Chương 351: Linh Căn Ngũ Hành
Thiên Niên Lão Quy
07/02/2024
Trong khi các đệ tử của Linh Điện đang vui mừng tung hô thì các đệ tử của Thiên Điện lại tỏ vẻ vô cùng tức giận và khó coi.
Bọn họ không sao hiểu nổi một kẻ có thực lực ở cấp tầng thứ hai của cảnh giới Thông Thiên lại có thể lọt vào top bốn.
Kế hoạch sáp nhập Linh Điện vào Thiên Điện cũng hoàn toàn thất bại.
Dù gì thì lời của chủ môn phái cũng là trên hết, ôgn ta đương nhiên sẽ không nuốt lời, bây giờ Linh Điện đã có người lọt vào top bốn rồi thì chắc chắn vẫn sẽ được giữ lại, hơn nữa nhờ vậy mà tài nguyên tu luyện của Linh Điện cũng sẽ nhiều hơn trước.
"Khà khà, thế hệ thanh niên bây giờ đúng là ngày càng lợi hại!", Đông Phương Dịch ngồi ở ngai vàng trên cao, gương mặt thoáng nở một nụ cười, cảm thán nói.
Chủ môn phái cũng bật cười nói: "Chỉ với Linh Căn Ngũ Hành mà có thể đi được tới đây thì cũng coi là rất có bản lĩnh rồi! Linh Điện này cũng coi như nhờ có đệ tử này mới được giữ lại!"
Cả quảng trường vẫn chìm trong cảnh tượng chấn động.
Ông già mặc áo dài xám ngước lên nhìn sắc trời một cái rồi tuyên bố: "Phần thi hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người có thể về nghỉ ngơi dưỡng sức, mai chúng ta sẽ bắt đầu trận tranh đấu của top bốn đệ tử mạnh nhất!"
Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người trong quảng trường đều giải tán, nhưng có một điểm khác biệt là bây giờ các đệ tử Linh Điện đã có thể vỗ ngực tự hào, cảnh tượng này khiến không ít các đệ tử Thiên Điện nóng mắt.
Buổi tối. Vầng trăng và ánh sao sáng lấp lánh.
Trong Linh Điện, Hàn Giang Tuyết đích thân xuống bếp nấu một bàn toàn món ngon.
Một điều không thể phủ nhận là tài nghệ nấu ăn của Hàn Giang Tuyết rất tuyệt vời, chỉ ngửi qua thôi cũng khiến người ta phát thèm.
Ngoài một bàn thức ăn ngon ra, Hàn Giang Tuyết còn lấy ra mấy bình rượu hoa cao cấp, vừa mở nắp ra đã ngào ngạt hương thơm lan toả khắp Linh Điện rồi xộc thẳng lên mũi khiến ai cũng say đắm.
"Nào, tới đây cùng uống, hôm nay vui phải ăn uống thật no say!", Hàn Giang Tuyết vỗ ngực, hồ hởi nói.
Ngay lập tức, nàng ta nâng một bình rượu lên uống ừng ực vài ngụm rồi lại đặt xuống bàn, liếm mép một cái rồi bật cười lớn, bộ dạng ấy khác hoàn toàn với dáng vẻ nhu mỳ tao nhã thường ngày.
"Đây là lần đầu tiên sau suốt mấy năm liền ta thấy dáng vẻ đến ăn cũng khó coi của điện chủ Thiên Điện, cuối cùng thì tên đạo đức giả đó cũng phải có ngày hôm nay!"
"Linh Điện của chúng ta cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt một phenl"
Hàn Giang Tuyết cười lớn, tiếng cười của nàng ta dường như đã vang khắp lối Linh Điện.
Trình Vũ Hiên và Trần Mộc quay sang nhìn nhau một cái, ánh mắt chan chứa vẻ dở khóc dở cười.
Nhưng bọn họ cũng biết suốt mấy năm dẫn dắt Linh Điện này, Hàn Giang Tuyết luôn phải chịu đựng sự trấn áp của Thiên Điện.
Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội báo thù, nỗi lòng cất giấu bấy lâu nay cuối cùng cũng được phát tiết ra, vậy nên bộ dạng này của nàng ta ngày hôm nay cũng rất đỗi bình thường.
Những người khác thấy vậy cũng không khách sáo nữa, đồng loạt nâng ly uống, cuộc thi đình lần này thăng có trầm có, thật sự khiến ai nấy cũng đều hoang mang lo sợ.
"Nào, sư đệ, ta mời ngươi một ly!"
"Sư đệ, ta cũng mời ngươi một ly!"
Các đệ tử còn lại của Linh Điện bắt đầu vây quanh Trần Mộc, từng người chúc Trần Mộc một ly.
Sau vài lượt, Trần Mộc đã uống không biết bao nhiêu rượu.
Bọn họ không sao hiểu nổi một kẻ có thực lực ở cấp tầng thứ hai của cảnh giới Thông Thiên lại có thể lọt vào top bốn.
Kế hoạch sáp nhập Linh Điện vào Thiên Điện cũng hoàn toàn thất bại.
Dù gì thì lời của chủ môn phái cũng là trên hết, ôgn ta đương nhiên sẽ không nuốt lời, bây giờ Linh Điện đã có người lọt vào top bốn rồi thì chắc chắn vẫn sẽ được giữ lại, hơn nữa nhờ vậy mà tài nguyên tu luyện của Linh Điện cũng sẽ nhiều hơn trước.
"Khà khà, thế hệ thanh niên bây giờ đúng là ngày càng lợi hại!", Đông Phương Dịch ngồi ở ngai vàng trên cao, gương mặt thoáng nở một nụ cười, cảm thán nói.
Chủ môn phái cũng bật cười nói: "Chỉ với Linh Căn Ngũ Hành mà có thể đi được tới đây thì cũng coi là rất có bản lĩnh rồi! Linh Điện này cũng coi như nhờ có đệ tử này mới được giữ lại!"
Cả quảng trường vẫn chìm trong cảnh tượng chấn động.
Ông già mặc áo dài xám ngước lên nhìn sắc trời một cái rồi tuyên bố: "Phần thi hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người có thể về nghỉ ngơi dưỡng sức, mai chúng ta sẽ bắt đầu trận tranh đấu của top bốn đệ tử mạnh nhất!"
Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người trong quảng trường đều giải tán, nhưng có một điểm khác biệt là bây giờ các đệ tử Linh Điện đã có thể vỗ ngực tự hào, cảnh tượng này khiến không ít các đệ tử Thiên Điện nóng mắt.
Buổi tối. Vầng trăng và ánh sao sáng lấp lánh.
Trong Linh Điện, Hàn Giang Tuyết đích thân xuống bếp nấu một bàn toàn món ngon.
Một điều không thể phủ nhận là tài nghệ nấu ăn của Hàn Giang Tuyết rất tuyệt vời, chỉ ngửi qua thôi cũng khiến người ta phát thèm.
Ngoài một bàn thức ăn ngon ra, Hàn Giang Tuyết còn lấy ra mấy bình rượu hoa cao cấp, vừa mở nắp ra đã ngào ngạt hương thơm lan toả khắp Linh Điện rồi xộc thẳng lên mũi khiến ai cũng say đắm.
"Nào, tới đây cùng uống, hôm nay vui phải ăn uống thật no say!", Hàn Giang Tuyết vỗ ngực, hồ hởi nói.
Ngay lập tức, nàng ta nâng một bình rượu lên uống ừng ực vài ngụm rồi lại đặt xuống bàn, liếm mép một cái rồi bật cười lớn, bộ dạng ấy khác hoàn toàn với dáng vẻ nhu mỳ tao nhã thường ngày.
"Đây là lần đầu tiên sau suốt mấy năm liền ta thấy dáng vẻ đến ăn cũng khó coi của điện chủ Thiên Điện, cuối cùng thì tên đạo đức giả đó cũng phải có ngày hôm nay!"
"Linh Điện của chúng ta cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt một phenl"
Hàn Giang Tuyết cười lớn, tiếng cười của nàng ta dường như đã vang khắp lối Linh Điện.
Trình Vũ Hiên và Trần Mộc quay sang nhìn nhau một cái, ánh mắt chan chứa vẻ dở khóc dở cười.
Nhưng bọn họ cũng biết suốt mấy năm dẫn dắt Linh Điện này, Hàn Giang Tuyết luôn phải chịu đựng sự trấn áp của Thiên Điện.
Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội báo thù, nỗi lòng cất giấu bấy lâu nay cuối cùng cũng được phát tiết ra, vậy nên bộ dạng này của nàng ta ngày hôm nay cũng rất đỗi bình thường.
Những người khác thấy vậy cũng không khách sáo nữa, đồng loạt nâng ly uống, cuộc thi đình lần này thăng có trầm có, thật sự khiến ai nấy cũng đều hoang mang lo sợ.
"Nào, sư đệ, ta mời ngươi một ly!"
"Sư đệ, ta cũng mời ngươi một ly!"
Các đệ tử còn lại của Linh Điện bắt đầu vây quanh Trần Mộc, từng người chúc Trần Mộc một ly.
Sau vài lượt, Trần Mộc đã uống không biết bao nhiêu rượu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.