Chương 710: Vũ Đế gặp gỡ. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
24/10/2016
Chương 708: Vũ Đế gặp gỡ. (2)
Một lưỡi dao sắc màu vàng từ trong tay hắn cắt ra, hướng quyền mang kia chém tới.
- Ầm!
Hai cỗ kình phong xông tới, thiên địa biến sắc, cây cỏ hoa đào bốn phía, toàn bộ biến thành tro bụi, hào quang màu vàng óng như Thái Dương ở trên yêu nguyên nở rộ, soi sáng tứ phương.
- Vũ Đế!
Trong lòng Xa Nghiêu mãnh liệt co giật một thoáng, kinh hãi kêu một tiếng, toàn thân cảnh giác tới cực điểm, một cước đạp ra, đứng ở bên người một gã đồng bạn khác, nhìn chòng chọc vào phía trước quát:
- Người đến là ai? Hãy xưng tên ra!
Tên đồng bạn kia đang ngồi xếp bằng dưới đất, lấy hắn làm trung tâm, một vòng tròn trận pháp tản ra, mặt trên không ngừng có phù hiệu quái lạ gì đó tràn ra, hóa thành từng đạo từng đạo khí tức màu trắng tiêu tan ở trên bầu trời.
Hắn đồng dạng là sắc mặt chìm xuống, nhìn Ngũ hành ngự hoàn trên bầu trời, lộ ra vẻ nghiêm túc.
Hiện tại chính là thời kì luyện chế then chốt, không cho phép hắn nửa điểm phân tâm. Nghĩ đến thực lực của đồng bạn, cũng thoáng định quyết tâm, tiếp tục vùi đầu vào luyện chế.
- Ta chỉ là thuận đường, hai vị đừng động thủ, hoà thuận phát tài!
Hoa phục nam tử cười hì hì từ trong hư không hiện thân đi ra, vẻ nghiêm túc trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất, cười nói:
- Tại hạ Ngư Dương Chu, xin hỏi quý tính hai vị đại ca, nhậm chức ở đâu?
Trong lòng Xa Nghiêu hơi động, bật thốt lên:
- Vạn Bảo lâu Ngư Dương Chu? Ngươi tới đây làm gì?
Khuôn mặt hắn lộ ra vẻ cổ quái, tựa hồ hơi bừng tỉnh nói:
- Ngươi là vì Cửu Thiên Đỉnh mà đến!
- Ha ha, hai vị đừng nói giỡn.
Ngư Dương Chu đánh cái ha ha, cười nói:
- Nơi này làm sao có khả năng sẽ có Cửu Thiên Đỉnh, cũng không biết cái thiếu đạo đức nào thả ra tin tức giả. Ta bất quá là đến nhìn một chút mà thôi, không nghĩ tới gặp phải hai vị nhã hứng, dĩ nhiên luyện chế huyền khí cấp chín. Chà chà, thực sự là vô cùng bạo tay a, đời ta ngay cả luyện chế huyền khí cấp tám cũng chưa từng thấy. Ngày hôm nay có phúc được thấy rồi. Có thể có thực lực bực này, ăn mặc lại cổ quái như vậy, hai vị nói vậy là người của Vạn Tinh cốc a?
Xa Nghiêu nở nụ cười hai lần, trong mắt ánh sáng lấp loé nói:
- Xác thực là tin tức rất tẻ nhạt. Tại hạ Vạn Tinh cốc Xa Nghiêu, vị này chính là đồng bạn Phong Ấp của ta. Chúng ta ở đây cũng là làm chút việc nhỏ, mong rằng cho chút mặt mũi.
Con ngươi của Ngư Dương Chu đảo một vòng, cười hắc hắc nói:
- Nghe đại danh đã lâu, như sấm bên tai. Đặc biệt vị Phong Ấp huynh này, được xưng là đệ nhất Huấn thú sư dưới Thần Khống Vũ Đế, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền. Ngay cả luyện chế huyền khí cấp chín cũng là việc nhỏ, chà chà, điều này làm cho chúng ta những quỷ nghèo này sống thế nào a?
Xa Nghiêu nói:
- Ngư huynh nói giỡn, 'được xưng' này sợ là Ngư huynh ăn nói ba hoa đi. Hơn nữa Vạn Bảo lâu chính là thương hội đệ nhất thiên hạ, nếu các ngươi cũng là quỷ nghèo, chúng ta mới thật sự không đường sống.
Ngư Dương Chu cười hì hì, bắt đầu miệng lưỡi lưu loát với hắn cãi cọ, hai người nhất ngôn nhất ngữ, đều là một ít phí lời không dinh dưỡng, lập tức liền xả hơn nửa canh giờ.
Phong Ấp ngồi ở đó trên mặt càng ngày càng buồn bực, lúc nào cũng nhấc theo lòng cảnh giác, để hắn luyện chế căn bản là không có cách tiếp tục tiến hành. Hơn nữa hắn đã đoán được đối phương khẳng định là cố ý.
Luyện chế Ngũ hành nô hoàn cũng không phải là luyện chế huyền khí cấp chín chính thống, mà là đem Ngũ hành Thử Vương làm dẫn, ngưng tụ lực lượng Ngũ hành, để uy lực của nó tăng lên tới cấp độ có thể so với cấp chín, tuy rằng công kích không sánh được huyền khí cấp chín chân chính, nhưng có thể điều động yêu thú cấp cửu, trở thành trợ lực rất lớn.
Ngư Dương Chu ở đó không ngừng cãi cọ, khi thì rống lớn vài câu, để Phong Ấp luyện chế càng ngày càng gay go, phiền não trong lòng cũng rất lớn.
Trong lòng Xa Nghiêu cũng âm thầm lo lắng, mấy lần hàm súc đuổi đối phương đi đều bị xảo diệu xoay chuyển trở về, rốt cục không nhịn được kéo xuống mặt nói:
- Ngư huynh, hôm nay bất tiện, ngày khác đến Vạn Tinh cốc tất nhiên cùng ngươi nâng cốc tâm tình. Ngư huynh có chuyện của mình, trước hết xin cứ tự nhiên đi.
- Ha ha, ta không có chuyện gì. Các ngươi làm chuyện của các ngươi, không cần phải để ý đến ta.
- Chuyện này... Không tốt a, Phong Ấp luyện chế ngự hoàn kia chịu không nổi nửa điểm quấy rầy, chúng ta ở đây trò chuyện thực có bất tiện.
- Này không có chuyện gì, không bằng hai ta chuyển sang nơi khác hảo hảo nói chuyện?
- Ngư huynh, thật sự không được. Kính xin xem ở trên mặt huynh đệ, lập tức rời đi!
- Ta cũng muốn a, nhưng này là nơi quái quỷ gì, đi như thế nào cũng cảm thấy kỳ quái, ta sợ lạc đường. Đúng rồi, nơi này là địa bàn của Tây Vực, chẳng lẽ là Vạn Tinh cốc các ngươi bày xuống cấm địa?
- Ha ha, Vạn Tinh cốc chúng ta làm sao tẻ nhạt như vậy. Đây là năm đó Vương Tọa Vũ Đế Đằng Quang bày xuống một toà ảo trận hư thực kết hợp, gọi là Thủy Nguyệt kính hoa. Ngư huynh tùy tiện tìm nơi địa phương ở lại, trận pháp này không bao lâu nữa sẽ phá vỡ.
- Ồ?
Trong lòng Ngư Dương Chu hơi động, nghe được chuyện lạ bực này, càng là không nỡ bỏ đi nói:
- Dĩ nhiên là Vương Tọa đại nhân bày xuống, này thật phiền phức. Vì sao nói đợi lát nữa sẽ phá vỡ, chẳng lẽ hai vị dự định phá trận?
Sắc mặt Xa Nghiêu nhất thời khó coi lên, nếu nói là hai người mình muốn phá trận, bị người này biết truyền đi, nói hai người mình phá đại trận của Đằng Quang, Đằng Quang sẽ trực tiếp tìm đến hai người mình phiền phức a.
Hắn ho khan vài tiếng nói:
- Vương Tọa Vũ Đế bày xuống trận pháp, ai dám nói toạc đi? Hai người ta ở lâu Tây Vực, đối với nơi này cũng có một chút hiểu rõ. Ta phỏng chừng không lâu sẽ tự mình tản ra, kính xin Ngư huynh rời đi thôi.
- Ta thật sự rất tò mò a, tại sao sẽ tự mình tán đi đây? Kính xin Xa huynh nói tường tận.
- Ngư Dương Chu, ngươi là thật muốn cùng chúng ta trở mặt sao?
Xa Nghiêu rốt cục không nhịn được, nổi giận quát lên.
- Lời này vì sao lại nói?
Ngư Dương Chu lộ ra dáng vẻ vô tội, vô cùng khẩn thiết nói:
- Ta là chân tâm thỉnh giáo, kính xin Xa huynh vui lòng chỉ giáo. Nói xong, ta liền lập tức đi, tuyệt không kéo dài!
Phốc!
Phong Ấp rốt cục không chịu đựng được, thời khắc này tâm ý buồn bực bày kín toàn thân, lực lượng trận pháp phản phệ trở về, để hắn phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt tràn đầy sát ý lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Ngư Dương Chu quát:
- A! Ta xxx toàn gia ngươi, con mẹ ngươi a! Nếu không muốn đi, vậy thì không cần đi, lưu lại cho ta!
Hắn lâm không nhất chiêu, Ngũ hành ngự hoàn còn chưa luyện chế thành công kia trong nháy mắt lớn lên, phát sinh tiếng đinh đương, dường như tâm tình của hắn, hướng về trên đầu Ngư Dương Chu đập tới!
Năm loại ánh sáng trên ngự hoàn lấp lóe, còn có hình bóng năm con Linh Thử Vương ở trên hoàn chạy nhanh, hình tượng vô cùng đáng yêu, nhưng mà yêu lực quán thiên, khủng bố dị thường.
Một lưỡi dao sắc màu vàng từ trong tay hắn cắt ra, hướng quyền mang kia chém tới.
- Ầm!
Hai cỗ kình phong xông tới, thiên địa biến sắc, cây cỏ hoa đào bốn phía, toàn bộ biến thành tro bụi, hào quang màu vàng óng như Thái Dương ở trên yêu nguyên nở rộ, soi sáng tứ phương.
- Vũ Đế!
Trong lòng Xa Nghiêu mãnh liệt co giật một thoáng, kinh hãi kêu một tiếng, toàn thân cảnh giác tới cực điểm, một cước đạp ra, đứng ở bên người một gã đồng bạn khác, nhìn chòng chọc vào phía trước quát:
- Người đến là ai? Hãy xưng tên ra!
Tên đồng bạn kia đang ngồi xếp bằng dưới đất, lấy hắn làm trung tâm, một vòng tròn trận pháp tản ra, mặt trên không ngừng có phù hiệu quái lạ gì đó tràn ra, hóa thành từng đạo từng đạo khí tức màu trắng tiêu tan ở trên bầu trời.
Hắn đồng dạng là sắc mặt chìm xuống, nhìn Ngũ hành ngự hoàn trên bầu trời, lộ ra vẻ nghiêm túc.
Hiện tại chính là thời kì luyện chế then chốt, không cho phép hắn nửa điểm phân tâm. Nghĩ đến thực lực của đồng bạn, cũng thoáng định quyết tâm, tiếp tục vùi đầu vào luyện chế.
- Ta chỉ là thuận đường, hai vị đừng động thủ, hoà thuận phát tài!
Hoa phục nam tử cười hì hì từ trong hư không hiện thân đi ra, vẻ nghiêm túc trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất, cười nói:
- Tại hạ Ngư Dương Chu, xin hỏi quý tính hai vị đại ca, nhậm chức ở đâu?
Trong lòng Xa Nghiêu hơi động, bật thốt lên:
- Vạn Bảo lâu Ngư Dương Chu? Ngươi tới đây làm gì?
Khuôn mặt hắn lộ ra vẻ cổ quái, tựa hồ hơi bừng tỉnh nói:
- Ngươi là vì Cửu Thiên Đỉnh mà đến!
- Ha ha, hai vị đừng nói giỡn.
Ngư Dương Chu đánh cái ha ha, cười nói:
- Nơi này làm sao có khả năng sẽ có Cửu Thiên Đỉnh, cũng không biết cái thiếu đạo đức nào thả ra tin tức giả. Ta bất quá là đến nhìn một chút mà thôi, không nghĩ tới gặp phải hai vị nhã hứng, dĩ nhiên luyện chế huyền khí cấp chín. Chà chà, thực sự là vô cùng bạo tay a, đời ta ngay cả luyện chế huyền khí cấp tám cũng chưa từng thấy. Ngày hôm nay có phúc được thấy rồi. Có thể có thực lực bực này, ăn mặc lại cổ quái như vậy, hai vị nói vậy là người của Vạn Tinh cốc a?
Xa Nghiêu nở nụ cười hai lần, trong mắt ánh sáng lấp loé nói:
- Xác thực là tin tức rất tẻ nhạt. Tại hạ Vạn Tinh cốc Xa Nghiêu, vị này chính là đồng bạn Phong Ấp của ta. Chúng ta ở đây cũng là làm chút việc nhỏ, mong rằng cho chút mặt mũi.
Con ngươi của Ngư Dương Chu đảo một vòng, cười hắc hắc nói:
- Nghe đại danh đã lâu, như sấm bên tai. Đặc biệt vị Phong Ấp huynh này, được xưng là đệ nhất Huấn thú sư dưới Thần Khống Vũ Đế, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền. Ngay cả luyện chế huyền khí cấp chín cũng là việc nhỏ, chà chà, điều này làm cho chúng ta những quỷ nghèo này sống thế nào a?
Xa Nghiêu nói:
- Ngư huynh nói giỡn, 'được xưng' này sợ là Ngư huynh ăn nói ba hoa đi. Hơn nữa Vạn Bảo lâu chính là thương hội đệ nhất thiên hạ, nếu các ngươi cũng là quỷ nghèo, chúng ta mới thật sự không đường sống.
Ngư Dương Chu cười hì hì, bắt đầu miệng lưỡi lưu loát với hắn cãi cọ, hai người nhất ngôn nhất ngữ, đều là một ít phí lời không dinh dưỡng, lập tức liền xả hơn nửa canh giờ.
Phong Ấp ngồi ở đó trên mặt càng ngày càng buồn bực, lúc nào cũng nhấc theo lòng cảnh giác, để hắn luyện chế căn bản là không có cách tiếp tục tiến hành. Hơn nữa hắn đã đoán được đối phương khẳng định là cố ý.
Luyện chế Ngũ hành nô hoàn cũng không phải là luyện chế huyền khí cấp chín chính thống, mà là đem Ngũ hành Thử Vương làm dẫn, ngưng tụ lực lượng Ngũ hành, để uy lực của nó tăng lên tới cấp độ có thể so với cấp chín, tuy rằng công kích không sánh được huyền khí cấp chín chân chính, nhưng có thể điều động yêu thú cấp cửu, trở thành trợ lực rất lớn.
Ngư Dương Chu ở đó không ngừng cãi cọ, khi thì rống lớn vài câu, để Phong Ấp luyện chế càng ngày càng gay go, phiền não trong lòng cũng rất lớn.
Trong lòng Xa Nghiêu cũng âm thầm lo lắng, mấy lần hàm súc đuổi đối phương đi đều bị xảo diệu xoay chuyển trở về, rốt cục không nhịn được kéo xuống mặt nói:
- Ngư huynh, hôm nay bất tiện, ngày khác đến Vạn Tinh cốc tất nhiên cùng ngươi nâng cốc tâm tình. Ngư huynh có chuyện của mình, trước hết xin cứ tự nhiên đi.
- Ha ha, ta không có chuyện gì. Các ngươi làm chuyện của các ngươi, không cần phải để ý đến ta.
- Chuyện này... Không tốt a, Phong Ấp luyện chế ngự hoàn kia chịu không nổi nửa điểm quấy rầy, chúng ta ở đây trò chuyện thực có bất tiện.
- Này không có chuyện gì, không bằng hai ta chuyển sang nơi khác hảo hảo nói chuyện?
- Ngư huynh, thật sự không được. Kính xin xem ở trên mặt huynh đệ, lập tức rời đi!
- Ta cũng muốn a, nhưng này là nơi quái quỷ gì, đi như thế nào cũng cảm thấy kỳ quái, ta sợ lạc đường. Đúng rồi, nơi này là địa bàn của Tây Vực, chẳng lẽ là Vạn Tinh cốc các ngươi bày xuống cấm địa?
- Ha ha, Vạn Tinh cốc chúng ta làm sao tẻ nhạt như vậy. Đây là năm đó Vương Tọa Vũ Đế Đằng Quang bày xuống một toà ảo trận hư thực kết hợp, gọi là Thủy Nguyệt kính hoa. Ngư huynh tùy tiện tìm nơi địa phương ở lại, trận pháp này không bao lâu nữa sẽ phá vỡ.
- Ồ?
Trong lòng Ngư Dương Chu hơi động, nghe được chuyện lạ bực này, càng là không nỡ bỏ đi nói:
- Dĩ nhiên là Vương Tọa đại nhân bày xuống, này thật phiền phức. Vì sao nói đợi lát nữa sẽ phá vỡ, chẳng lẽ hai vị dự định phá trận?
Sắc mặt Xa Nghiêu nhất thời khó coi lên, nếu nói là hai người mình muốn phá trận, bị người này biết truyền đi, nói hai người mình phá đại trận của Đằng Quang, Đằng Quang sẽ trực tiếp tìm đến hai người mình phiền phức a.
Hắn ho khan vài tiếng nói:
- Vương Tọa Vũ Đế bày xuống trận pháp, ai dám nói toạc đi? Hai người ta ở lâu Tây Vực, đối với nơi này cũng có một chút hiểu rõ. Ta phỏng chừng không lâu sẽ tự mình tản ra, kính xin Ngư huynh rời đi thôi.
- Ta thật sự rất tò mò a, tại sao sẽ tự mình tán đi đây? Kính xin Xa huynh nói tường tận.
- Ngư Dương Chu, ngươi là thật muốn cùng chúng ta trở mặt sao?
Xa Nghiêu rốt cục không nhịn được, nổi giận quát lên.
- Lời này vì sao lại nói?
Ngư Dương Chu lộ ra dáng vẻ vô tội, vô cùng khẩn thiết nói:
- Ta là chân tâm thỉnh giáo, kính xin Xa huynh vui lòng chỉ giáo. Nói xong, ta liền lập tức đi, tuyệt không kéo dài!
Phốc!
Phong Ấp rốt cục không chịu đựng được, thời khắc này tâm ý buồn bực bày kín toàn thân, lực lượng trận pháp phản phệ trở về, để hắn phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt tràn đầy sát ý lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Ngư Dương Chu quát:
- A! Ta xxx toàn gia ngươi, con mẹ ngươi a! Nếu không muốn đi, vậy thì không cần đi, lưu lại cho ta!
Hắn lâm không nhất chiêu, Ngũ hành ngự hoàn còn chưa luyện chế thành công kia trong nháy mắt lớn lên, phát sinh tiếng đinh đương, dường như tâm tình của hắn, hướng về trên đầu Ngư Dương Chu đập tới!
Năm loại ánh sáng trên ngự hoàn lấp lóe, còn có hình bóng năm con Linh Thử Vương ở trên hoàn chạy nhanh, hình tượng vô cùng đáng yêu, nhưng mà yêu lực quán thiên, khủng bố dị thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.