Chương 360: Muốn chết sao?
Thiên Niên Lão Quy
07/02/2024
Đệ tử Thiên Điện phát ra những tiếng cười giễu cợt, họ biết Long Đăng Hải đã bị Trần Mộc chọc giận rồi.
Người ở đây đều là những người mạnh nhất Thiên Điện, trong tay Long Đằng Hải sao có thể không sở hữu vài át chủ bài chứ.
Hiện tại Long Đằng Hải đã mất kiên nhẫn trong việc đánh nhau với Trần Mộc nên bät đầu sử dụng sát chiêu.
Bên phía Linh Điện, cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, Hạ Chỉ Lan và Trình Vũ Hiên tái mặt, đồng thời cũng trở nên căng thẳng, trong lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh, lo lắng và bất an không thôi!
Äm ầm!
Trên võ đài đang lắc lư kia, gai xương không ngừng mọc dài ra từ hai tay Long Đăng Hải, cuối cùng nó tụ thành hai thanh viên nguyệt loan đao.
Hai thanh đao này dài khoảng mười trượng, dọc theo. thân đao có nhiều gai nhô ra, trên thân đao có bám một loại khí tức chết chóc, loé ra tia sáng lạnh như có thể cắt mở cả bầu trời.
“Thăng ranh, chết cho ta!”
Long Đăng Hải gầm lên một âm thanh không giống tiếng. người, hai tay vung xuống, hai thanh đao cũng tức khắc đâm xuống.
Rào rạt!
Âm thanh dồn dập vang vọng, trong hư không bị kéo thành hai vết máu dài, sau đó dưới ánh mắt trợn trừng của mọi người, đao máu bổ về phía Trần Mộc.
Hai thanh dao dài mười trượng này mang theo huyết sát vượt qua võ đài, cắt võ đài lót băng häc thiết thạch ra hai vết
xước dài, âm thanh đá vỡ truyền ra, võ đài cuồn cuộn bụi mù.
Trần Mộc không hề lùi bước, Thiên Tùng Vân Kiếm đột nhiên bay vào trong tay hẳn.
Tiếp theo, dưới ánh nhìn của tất cả, mắt hắn từ từ nhắm lại, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
“Tên này điên rồi!”
Thấy hành động của Trần Mộc, người ở hiện trường đều giật mình.
Dù Hàn Giang Tuyết rất tin tưởng thực lực của Trần Mộc nhưng lúc này cũng không nhịn được mà đứng bật dậy, vẻ mặt chấn động.
Người này...
Rốt cuộc đang làm gì thế?
Muốn chết sao?.
||||| Truyện đề cử: Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng |||||
Bùm!
Trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, không gian quanh người Trần Mộc như bị nghiền nát thành rất nhiều mảnh nhỏ, rơi vãi khắp bốn phía.
Thời gian như trôi chậm lại vào khoảnh khắc này.
Một loại ý cảnh cổ xưa vờn quanh, kết nối với trời đất.
Chân hoả lưu hồn bay ra từ trong khe hở không gian khiến nơi này biến thành Cửu U Luyện Ngục trong tích tắc.
“Kiếm ý?”, tim tất cả run lên.
Không gian không thể tự vỡ như vậy được, với thực lực hiện tại của Trần Mộc thì hắn không có năng lực kia.
Tất cả là do kiếm ý biến ảo ra mà thôi.
Nhưng cảnh trước mắt lại quá chân thật!
Trong Cửu U Luyện Ngục bị nghiền nát này, vô số yêu ma quỷ quái xông ra, tiếng hét thê lương như dưới địa ngục vang vọng khắp nơi này.
Trần Mộc mở mắt vào lúc này, con ngươi thâm thuý như có khí thế của Kiếm Đế kiểm soát chốn này.
Người ở đây đều là những người mạnh nhất Thiên Điện, trong tay Long Đằng Hải sao có thể không sở hữu vài át chủ bài chứ.
Hiện tại Long Đằng Hải đã mất kiên nhẫn trong việc đánh nhau với Trần Mộc nên bät đầu sử dụng sát chiêu.
Bên phía Linh Điện, cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, Hạ Chỉ Lan và Trình Vũ Hiên tái mặt, đồng thời cũng trở nên căng thẳng, trong lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh, lo lắng và bất an không thôi!
Äm ầm!
Trên võ đài đang lắc lư kia, gai xương không ngừng mọc dài ra từ hai tay Long Đăng Hải, cuối cùng nó tụ thành hai thanh viên nguyệt loan đao.
Hai thanh đao này dài khoảng mười trượng, dọc theo. thân đao có nhiều gai nhô ra, trên thân đao có bám một loại khí tức chết chóc, loé ra tia sáng lạnh như có thể cắt mở cả bầu trời.
“Thăng ranh, chết cho ta!”
Long Đăng Hải gầm lên một âm thanh không giống tiếng. người, hai tay vung xuống, hai thanh đao cũng tức khắc đâm xuống.
Rào rạt!
Âm thanh dồn dập vang vọng, trong hư không bị kéo thành hai vết máu dài, sau đó dưới ánh mắt trợn trừng của mọi người, đao máu bổ về phía Trần Mộc.
Hai thanh dao dài mười trượng này mang theo huyết sát vượt qua võ đài, cắt võ đài lót băng häc thiết thạch ra hai vết
xước dài, âm thanh đá vỡ truyền ra, võ đài cuồn cuộn bụi mù.
Trần Mộc không hề lùi bước, Thiên Tùng Vân Kiếm đột nhiên bay vào trong tay hẳn.
Tiếp theo, dưới ánh nhìn của tất cả, mắt hắn từ từ nhắm lại, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
“Tên này điên rồi!”
Thấy hành động của Trần Mộc, người ở hiện trường đều giật mình.
Dù Hàn Giang Tuyết rất tin tưởng thực lực của Trần Mộc nhưng lúc này cũng không nhịn được mà đứng bật dậy, vẻ mặt chấn động.
Người này...
Rốt cuộc đang làm gì thế?
Muốn chết sao?.
||||| Truyện đề cử: Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng |||||
Bùm!
Trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, không gian quanh người Trần Mộc như bị nghiền nát thành rất nhiều mảnh nhỏ, rơi vãi khắp bốn phía.
Thời gian như trôi chậm lại vào khoảnh khắc này.
Một loại ý cảnh cổ xưa vờn quanh, kết nối với trời đất.
Chân hoả lưu hồn bay ra từ trong khe hở không gian khiến nơi này biến thành Cửu U Luyện Ngục trong tích tắc.
“Kiếm ý?”, tim tất cả run lên.
Không gian không thể tự vỡ như vậy được, với thực lực hiện tại của Trần Mộc thì hắn không có năng lực kia.
Tất cả là do kiếm ý biến ảo ra mà thôi.
Nhưng cảnh trước mắt lại quá chân thật!
Trong Cửu U Luyện Ngục bị nghiền nát này, vô số yêu ma quỷ quái xông ra, tiếng hét thê lương như dưới địa ngục vang vọng khắp nơi này.
Trần Mộc mở mắt vào lúc này, con ngươi thâm thuý như có khí thế của Kiếm Đế kiểm soát chốn này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.