Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1687: Trùng kích phòng tuyến. (2)

Thái Nhất Sinh Thủy

31/10/2016

Chương 1686: Trùng kích phòng tuyến. (2)

Lý Vân Tiêu lắc đầu, chỉ vào xa xa, nói:

Ngươi xem.

Chỉ thấy trên mặt biển xa xa có hai sườn núi nhỏ đang không ngừng di động đến, tới gần mới phát hiện là hai đầu cự kình, nữa cái cái đầu lộ ra trên mặt biển, hình thể thậm chí còn hơn cả Chương Ngư quái.

Sắc mặt Bắc Minh Kháng Thiên trầm xuống, hồ nghi nói:

Tựa hồ là kình loại bình thường, không cảm giác được chút chiến lực nào cả?

Lý Vân Tiêu nói:

Đích thật là Đại Lam Kình bình thường nhất, căn bản không có sức chiến đấu, bình thường cũng chỉ ăn chút tôn nhỏ, nhưng thể tíc lại là một trong mấy loại hải thú lớn nhất.

Hắn ngừng lại, lại bổ sung nói:

Ngoài trừ Thâm Hải Cự Thú.

Bắc Minh Kháng Thiên khó hiểu nói:

Nếu vậy thì có gì phiền toái? Chẳng lẽ đầu Lam Kình kia còn có thể nhảy dựng lên ăn tươi chúng tas ao?

Lý Vân Tiêu ngưng mắt nói:

Những Lam Kình kia thể cực lớn, cho nên bình thường bị Hải tộc dùng để truyền thâu đồ vật.

“Ầm ầm”

Giờ phút này chủ công chi trận của chiến hạm cửu giai lần nữa mở ra, một đạo chùm tia sáng cự đại đánh xuống giữa đỉnh đầu Chương Ngư Vương, thoáng cái cơ hồ đã nổ đầu hắn thành thiết luật, chết đến không thể chết hơn được nữa.

Vòi xúc buộc trên chiến hạm lập tức thả lỏng, đều rơi xuống tiến biển cả, chiến hạm thoáng cái thoát thân.

Bắc Minh Lai Phong đại hỉ, quát:

Tiến lên tiến lên

Bỗng nhiên ở xa xa trên lưng hai đầu lam kinh kia chợt phun ra nước, bay thẳng trời cao

Bắc Minh Kháng Thiên đột nhiên cả kinh, đồng tử đột nhiên co lại, nói:

Cái đó là. . .

Sắc mặt của hắn đại biến, thoáng cái lộ ra vẻ kinh ngạc, chỉ thấy những lam kinh kia phun ra căn bản không phải nước biển đơn thuần, trong nước trộn lẫn vô số sinh vật trong đó, từ xa rơi vào trên chiến hạm.



Hải Tinh, là bạo tinh phá hủy trấn Hải Thiên.

Bắc Minh Lai Phong thoáng cái nhận ra Hải Tinh đang rơi xuống như mưa, lập tức hít một hơi lạnh, thoáng cái cảm thấy toàn thân lạnh như băng.

Những Hải Tinh kia phô thiên cái địa, vô cùng vô tận, “Ba ba ba” rơi vào trên phòng ngự chiến hạm, tựa hồ có hấp lực nhất định khiến nó trực tiếp dán trên phòng ngự kết giới lên, vậy mà không rơi xuống.

“Ọt ọt ọt ọt”

“Ọt ọt ọt ọt”

Cùng nhau rơi xuống ngoại trừ Hải Tinh, còn có Cô Lỗ Thú lúc trước, nó rơi vào trên kết giới liền trực tiếp nổ bung, màu tím đầy trời khuếch tán, không ngừng ăn mòn lấy kết giới.

Tất cả mọi người vừa trải qua một màn ở thành Bạch Xung nên sắc mặt mỗi người sắ đều trắng bệch, trở nên cảnh giác vạn phận

Càng có vài tên võ giả sợ tới mức thân hình không ngừng run rẩy, khó có thể khắc chế sợ hãi lan tràn trong lòng

Bắc Minh Kháng Thiên thấy cũng choáng vang choáng váng, phương thức công kích như thế, hắn mặc dù thân là cường giả tuyệt đỉnh, cũng không biết nên làm sao nữa, chỉ có thể kinh ngạc mà hỏi:

Cái này, cái này nên làm sao cho phải đây?

Lý Vân Tiêu thở dài:

Lần này phiền toái, từ số lượng Hải Tinh và Cô Lỗ Thú số lượng mà xem thì phụ cận Hải Vực này khẳng định có Bạo Tinh tộc cùng Cô Lỗ, lúc này mới có thể liên thôn thổ liên tục như thế

“Ba ba ba BA~”

Trên chiến hạm đều là thanh âm tự bạo, giống như đại pháo đồng dạng, nhưng lại liên tiếp không ngừng khiến người khiếp sợ.

Tầng phòng ngự chi quang kia đang không ngừng bị ăn mòn tan vỡ, tầng tầng mỏng lại.

Bắc Minh Lai Phong cắn răng nói:

Mở ra Bước Nhảy Không Gian

Mọi người lúc này mới thoáng an định lại, nhẹ nhàng thở ra, Bước Nhảy Không Gian của chiến hạm cửu giai đủ để tránh đi tất cả công kích chi lực, là chiêu thức tránh né mạnh nhất.

Nhưng không ít người lại nghĩ tới lúc Giới Thần Bi chống lại chiến hạm cửu giai, ngay cả Bước Nhảy Không Gian cũng hoàn toàn không có hiệu quả, thầm nghĩ lần này có lẽ không tà dị như vậy chứ?

Toàn bộ chiến hạm cửu gia bỗng nhiên trở nên mờ đi, tất cả mọi người phát hiện bầu trời bốn phía thoáng cái tối om, toàn bộ chiến hạm đã thoát ly không gian trước kia rồi.

Những Hải Tinh và Cô Lỗ Thú kia quả nhiên thoáng cái đã mất đi mục tiêu, toàn bộ theo trên bầu trời rơi xuống xuống dưới, “Rầm rầm” rơi vào biển cả, như rác đổ xuống dưới vậy!”

Haha, ha ha cái này không lo, không hổ là chiến hạm cửu giai.

Nhan Thụ Thư lập tức nịnh nọt, vẻ mặt dương dương đắc ý.



Bắc Minh Lai Phong cũng nhẹ thở ra, nếu chiêu Bước Nhảy Không Gian này cũng mất di hiệu lực, vậy thì thật sự không biết phải làm sao cho phải a.

Bọn hắn tuy rằng ở trong hư không nhưng cũng có thể ẩn ẩn thấy được thế giới bên ngoài, cũng như thế giới bên ngoài nhìn vào bọn hắn giống như hư ảo vậy.

Bắc Minh Kháng Thiên mỉm cười nói:

Vân Tiêu công tử lần này tựa hồ đã đoán sai rồi thì phải?

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:

Không nên cao hứng quá sớm, đợi lát nữa xem sao đi?

Bắc Minh Kháng Thiên từ chối cho ý kiến, nhưng lúc hắn lần nữa quăng ánh mắt tới trước, trong giây lát sắc mặt đã đại biến, chỉ thấy thế giới bên ngoài Cự Kiểm Thú chẳng biết lúc nào đã lăng không ở phía trước, giống như một cái bánh cực lớn đang mở miệng ra vậy.

Một cổ khí tức kinh khủng ngưng tụ nơi miệng nó, sau đó xì tới chỗ chiến hạm ở xa xa.

“Ầm ầm”

Quang mang hắc sắc không chỉ đánh nát bên ngoài mà còn trực tiếp đánh vào trong hư không, không chút cản trở đánh lên trên chiến hạm cửu giai.

“Ầm ầm”

Toàn bộ thân hạm đều lay động, tất cả mọi người đều hoảng sợ không thôi, công kích của Thâm Hải Cự Thú kia không ngờ có thể xuyên qua hư không.

Bắc Minh Lai Phong lần này đã thật sự sợ rồi, đầu Cự Thú kia của đối phương có thể sánh bằng với một chiến hạm rồi, hơn nữa công kích của chiến hạm cửu giai cũng không có uy hiếp quá lớn đối với nó.

Thần sắc Bắc Minh Kháng Thiên cũng trở nên ngưng trọng, nói:

Đây rốt cuộc là vật gì? Không ngờ cường hãn như thế?

Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào Thâm Hải Cự Thú kia không ngừng mà quan sát, trước kia ở thành Bạch Xung nó cũng đã có chút tổn thương, hơn nữa bị chiến hạm cửu giai trực tiếp đánh một phát, tuy rằng uy lực vẫn vô cùng, nhưng lại có thể cảm giác rõ ràng nó đã yếu hơn rất nhiều.

“Ầm ầm”

Đạo công kích thứ hai cũng đánh úp lại, trực tiếp nổ nát mấy tầng hào quang bảo hộ trên chiến hạm, đại trận phòng ngự trên thân hạm đột nhiên nổ bung

Cự Kiểm Thú vẫn còn đang lắc lư lấy, phát ra âm thanh “Ồ ồ ồ ồ” .

Đồng tử Bắc Minh Kháng Thiên đột nhiên co lại, hoảng sợ thất thanh nói:

Phá Giới chi lực? Lực lượng thứ này nhổ ra vậy mà có thể so với Cửu Tinh Võ Đế, có thể đánh tan thế giới sao?

Sắc mặt Lý Vân Tiêu cũng trở nên ngưng trọng, gật đầu nói:

Chiến lực thứ này chưa hẳn đã mạnh mẽ như Cửu Tinh Võ Đế, nhưng lực công kích quả thật có thể phá vỡ giới diện, Kháng Thiên trưởng lão nếu nguyện ý ra tay thì phối hợp với chủ trận công kích chiến hạm cửu giai rất có khả năng sẽ đánh chết được nó, hơn nữa ta thấy nơi này cũng chỉ có một đầu này thôi, nếu trở ngại này bị trừ, phá tan phòng tuyến tất nhiên không thành vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook