Chương 1018: Yêu yến.
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 1016: Yêu yến.
Trong mắt Lý Vân Tiêu tinh quang chớp động nói:
- Ah? Thực sự an toàn như vyaj? Sẽ không như Lệ Phi Vũ, thời điểm hứa hẹn thì cái gì cũng dễ nghe, nhưng mà trở mặt thì nhanh hơn lật sách.
Đường Tâm bộ dáng kiên quyết, vỗ ngực nói:
- Tuyệt đối không thể như tiểu nhân Lệ Phi Vũ đâu, Vạn Bảo Lâu vốn không có danh dự gì, làm sao có thể so với Tứ Cực Môn. Huống hồ còn có Vô Địch huynh làm chứng, ta sao dám nuốt lời.
Trong lòng Tiền Vô Địch khẽ động, cười lạnh nói:
- Đường Tâm, chuyện ngươi tính toán người khác làm nhiều rồi, cũng đừng lật thuyền trong mương, như Lệ Phi Vũ có nói cũng không nói rõ được.
Đường Tâm cười lạnh nói:
- Vô Địch huynh nói sai rồi, không phải chỉ là mở tiệc chiêu đãi hay sao, chẳng lẽ Đường Tâm ta còn có thể nói không giữ lời như Lệ Phi Vũ kia sao?
- Đã như vầy, ta đây cũng yên tâm.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đêm nay nhất định tới đúng giờ dự tiệc.
Tiền Vô Địch nói:
- Ta cũng tới.
Đường Tâm vui vẻ nói:
- Vậy xin đợi đại giá của hai vị.
Người Tứ Cực Môn trực tiếp bay lên trời, hóa thành một đạo hào quang rời đi.
Tiền Vô Địch nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong mắt đầy kiêng kị và chiến ý nồng đậm.
- Chờ mong thời điểm võ quyết gặp được ngươi.
Trương Sùng cũng nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong mắt ánh mắt bất định, người Kim Tiền Bang hóa thành hào quang bay đi.
Đại hoạch toàn thắng, Đinh Linh Nhi cùng Thiên Nguyên thương hội đều thở ra một hơi, lại nhẹ nhõm toàn thân, nhưng mà vẫn cảm thấy như có núi lớn đang áp xuống.
Đinh Linh Nhi nói:
- Tỏng bộ bị hủy, có chuyện gì an bài hay không?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đơn giản mà thôi, dời ra chung quanh, bảo lâu la tới dọn vị trí đi, nếu không bảo bọn chúng gia nhập Thiên Nguyên thương hội.
Tất cả mọi người nghe xong đổ mồ hôi lạnh, đây là khuếch trương hiển nhiên. Nhưng vừa mới đánh bại Thiên Nhất Các, sợ rằng cũng không ai dám đi chọc danh tiếng của Thiên Nguyên thương hội.
Đinh Linh Nhi lập tức làm theo lời của Lý Vân Tiêu, bảo đám thủ vệ trung tâm đi chiếm vài gian phòng đơn sơ.
Sau khi dàn xếp xong, Đinh Linh Nhi sầu lo nói:
- Vân thiếu, Đường Tâm nhất định không có hảo ý, vì sao phải dùng thân mạo hiểm?
Nàng cảm thấy không cần phải làm như vậy.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
- Việc này ta có suy nghĩ khác. Trừ những cường giả đỉnh phong tuyệt đối ra, trong mắt ta không có nguy hiểm gì chân chính cả. Huống hồ Đường Tâm này là một lực lượng rất tốt, ta cần dùng hắn mở đường đấy.
Ánh mắt của hắn đầy ngưng trọng, nói:
- Những đại yêu kia chính là tai họa thật lớn, nếu cần thiết, ta sẽ toàn lực tương trợ Đường Tâm.
Mạc Tiểu Xuyên cau mày nói:
- Những đại yêu kia thật sự lợi hại như vậy sao?
Lý Vân Tiêu khó có được lúc nghiêm túc, nói:
- Những người kia cũng như ta, cũng là tồn tại Cửu Thiên đỉnh phong, nhưng mà thời gian trôi qua làm thực lực giảm đi. Nếu đạt được rất nhiều tài nguyên của Tứ Cực Môn bổ sung, sẽ là một lực lượng khủng bố, thậm chí vô cùng có khả năng sánh ngang bảy siêu cấp thế lực. Càng làm ta lo lắng là, không phải tộc ta, tất có dị tâm.
Trong mắt Hác Liên Thiếu Hoàng mang theo thần sắc kỳ dị, nói:
- Đã như vầy, thừa dịp bọn chúng chưa khôi phục giết đi, để tránh đêm dài lắm mộng.
- Ân, đây cũng là suy nghĩ của ta. Cho nên hôm nay dự tiệc ta sẽ nói rõ tình huống của Đường Kiếp. Nếu cần thiết, trực tiếp công bố tình huống của mấy tên đại yêu cho hậu thế, để Thánh Vực đi thanh trừ đám này.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta giờ phút này còn không muốn làm như vậy, nguyên nhân chính là những người này cũng biết rõ không ít bí mật của ta, quyền sở hữu Nặc Á Chi Chu. Nếu như chúng mang tin tức này rải ra ngoài, tất nhiên sẽ mang nguy cơ to lớn cho ta và Diệp Phàm.
Hác Liên Thiếu Hoàng ảo não mắng:
- Thì ra trong đó còn nhiều trò như thế, lúc ấy tại yêu nguyên ta dù thế nào cũng không thể lưu tính mạng của chúng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Lúc ấy ta vội vã đi vực ngoại tinh không tìm kiếm thái cổ cương phong, ngươi cũng không biết rõ tình hình, cũng chẳng trách ngươi. Nhưng mà lần này là cơ hội thật lớn, phải nắm chắc Đường Tâm cho tốt, thậm chí là để thương minh thanh tẩy, tranh thủ trừ hậu hoạn.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Tiệc tối hôm nay, để ta và Thiếu Hoàng cùng đi với ngươi, người quý tinh không quý nhiều.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ân, rất tốt, vậy hai người đi theo ta đi. Thiếu Hoàng nói người Tử Thần Cung cũng có thể liên hệ một chút, mục tiêu của chúng là cứu Vũ Văn Cao, cũng không xung đột với chúng ta.
Toàn thân Hác Liên Thiếu Hoàng run rẩy, run rẩy nói:
- Vân thiếu ah, ta lúc trước còn không biết bản tính của đám người này, chỉ cho rằng là tổ chức sát thủ thuần túy. Hiện tại biết rõ, cho dù đánh chết ta thì ta cũng không đi tiếp xúc với chúng đâu, phái sư huynh đi thôi. Hắn là sư huynh, bản lĩnh rất cao a.
Mạc Tiểu Xuyên tức giận nói:
- Chút chuyện nhỏ này cũng không làm xong thì ngươi dùng làm cái gì?
Trê mặt của hắn cổ quái, cười Hắc hắc nói:
- Sư đệ vừa vặn tuấn tú lỗi lạc, phong lưu thành tánh. Mặc dù sở thích các ngươi khác nhau, nhưng xem như người cùng đường, các ngươi nên quan tâm trao đổi với nhau, chắc sẽ có thu hoạch đấy.
Hác Liên Thiếu Hoàng nghe xong toàn thân phát run, sắc mặt lập tức trắng bệch, ánh mắt tội nghiệp nhìn qua Lý Vân Tiêu xin giúp đỡ
Toàn thân Lý Vân Tiêu cũng nổi da gà, quát:
- Tiểu Xuyên, đừng nói nữa, tóc gáy của ta dựng lên cả rồi, chuyện này nói sau, trước dò xét tình huống đêm nay đi.
Chuyện đã thương định xong, mọi người rời đi.
Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:
- Vân Thường, ngươi chờ một chốc.
Ba người khác vẻ mặt cổ quái, Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng là bộ dáng bát quái, Đinh Linh Nhi thì thất lạc khó hiểu.
Đi tới cửa, chỉ nghe thấy Mạc Tiểu Xuyên len lén nói:
- Linh Nhi muội muội chớ nhụt chí, ta càng ủng hộ ngươi.
Nghe thấy Hác Liên Thiếu Hoàng nói khẽ:
- Hai vị tỷ tỷ ta đều ủng hộ.
- Các ngươi loạn kéo cái gì, Vân thiếu lưu Vân Thường muội muội lại tất nhiên là có chuyện quan trọng.
- Ừ, chuyện nam nhân đương nhiên là chuyện quan trọng, đúng không, sư đệ!
- Hắc hắc, đó là đương nhiên, không có gì quan trọng hơn chuyện này.
Giọng ba người càng ngày càng xa, sắc mặt Lạc Vân Thường đỏ bừng, tâm thần bất định, không biết Lý Vân Tiêu ý gì, chẳng lẽ... Chẳng lẽ hắn thật muốn... Muốn... , nghĩ vậy, cũng không dám nghĩ tiếp nữa.
Lý Vân Tiêu mãnh liệt ho khan vài cái, nói:
- Khục khục, đừng hiểu lầm, hiện tại là ban ngày, ta làm sao nghĩ ngợi lung tung chuyện ban đêm chứ?
Lạc Vân Thường càng cảm thấy bủn rủn trong lòng, trong đầu nghe tới mấy chữ cuối cùng.
- Chuyện ban đêm... Chuyện ban đêm...
Lý Vân Tiêu lấy Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên ra, nghiêm mặt nói:
- Vân Thường, những tinh nguyên này rất có trợ giúp với Cửu Dương Chân Quyết, đủ để giúp ngươi tăng lớn một hồi. Ngươi có Cửu Dương thần thể, tất nhiên sẽ đi tới võ đạo đỉnh phong.
Lạc Vân Thường phục hồi tinh thần từ trong miwf mịt lại, vội vàng chối từ nói:
- Thứ trân quý như thế...
Trong mắt Lý Vân Tiêu tinh quang chớp động nói:
- Ah? Thực sự an toàn như vyaj? Sẽ không như Lệ Phi Vũ, thời điểm hứa hẹn thì cái gì cũng dễ nghe, nhưng mà trở mặt thì nhanh hơn lật sách.
Đường Tâm bộ dáng kiên quyết, vỗ ngực nói:
- Tuyệt đối không thể như tiểu nhân Lệ Phi Vũ đâu, Vạn Bảo Lâu vốn không có danh dự gì, làm sao có thể so với Tứ Cực Môn. Huống hồ còn có Vô Địch huynh làm chứng, ta sao dám nuốt lời.
Trong lòng Tiền Vô Địch khẽ động, cười lạnh nói:
- Đường Tâm, chuyện ngươi tính toán người khác làm nhiều rồi, cũng đừng lật thuyền trong mương, như Lệ Phi Vũ có nói cũng không nói rõ được.
Đường Tâm cười lạnh nói:
- Vô Địch huynh nói sai rồi, không phải chỉ là mở tiệc chiêu đãi hay sao, chẳng lẽ Đường Tâm ta còn có thể nói không giữ lời như Lệ Phi Vũ kia sao?
- Đã như vầy, ta đây cũng yên tâm.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đêm nay nhất định tới đúng giờ dự tiệc.
Tiền Vô Địch nói:
- Ta cũng tới.
Đường Tâm vui vẻ nói:
- Vậy xin đợi đại giá của hai vị.
Người Tứ Cực Môn trực tiếp bay lên trời, hóa thành một đạo hào quang rời đi.
Tiền Vô Địch nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong mắt đầy kiêng kị và chiến ý nồng đậm.
- Chờ mong thời điểm võ quyết gặp được ngươi.
Trương Sùng cũng nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong mắt ánh mắt bất định, người Kim Tiền Bang hóa thành hào quang bay đi.
Đại hoạch toàn thắng, Đinh Linh Nhi cùng Thiên Nguyên thương hội đều thở ra một hơi, lại nhẹ nhõm toàn thân, nhưng mà vẫn cảm thấy như có núi lớn đang áp xuống.
Đinh Linh Nhi nói:
- Tỏng bộ bị hủy, có chuyện gì an bài hay không?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đơn giản mà thôi, dời ra chung quanh, bảo lâu la tới dọn vị trí đi, nếu không bảo bọn chúng gia nhập Thiên Nguyên thương hội.
Tất cả mọi người nghe xong đổ mồ hôi lạnh, đây là khuếch trương hiển nhiên. Nhưng vừa mới đánh bại Thiên Nhất Các, sợ rằng cũng không ai dám đi chọc danh tiếng của Thiên Nguyên thương hội.
Đinh Linh Nhi lập tức làm theo lời của Lý Vân Tiêu, bảo đám thủ vệ trung tâm đi chiếm vài gian phòng đơn sơ.
Sau khi dàn xếp xong, Đinh Linh Nhi sầu lo nói:
- Vân thiếu, Đường Tâm nhất định không có hảo ý, vì sao phải dùng thân mạo hiểm?
Nàng cảm thấy không cần phải làm như vậy.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
- Việc này ta có suy nghĩ khác. Trừ những cường giả đỉnh phong tuyệt đối ra, trong mắt ta không có nguy hiểm gì chân chính cả. Huống hồ Đường Tâm này là một lực lượng rất tốt, ta cần dùng hắn mở đường đấy.
Ánh mắt của hắn đầy ngưng trọng, nói:
- Những đại yêu kia chính là tai họa thật lớn, nếu cần thiết, ta sẽ toàn lực tương trợ Đường Tâm.
Mạc Tiểu Xuyên cau mày nói:
- Những đại yêu kia thật sự lợi hại như vậy sao?
Lý Vân Tiêu khó có được lúc nghiêm túc, nói:
- Những người kia cũng như ta, cũng là tồn tại Cửu Thiên đỉnh phong, nhưng mà thời gian trôi qua làm thực lực giảm đi. Nếu đạt được rất nhiều tài nguyên của Tứ Cực Môn bổ sung, sẽ là một lực lượng khủng bố, thậm chí vô cùng có khả năng sánh ngang bảy siêu cấp thế lực. Càng làm ta lo lắng là, không phải tộc ta, tất có dị tâm.
Trong mắt Hác Liên Thiếu Hoàng mang theo thần sắc kỳ dị, nói:
- Đã như vầy, thừa dịp bọn chúng chưa khôi phục giết đi, để tránh đêm dài lắm mộng.
- Ân, đây cũng là suy nghĩ của ta. Cho nên hôm nay dự tiệc ta sẽ nói rõ tình huống của Đường Kiếp. Nếu cần thiết, trực tiếp công bố tình huống của mấy tên đại yêu cho hậu thế, để Thánh Vực đi thanh trừ đám này.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta giờ phút này còn không muốn làm như vậy, nguyên nhân chính là những người này cũng biết rõ không ít bí mật của ta, quyền sở hữu Nặc Á Chi Chu. Nếu như chúng mang tin tức này rải ra ngoài, tất nhiên sẽ mang nguy cơ to lớn cho ta và Diệp Phàm.
Hác Liên Thiếu Hoàng ảo não mắng:
- Thì ra trong đó còn nhiều trò như thế, lúc ấy tại yêu nguyên ta dù thế nào cũng không thể lưu tính mạng của chúng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Lúc ấy ta vội vã đi vực ngoại tinh không tìm kiếm thái cổ cương phong, ngươi cũng không biết rõ tình hình, cũng chẳng trách ngươi. Nhưng mà lần này là cơ hội thật lớn, phải nắm chắc Đường Tâm cho tốt, thậm chí là để thương minh thanh tẩy, tranh thủ trừ hậu hoạn.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Tiệc tối hôm nay, để ta và Thiếu Hoàng cùng đi với ngươi, người quý tinh không quý nhiều.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ân, rất tốt, vậy hai người đi theo ta đi. Thiếu Hoàng nói người Tử Thần Cung cũng có thể liên hệ một chút, mục tiêu của chúng là cứu Vũ Văn Cao, cũng không xung đột với chúng ta.
Toàn thân Hác Liên Thiếu Hoàng run rẩy, run rẩy nói:
- Vân thiếu ah, ta lúc trước còn không biết bản tính của đám người này, chỉ cho rằng là tổ chức sát thủ thuần túy. Hiện tại biết rõ, cho dù đánh chết ta thì ta cũng không đi tiếp xúc với chúng đâu, phái sư huynh đi thôi. Hắn là sư huynh, bản lĩnh rất cao a.
Mạc Tiểu Xuyên tức giận nói:
- Chút chuyện nhỏ này cũng không làm xong thì ngươi dùng làm cái gì?
Trê mặt của hắn cổ quái, cười Hắc hắc nói:
- Sư đệ vừa vặn tuấn tú lỗi lạc, phong lưu thành tánh. Mặc dù sở thích các ngươi khác nhau, nhưng xem như người cùng đường, các ngươi nên quan tâm trao đổi với nhau, chắc sẽ có thu hoạch đấy.
Hác Liên Thiếu Hoàng nghe xong toàn thân phát run, sắc mặt lập tức trắng bệch, ánh mắt tội nghiệp nhìn qua Lý Vân Tiêu xin giúp đỡ
Toàn thân Lý Vân Tiêu cũng nổi da gà, quát:
- Tiểu Xuyên, đừng nói nữa, tóc gáy của ta dựng lên cả rồi, chuyện này nói sau, trước dò xét tình huống đêm nay đi.
Chuyện đã thương định xong, mọi người rời đi.
Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:
- Vân Thường, ngươi chờ một chốc.
Ba người khác vẻ mặt cổ quái, Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng là bộ dáng bát quái, Đinh Linh Nhi thì thất lạc khó hiểu.
Đi tới cửa, chỉ nghe thấy Mạc Tiểu Xuyên len lén nói:
- Linh Nhi muội muội chớ nhụt chí, ta càng ủng hộ ngươi.
Nghe thấy Hác Liên Thiếu Hoàng nói khẽ:
- Hai vị tỷ tỷ ta đều ủng hộ.
- Các ngươi loạn kéo cái gì, Vân thiếu lưu Vân Thường muội muội lại tất nhiên là có chuyện quan trọng.
- Ừ, chuyện nam nhân đương nhiên là chuyện quan trọng, đúng không, sư đệ!
- Hắc hắc, đó là đương nhiên, không có gì quan trọng hơn chuyện này.
Giọng ba người càng ngày càng xa, sắc mặt Lạc Vân Thường đỏ bừng, tâm thần bất định, không biết Lý Vân Tiêu ý gì, chẳng lẽ... Chẳng lẽ hắn thật muốn... Muốn... , nghĩ vậy, cũng không dám nghĩ tiếp nữa.
Lý Vân Tiêu mãnh liệt ho khan vài cái, nói:
- Khục khục, đừng hiểu lầm, hiện tại là ban ngày, ta làm sao nghĩ ngợi lung tung chuyện ban đêm chứ?
Lạc Vân Thường càng cảm thấy bủn rủn trong lòng, trong đầu nghe tới mấy chữ cuối cùng.
- Chuyện ban đêm... Chuyện ban đêm...
Lý Vân Tiêu lấy Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên ra, nghiêm mặt nói:
- Vân Thường, những tinh nguyên này rất có trợ giúp với Cửu Dương Chân Quyết, đủ để giúp ngươi tăng lớn một hồi. Ngươi có Cửu Dương thần thể, tất nhiên sẽ đi tới võ đạo đỉnh phong.
Lạc Vân Thường phục hồi tinh thần từ trong miwf mịt lại, vội vàng chối từ nói:
- Thứ trân quý như thế...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.