Chương 521: Cuối cùng nó cũng sống lại
Thiên Niên Lão Quy
08/02/2024
Thiên kiếp là một kiếp nạn mà những cường giả mạnh mẽ nhất phải vượt qua sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định nào đó.
Trong thế giới của của yêu thú, thiên kiếp cũng không phải là quá hiếm hoi. Nhiều loài dị thú quý hiếm và hung thú cổ xưa cũng phải trải qua bài kiểm tra của thiên kiếp sau khi trải qua một mức độ biến đổi nào đó.
Một khi vượt qua được, chúng sẽ tái sinh từ tro tàn, nhận được sự biến đổi giống như cá chép vượt long môn. Tuy nhiên, một khi không vượt qua được thì sẽ bị thương nặng, hoặc cơ thể sẽ vỡ nát, vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội tái sinh!
Trân Mộc đã từng vượt qua thiên kiếp ở kiếp trước, đương nhiên biết việc trải qua thiên kiếp là đáng sợ đến thế nào. Có thể nói đó chính là đang tranh giành cơ hội sống sót duy nhất với ông trời, thậm chí ở trong cảnh thập tử nhất sinh.
Phía trước, sau khi nuốt viên Phượng Huyết Đan Tam Văn, một dòng năng lượng đã bao trùm toàn bộ cơ thể của Thất Sắc Tường Vân Tước. Nhìn thoáng qua, ngọn lửa rực cháy dường như đã tụ lại thành một biển lửa. Thất Sắc Tường Vân Tước vốn đang hấp hối lại đứng dậy thêm một lần nữa.
Lúc này, Thất Sắc Tường Vân Tước dường như đã chú ý đến điều gì đó, nó ngẩng đầu lên trời, phát ra một tiếng kêu chói tai: “Kéc!”
Có thể thấy nó đang dang rộng đôi cánh, tạo ra một cơn gió dữ dội quét qua rừng trúc. Những cơn gió đó đã phá hủy mọi thứ xung quanh.
Sau đó, nó ngẩng đầu lên, đôi con ngươi đỏ tươi manh theo ý chí quyết tử, nhìn chăm chằm lên bầu trời. Đôi cánh của nó rung lên, nó mang theo một cơn cuồng phong bay thẳng lên tận mây xanh.
“Sống... sống rồi?” _
“Cuối cùng nó cũng sống lại"
Đông Phương Dịch chứng kiến tất cả những điều này từ xa, vui mừng rơi nước mắt.
Đã bao nhiêu năm trôi qua!
Cuối cùng ông ta cũng nhìn thấy Thất Sắc Tường Vân Tước sải cánh và bay lên lần nữa.
So với dáng vẻ suy sụp và hấp hối trước đây, dường như bây giờ nó đã trở lại hình dáng vốn có của nó.
Trần Mộc không nói lời nào, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Thất Sắc Tường Vân Tước. Bây giờ, nó chỉ tạm thời lấy lại sức sống nhờ nuốt viên Phượng Huyết Đan Tam Văn mà thôi.
Nếu như nó không hoàn thành tiến hóa huyết mạch, kéo dài tuổi thọ, kết cục phải chết của nó cũng sẽ không thể nào thay đổi.
Thất Sắc Tường Vân Tước dường như cũng biết điều này, sau khi nó dang rộng đôi cánh và bay lên trời, ngọn lửa mạnh mẽ từ cơ thể nó phóng ra và bao trùm bầu trời.
Lúc này, đôi cánh của nó đầy màu sắc của nó dần dần trở nên rực rỡ và chói mắt.
Từng chiếc lông vũ từ trạng thái già nua nhăn nheo chuyển sang trạng thái sáng bóng đẹp đẽ, như thể được truyền một lượng lớn sinh khí, trở nên tràn đầy sức sống.
Nó ngẩng đầu lên, đôi đồng tử đỏ tươi nhìn xuống thế giới như thể đã lấy lại được khí chất của một vị vua.
Ngọn lửa bao trùm toàn bộ cơ thể nó, như thể đang nhanh chóng bơm vào máu và hòa quyện vào nhau với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Và ở giữa sự dung hợp này, có một luồng áp lực linh khí khủng khiếp tràn ngập, như thể có một con linh thú cổ xưa giáng thế, khiến mọi người cảm thấy run rẩy vì sợ hãi.
Cùng lúc đó, cơ thể to lớn ước chừng mười thước của nó cũng đang trải qua một sự biến đổi chưa từng có.
Khi đôi cánh mở rộng, bầu trời tràn ngập ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc, và mỗi chiếc lông vũ dần dài ra trong sự hợp nhất của lửa và máu.
Đôi cánh của nó dần dần mở rộng đến cả trăm thước, bóng tối che phủ bầu trời, dường như che khuất cả những ngọn núi cao chót vót, chặn hết ánh sáng trên không trung.
Rầm rầm.
Tuy nhiên, Thất Sắc Tường Vân Tước dường như đang chạy đua với thời gian để hòa nhập với dòng máu của phượng hoàng cổ xưa. Phía trên bầu trời cũng có những dao động cực kỳ mãnh liệt đang dần dần hình thành. Những tiếng kêu lớn như tiếng rồng gầm lên giận dữ vang vọng khắp đất trời.
Chỉ thấy những đám mây đen vô tận tụ tập từ mọi hướng trên bầu trời, mang theo một màu đen khiến con người ta cảm thấy bất an, bao trùm trên đầu Thất Sắc Tường Vân Tước.
Dưới đám mây đen, thế giới dường như trở nên nhỏ bé hơn, năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong những mây đen cuồn cuồn kia còn lớn hơn gấp trăm lần so với con Thất Sắc Tường Vân Tước này.
“Cái này... cái này là...”
Nhìn những đám mây đen mang theo sức mạnh hủy diệt trời đất này, vẻ mặt Đông Phương Dịch chợt biến sắc. Ông ta có thể cảm nhận được sức mạnh sấm sét ẩn chứa trong đám mây đen kia mạnh mẽ đến mức nào, chỉ cần một tia sét đánh xuống thôi, e là không phải cường giả Vạn Pháp nào cũng có thể chống đỡ nổi.
Trong thế giới của của yêu thú, thiên kiếp cũng không phải là quá hiếm hoi. Nhiều loài dị thú quý hiếm và hung thú cổ xưa cũng phải trải qua bài kiểm tra của thiên kiếp sau khi trải qua một mức độ biến đổi nào đó.
Một khi vượt qua được, chúng sẽ tái sinh từ tro tàn, nhận được sự biến đổi giống như cá chép vượt long môn. Tuy nhiên, một khi không vượt qua được thì sẽ bị thương nặng, hoặc cơ thể sẽ vỡ nát, vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội tái sinh!
Trân Mộc đã từng vượt qua thiên kiếp ở kiếp trước, đương nhiên biết việc trải qua thiên kiếp là đáng sợ đến thế nào. Có thể nói đó chính là đang tranh giành cơ hội sống sót duy nhất với ông trời, thậm chí ở trong cảnh thập tử nhất sinh.
Phía trước, sau khi nuốt viên Phượng Huyết Đan Tam Văn, một dòng năng lượng đã bao trùm toàn bộ cơ thể của Thất Sắc Tường Vân Tước. Nhìn thoáng qua, ngọn lửa rực cháy dường như đã tụ lại thành một biển lửa. Thất Sắc Tường Vân Tước vốn đang hấp hối lại đứng dậy thêm một lần nữa.
Lúc này, Thất Sắc Tường Vân Tước dường như đã chú ý đến điều gì đó, nó ngẩng đầu lên trời, phát ra một tiếng kêu chói tai: “Kéc!”
Có thể thấy nó đang dang rộng đôi cánh, tạo ra một cơn gió dữ dội quét qua rừng trúc. Những cơn gió đó đã phá hủy mọi thứ xung quanh.
Sau đó, nó ngẩng đầu lên, đôi con ngươi đỏ tươi manh theo ý chí quyết tử, nhìn chăm chằm lên bầu trời. Đôi cánh của nó rung lên, nó mang theo một cơn cuồng phong bay thẳng lên tận mây xanh.
“Sống... sống rồi?” _
“Cuối cùng nó cũng sống lại"
Đông Phương Dịch chứng kiến tất cả những điều này từ xa, vui mừng rơi nước mắt.
Đã bao nhiêu năm trôi qua!
Cuối cùng ông ta cũng nhìn thấy Thất Sắc Tường Vân Tước sải cánh và bay lên lần nữa.
So với dáng vẻ suy sụp và hấp hối trước đây, dường như bây giờ nó đã trở lại hình dáng vốn có của nó.
Trần Mộc không nói lời nào, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Thất Sắc Tường Vân Tước. Bây giờ, nó chỉ tạm thời lấy lại sức sống nhờ nuốt viên Phượng Huyết Đan Tam Văn mà thôi.
Nếu như nó không hoàn thành tiến hóa huyết mạch, kéo dài tuổi thọ, kết cục phải chết của nó cũng sẽ không thể nào thay đổi.
Thất Sắc Tường Vân Tước dường như cũng biết điều này, sau khi nó dang rộng đôi cánh và bay lên trời, ngọn lửa mạnh mẽ từ cơ thể nó phóng ra và bao trùm bầu trời.
Lúc này, đôi cánh của nó đầy màu sắc của nó dần dần trở nên rực rỡ và chói mắt.
Từng chiếc lông vũ từ trạng thái già nua nhăn nheo chuyển sang trạng thái sáng bóng đẹp đẽ, như thể được truyền một lượng lớn sinh khí, trở nên tràn đầy sức sống.
Nó ngẩng đầu lên, đôi đồng tử đỏ tươi nhìn xuống thế giới như thể đã lấy lại được khí chất của một vị vua.
Ngọn lửa bao trùm toàn bộ cơ thể nó, như thể đang nhanh chóng bơm vào máu và hòa quyện vào nhau với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Và ở giữa sự dung hợp này, có một luồng áp lực linh khí khủng khiếp tràn ngập, như thể có một con linh thú cổ xưa giáng thế, khiến mọi người cảm thấy run rẩy vì sợ hãi.
Cùng lúc đó, cơ thể to lớn ước chừng mười thước của nó cũng đang trải qua một sự biến đổi chưa từng có.
Khi đôi cánh mở rộng, bầu trời tràn ngập ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc, và mỗi chiếc lông vũ dần dài ra trong sự hợp nhất của lửa và máu.
Đôi cánh của nó dần dần mở rộng đến cả trăm thước, bóng tối che phủ bầu trời, dường như che khuất cả những ngọn núi cao chót vót, chặn hết ánh sáng trên không trung.
Rầm rầm.
Tuy nhiên, Thất Sắc Tường Vân Tước dường như đang chạy đua với thời gian để hòa nhập với dòng máu của phượng hoàng cổ xưa. Phía trên bầu trời cũng có những dao động cực kỳ mãnh liệt đang dần dần hình thành. Những tiếng kêu lớn như tiếng rồng gầm lên giận dữ vang vọng khắp đất trời.
Chỉ thấy những đám mây đen vô tận tụ tập từ mọi hướng trên bầu trời, mang theo một màu đen khiến con người ta cảm thấy bất an, bao trùm trên đầu Thất Sắc Tường Vân Tước.
Dưới đám mây đen, thế giới dường như trở nên nhỏ bé hơn, năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong những mây đen cuồn cuồn kia còn lớn hơn gấp trăm lần so với con Thất Sắc Tường Vân Tước này.
“Cái này... cái này là...”
Nhìn những đám mây đen mang theo sức mạnh hủy diệt trời đất này, vẻ mặt Đông Phương Dịch chợt biến sắc. Ông ta có thể cảm nhận được sức mạnh sấm sét ẩn chứa trong đám mây đen kia mạnh mẽ đến mức nào, chỉ cần một tia sét đánh xuống thôi, e là không phải cường giả Vạn Pháp nào cũng có thể chống đỡ nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.