậm rãi mờ dần rồi biến mất.
Ẩn độn phù cao cấp.
Sắc mặt Suất Quân Uy đại biến, nguyên dương tán và ẩn độn phù cao cấp đều có khả năng ẩn nặc rất mạnh, những người kia đều trúng tà tự nhiên không thể nào phát hiện được.
Quả nhiên, sau khi người Úy gia biến mất, những tên võ giả trúng ta kia tựa hồ như đồng loạt xiết vòng vây quanh người Suất gia.
Giờ phút này người Suất gia bị hơn bốn mươi tên cường giả Vũ Đế vây quanh, toàn thân rét run, đến cả dũng khí chiến một trận cũng không có.
Coi như Suất Quân Uy còn đủ trấn định, thấy bên trong những tên cường giả Vũ Đế bị trúng tà cũng không có Vũ Đế cao giai, dùng thực lực của hắn nếu sử dụng át chủ bài muốn giết ra một con đường sống không phải là không có khả năng, chỉ là những tên thủ hạ này sợ là không một ai có thể thoát khỏi …. ai, chỉ có thể chiếu cố thật tốt người nhà bọn họ mà thôi.
Đúng lúc này trên không trung đột nhiên xuất hiện bóng dáng Lý Vân Tiêu, quả nhiên trong tay hắn chính là nguyên dương tán, chỉ thấy mi tâm hắn phóng xuất Thái Cổ Thiên Mục, một đạo lôi điện cực mạnh oanh kích về phía hư không.
Phanh.
Trên không trung truyền đến tiếng động mạnh giống như là bạo tạc vậy, không gian dần bị đốt cháy, thân ảnh người Úy gia dần dần xuất hiện, những người kia đang ôm tâm lý hả hê bỗng nhiên ngây ra như phỗng.
Một chiêu của Lý Vân Tiêu đã phá vỡ ẩn độn phù của đối phương, sau đó nguyên dương tán lại căng ra biến mất trước mặt mọi người.
Toàn bộ người Úy gia dường như mất đi khả năng suy nghĩ, há to mồm nhìn hơn hai mươi tên cường giả Vũ Đế lao đến, gần như tê liệt mọi cảm giác.
Mãi đến khi công kích ác liệt sắp đến gần Úy Đông Dương mới gào thét một tiếng thảm thiết như người bị tâm thần:
Lý Vân Tiêu, ta thề không giết được ngươi ta không làm người.
Sau khi âm thanh gầm thét vang lên, cả mộ điện dường như lâm vào đại chiến kinh thiên.
Suất Quân Uy mừng rỡ trong lòng, có Úy gia thu hút nửa đối thủ, cơ hội chuyển bại thành thắng không phải là không có, hắn hét lên:
Phải liều chết chống lại mới có khả năng lao ra.
Hai tay hắn nắm hai lưu tinh chùy được nối với nhau bằng một xích sắt, sau đó vờn quanh người hắn tạo thành trạng thái như một đám mây bảo vệ xung quanh người hắn, trực tiếp bạo nổ mấy thân ảnh đang lao đến.
Lập tức sĩ khí mọi người đều tăng vọt, hai mắt đỏ bừng liều chết xông lên.
Úy Đông Dương cũng cầm lấy bảo kiếm, chém liên tục mấy người, vẻ mặt càng ngày càng lạnh, hận ý đối với Lý Vân Tiêu đã lên đến đỉnh điểm.
Lý Vân Tiêu đứng trong hư không, cẩn thận xem xét tình huống.
Tuy hai nhà Suất gia và Úy gia đều ra tay ngoan lệ chém giết được mấy người nhưng hơn bốn mươi tên cường giả Vũ Đế đã trúng tà lao lên không hề sợ chết, dù giết được một tên trong bọn chúng cũng phải rơi vào trong khổ chiến.
Hơn nữa trong đám người kia còn có ba tên lục tinh Vũ Đế, ưu thế cũng không hề kém.
Sắc mặt Úy Đông DƯơng tái nhợt, nói:
Ngươi muốn thế nào mới chịu ?
Lý Vân Tiêu nói:
Ta cũng không phải là loại người ngang ngược, dù sao cũng nên lấy đại cục làm trọng, chỉ cần Đông DƯơng đại nhân nói lời xin lỗi chịu tội là được.
Lại để ta xin lỗi ngươi ? Không có khả năng.
Úy Đông Dương không khỏi tức giận, chính bản thân mình tổn thất thảm trọng không công mất đi vài món bảo bối mà lại còn không được kết quả nào, lại còn phải chịu lỗi trước mặt hắn, hắn rất khó nuốt xuống cơn tức này.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
Đã như vậy, ta đây cũng không bắt buộc, chỉ có điều từ bây giờ ta với Đông Dương đại nhân mỗi người một ngả, tất cả bảo vật về sau đều bằng thực lực dành được.
Trong nội tâm Suất Quân Uy cực kỳ vui vẻ, giờ phút này lực lượng Suất gia bọn hắn là mạnh nhất, lập tức đồng ý:
Nói đúng, cũng chỉ có Vân Tiêu đại nhân khoan hồng độ lượng.
Thân hình Úy Đông Dương khẽ run rẩy, mấy lần muốn ra tay giết người nhưng vẫn cố nén xuống, cắn răng nói:
Tốt, tốt, Suất Quân Uy ngươi rất tốt, Lý Vân Tiêu các ngươi đủ ngoan đọc, tách ra thì tách ra, hi vọng các ngươi ngàn vạn lần đừng ra vào tay ta.
Hắn phất tay áo, biểu hiện ra thái độ quyết liệt.
Suất Quân Uy cười lạnh nói:
Vậy thì chúc Đông Dương huynh may mắn.
Trong mắt hắn hiện ra tinh mang, thỉnh thoảng hiện ta sát cơ.
Hiện tại, Địa Long thành đã mất đi Tần gia, tam gia chỉ còn nhị gia, bây giờ nếu có thể mượn cớ diệt trừ đi Úy gia chỉ còn lại Đỗ gia không đủ gây loạn. Mình có thể công thành kéo dài thế lực đến Địa Long thành, chỉ cần đạt được điều đó thì kết quả còn hơn đạt được bất kỳ bảo bối nào.
Tâm tư khẽ động, sát cơ hiện lên không ngừng, khóe miêng lóe lên hàn ý.
Lý Vân Tiêu cũng lạnh nhạt nói:
Đông Dương đại nhân không cần nhọc công, những lời đó ta đã nhớ kỹ, hi vọng Đông Dương đại nhân cũng ngàn vạn lần đừng xảy ra sai lầm nào.
Sau khi hai bên quyết liệc liền phân rõ giới tuyến, phân thành hai đường đứng trước mộ điện.
Sau khi Long Phượng biến hóa mất đi, lưu quang trước Mộ Điện dần suy yếu, tình cảnh bắt đầu hiển rõ trước mặt mỗi người.
Thế nhưng khi nhìn thấy tình cảnh bên trong, tất cả mọi người đều chấn động, hoảng sợ lùi lại mấy bước.
Toàn thân mộ điện trong suốt, vừa nhìn qua đã có thể chứng kiến cảnh tưởng bên trong, chỉ thấy hơn mười người quỳ trong điện, phủ phục đầy đất.
Những người này không chỉ có người Tần gia, Úy gia còn có người Đỗ gia vẫn một mực không xuất hiện qua, còn có một vài gương mặt lạ lẫm, đoán chừng là những võ giả khác lạc vào đây.
Mà những người đang quỳ lạy trước một cầu thang hướng về phía vương tọa, bên trên vương tọa là một nam tử khôi ngô, khuôn mặt góc cạnh, càng làm người ta hoảng sợ là thần thái người đó vẫn như còn sống, tay phải cầm một thanh đại kiếm.
Cảnh tượng bên trong mộ điện làm cho tất cả mọi người đều rung động.
Không tốc, mau lùi lại.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu biến hóa, khẽ quát một tiếng, nhanh chóng thoái lui về phía sau.
Lực lượng cường đại từ trong mộ điện tràn ra, giống như mặt hồ phẳng lặng đột nhiên dậy sóng.
Hai nhà Suất gia, Úy gia không kịp phản ứng, bị bóng người đông đúc vây quanh, chính là những cường giả Vũ Đế đang quỳ lạy trước vương tọa, ước chứng hơn bốn mươi vị.
Sắc mặt mọi người trở nên trắng bệch, hoàn toàn không biết giải quyết tình huống thế nào, ngay cả người Úy gia lúc trước bị kéo vào hồ nước cũng có mặt trong đám người kia.
Lý Vân Tiêu đã đi đâu rồi ?
Một gã võ giả Suất gia đột nhiên hỏi, bởi vì Lý Vân Tiêu phản ứng đầu tiên nên đã kịp thời lao ra ngoài bây giờ không thấy thân ảnh đâu nữa, giờ phút này chỉ còn lại hơn hai mươi người hai nhà bị vây vào giữa.
Mịa, hắn chạy thật nhanh.
Một gã võ giả Úy gia nghiến răng nghiến lợi.
Sắc mặt Úy Đông Dương biến hóa, gương mặt trở nên tái nhợt:
Nhất định là dùng nguyên dương tán trốn ở hư không.
Trong mắt của hắn hiện lên một tia cổ quái, đột nhiên tay giương lên, một đạo phù quang hiện ta, lập tức một đạo hoa văn xuất hiện quanh người Úy gia, sau đó toàn bộ người Úy gia chậm rãi mờ dần rồi biến mất.
Ẩn độn phù cao cấp.
Sắc mặt Suất Quân Uy đại biến, nguyên dương tán và ẩn độn phù cao cấp đều có khả năng ẩn nặc rất mạnh, những người kia đều trúng tà tự nhiên không thể nào phát hiện được.
Quả nhiên, sau khi người Úy gia biến mất, những tên võ giả trúng ta kia tựa hồ như đồng loạt xiết vòng vây quanh người Suất gia.
Giờ phút này người Suất gia bị hơn bốn mươi tên cường giả Vũ Đế vây quanh, toàn thân rét run, đến cả dũng khí chiến một trận cũng không có.
Coi như Suất Quân Uy còn đủ trấn định, thấy bên trong những tên cường giả Vũ Đế bị trúng tà cũng không có Vũ Đế cao giai, dùng thực lực của hắn nếu sử dụng át chủ bài muốn giết ra một con đường sống không phải là không có khả năng, chỉ là những tên thủ hạ này sợ là không một ai có thể thoát khỏi …. ai, chỉ có thể chiếu cố thật tốt người nhà bọn họ mà thôi.
Đúng lúc này trên không trung đột nhiên xuất hiện bóng dáng Lý Vân Tiêu, quả nhiên trong tay hắn chính là nguyên dương tán, chỉ thấy mi tâm hắn phóng xuất Thái Cổ Thiên Mục, một đạo lôi điện cực mạnh oanh kích về phía hư không.
Phanh.
Trên không trung truyền đến tiếng động mạnh giống như là bạo tạc vậy, không gian dần bị đốt cháy, thân ảnh người Úy gia dần dần xuất hiện, những người kia đang ôm tâm lý hả hê bỗng nhiên ngây ra như phỗng.
Một chiêu của Lý Vân Tiêu đã phá vỡ ẩn độn phù của đối phương, sau đó nguyên dương tán lại căng ra biến mất trước mặt mọi người.
Toàn bộ người Úy gia dường như mất đi khả năng suy nghĩ, há to mồm nhìn hơn hai mươi tên cường giả Vũ Đế lao đến, gần như tê liệt mọi cảm giác.
Mãi đến khi công kích ác liệt sắp đến gần Úy Đông Dương mới gào thét một tiếng thảm thiết như người bị tâm thần:
Lý Vân Tiêu, ta thề không giết được ngươi ta không làm người.
Sau khi âm thanh gầm thét vang lên, cả mộ điện dường như lâm vào đại chiến kinh thiên.
Suất Quân Uy mừng rỡ trong lòng, có Úy gia thu hút nửa đối thủ, cơ hội chuyển bại thành thắng không phải là không có, hắn hét lên:
Phải liều chết chống lại mới có khả năng lao ra.
Hai tay hắn nắm hai lưu tinh chùy được nối với nhau bằng một xích sắt, sau đó vờn quanh người hắn tạo thành trạng thái như một đám mây bảo vệ xung quanh người hắn, trực tiếp bạo nổ mấy thân ảnh đang lao đến.
Lập tức sĩ khí mọi người đều tăng vọt, hai mắt đỏ bừng liều chết xông lên.
Úy Đông Dương cũng cầm lấy bảo kiếm, chém liên tục mấy người, vẻ mặt càng ngày càng lạnh, hận ý đối với Lý Vân Tiêu đã lên đến đỉnh điểm.
Lý Vân Tiêu đứng trong hư không, cẩn thận xem xét tình huống.
Tuy hai nhà Suất gia và Úy gia đều ra tay ngoan lệ chém giết được mấy người nhưng hơn bốn mươi tên cường giả Vũ Đế đã trúng tà lao lên không hề sợ chết, dù giết được một tên trong bọn chúng cũng phải rơi vào trong khổ chiến.
Hơn nữa trong đám người kia còn có ba tên lục tinh Vũ Đế, ưu thế cũng không hề kém.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.