Chương 526: Sự kết hợp của sấm sét và tà khí sao?
Thiên Niên Lão Quy
12/02/2024
Phành phạch.
Con chim Thất Sắc Tường Vân Tước khẽ rùng mình rồi cất cánh bay vút lên bầu trời cao, ngọn lửa bảy sắc màu bừng cháy, bao trùm thân mình nó.
Lúc này, Thất Sắc Tường Vân Tước đang đắm mình trong ngọn lửa bùng cháy, bộ lông của nó cũng bắt đầu có màn lột xác chưa từng thấy.
Lông, xương, máu và cả đầu cũng có sự thay đổi bất ngời Đây là kiểu "lột xác" đúng theo nghĩa đen của nó! Từ Vân Tước lột xác thành Vân Phượng.
Mặc dù chỉ khác biệt ở một chữ, nhưng nhìn từ góc độ huyết mạch, hai loài lại khác nhau một trời một vực.
Từ trước tới nay, phượng hoàng một loài chim được mệnh danh là vua của các loài chiml
Và hiện giờ, Thất Sắc Tường Vân Tước đã lột xác thành Thất Sắc Tường Vân Phượng, không những có sự tiến hoá về huyết mạch, mà quan trọng hơn là nó còn có thể hoá thành người!
Lúc Thất Sắc Tường Vân Tước lột xác, Trần Mộc cũng đánh mắt nhìn thanh ma kiếm cổ xưa đang cắm trên mặt đất ở phía xa. Sau khi hút hết sấm sét Thiên Kiếp này, thanh ma kiếm cổ xưa đó rõ ràng cũng đã có chút thay đổi.
Trên thân thanh ma kiếm này, cũng có thêm vài ấn chú ấm sét mới. Mấy ấn chú sấm sét này dường như được bao phủ bởi tất cả những sấm sét tối đen, vệt sấm khế dao động, vẫn còn lờ mờ sáng.
"Sự kết hợp của sấm sét và tà khí sao?" Trần Mộc mỉm cười, nhổ thanh ma kiếm cổ xưa đang cắm ở đất lên, nhưng khi cầm tay vào chuôi kiếm, hắn lại cảm nhận được một cảm giác đau đớn đến tê dại trong lòng bàn tay.
Cảm giác đau đớn này rõ ràng là do sự dao động của sấm sét gây ra.
Đông Phương Dịch cũng nhìn thanh kiếm này của Trần Mộc với vẻ kinh ngạc, mặc dù không rõ thanh kiếm này có lai lịch ra sao, nhưng nó lại khiến ông ta cảm thấy rất nguy hiểm.
Trân Mộc cũng không mấy để tâm, cắm kiếm cất vào người trước, đợi khi nào có thời gian sẽ từ từ nghiên cứu tiếp saul
Lúc này.
Con chim Thất Sắc Tường Vân Tước trên bầu trời dường như đã tiến hoá xong.
Giữa biển lửa cháy rực, xuất hiện một Vân Phượng lửa cỡ trăm trượng với phần lông đuôi màu đỏ rực rỡ, thân hình hoàn hảo không tỳ vết hiện ra dáng vẻ uy nghiêm khi là vua của các loài chim.
Sau khi hoàn thành tiến hoá, nó mới bắt đầu vỗ cánh, mang theo ngọn lửa chói loá và bay lên bầu trời.
Nó bay lượn một phút rồi nhanh chóng hạ cánh về phía Trần Mộc và Đông Phương Dịch.
Lúc hạ cánh, bao trùm khắp thân mình nó là một ánh sáng màu đỏ, rồi dần dần hoá thành một cơ thể trần trụi, trắng không tỳ vết trước mặt Trần Mộc và Đông Phương Dịch.
Thân hình này vô cùng hoàn mỹ, mảnh mai và duyên dáng, đôi chân thon thả, mịn màng toả ra ánh sáng trắng ngà vô cùng gợi cảm, chỉ cần liếc nhìn một cái cũng đủ thu hút tâm trí của tất cả đám đàn ông.
Nhắc riêng đến đôi chân thì trong Linh Tiêu Tông, chỉ có đôi chân ngọc ngà của Trình Vũ Hiên mới có thể đem ra so sánh.
Ngoài ra còn có vòng eo gợi cảm, bộ ngực đầy đặn săn chắc, cổ cao thanh thoát, cùng với ngũ quan cân đối đều có sức thu hút mãnh liệt với đám đàn ông!
Mặc dù nói, lúc còn là Thất Sắc Tường Vân Tước, tuổi thọ của nó cũng sắp kết thúc, nhưng khi đã hoá thành Thất Sắc Tường Vân Phượng, mất mấy trăm năm cũng mới chỉ đủ để khiến nó đạt đến giai đoạn trưởng thành mà thôi.
Bây giờ nhìn thoáng qua, con chim Thất Sắc Tường Vân Phượng này hoá thành người thiếu nữ cũng mới chỉ tầm mười sáu, mười bảy tuổi mà thôi!
Sau khi tiếp đất, nàng ta trần chuồng đứng trước mặt Trần Mộc và Đông Phương Dịch, không có lấy một mảnh vải che thân, dường như nàng ta không hề biết bản thân là nam hay nữ.
Nhìn cơ thể hoàn mỹ không chút tỳ vết này, Đông Phương Dịch suýt nữa hộc máu mũi vì kinh ngạc, dẫu sao thì ông ta cũng là trai tân suốt bao năm nay!
Ngược lại, Trần Mộc đã gặp nhiều, quá quen với cảnh tượng này rồi, nên cũng bình tĩnh hơn.
Nhưng đường đường là một chàng thanh niên tràn đầy sinh lực, chỗ cần "cứng" cũng đã "cứng" lên. Trần Mộc quay đầu lại liếc nhìn Đông Phương Dịch một cái, còn cố tình lướt nhìn qua chỗ thầm kín rồi mỉm cười, thầm chế giễu.
Hừm, đúng là thứ cặn bãi
"Mẹ kiếp, ngươi nhìn vậy là có ý gì?", Đông Phương Dịch bị chọc cho tức điên lên, ông ta nhận thấy rõ vẻ khinh thường qua ánh mắt của Trần Mộc.
"Mặc... mặc quần áo vào, nhanh... mau mặc quần áo vào đi!"
Đông Phương Dịch run lẩy bẩy, lắp ba lắp bắp cất lời giục nàng thiếu nữ vừa hoá thân từ Thất Sắc Tường Vân Phượng.
Nàng thiếu nữ hoang mang nhìn Trần Mộc và Đông Phương Dịch, dường như nàng ta không hiểu tại sao hai người họ lại có phản ứng mạnh như vậy?
Con chim Thất Sắc Tường Vân Tước khẽ rùng mình rồi cất cánh bay vút lên bầu trời cao, ngọn lửa bảy sắc màu bừng cháy, bao trùm thân mình nó.
Lúc này, Thất Sắc Tường Vân Tước đang đắm mình trong ngọn lửa bùng cháy, bộ lông của nó cũng bắt đầu có màn lột xác chưa từng thấy.
Lông, xương, máu và cả đầu cũng có sự thay đổi bất ngời Đây là kiểu "lột xác" đúng theo nghĩa đen của nó! Từ Vân Tước lột xác thành Vân Phượng.
Mặc dù chỉ khác biệt ở một chữ, nhưng nhìn từ góc độ huyết mạch, hai loài lại khác nhau một trời một vực.
Từ trước tới nay, phượng hoàng một loài chim được mệnh danh là vua của các loài chiml
Và hiện giờ, Thất Sắc Tường Vân Tước đã lột xác thành Thất Sắc Tường Vân Phượng, không những có sự tiến hoá về huyết mạch, mà quan trọng hơn là nó còn có thể hoá thành người!
Lúc Thất Sắc Tường Vân Tước lột xác, Trần Mộc cũng đánh mắt nhìn thanh ma kiếm cổ xưa đang cắm trên mặt đất ở phía xa. Sau khi hút hết sấm sét Thiên Kiếp này, thanh ma kiếm cổ xưa đó rõ ràng cũng đã có chút thay đổi.
Trên thân thanh ma kiếm này, cũng có thêm vài ấn chú ấm sét mới. Mấy ấn chú sấm sét này dường như được bao phủ bởi tất cả những sấm sét tối đen, vệt sấm khế dao động, vẫn còn lờ mờ sáng.
"Sự kết hợp của sấm sét và tà khí sao?" Trần Mộc mỉm cười, nhổ thanh ma kiếm cổ xưa đang cắm ở đất lên, nhưng khi cầm tay vào chuôi kiếm, hắn lại cảm nhận được một cảm giác đau đớn đến tê dại trong lòng bàn tay.
Cảm giác đau đớn này rõ ràng là do sự dao động của sấm sét gây ra.
Đông Phương Dịch cũng nhìn thanh kiếm này của Trần Mộc với vẻ kinh ngạc, mặc dù không rõ thanh kiếm này có lai lịch ra sao, nhưng nó lại khiến ông ta cảm thấy rất nguy hiểm.
Trân Mộc cũng không mấy để tâm, cắm kiếm cất vào người trước, đợi khi nào có thời gian sẽ từ từ nghiên cứu tiếp saul
Lúc này.
Con chim Thất Sắc Tường Vân Tước trên bầu trời dường như đã tiến hoá xong.
Giữa biển lửa cháy rực, xuất hiện một Vân Phượng lửa cỡ trăm trượng với phần lông đuôi màu đỏ rực rỡ, thân hình hoàn hảo không tỳ vết hiện ra dáng vẻ uy nghiêm khi là vua của các loài chim.
Sau khi hoàn thành tiến hoá, nó mới bắt đầu vỗ cánh, mang theo ngọn lửa chói loá và bay lên bầu trời.
Nó bay lượn một phút rồi nhanh chóng hạ cánh về phía Trần Mộc và Đông Phương Dịch.
Lúc hạ cánh, bao trùm khắp thân mình nó là một ánh sáng màu đỏ, rồi dần dần hoá thành một cơ thể trần trụi, trắng không tỳ vết trước mặt Trần Mộc và Đông Phương Dịch.
Thân hình này vô cùng hoàn mỹ, mảnh mai và duyên dáng, đôi chân thon thả, mịn màng toả ra ánh sáng trắng ngà vô cùng gợi cảm, chỉ cần liếc nhìn một cái cũng đủ thu hút tâm trí của tất cả đám đàn ông.
Nhắc riêng đến đôi chân thì trong Linh Tiêu Tông, chỉ có đôi chân ngọc ngà của Trình Vũ Hiên mới có thể đem ra so sánh.
Ngoài ra còn có vòng eo gợi cảm, bộ ngực đầy đặn săn chắc, cổ cao thanh thoát, cùng với ngũ quan cân đối đều có sức thu hút mãnh liệt với đám đàn ông!
Mặc dù nói, lúc còn là Thất Sắc Tường Vân Tước, tuổi thọ của nó cũng sắp kết thúc, nhưng khi đã hoá thành Thất Sắc Tường Vân Phượng, mất mấy trăm năm cũng mới chỉ đủ để khiến nó đạt đến giai đoạn trưởng thành mà thôi.
Bây giờ nhìn thoáng qua, con chim Thất Sắc Tường Vân Phượng này hoá thành người thiếu nữ cũng mới chỉ tầm mười sáu, mười bảy tuổi mà thôi!
Sau khi tiếp đất, nàng ta trần chuồng đứng trước mặt Trần Mộc và Đông Phương Dịch, không có lấy một mảnh vải che thân, dường như nàng ta không hề biết bản thân là nam hay nữ.
Nhìn cơ thể hoàn mỹ không chút tỳ vết này, Đông Phương Dịch suýt nữa hộc máu mũi vì kinh ngạc, dẫu sao thì ông ta cũng là trai tân suốt bao năm nay!
Ngược lại, Trần Mộc đã gặp nhiều, quá quen với cảnh tượng này rồi, nên cũng bình tĩnh hơn.
Nhưng đường đường là một chàng thanh niên tràn đầy sinh lực, chỗ cần "cứng" cũng đã "cứng" lên. Trần Mộc quay đầu lại liếc nhìn Đông Phương Dịch một cái, còn cố tình lướt nhìn qua chỗ thầm kín rồi mỉm cười, thầm chế giễu.
Hừm, đúng là thứ cặn bãi
"Mẹ kiếp, ngươi nhìn vậy là có ý gì?", Đông Phương Dịch bị chọc cho tức điên lên, ông ta nhận thấy rõ vẻ khinh thường qua ánh mắt của Trần Mộc.
"Mặc... mặc quần áo vào, nhanh... mau mặc quần áo vào đi!"
Đông Phương Dịch run lẩy bẩy, lắp ba lắp bắp cất lời giục nàng thiếu nữ vừa hoá thân từ Thất Sắc Tường Vân Phượng.
Nàng thiếu nữ hoang mang nhìn Trần Mộc và Đông Phương Dịch, dường như nàng ta không hiểu tại sao hai người họ lại có phản ứng mạnh như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.