Chương 910: Lục Tùng nghe vậy
Thiên Niên Lão Quy
24/02/2024
Cửu Nguyệt Linh Cung.
Ở Trung Thổ Thần Châu này, họ là môn phái có thể so sánh về vẻ đẹp với siêu tông môn như Vũ Hóa Thần Môn. Họ có nền tảng thâm sâu, đã tồn tại gần một nghìn năm kể từ khi được thành lập.
Trong Cửu Nguyệt Linh Cung phần lớn đều là nữ, đều xinh đẹp tuyệt trần, tựa như tiên tử. Đã từng có vô số nam thiên tài trẻ tuổi muốn gia nhập Cửu Nguyệt Linh Cung nhưng đều bị đuổi ra ngoài.
Cửu Nguyệt Linh Cung chưa bao giờ tuyển đệ tử từ bên ngoài, cũng không tổ chức kỳ thi tuyển nào cho môn phái, nói chung chỉ có thiên tài được bọn họ tuyển chọn mới có tư cách vào môn phái tu luyện.
Mặc dù trong môn phái này phần lớn đều là phụ nữ, nhưng những người phụ nữ này đều rất phi thường, không chỉ có ngoại hình xinh đẹp mà tài năng võ thuật của họ cũng thuộc hàng đầu, ngay cả những hậu duệ tài năng từ các gia đình võ đạo cổ xưa cũng chưa chắc đã xuất sắc bằng họ.
Bây giờ, Cửu Nguyệt Linh Cung thần bí xuất đầu lộ diện ở đây, lập tức đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Người phụ nữ mặc áo tím dẫn đầu lấy ra một chiếc bình ngọc tinh xảo, ném thẳng về phía Lục Tùng.
Lục Tùng cầm lấy lọ ngọc, mở ra, một mùi thơm ngát xộc vào mũi. Ông ta ngạc nhiên phát hiện bên trong có một viên đan dược.
"Đan dược cấp bảy, Giao Long Luyện Phách Đan, đủ để đổi lấy hơn mười viên Thuần Âm Thâm Kình Đan trong tay ông, bỏ qua chuyện này đi." Người phụ nữ áo tím nhẹ nhàng nói, âm thanh rất nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo sự uy nghiêm vô cùng.
Lục Tùng nghe vậy, bèn thu hồi đan dược lại, hung hăng trừng mắt nhìn Trần Mộc và thiếu niên da ngăm đen: "Hừ, hôm nay ta nể mặt Cửu Nguyệt Linh Cung, coi như các ngươi may mắn, đi đi!”
Ông ta phất tay và rời dẫn những cường giả kia rời đi.
Thấy vậy, thiếu niên da ngăm đen thở phào nhẹ nhõm, sau đó không dám chậm trễ, nhanh chóng lấy viên Thuần Âm Thâm Kình Đan ra: "Đệ đệ, nhanh lên, uống đi."
Cậu bé có Tuyệt Dương Chi Thể uống đan dược. Một lúc sau ánh đỏ như thiêu đốt trên mặt cậu bé dân mờ đi, khuôn mặt vốn có hơi trẻ con lại trở nên thanh tú và sạch sẽ, như thể năng lượng cực dương do linh căn Tuyệt Dương mang đến đã bị áp chế.
"Ca ca, đệ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều rồi!" Cậu bé ngẩng đầu lên, khuôn mặt đau đớn ban đầu đã trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Nhìn thấy cảnh tượng này, thiếu niên da ngăm mới thở phào nhẹ nhõm. Một Tuyệt Dương Chỉ Thể chỉ có thể bị áp chế bởi những thứ cực âm, và viên
Thuần Âm Thâm Kình Đan này chứa đựng sức mạnh của long kình dưới biển sâu, chính là thứ cực âm có thể kiềm chế hoàn hảo sức nóng trong cơ thể cậu bé.
Sau đó, thiếu niên da ngăm đen quay sang phía nhóm Trần Mộc rồi quỳ xuống.
Cảnh tượng đột ngột này khiến Phương Thanh Điệp, Lê Tuyết và những người khác có hơi sửng sốt.
"Đa tạ đại nhân đã ra tay giúp đỡ, kiếp này Tân Minh không có gì báo đáp, nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài, ngài, mặc cho ngài sai khiến." Thiếu niên da ngăm đen không cho Trần Mộc có cơ hội từ chối, quỳ lạy ba lần trên mặt đất.
Hắn ta biết hồn hỏa vừa rồi là do chàng trai lớn hơn mình mấy tuổi này lén phóng ra. Mặc dù hắn ta không biết rõ về đối phương, nhưng sự trợ giúp này tương đương với việc gián tiếp cứu mạng hai huynh đệ hắn ta.
"Tân Minh?" Trần Mộc liếc mắt nhìn thiếu niên da ngăm đen, nhẹ nhàng cười nói: "Ngươi đứng dậy trước đi."
Tân Minh đứng dậy, sau đó giới thiệu về cậu bé có Tuyệt Dương Chi Thể kia: "Đây là đệ đệ của ta, Tân Dương."
"Nếu không phải vừa rồi có đại nhân giúp đỡ, có lẽ ta đã không thắng được trận đấu đan đó. Tần Minh ta sẽ luôn ghi nhớ lòng tốt của ngài."
Phương Thanh Điệp và Lê Tuyết đều ngạc nhiên nhìn Trần Mộc. Lúc này, họ mới nhận ra sở dĩ chiếc lò mà Tân Minh luyện đan vừa rồi không nổ là do Trần Mộc bí mật ra tay.
"Chỉ là chuyện nhỏ thôi, chủ yếu vẫn là do ngươi, thiên phú luyện đan của ngươi cũng rất tốt nên mới có thể hoàn thành bước ngưng tụ đan cuối cùng." Trần Mộc cười nói.
Nghe vậy, Tân Minh xoa xoa gáy, có hơi xấu hổ, cười nói: "Thuật luyện đan của †a là học từ một vị sư phụ, đáng tiếc sư phụ của ta đã qua đời, ta cũng không có cơ hội để học thêm nữa."
Trần Mộc gật đầu, sư phụ chỉ là người dẫn dắt, còn tu luyện lại dựa vào khả năng của mỗi người. Tân Minh tuy còn trẻ nhưng tài năng luyện đan lại vượt xa những bạn bè đồng trang lứa, điều này chứng tỏ hắn ta không hề tầm thường.
"Về việc làm trâu làm ngựa thì không cần đâu, ta không cần người hầu." Trần Mộc cười nói.
Tân Minh cảm kích chắp tay: "Cám ơn đại nhân!"
Sau đó, Tần Minh nhìn người phụ nữ áo tím, lại muốn quỳ xuống, nhưng lại bị người phụ nữ áo tím kịp thời ngăn lại, nàng ta nở nụ cười xinh đẹp: “Không cần quỳ đâu, việc ta làm cũng là có mục đích cả."
Tần Minh chợt ngẩn ra, sau đó vội vàng nói: "Đại nhân cần ta làm việc gì, ta nhất định sẽ làm!"
"Ta tên Hàn Linh Nguyệt, là trưởng lão của Cửu Nguyệt Linh Cung. Đệ đệ ngươi là một Tuyệt Dương Chỉ Thể, có linh căn Tuyệt Dương. Nếu linh căn này có một vật cực âm kiềm chế, tốc độ tăng trưởng của nó sẽ vô cùng đáng sợ, có thể coi là quái vật. Ta muốn đệ đệ của ngươi vào Cửu Nguyệt Linh Cung tu luyện, ngươi có đồng ý không?" Người phụ nữ mặc áo tím cười nói.
"Cửu Nguyệt Linh Cung?" Tân Minh nghe được lời này thì giật mình, hắn ta không ngờ rằng người phụ nữ trước mặt này lại chính là trưởng lão của Cửu Nguyệt Linh Cung.
“Sao?” Hàn Linh Nguyệt hơi mím môi, lộ ra nụ cười.
“Ta không muốn rời xa ca ca.” Tân Dương vội vàng tiến lên từ chối. Hai huynh đệ trước giờ sống chết có nhau, nếu cậu bé tới Cửu Nguyệt Linh Cung tu luyện, vậy ca ca của cậu bé sẽ như thế nào?
"Ta đồng ý, ta sẽ để đệ đệ gia nhập Cửu Nguyệt Linh Cung!" Tân Minh kiên định nói.
"Ca ca!" Trên mặt Tân Dương lộ ra một tia tức giận.
"Nghe lời huynh, linh căn Tuyệt Dương chỉ có thể dùng những vậy cực âm mới có thể áp chế được. Cửu Nguyệt Linh Cung có nền tảng thâm sâu, chắc chắn có rất nhiều bảo vật như viên Thuần Âm Thâm Kình Đan này. Gia nhập Cửu Nguyệt Linh Cung không chỉ có thể cứu mạng đệ, mà sau này đệ còn có thể trở thành một cường giả tuyệt thế." Tân Minh nói.
Hắn ta biết rất rõ đệ đệ mình cần gì, nếu Tân Dương một mực đi theo hắn ta, chẳng những phải lang thang đầu đường xó chợ, mà mạng sống của cậu bé có gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, dù sao không phải lần nào họ cũng may mắn gặp được Thuần Âm Thâm Kình Đan.
"Ca ca!" Hai mắt Tân Dương đỏ lên, tràn đầy không cam lòng. "Đệ đệ, nghe lời ta, đệ bắt buộc phải đi!" Tân Minh kiên định nói.
Hàn Linh Nguyệt khẽ thở dài, nhìn về phía Tần Minh nói: "Mặc dù Cửu Nguyệt Linh Cung chúng ta đã có luyện dược sư, nhưng những luyện dược sư đó cũng chỉ phục vụ cho Cửu Nguyệt Linh Cung, bọn họ rất kiêu ngạo, chỉ thích yên tĩnh, không †hu nhận đồ đệ."
"Tuy nhiên, ta sẽ cho ngươi một tấm thiệp vào cửa, ngươi có thể cầm tấm thiệp đi tìm lão tiền bối là luyện dược sư cấp tám. Nếu ngươi có thể gây ấn tượng với ông ấy, khiến ông ấy nhận ngươi làm đệ tử, vậy đây chính là cơ hội của ngươi."
Ở Trung Thổ Thần Châu này, họ là môn phái có thể so sánh về vẻ đẹp với siêu tông môn như Vũ Hóa Thần Môn. Họ có nền tảng thâm sâu, đã tồn tại gần một nghìn năm kể từ khi được thành lập.
Trong Cửu Nguyệt Linh Cung phần lớn đều là nữ, đều xinh đẹp tuyệt trần, tựa như tiên tử. Đã từng có vô số nam thiên tài trẻ tuổi muốn gia nhập Cửu Nguyệt Linh Cung nhưng đều bị đuổi ra ngoài.
Cửu Nguyệt Linh Cung chưa bao giờ tuyển đệ tử từ bên ngoài, cũng không tổ chức kỳ thi tuyển nào cho môn phái, nói chung chỉ có thiên tài được bọn họ tuyển chọn mới có tư cách vào môn phái tu luyện.
Mặc dù trong môn phái này phần lớn đều là phụ nữ, nhưng những người phụ nữ này đều rất phi thường, không chỉ có ngoại hình xinh đẹp mà tài năng võ thuật của họ cũng thuộc hàng đầu, ngay cả những hậu duệ tài năng từ các gia đình võ đạo cổ xưa cũng chưa chắc đã xuất sắc bằng họ.
Bây giờ, Cửu Nguyệt Linh Cung thần bí xuất đầu lộ diện ở đây, lập tức đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Người phụ nữ mặc áo tím dẫn đầu lấy ra một chiếc bình ngọc tinh xảo, ném thẳng về phía Lục Tùng.
Lục Tùng cầm lấy lọ ngọc, mở ra, một mùi thơm ngát xộc vào mũi. Ông ta ngạc nhiên phát hiện bên trong có một viên đan dược.
"Đan dược cấp bảy, Giao Long Luyện Phách Đan, đủ để đổi lấy hơn mười viên Thuần Âm Thâm Kình Đan trong tay ông, bỏ qua chuyện này đi." Người phụ nữ áo tím nhẹ nhàng nói, âm thanh rất nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo sự uy nghiêm vô cùng.
Lục Tùng nghe vậy, bèn thu hồi đan dược lại, hung hăng trừng mắt nhìn Trần Mộc và thiếu niên da ngăm đen: "Hừ, hôm nay ta nể mặt Cửu Nguyệt Linh Cung, coi như các ngươi may mắn, đi đi!”
Ông ta phất tay và rời dẫn những cường giả kia rời đi.
Thấy vậy, thiếu niên da ngăm đen thở phào nhẹ nhõm, sau đó không dám chậm trễ, nhanh chóng lấy viên Thuần Âm Thâm Kình Đan ra: "Đệ đệ, nhanh lên, uống đi."
Cậu bé có Tuyệt Dương Chi Thể uống đan dược. Một lúc sau ánh đỏ như thiêu đốt trên mặt cậu bé dân mờ đi, khuôn mặt vốn có hơi trẻ con lại trở nên thanh tú và sạch sẽ, như thể năng lượng cực dương do linh căn Tuyệt Dương mang đến đã bị áp chế.
"Ca ca, đệ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều rồi!" Cậu bé ngẩng đầu lên, khuôn mặt đau đớn ban đầu đã trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Nhìn thấy cảnh tượng này, thiếu niên da ngăm mới thở phào nhẹ nhõm. Một Tuyệt Dương Chỉ Thể chỉ có thể bị áp chế bởi những thứ cực âm, và viên
Thuần Âm Thâm Kình Đan này chứa đựng sức mạnh của long kình dưới biển sâu, chính là thứ cực âm có thể kiềm chế hoàn hảo sức nóng trong cơ thể cậu bé.
Sau đó, thiếu niên da ngăm đen quay sang phía nhóm Trần Mộc rồi quỳ xuống.
Cảnh tượng đột ngột này khiến Phương Thanh Điệp, Lê Tuyết và những người khác có hơi sửng sốt.
"Đa tạ đại nhân đã ra tay giúp đỡ, kiếp này Tân Minh không có gì báo đáp, nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài, ngài, mặc cho ngài sai khiến." Thiếu niên da ngăm đen không cho Trần Mộc có cơ hội từ chối, quỳ lạy ba lần trên mặt đất.
Hắn ta biết hồn hỏa vừa rồi là do chàng trai lớn hơn mình mấy tuổi này lén phóng ra. Mặc dù hắn ta không biết rõ về đối phương, nhưng sự trợ giúp này tương đương với việc gián tiếp cứu mạng hai huynh đệ hắn ta.
"Tân Minh?" Trần Mộc liếc mắt nhìn thiếu niên da ngăm đen, nhẹ nhàng cười nói: "Ngươi đứng dậy trước đi."
Tân Minh đứng dậy, sau đó giới thiệu về cậu bé có Tuyệt Dương Chi Thể kia: "Đây là đệ đệ của ta, Tân Dương."
"Nếu không phải vừa rồi có đại nhân giúp đỡ, có lẽ ta đã không thắng được trận đấu đan đó. Tần Minh ta sẽ luôn ghi nhớ lòng tốt của ngài."
Phương Thanh Điệp và Lê Tuyết đều ngạc nhiên nhìn Trần Mộc. Lúc này, họ mới nhận ra sở dĩ chiếc lò mà Tân Minh luyện đan vừa rồi không nổ là do Trần Mộc bí mật ra tay.
"Chỉ là chuyện nhỏ thôi, chủ yếu vẫn là do ngươi, thiên phú luyện đan của ngươi cũng rất tốt nên mới có thể hoàn thành bước ngưng tụ đan cuối cùng." Trần Mộc cười nói.
Nghe vậy, Tân Minh xoa xoa gáy, có hơi xấu hổ, cười nói: "Thuật luyện đan của †a là học từ một vị sư phụ, đáng tiếc sư phụ của ta đã qua đời, ta cũng không có cơ hội để học thêm nữa."
Trần Mộc gật đầu, sư phụ chỉ là người dẫn dắt, còn tu luyện lại dựa vào khả năng của mỗi người. Tân Minh tuy còn trẻ nhưng tài năng luyện đan lại vượt xa những bạn bè đồng trang lứa, điều này chứng tỏ hắn ta không hề tầm thường.
"Về việc làm trâu làm ngựa thì không cần đâu, ta không cần người hầu." Trần Mộc cười nói.
Tân Minh cảm kích chắp tay: "Cám ơn đại nhân!"
Sau đó, Tần Minh nhìn người phụ nữ áo tím, lại muốn quỳ xuống, nhưng lại bị người phụ nữ áo tím kịp thời ngăn lại, nàng ta nở nụ cười xinh đẹp: “Không cần quỳ đâu, việc ta làm cũng là có mục đích cả."
Tần Minh chợt ngẩn ra, sau đó vội vàng nói: "Đại nhân cần ta làm việc gì, ta nhất định sẽ làm!"
"Ta tên Hàn Linh Nguyệt, là trưởng lão của Cửu Nguyệt Linh Cung. Đệ đệ ngươi là một Tuyệt Dương Chỉ Thể, có linh căn Tuyệt Dương. Nếu linh căn này có một vật cực âm kiềm chế, tốc độ tăng trưởng của nó sẽ vô cùng đáng sợ, có thể coi là quái vật. Ta muốn đệ đệ của ngươi vào Cửu Nguyệt Linh Cung tu luyện, ngươi có đồng ý không?" Người phụ nữ mặc áo tím cười nói.
"Cửu Nguyệt Linh Cung?" Tân Minh nghe được lời này thì giật mình, hắn ta không ngờ rằng người phụ nữ trước mặt này lại chính là trưởng lão của Cửu Nguyệt Linh Cung.
“Sao?” Hàn Linh Nguyệt hơi mím môi, lộ ra nụ cười.
“Ta không muốn rời xa ca ca.” Tân Dương vội vàng tiến lên từ chối. Hai huynh đệ trước giờ sống chết có nhau, nếu cậu bé tới Cửu Nguyệt Linh Cung tu luyện, vậy ca ca của cậu bé sẽ như thế nào?
"Ta đồng ý, ta sẽ để đệ đệ gia nhập Cửu Nguyệt Linh Cung!" Tân Minh kiên định nói.
"Ca ca!" Trên mặt Tân Dương lộ ra một tia tức giận.
"Nghe lời huynh, linh căn Tuyệt Dương chỉ có thể dùng những vậy cực âm mới có thể áp chế được. Cửu Nguyệt Linh Cung có nền tảng thâm sâu, chắc chắn có rất nhiều bảo vật như viên Thuần Âm Thâm Kình Đan này. Gia nhập Cửu Nguyệt Linh Cung không chỉ có thể cứu mạng đệ, mà sau này đệ còn có thể trở thành một cường giả tuyệt thế." Tân Minh nói.
Hắn ta biết rất rõ đệ đệ mình cần gì, nếu Tân Dương một mực đi theo hắn ta, chẳng những phải lang thang đầu đường xó chợ, mà mạng sống của cậu bé có gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, dù sao không phải lần nào họ cũng may mắn gặp được Thuần Âm Thâm Kình Đan.
"Ca ca!" Hai mắt Tân Dương đỏ lên, tràn đầy không cam lòng. "Đệ đệ, nghe lời ta, đệ bắt buộc phải đi!" Tân Minh kiên định nói.
Hàn Linh Nguyệt khẽ thở dài, nhìn về phía Tần Minh nói: "Mặc dù Cửu Nguyệt Linh Cung chúng ta đã có luyện dược sư, nhưng những luyện dược sư đó cũng chỉ phục vụ cho Cửu Nguyệt Linh Cung, bọn họ rất kiêu ngạo, chỉ thích yên tĩnh, không †hu nhận đồ đệ."
"Tuy nhiên, ta sẽ cho ngươi một tấm thiệp vào cửa, ngươi có thể cầm tấm thiệp đi tìm lão tiền bối là luyện dược sư cấp tám. Nếu ngươi có thể gây ấn tượng với ông ấy, khiến ông ấy nhận ngươi làm đệ tử, vậy đây chính là cơ hội của ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.