Chương 787: Ông ta căm hận!
Thiên Niên Lão Quy
21/02/2024
Vòng eo mảnh khảnh như thể không có xương, có năm trọn trong lòng bàn tay, làn da như tuyết ngọc nhuốm máu đỏ tươi càng trở nên mềm mại hơn, xinh đẹp vô cùng.
Tân Như Nguyệt mở hai tay ra, vòng cánh tay ngọc mảnh khảnh như bạch ngọc quanh cổ Tiêu Thời Ngọc. Đôi môi đỏ. mọng hơi hé mở, thở ra một làn hương hoa đào khiến người †a mê mẩn.
"Sư tôn... Xin người hãy sử dụng cơ thể này!" Một giọng nói nhẹ nhàng mang theo hương thơm say đắm truyền vào giữa tai Tiêu Thời Vũ.
Tân Như Nguyệt là một mỹ nhân tuyệt thế ở Ninh Quốc, nếu không, cũng không thu hút được vô số thanh niên anh tuấn theo đuổi.
Trước thân hình xinh đẹp tuyệt sắc này, đối với bất kỳ người đàn ông nào cũng là sự cám dỗ khó cưỡng, chưa kể Tân Như Nguyện gần như đã dính sát đến trước mặt Tiêu Thời Ngọc.
Dù Kiếm Hoàng có bản lĩnh đến đâu thì trong mắt vẫn dâng lên sự ham muốn không thể kiểm soát.
"Tiểu Nguyệt..." Hơi thở của Tiêu Thời Vũ trở nên cực kỳ nóng bỏng và gấp gáp.
Ông ta chậm rãi vòng tay ôm lấy eo Tân Như Nguyệt. Xúc cảm mềm mại như có mang theo một luồng điện, kích thích thần kinh của Tiêu Thời Vũ. Lòng bàn tay to lớn của Tiêu Thi Ngọc không tự chủ mà leo lên cơ thể Tân Như Nguyệt.
Tuy nhiên, ngay khi tâm trí ông ta hoàn toàn bị Tân Như Việt mê hoặc, đôi môi đỏ mọng thanh tú của Tân Như Việt lại khẽ nhếch lên một vòng cung lạnh lùng.
Những móng tay thon dài điên cuồng mọc lên, như biến thành vũ khí säc bén nhất trên thế giới, không chút do dự cảm vào huyệt bách hội phía trên đầu Tiêu Thời Vũ.
Đây chính là linh đài tu luyện của võ giả.
"Phụt!" Lúc này, hai mắt Tiêu Thời Vũ trợn to, linh đài bị tổn thương, đau đớn dữ dội khiến ông ta nhanh chóng tỉnh táo lại. Ông ta không thể tin được, nhìn chăm chằm Tân Như Nguyệt trước mặt: "Tiểu Nguyệt, ngươi... Ngươi..."
Ông ta có thể cảm giác được toàn thân mình lúc này đã mất đi toàn bộ sức mạnh, một năng lực cuồng bạo đang điên cuồng hấp thu toàn bộ linh lực Thiên Ma trong cơ thể ông ta.
"Thuật hút máu của Thiên Ma Quyết?" Tiêu Thời Vũ sợ hãi kêu lên.
Ông ta cũng đang tu luyện Thiên Ma Quyết, đương nhiên biết đó là loại thuật pháp gì.
Đây là một bí pháp có thể thu giữ toàn bộ linh lực Thiên Ma từ cơ thể của một võ giả cũng tu luyện Thiên Ma Quyết.
Tuy nhiên, ông ta không ngờ răng Tân Như Nguyệt lại tu luyện Thiên Ma Quyết, hơn nữa còn ra tay với sư tôn của mình.
"Sư tôn, ta xin lỗi. So với việc để người giết Trần Mộc, ta muốn tự mình chém hắn thành từng mảnh hơn!"
"Người không hiểu hiểu đệ tử hận hản đến mức nào đâu. Nếu hắn không chết, cả đời ta cũng sẽ không thể nào cam tâm được."
"Vì vậy, hãy cho ta tất cả linh lực Thiên Ma trong cơ thể của người đi, sư tôn à!"
"Đệ tử thật sự muốn tự tay giết chết hẳn."
Lúc này, Tân Như Nguyệt hoàn toàn rũ bỏ dáng vẻ đáng thương yếu đuối của mình, để lộ ra bộ mặt hung ác.
“Tân Như Nguyệt..." Cảm nhận được linh lực Thiên Ma trong cơ thể không tự chủ mà lao về phía Tân Như Nguyệt, trong mắt Tiêu Thời Vũ mang theo sát ý, nghiến răng nghiến lợi, gầm lên hung hãn.
Tuy nhiên, linh đài đã bị linh khí của đối phương truyền vào, toàn thân trở nên yếu ớt, không thể cử động.
Ông ta căm hận!
Làm sao ông ta có thể nhận một người phụ nữ lòng dạ rằn rết như vậy làm đệ tử cơ chứ?
Ông ta bất lực nhìn toàn bộ máu và linh lực trong cơ thể đều bị Tân Như Nguyệt hút đi.
Cuối cùng, cơ thể ông ta hoàn toàn teo lại, ngay cả máu thịt cũng biến mất, trở thành một bộ xương khô héo, trôi nổi trong hồ máu.
Lúc này, Tân Như Nguyệt chậm rãi đứng lên, trên cơ thể hoàn mỹ hiện những ma văn với tốc độ mắt thường có thể. thấy được. Những ma văn này quấn quanh cổ nàng ta, giống như một con thuồng luồng màu đen, hung dữ và đáng sợ.
Nàng ta nắm chặt tay, cảm nhận được linh lực dâng trào. trong cơ thể. Cuối cùng, nàng ta không giấu được sự hưng phấn trong lòng mà cười điên cuồng.
"Trần Mộc, cuối cùng ta lại có cơ hội tái chiến với ngươi rồi "Lần này, ta sẽ tự tay giết chết ngươi." Trong mắt Tân Như Nguyệt lộ ra sát ý đáng sợ. Nàng ta sẽ không bao giờ để thứ rác rưởi mà nàng ta
khinh thường nhất trèo lên đầu mình, nàng ta sẽ kéo hẳn xuống và giẫm nát hắn dưới chân.
Tân Như Nguyệt mở hai tay ra, vòng cánh tay ngọc mảnh khảnh như bạch ngọc quanh cổ Tiêu Thời Ngọc. Đôi môi đỏ. mọng hơi hé mở, thở ra một làn hương hoa đào khiến người †a mê mẩn.
"Sư tôn... Xin người hãy sử dụng cơ thể này!" Một giọng nói nhẹ nhàng mang theo hương thơm say đắm truyền vào giữa tai Tiêu Thời Vũ.
Tân Như Nguyệt là một mỹ nhân tuyệt thế ở Ninh Quốc, nếu không, cũng không thu hút được vô số thanh niên anh tuấn theo đuổi.
Trước thân hình xinh đẹp tuyệt sắc này, đối với bất kỳ người đàn ông nào cũng là sự cám dỗ khó cưỡng, chưa kể Tân Như Nguyện gần như đã dính sát đến trước mặt Tiêu Thời Ngọc.
Dù Kiếm Hoàng có bản lĩnh đến đâu thì trong mắt vẫn dâng lên sự ham muốn không thể kiểm soát.
"Tiểu Nguyệt..." Hơi thở của Tiêu Thời Vũ trở nên cực kỳ nóng bỏng và gấp gáp.
Ông ta chậm rãi vòng tay ôm lấy eo Tân Như Nguyệt. Xúc cảm mềm mại như có mang theo một luồng điện, kích thích thần kinh của Tiêu Thời Vũ. Lòng bàn tay to lớn của Tiêu Thi Ngọc không tự chủ mà leo lên cơ thể Tân Như Nguyệt.
Tuy nhiên, ngay khi tâm trí ông ta hoàn toàn bị Tân Như Việt mê hoặc, đôi môi đỏ mọng thanh tú của Tân Như Việt lại khẽ nhếch lên một vòng cung lạnh lùng.
Những móng tay thon dài điên cuồng mọc lên, như biến thành vũ khí säc bén nhất trên thế giới, không chút do dự cảm vào huyệt bách hội phía trên đầu Tiêu Thời Vũ.
Đây chính là linh đài tu luyện của võ giả.
"Phụt!" Lúc này, hai mắt Tiêu Thời Vũ trợn to, linh đài bị tổn thương, đau đớn dữ dội khiến ông ta nhanh chóng tỉnh táo lại. Ông ta không thể tin được, nhìn chăm chằm Tân Như Nguyệt trước mặt: "Tiểu Nguyệt, ngươi... Ngươi..."
Ông ta có thể cảm giác được toàn thân mình lúc này đã mất đi toàn bộ sức mạnh, một năng lực cuồng bạo đang điên cuồng hấp thu toàn bộ linh lực Thiên Ma trong cơ thể ông ta.
"Thuật hút máu của Thiên Ma Quyết?" Tiêu Thời Vũ sợ hãi kêu lên.
Ông ta cũng đang tu luyện Thiên Ma Quyết, đương nhiên biết đó là loại thuật pháp gì.
Đây là một bí pháp có thể thu giữ toàn bộ linh lực Thiên Ma từ cơ thể của một võ giả cũng tu luyện Thiên Ma Quyết.
Tuy nhiên, ông ta không ngờ răng Tân Như Nguyệt lại tu luyện Thiên Ma Quyết, hơn nữa còn ra tay với sư tôn của mình.
"Sư tôn, ta xin lỗi. So với việc để người giết Trần Mộc, ta muốn tự mình chém hắn thành từng mảnh hơn!"
"Người không hiểu hiểu đệ tử hận hản đến mức nào đâu. Nếu hắn không chết, cả đời ta cũng sẽ không thể nào cam tâm được."
"Vì vậy, hãy cho ta tất cả linh lực Thiên Ma trong cơ thể của người đi, sư tôn à!"
"Đệ tử thật sự muốn tự tay giết chết hẳn."
Lúc này, Tân Như Nguyệt hoàn toàn rũ bỏ dáng vẻ đáng thương yếu đuối của mình, để lộ ra bộ mặt hung ác.
“Tân Như Nguyệt..." Cảm nhận được linh lực Thiên Ma trong cơ thể không tự chủ mà lao về phía Tân Như Nguyệt, trong mắt Tiêu Thời Vũ mang theo sát ý, nghiến răng nghiến lợi, gầm lên hung hãn.
Tuy nhiên, linh đài đã bị linh khí của đối phương truyền vào, toàn thân trở nên yếu ớt, không thể cử động.
Ông ta căm hận!
Làm sao ông ta có thể nhận một người phụ nữ lòng dạ rằn rết như vậy làm đệ tử cơ chứ?
Ông ta bất lực nhìn toàn bộ máu và linh lực trong cơ thể đều bị Tân Như Nguyệt hút đi.
Cuối cùng, cơ thể ông ta hoàn toàn teo lại, ngay cả máu thịt cũng biến mất, trở thành một bộ xương khô héo, trôi nổi trong hồ máu.
Lúc này, Tân Như Nguyệt chậm rãi đứng lên, trên cơ thể hoàn mỹ hiện những ma văn với tốc độ mắt thường có thể. thấy được. Những ma văn này quấn quanh cổ nàng ta, giống như một con thuồng luồng màu đen, hung dữ và đáng sợ.
Nàng ta nắm chặt tay, cảm nhận được linh lực dâng trào. trong cơ thể. Cuối cùng, nàng ta không giấu được sự hưng phấn trong lòng mà cười điên cuồng.
"Trần Mộc, cuối cùng ta lại có cơ hội tái chiến với ngươi rồi "Lần này, ta sẽ tự tay giết chết ngươi." Trong mắt Tân Như Nguyệt lộ ra sát ý đáng sợ. Nàng ta sẽ không bao giờ để thứ rác rưởi mà nàng ta
khinh thường nhất trèo lên đầu mình, nàng ta sẽ kéo hẳn xuống và giẫm nát hắn dưới chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.