Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2580: Trọng thương. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

15/11/2016

– Cái này…

Thiên Tinh Tử thoáng cái lộ vẻ do dự, nội tâm cũng thầm mắng không ngớt, cái này không phải là để cho lão tử đi làm lá chắn chế tạo cơ hội cho ngươi sao, hắn nói:

– Thực lực vật kia sợ đã đến Siêu Phàm Nhập Thánh. Hơn nữa nơi đây Cửu U Uế Khí rất mạnh, là sân nhà của nó. Nó lại thu bảo vật của ngươi, lúc này lão ca lại không phải trạng thái đỉnh phong… Ta nghênh chiến đương nhiên không có vấn đề, cho dù chết cũng không sợ, chỉ là sợ không hoàn thành nhiệm vụ của lão đệ a!

Hắn thấy ánh mắt của Lý Vân Tiêu phát lạnh, vội vàng thay đổi ách nói.

Lý Vân Tiêu liếc nhìn hắn thoáng cái nói:

– Nếu lão ca chết còn không sợ, vậy thử một chút đi, tối đa cũng chỉ là chết mà thôi.

Thiên Tinh Tử muốn tát miệng mình một cái, nói:

– Cái này… Cái này… Cái này không được đâu? Hơn nữa ta cũng chỉ là đồng ý bảo vệ lão đệ ngươi ở trong Vô Pháp Thiên bình yên vô sự, vẫn chưa đồng ý làm tay chân cho lão đệ a.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Lão ca ý tứ là, mới vừa nói đều là thí thoại?

– Cái này… Dĩ nhiên không phải…

Thiên Tinh Tử lau mồ hôi, chẳng biết trả lời như thế nào.

Quái vật kia thực lực phi phàm, hắn cũng không muốn mạo muội đi chiến, hơn nữa Đâu Suất Thiên Phong cũng để cho hắn lòng còn sợ hãi, sao chịu vì người khác bán mạng.

Nhưng Lý Vân Tiêu người mang Đại Diễn Thần Quyết, tất nhiên sẽ trở thành nhân vật trọng yếu thăm dò Vĩnh Sinh Chi Giới, phải giao hảo với hắn. Đặc biệt hiện tại triệt để cùng Phệ Hồn Tông xé rách da mặt, phải tìm minh hữu tin cậy tiến nhập Vĩnh Sinh Chi Giới, mà Lý Vân Tiêu là thí sinh tốt nhất.

Hắn nghĩ thông suốt, liền cắn răng nói:

– Được ! Lão ca liền liều mạng bộ xương già này thử một lần! Chỉ mong Vân Tiêu lão đệ ngày khác có thể nghĩ tới phần tình nghĩa này của ta.

Lý Vân Tiêu híp mắt, không ngừng gật đầu cười nói:

– Yên tâm đi lão ca, ta sẽ không quên. Đồng thời ta sẽ để Tuần Thiên Đấu Ngưu phối hợp ngươi.

Thiết Ngưu trước đó bị đánh bay, vẫn đứng ở trên không xem chừng, chưa từng xuất thủ.

Lý Vân Tiêu phi tới bên cạnh nó, bám vào bên tai nói nhỏ.

Tuần Thiên Đấu Ngưu rống một tiếng, chân đạp vài cái, từ trên bầu trời đi xuống, lần thứ hai đạp vào đại địa, bắt đầu tìm tung tích của quái vật kia.

Hai người một trâu ở trên không trung đi một lúc, đột nhiên hai mắt Tuần Thiên Đấu Ngưu hóa thành thanh sắc, nổi giận gầm lên một tiếng liền vọt xuống dưới.

Trước bị quái vật kia đánh bay, nó cũng chứa một bụng lửa giận. Nhưng chỉ là đồng ý giúp Lý Vân Tiêu tìm, cho nên lười xuất thủ, hiện tại có lệnh của Linh Mục Địch được xuất thủ, nó lập tức không khách khí nữa!

Hai đạo thanh quang từ trên sừng trâu bắn ra, hóa thành một vòng sáng rơi vào đại địa?



Mảng lớn cát bụi bị nhấc lên, một vòng sáng hôi sắc phản xạ mà lên, trực tiếp đánh vào trên người Tuần Thiên Đấu Ngưu, “Ba” thoáng cái, như là vô số roi đánh để lại vết tích thật sâu, trên người tràn đầy dấu ấn hôi sắc.

Tuần Thiên Đấu Ngưu giận dữ, nó vốn là Chân linh chi hồn, kiêu ngạo không gì sánh được, đầu đại Ngưu trầm xuống, mở miệng phun ra một vòng sáng hình tròn.

Vòng sáng trong khoảnh khắc hóa thành to lớn, chính là Cửu Thiên Lục đại la hoàn, mạnh mẽ hướng cả vùng đất áp đi!

Ầm!

Trên mặt đất dâng lên một lớp bụi ánh sáng, trực tiếp định trụ đại la hoàn.

Tuần Thiên Đấu Ngưu từ trên bầu trời hạ xuống, đạp mạnh một cái, ầm ầm cự chiến, vô số Phù Văn từ trong Cửu Thiên Lục đại la hoàn nẩy lên, Hôi quang gần như tan vỡ.

Đột nhiên trong đại địa bắn ra ánh sáng Ngũ Sắc, Đâu Suất Thiên Phong bay ra.

Sơn thế đột ngột từ mặt đất mọc lên, bắn thẳng cửu thiên!

Phanh!

Cửu Thiên Lục đại la hoàn thoáng cái bị chấn nát bấy, hóa thành một đạo hồng quang bay trở về trong cơ thể Tuần Thiên Đấu Ngưu. Tuần Thiên Đấu Ngưu cũng không cam lòng rống giận bay ra, vô ảnh vô tung.

Lý Vân Tiêu quát:

– Lão ca, chính là hiện tại!

Thiên Tinh Tử bị lực lượng của Đâu Suất Thiên Phong chấn trụ, lau mồ hôi. Nhưng hắn cũng là một đời cường giả, nếu quyết định làm liền không chút do dự, trong nháy mắt rơi trên mặt đất, Trảm Hồn Đao thoáng cái rút ra khảm nhập đại địa!

Ầm!

Trên thân đao hóa ra Đao Ảnh, trong nháy mắt chém rách đại địa, vô số Cửu U Uế Khí bắn ra.

Rống rống!

Trong đại địa truyền đến tiếng rống giận của quái vật kia, một móng vuốt đưa ra, hướng Thiên Tinh Tử vỗ xuống.

– Hừ!

Thiên Tinh Tử cười lạnh một tiếng, một chưởng vỗ ở trên thân đao, trong sát na bắn ra cường quang chói mắt, trong quang mang Đao Linh hiện lên, mở cánh tay đánh tới bàn tay to lớn kia.

Ầm!

Đao Linh nắm bàn tay to kia, mạnh mẽ kéo lên trời, thân thể quái vật kia giống như cây cải củ từ trong đất rút ra.

Lúc này sau khi Đâu Suất Thiên Phong nổ nát Cửu Thiên Lục đại la hoàn, liền lún xuống đại địa.

Quái vật rống giận liên tục, giang hai tay một trảo, Đâu Suất Thiên Phong lượn vòng mà đến.



Đồng tử của Thiên Tinh Tử co lại, hai tay rút Trảm Hồn Đao từ trong mặt đất lên, lăng không chém tới!

Một đạo trảm kích trùng thiên, trực tiếp chém toàn bộ thế giới thành hai khúc! Khe rãnh hiện lên ở trên trời, giống như một đạo Ngân Hà, hoặc như là vực sâu!

Đâu Suất Thiên Phong trực tiếp rơi vào trong cái khe kia, mất đi tung tích.

Quái vật cả kinh, bị sợ không nhẹ, hai tay vỗ vào Đao Linh, giãy ra liền xoay người chạy trốn.

Nhưng Thiên Tinh Tử đã ngăn chặn đường lui từ lâu, tay bấm niệm thần chú, cảnh tượng bốn phía biến đổi, vô số quang điểm lan tỏa, giống như đom đóm chớp động.

– Tinh tù!

Những điểm sáng kia tựa hồ khóa lại không gian, thân thể quái vật bị kiềm hãm, tựa hồ bị đọng lại.

Thiên Tinh Tử quát to:

– Lão đệ, chính là hiện tại!

Thế giới bị bổ ra kia đang chậm rãi khép lại, khe rãnh không ngừng tiêu thất, ngũ sắc quang mang bắn ra, Đâu Suất Thiên Phong bay về phía quái vật.

Thiên Tinh Tử cả kinh, vội nói:

– Nhanh lên một chút, lão đệ! Vật kia bay trở về ta liền khiêng không được!

Lý Vân Tiêu từ lâu hóa thành lôi thân, phồng lên giống như khí cầu, giơ cao cây búa, phía trên Ma Ha cổ tự lóe ra liên tục.

Ở sát na Đâu Suất Thiên Phong xuất hiện, hắn đã biết không thể đợi thêm nữa, trực tiếp thuấn di xuống, xuất hiện ở trên bầu trời quái vật, một chuy đập xuống!

– Đi tìm chết đi!

Trên thiên chuy Lôi Điện lan tràn, mang theo thật dài địa đuôi hung hăng hạ xuống!

Ầm!

Bầu trời có một tiếng vang thật lớn, đạo Tử Lôi kia bắn ra, bay nhanh bắn vào trong cơ thể quái vật. Đồng tử quái vật thoáng cái mở to, tất cả đều là vẻ sợ hãi.

Phanh!

Còn chưa kịp kêu rên, toàn bộ thân thể liền bạo ra, vô số lôi đình từ trong người nó bắn ra, trong nháy mắt thân hình nổ nát.

Vô số Thổ Thạch ở dưới lôi đình điện giật, toàn bộ hóa thành yên vụ.

Một đạo u quang từ trong bạo tạc bắn lên, hướng về phía Đâu Suất Thiên Phong lao đi.

Chỉ là bụi bậm khắp bầu trời, số lớn Cửu U Uế Khí tản ra, hai người không có chú ý.

Lý Vân Tiêu thở phào nhẹ nhõm, lôi đình thân trong nháy mắt khôi phục như thường, cả người như bị hút cạn máu, tái nhợt không gì sánh được, trên da rõ ràng có thể thấy được huyết quản kinh mạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook