Chương 912: Quả thực
Thiên Niên Lão Quy
24/02/2024
Nghe vậy nhóm Trần Mộc và Phương Thanh Điệp đều im lặng.
Quả thực, thánh mộ vô cùng rộng lớn, các dãy núi trùng trùng điệp điệp, mênh mông bát ngát.
Nơi đây có những cây cổ thụ cao chót vót và vô số loài thú hung dữ.
Những người thực sự đi tới đó để điều tra hầu hết đều ở khu vực bên ngoài, rất ít người từng đi vào sâu bên trong. Dù sao ở đó quá nguy hiểm, thậm chí nếu có thể sống sót ra khỏi đó thì cũng phải trả giá đắt.a
Về phần cái gọi là thánh mộ cũng chỉ là sách cổ ghi chép và đồn thổi, không ai biết là thật hay giả.
"Thành thật mà nói, mấy ngày nay, Cửu Nguyệt Linh Cung chúng ta đã phái người đi điều tra thánh mộ. Dù sao thì không ai là không hứng thú với bí thuật trường sinh bất lão, có thể kéo dài tuổi thọ tới tám ngàn năm cả. Lần điều tra này tuy phải chịu không ít thương vong nhưng chúng ta đã có một chút thu hoạch." Hàn Linh Nguyệt nói.
Nghe vậy, Phương Thanh Điệp và Võ Tả Phong đều ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Linh Nguyệt.
Hàn Linh Nguyệt không úp mở, thẳng thắn nói: “Ở phía đông thánh mộ, bọn ta xuyên qua sương mù khói bụi, lúc sắp đi vào vùng sâu trong núi thì bị chặn lại. Nếu chúng ta đoán không nhầm thì khu vực đó đã bị một loại linh trận cổ xưa nào đó phong tỏa, khiến người có tuổi xương từ ba mươi trở lên đều không thể vào đó. Theo ta thấy, đệ tử còn lại của Bắc Kiếm Tông có thể sống tám ngàn năm cũng nằm trong số đó.”
Trần Mộc nói: "Cho dù có linh trận thượng cổ hạn chế, nhưng với thân phận của cô, chắc hẳn có thể phá vỡ nó."
Suy cho cùng, Cửu Nguyệt Linh Cung là một giáo phái siêu cấp của Trung Thổ Thần Châu, có nội hàm thâm sâu. Hơn nữa, linh trận thượng cổ tuy rằng rất mạnh mẽ, nhưng trải qua năm tháng vô tận bào mòn, hơn một nửa sức mạnh của nó đã tiêu tán, việc phá vỡ đã không còn khó khăn nữa.
"Có thể phá vỡ chứ, chúng ta đã truyền âm phù về cho tông môn rồi, không lâu sau chắc sẽ có cường giả cấp cao tới đây." Hàn Linh Nguyệt nhẹ giọng nói.
"Vậy tại sao hôm nay cô lại đột nhiên ngăn cản bọn ta, hơn nữa lại nói cho chúng ta nhiều như vậy tin tức?" Ánh mắt sáng rực Trần Mộc nhìn chằm chằm vào Hàn Linh Nguyệt.
Hàn Linh Nguyệt nói: "Bởi vì không chỉ Cửu Nguyệt Linh Cung bọn ta mà còn có rất nhiều các thế lực siêu cường ở Trung Thổ Thần Châu cũng sẽ lần lượt đến thánh mộ này. Thời gian trước khi bọn họ phá vỡ hạn chế của linh trận có lẽ sẽ là cơ hội của bọn ta. Bọn ta muốn trở thành người đầu tiên tiến vào thánh mộ, khám phá bí mật của nó."
"Tuy nhiên, những quái thú quý hiếm ở đó là một rắc rối lớn. Nếu chúng ta có thể có thêm một vài người trợ giúp thì quá tốt."
"Cho nên, ta muốn mời các ngươi tham gia, không có báo đáp, sống chết các ngươi tự chịu trách nhiệm."
"Thế nào? Các ngươi có đủ can đảm để đi cùng bọn ta không?”
Đôi mắt đẹp của Hàn Linh Nguyệt nghiêm túc nhìn Trần Mộc và Phương Thanh Điệp. Nàng ta cũng muốn mời Võ Tả Phong, nhưng tuổi xương của Võ Tả Phong đã hơn ba mươi, không thể vào được nên nàng ta chỉ có thể mời hai người còn lại là Trân Mộc và Phương Thanh Điệp.
"Ngươi đã biết thân phận của bọn ta sao?" Trần Mộc ngạc nhiên hỏi, hình như đây chỉ là lần đầu tiên họ gặp nhau.
Hàn Linh Nguyệt nhẹ nhàng mỉm cười, đôi môi đỏ mọng và hàm răng ngọc sáng lấp lánh như pha lê, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Trần Mộc, nói: “Tuy Nam Châu chỉ là một vùng đất nhỏ, nhưng bọn ta cũng đã nghe nói qua một số chuyện giật gân đã xảy ra. Ngươi hiện đang được coi là nhân vật nổi tiếng khắp Nam Châu Giới."
Trần Mộc bình tĩnh mỉm cười: "Vậy các cô tin tưởng ta sao?”
"Ngươi và Tần Minh không có quan hệ gì, nhưng cuối cùng ngươi vẫn tình nguyện giúp hẳn một tay. Từ góc độ này, ta không cảm thấy ngươi là kẻ tiểu nhân nham hiểm" Hàn Linh Nguyệt cười nói.
Trần Mộc im lặng, thánh mộ này đúng là khá có sức hấp dẫn đối với hắn. Hơn nữa, có thể trong thánh mộ này còn chứa đựng tàn tích của Bắc Kiếm Tông. Hàn Linh Nguyệt đã sớm khảo sát tình hình ở thánh mộ, nếu có thể đi cùng bọn họ, quả thực sẽ giảm bớt được không ít phiền toái.
Quả thực, thánh mộ vô cùng rộng lớn, các dãy núi trùng trùng điệp điệp, mênh mông bát ngát.
Nơi đây có những cây cổ thụ cao chót vót và vô số loài thú hung dữ.
Những người thực sự đi tới đó để điều tra hầu hết đều ở khu vực bên ngoài, rất ít người từng đi vào sâu bên trong. Dù sao ở đó quá nguy hiểm, thậm chí nếu có thể sống sót ra khỏi đó thì cũng phải trả giá đắt.a
Về phần cái gọi là thánh mộ cũng chỉ là sách cổ ghi chép và đồn thổi, không ai biết là thật hay giả.
"Thành thật mà nói, mấy ngày nay, Cửu Nguyệt Linh Cung chúng ta đã phái người đi điều tra thánh mộ. Dù sao thì không ai là không hứng thú với bí thuật trường sinh bất lão, có thể kéo dài tuổi thọ tới tám ngàn năm cả. Lần điều tra này tuy phải chịu không ít thương vong nhưng chúng ta đã có một chút thu hoạch." Hàn Linh Nguyệt nói.
Nghe vậy, Phương Thanh Điệp và Võ Tả Phong đều ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Linh Nguyệt.
Hàn Linh Nguyệt không úp mở, thẳng thắn nói: “Ở phía đông thánh mộ, bọn ta xuyên qua sương mù khói bụi, lúc sắp đi vào vùng sâu trong núi thì bị chặn lại. Nếu chúng ta đoán không nhầm thì khu vực đó đã bị một loại linh trận cổ xưa nào đó phong tỏa, khiến người có tuổi xương từ ba mươi trở lên đều không thể vào đó. Theo ta thấy, đệ tử còn lại của Bắc Kiếm Tông có thể sống tám ngàn năm cũng nằm trong số đó.”
Trần Mộc nói: "Cho dù có linh trận thượng cổ hạn chế, nhưng với thân phận của cô, chắc hẳn có thể phá vỡ nó."
Suy cho cùng, Cửu Nguyệt Linh Cung là một giáo phái siêu cấp của Trung Thổ Thần Châu, có nội hàm thâm sâu. Hơn nữa, linh trận thượng cổ tuy rằng rất mạnh mẽ, nhưng trải qua năm tháng vô tận bào mòn, hơn một nửa sức mạnh của nó đã tiêu tán, việc phá vỡ đã không còn khó khăn nữa.
"Có thể phá vỡ chứ, chúng ta đã truyền âm phù về cho tông môn rồi, không lâu sau chắc sẽ có cường giả cấp cao tới đây." Hàn Linh Nguyệt nhẹ giọng nói.
"Vậy tại sao hôm nay cô lại đột nhiên ngăn cản bọn ta, hơn nữa lại nói cho chúng ta nhiều như vậy tin tức?" Ánh mắt sáng rực Trần Mộc nhìn chằm chằm vào Hàn Linh Nguyệt.
Hàn Linh Nguyệt nói: "Bởi vì không chỉ Cửu Nguyệt Linh Cung bọn ta mà còn có rất nhiều các thế lực siêu cường ở Trung Thổ Thần Châu cũng sẽ lần lượt đến thánh mộ này. Thời gian trước khi bọn họ phá vỡ hạn chế của linh trận có lẽ sẽ là cơ hội của bọn ta. Bọn ta muốn trở thành người đầu tiên tiến vào thánh mộ, khám phá bí mật của nó."
"Tuy nhiên, những quái thú quý hiếm ở đó là một rắc rối lớn. Nếu chúng ta có thể có thêm một vài người trợ giúp thì quá tốt."
"Cho nên, ta muốn mời các ngươi tham gia, không có báo đáp, sống chết các ngươi tự chịu trách nhiệm."
"Thế nào? Các ngươi có đủ can đảm để đi cùng bọn ta không?”
Đôi mắt đẹp của Hàn Linh Nguyệt nghiêm túc nhìn Trần Mộc và Phương Thanh Điệp. Nàng ta cũng muốn mời Võ Tả Phong, nhưng tuổi xương của Võ Tả Phong đã hơn ba mươi, không thể vào được nên nàng ta chỉ có thể mời hai người còn lại là Trân Mộc và Phương Thanh Điệp.
"Ngươi đã biết thân phận của bọn ta sao?" Trần Mộc ngạc nhiên hỏi, hình như đây chỉ là lần đầu tiên họ gặp nhau.
Hàn Linh Nguyệt nhẹ nhàng mỉm cười, đôi môi đỏ mọng và hàm răng ngọc sáng lấp lánh như pha lê, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Trần Mộc, nói: “Tuy Nam Châu chỉ là một vùng đất nhỏ, nhưng bọn ta cũng đã nghe nói qua một số chuyện giật gân đã xảy ra. Ngươi hiện đang được coi là nhân vật nổi tiếng khắp Nam Châu Giới."
Trần Mộc bình tĩnh mỉm cười: "Vậy các cô tin tưởng ta sao?”
"Ngươi và Tần Minh không có quan hệ gì, nhưng cuối cùng ngươi vẫn tình nguyện giúp hẳn một tay. Từ góc độ này, ta không cảm thấy ngươi là kẻ tiểu nhân nham hiểm" Hàn Linh Nguyệt cười nói.
Trần Mộc im lặng, thánh mộ này đúng là khá có sức hấp dẫn đối với hắn. Hơn nữa, có thể trong thánh mộ này còn chứa đựng tàn tích của Bắc Kiếm Tông. Hàn Linh Nguyệt đã sớm khảo sát tình hình ở thánh mộ, nếu có thể đi cùng bọn họ, quả thực sẽ giảm bớt được không ít phiền toái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.