Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 191: Tranh vẽ

Thái Nhất Sinh Thủy

04/07/2017

– Dương, địch, sa, mạo? Dương, địch, là, châu?

– Ha ha!

Lý Vân Tiêu cười to lên.

– Vương đại sư nói không sai, hai bài thơ này nói chính là ‘Dương Địch ngu đần’ cùng ‘Dương Địch là trư’! Ha ha!

Tất cả mọi người dại ra tại chỗ, chuyện này...

Vương Thần hoàn toàn biến sắc, đang muốn quát mắng, nhưng ý niệm xoay một cái, hai câu này vừa nãy chính là tự mình nói ra, vội vàng che miệng lại.

– A?

Tần Chính cũng triệt để dại ra, mình tìm hiểu nhiều năm, các loại ý nghĩ đều từng thử, lại không nghĩ tới dĩ nhiên là có chuyện như vậy.

Nguyên Hạo càng là vẻ mặt cổ quái, ngượng ngùng nở nụ cười, tuy rằng đáp án đi ra, thế nhưng đáp án này không ai dám đọc lên, chỉ buồn cười nói:

– Hóa ra là có chuyện như vậy, ha ha.

Vương Thần có chút không biết làm sao.

– Cái này..., cái này..., đáp án này cũng không biết là đúng hay sai, chờ ta hồi bẩm Gia sư, nếu Vân thiếu trả lời đúng, đến lúc đó Gia sư tự nhiên sẽ thay ngươi làm một sự tình đủ khả năng.

Kỳ thực giờ khắc này trong lòng hắn đã vạn phần khẳng định chính là đáp án như thế, nhưng không thể ở trước mặt nhiều người nói đáp án chính xác, không thể làm gì khác hơn là uyển chuyển nói ra như vậy.

Người còn lại đều chấn động trong lòng, một mặt ước ao nhìn Lý Vân Tiêu. Có thể để cho Dương Địch tùy ý làm một chuyện, đây chính là thiên đại cơ duyên a!

Tần Dương hoàn toàn biến sắc, con ngươi đảo một vòng, lập tức đứng dậy cười nói:

– Vân thiếu, ngươi thật là kiêu ngạo của Thiên Thủy quốc chúng ta! Nếu như ngày khác ta có thể may mắn trở thành quốc gia chi chủ, tất nhiên sẽ đem Như Tuyết muội muội gả cho ngươi, đồng thời phong ngươi làm Vương gia khác họ, đời đời thế tập!

Lần này không thể nghi ngờ là cho thấy mời chào tâm ý, hơn nữa khai điều kiện cao đến khiến người ta tặc lưỡi!

Tần Nguyệt biến sắc, không nghĩ tới Tần Dương đột nhiên sẽ dùng một chiêu như thế. Hiện tại văn võ đại thần đều rõ ràng trong lòng, vị trí thái tử tương lai hoàn toàn ngay ở một câu nói của Lý Vân Tiêu. Không chỉ được ba vị Thuật Luyện Sư cấp bốn hảo cảm cùng kết giao, hơn nữa còn có cơ hội để Dương Địch ra tay làm một chuyện, cộng thêm 800 ngàn đại quân dưới Nghênh quân đài, tất cả những thứ này đủ để áp đảo tất cả thẻ đánh bạc!

Tần Nguyệt giận tím mặt, đang muốn cho thấy cõi lòng của mình, lại đột nhiên sửng sốt, phong thưởng Vương khác họ đã cao hơn tất cả phong thưởng, không còn cao hơn cái này a. Mà đem Như Tuyết gả cho hắn, càng là trực tiếp cùng vương thất thông gia, cũng không có thủ đoạn nào tốt hơn.

Nhưng Tần Như Tuyết lại giận dỗi, khuôn mặt đỏ chót, cả giận nói:

– Tần Dương, việc kết hôn của ta dựa vào cái gì ngươi làm chủ!

Tần Dương cười ha ha.

– Như Tuyết muội muội, toàn bộ Thiên Thủy quốc là tìm không ra nam tử ưu tú hơn Vân thiếu, chẳng lẽ ngươi muốn bỏ qua hay sao?



Tần Nguyệt gấp đến lòng bàn tay chảy ra mồ hôi lạnh, hắn thật sợ Lý Vân Tiêu không chịu nổi mê hoặc, đột nhiên nói:

– Vân thiếu, nếu như ta đăng cơ, cho ngươi phong thưởng chỉ nhiều không ít!

Hiện tại hắn cũng không nghĩ ra biện pháp gì, chỉ là ánh mắt cấp thiết cùng khẩn cầu nhìn hắn.

Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

– Như Tuyết, ngươi xem hai ca ca của ngươi, cái nào làm quốc vương tốt hơn?

Tần Như Tuyết cáu giận nói:

– Cái nào cũng không tốt!

Lý Vân Tiêu hơi nhướng mày.

– Này thì khó rồi, ngươi còn có huynh đệ nào không?

Tần Dương Tần Nguyệt vừa nghe, nhất thời sốt sắng, đồng thời hô:

– Như Tuyết!

Tần Như Tuyết ngẩn ra, nhìn vẻ mặt Lý Vân Tiêu làm khó dễ, trong lòng nhất thời ngọt ngào, chuyện quan trọng như vậy, hắn lại hỏi dò ý kiến của ta? Chẳng lẽ..., chẳng lẽ..., nàng có chút không dám nghĩ tới, trên mặt một mảnh đỏ bừng.

Tần Dương vội la lên:

– Như Tuyết, nếu như ca đăng cơ, lập tức phong ngươi là Thái Bình công chúa, địa vị ở dưới một người, trên vạn người!

Tần Như Tuyết ánh mắt lạnh lẽo, theo bản năng ưỡn ngực, giận dữ hét:

– Ngươi mới là Thái Bình công chúa! Tuy rằng Tần Nguyệt ca ca cũng khốn nạn, nhưng ít ra so với ngươi còn tốt!

Lý Vân Tiêu cười to không thôi, lúc này mới đi lên trước, ở trước mặt Tần Chính cười nói:

– Bệ hạ, thiên hạ này không có hoàng đế vĩnh viễn, kính xin thoái vị nhượng hiền cho Tần Nguyệt điện hạ đi.

Tần Dương biến sắc, mặt xám như tro tàn. Tần Nguyệt thì đại hỉ, kích động xoa hai tay.

Trong mắt vẩn đục của Tần Chính bắt đầu trở nên rõ ràng lên, hắn nhìn Lý Vân Tiêu khẽ gật đầu, tâm kết trong lòng tựa hồ vào đúng lúc này cũng đột nhiên mở ra, cả người có loại cảm giác tươi cười rạng rỡ, hắn nói với Lý Vân Tiêu:

– Tần Nguyệt có ngươi ở bên cạnh hắn, ta cũng có thể yên tâm đem Thiên Thủy quốc giao cho hắn. Thế nhưng ngươi nhất định phải đáp ứng ta một điều kiện.

Lý Vân Tiêu nói:

– Bệ hạ mời nói.



Tần Chính liếc mắt nhìn Tần Dương sắc mặt tái nhợt, thở dài nói:

– Sau này bất luận làm sao, đều phải bảo vệ Dương nhi một mạng. Ta sợ sau khi ta chết, các ngươi liền trực tiếp để hắn theo ta mà đi.

Nhà Đế vương tàn khốc, chính hắn cũng trải qua. Sở dĩ hắn không hướng về Tần Nguyệt yêu cầu, là bởi vì hắn rõ ràng nhà đế vương, xưa nay đều sẽ không nói tín dụng gì, chỉ có quyền chí thượng. Mà ngăn ngắn tiếp xúc một quãng thời gian, trực giác nói cho hắn, Lý Vân Tiêu là người đáng tin cậy.

Thân thể Tần Dương khẽ run lên, không thể tin tưởng nhìn Tần Chính, đột nhiên nội tâm tuôn ra một loại tâm ý hổ thẹn.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Ta rõ ràng, ta đáp ứng ngươi.

Lúc này Tần Chính mới thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

– Hiện tại ta chính thức tuyên bố...

Toàn bộ Nghênh quân đài, tất cả đều hoàn toàn yên tĩnh, mỗi người đều ngừng thở, chờ đợi thời khắc này đến.

Ầm ầm ầm…

Đột nhiên phía chân trời truyền đến một trận tiếng ầm ầm, tất cả mọi người đều hơi nhướng mày, quay đầu nhìn sang, chỉ thấy chân trời hiện ra ba điểm đen nhỏ, càng lúc càng lớn, đang hướng bên này lái tới.

Nguyên Hạo hơi nhướng mày, hai mắt ngưng tụ, nghi ngờ nói:

– Đó là...

Tần Dương đột nhiên nhảy lên, mừng như điên cười to nói:

– Ha ha, rốt cục đến rồi! Tần Nguyệt, ta xem ngươi làm sao cùng ta tranh!

Hắn chờ đợi lá bài tẩy rốt cục xuất hiện.

Mí mắt Tần Nguyệt giật lên, một loại cảm giác xấu dâng lên trong lòng.

Văn võ bá quan cũng một trận té xỉu, truyền thừa vương vị liền gian nan như vậy sao? Đã có biến đổi bất ngờ, không nghĩ tới còn chưa chơi xong. Sắc mặt Tần Chính cũng dần dần chìm xuống, lạnh lùng nhìn ba điểm đen kia đến.

Chờ đến gần rồi, lúc này mọi người mới phát hiện dĩ nhiên là ba chiếc chiến xa trôi nổi!

Quanh thân chiến xa phân biệt ấn một chữ “Chu”, rồng bay phượng múa, rất khí phách, tựa hồ là biểu tượng của một gia tộc.

Nguyên Hạo ngâm tiếng nói:

– Quả nhiên!

Chiến xa trôi nổi chính là chiến khí cao cấp của Hỏa Ô đế quốc, chỉ có Thuật Luyện Sư cấp bốn mới có thể luyện chế, cực kỳ quý giá. Chỉ có một ít trọng thần quyền quý của đế quốc mới có tư cách nắm giữ, hiện tại lập tức liền xuất hiện ba chiếc, hơn nữa mặt trên ấn tộc hào gia tộc, trong lòng văn võ bá quan ở đây đều cả kinh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook