Chương 66: Lâm Tiêu Tiêu
Phong Thanh Dương
19/06/2023
Lý Thiên Mệnh nghe khá nhiều người thảo luận về thiếu nữ Lâm Tiêu Tiêu.
- Hắn có muội muội?
Trước kia Lý Thiên Mệnh không biết Lâm Tiêu Đình có muội muội ruột, nhưng hắn không nghĩ nhiều.
Oan có đầu nợ có chủ, ba năm trước Lâm Tiêu Tiêu chỉ là đứa nhóc mười hai, ba tuổi, chuyện của hắn không dính dáng gì đến thiếu nữ thiên tài này.
Làm đối thủ cạnh tranh cuộc chiến thứ hạng, Lý Thiên Mệnh cần chú ý đến nàng, vì hắn biết Thần Diệu cũng chỉ xem như một trong các nhân vật nặng ký của đệ tử đệ nhất.
Lý Thiên Mệnh nhìn chăm chú, rốt cuộc trông thấy một thiếu nữ bên Vạn Thú Điện lên sân khiến tất cả chú ý.
Tuy cách hơi xa nhưng Lý Thiên Mệnh vẫn bị cô nương này thu hút.
Thiếu nữ xinh đẹp luôn hút tầm mắt mọi người, thiếu nữ trẻ tên Lâm Tiêu Tiêu tất nhiên có nhan sắc khuynh thành.
Đó là một thiếu nữ mặc váy dài màu cam nhạt.
Nàng nhẹ nhàng bước ra từ đám đông, con ngươi trong veo sáng ngời, mày liễu cong cong, rèm mi dài rung nhẹ, làn da trắng không tỳ vết hơi ửng hồng, bờ môi mỏng như cánh hoa hồng mơn mởn.
Cách nàng ăn mặc không lộng lẫy, gáy ngọc treo chuỗi minh châu tỏa vầng sáng mờ, tôn lên vẻ đẹp phấn trang ngọc mài.
Thiếu nữ khá trẻ, cùng lắm mười lăm tuổi, nhưng trổ mã đẹp như tiên, là mỹ nhân bại hoại, chờ nàng lớn lên thêm chút nữa chắc chắn sẽ càng đậm nét phong tình.
Tuy nàng còn trẻ nhưng khuôn mặt điềm tĩnh tự nhiên, đôi mắt bình tĩnh như hồ nước, nhìn là biết tâm tình bình thản mộc mạc.
Thần Dĩnh đứng cạnh Lý Thiên Mệnh không cách nào so sánh khí chất với thiếu nữ được.
Nàng xuất hiện dẫn đến nhiều sự chú ý, nhưng cho cảm giác điềm tĩnh dù được nâng cao hay hạ thấp đều không dao động.
Rất khó tưởng tượng nàng đến từ Lôi Tôn Phủ huênh hoang.
Lâm Tiêu Tiêu bước lên đài, lễ phép mà khéo léo hỏi:
- Thượng sư, trắc nghiệm được chưa?
Thượng sư mỉm cười nói, không dám chậm trễ:
- Mời.
Nghe nói Lâm Tiêu Tiêu có hai loài thú bản mệnh chim bay, thú chạy, nàng chọn Vạn Thú Điện để trắc nghiệm khiến các thượng sư bên điện này mừng thầm trong bụng.
Sau khi được cho phép, Lâm Tiêu Tiêu triệu hoán hai con thú bản mệnh ra không gian bản mệnh.
Khi hai con thú bản mệnh cùng xuất hiện, khoảnh khắc thành tiêu điểm toàn trường.
- Là Lôi Minh Điểu Ba Màu, con kia là Kim Cương Bạo Lôi Viên!
- Nghe nói đều là thú bản mệnh lục giai đỉnh cấp.
Ánh mắt đầu tiên của Lý Thiên Mệnh tập trung vào Lôi Minh Điểu Ba Màu bay lượn trên trời.
Đó là con chim không quá to nhưng hình thể cân xứng, nhìn là biết tốc độ siêu nhanh. Lông chim có ba màu là màu chàm, màu lục và màu đỏ.
Lông chim ba màu ma sát không khí sinh ra ba tia chớp quấn quanh người Lôi Minh Điểu.
Khi ba loại tia chớp va chạm phát ra tiếng xèo xèo khiến người cảm giác da đầu tê dại.
Đây là Lôi Minh Điểu Ba Màu lục giai, thú bản mệnh loài chim bay hệ lôi điện.
Khi Lôi Minh Điểu Ba Màu lướt nhanh trên trời thì con thú bản mệnh khác đứng sau lưng Lâm Tiêu Tiêu, như một sứ giả bảo vệ thiếu nữ.
Đó là con Kim Cương Bạo Lôi Viên.
Một con vượn khỉ to cao ba thước, lông màu vàng rậm rạp tựa như bộ giáp, bên dưới lông rậm là cơ bắp khủng bố.
So với Lôi Minh Điểu Ba Màu ưu nhã thì Kim Cương Bạo Lôi Viên có vẻ thô bạo mà hung tàn.
Chỉ khi nó nhìn Lâm Tiêu Tiêu thì ánh mắt mới dịu dàng một chút, những lúc khác đáy mắt tràn ngập sấm sét vàng.
- Kim Cương Bạo Lôi Viên? Đây là thú bản mệnh song hệ?
Lý Thiên Mệnh nhớ trong sách có giới thiệu về loài thú bản mệnh này.
Thú bản mệnh phân chia chủng loại là thuộc tính, cái gọi là thú bản mệnh song hệ tức là thú bản mệnh hai thuộc tính.
Thú bản mệnh hai thuộc tính có hai tầng năng lực, về mặt lý luận đúng là rất mạnh.
Ví dụ như Kim Cương Bạo Lôi Viên là thú bản mệnh loài thú chạy hệ lôi điện cuồng hóa. Nó có hai loại thuộc tính hệ lôi điện và hệ cuồng hóa. Hệ lôi điện là thuộc tính lớn, cuồng hóa là thuộc tính đặc biệt.
Nên con thú bản mệnh này có sức sát thương sấm sét, vừa có thể cuồng hóa thịt, năng lực cận chiến đáng sợ.
Lâm Tiêu Tiêu thoạt trông yểu điệu mà có hai con thú bản mệnh mới thật sự đáng sợ.
Vì nàng hội tụ năng lực hai con thú bản mệnh thì chắc chắn có bản lĩnh chiến đấu hệ cuồng hóa, xác thịt khá thô bạo.
Thú Nguyên của nàng chồng từ Lôi Minh Điểu Ba Màu và Kim Cương Bạo Lôi Viên.
Hai con thú bản mệnh của Lâm Tiêu Tiêu xuất hiện đè ép nổi bật của nhiều người.
Tiếp theo là trắc nghiệm phẩm cấp, nhỏ hai giọt máu vào hai tinh thạch, ánh sáng màu chàm lấp lánh chiếu rọi chiến trường Viêm Hoàng.
Hai luồng sáng, mỗi luồng đều cỡ Lục Tinh Diệu Sư, thậm chí cao hơn một bậc, gần như ngang ngửa với Tiểu Hoàng Kê.
Tóm lại dù gì có hai luồng sáng, khi cùng phát sáng thì đương nhiên càng chói mắt.
Vị thượng sư kia hơi kích động nói:
- Lâm Tiêu Tiêu có hai con thú bản mệnh lục giai thượng phẩm Lôi Minh Điểu Ba Màu và Kim Cương Bạo Lôi Viên, cảnh giới Linh Nguyên cảnh đệ tam trọng. Mười lăm tuổi đã được thành quả như vậy, còn là Ngự Thú Sư song sinh, thật không đơn giản.
Thượng sư tuyên bố xong còn cố ý thêm câu khích lệ.
- Tạ thượng sư.
Trắc nghiệm xong Lâm Tiêu Tiêu mang thú bản mệnh rời đi, nhanh chóng ẩn vào đám đông, dường như không thích gây chú ý.
Nhưng nàng xuất hiện áp trục đặt dấu chấm hết hoàn mỹ cho giai đoạn thứ nhất qua ải thi vào điện.
Những người xuất hiện sau đó đều tầm thường.
Gần một canh giờ sau, toàn trường đã trắc nghiệm xong. Hơn một phần ba người trẻ tuổi bị đào thải chỉ có thể nuốt nước mắt rời khỏi.
Đa số người chỉ có một cơ hội, rời đi vào lúc này cơ bản hết duyên phận với Viêm Hoàng học cung.
Tuy chỉ là giai đoạn thứ nhất thi vào điện đã có người vui có người buồn.
Các thượng sư hoàn toàn không để ý tới, bọn họ lập tức mở ra giai đoạn thứ hai qua ải thi vào điện.
Các thượng sư tuyên bố:
- Giai đoạn thứ hai, mỗi người phải tham dự một trận đối chiến, từ mười thượng sư chúng ta tổng hợp bình định!
- Chúng ta không chỉ xem thắng thua, càng quan sát thiên phú, kỹ xảo chiến đấu, tâm cảnh thể hiện trong chiến đấu, cũng đặc biệt xem xét nhân tố tuổi tác.
- Được chúng ta thừa nhận sẽ được cầm đệ tử lệnh, có nhiều đệ tử lệnh thì các vị tự tuyển chọn thượng sư.
- Nếu không có đệ tử lệnh sẽ chờ phán định sau, nhưng biểu hiện quá kém thì vui lòng về nhà ngay.
Quy tắc này giống hệt đợt trước, Lý Thiên Mệnh biết rõ.
Nói ngắn gọn là những người còn sót lại phải tham dự một trận đối chiến.
Mười thượng sư sẽ tổng hợp biểu hiện trong chiến đấu mà bình phán, phù hợp cá nhân thượng sư thừa nhận là được lấy đệ tử lệnh từ họ, vào lớp sơ cấp của họ.
Ví dụ như Mộ Uyển thượng sư mà thừa nhận Lý Thiên Mệnh, trực tiếp cho đệ tử lệnh tương đương với hắn thành công qua ải.
Một thượng sư cho đệ tử lệnh và mười thượng sư cùng đưa cho không có gì khác nhau, chẳng qua có nhiều thượng sư đưa cho thì đệ tử được quyền tự chọn thượng sư.
Nếu biểu hiện bình thường thì tạm xếp sau chờ, chưa hẳn sẽ mất cơ hội.
Các thượng sư sẽ nghiêm túc thử thách lần thứ hai, công bằng trăm phần trăm.
Nhưng nếu biểu hiện rất tệ, hoàn toàn không nhìn ra thiên phú thì sẽ bị loại ngay.
- Hắn có muội muội?
Trước kia Lý Thiên Mệnh không biết Lâm Tiêu Đình có muội muội ruột, nhưng hắn không nghĩ nhiều.
Oan có đầu nợ có chủ, ba năm trước Lâm Tiêu Tiêu chỉ là đứa nhóc mười hai, ba tuổi, chuyện của hắn không dính dáng gì đến thiếu nữ thiên tài này.
Làm đối thủ cạnh tranh cuộc chiến thứ hạng, Lý Thiên Mệnh cần chú ý đến nàng, vì hắn biết Thần Diệu cũng chỉ xem như một trong các nhân vật nặng ký của đệ tử đệ nhất.
Lý Thiên Mệnh nhìn chăm chú, rốt cuộc trông thấy một thiếu nữ bên Vạn Thú Điện lên sân khiến tất cả chú ý.
Tuy cách hơi xa nhưng Lý Thiên Mệnh vẫn bị cô nương này thu hút.
Thiếu nữ xinh đẹp luôn hút tầm mắt mọi người, thiếu nữ trẻ tên Lâm Tiêu Tiêu tất nhiên có nhan sắc khuynh thành.
Đó là một thiếu nữ mặc váy dài màu cam nhạt.
Nàng nhẹ nhàng bước ra từ đám đông, con ngươi trong veo sáng ngời, mày liễu cong cong, rèm mi dài rung nhẹ, làn da trắng không tỳ vết hơi ửng hồng, bờ môi mỏng như cánh hoa hồng mơn mởn.
Cách nàng ăn mặc không lộng lẫy, gáy ngọc treo chuỗi minh châu tỏa vầng sáng mờ, tôn lên vẻ đẹp phấn trang ngọc mài.
Thiếu nữ khá trẻ, cùng lắm mười lăm tuổi, nhưng trổ mã đẹp như tiên, là mỹ nhân bại hoại, chờ nàng lớn lên thêm chút nữa chắc chắn sẽ càng đậm nét phong tình.
Tuy nàng còn trẻ nhưng khuôn mặt điềm tĩnh tự nhiên, đôi mắt bình tĩnh như hồ nước, nhìn là biết tâm tình bình thản mộc mạc.
Thần Dĩnh đứng cạnh Lý Thiên Mệnh không cách nào so sánh khí chất với thiếu nữ được.
Nàng xuất hiện dẫn đến nhiều sự chú ý, nhưng cho cảm giác điềm tĩnh dù được nâng cao hay hạ thấp đều không dao động.
Rất khó tưởng tượng nàng đến từ Lôi Tôn Phủ huênh hoang.
Lâm Tiêu Tiêu bước lên đài, lễ phép mà khéo léo hỏi:
- Thượng sư, trắc nghiệm được chưa?
Thượng sư mỉm cười nói, không dám chậm trễ:
- Mời.
Nghe nói Lâm Tiêu Tiêu có hai loài thú bản mệnh chim bay, thú chạy, nàng chọn Vạn Thú Điện để trắc nghiệm khiến các thượng sư bên điện này mừng thầm trong bụng.
Sau khi được cho phép, Lâm Tiêu Tiêu triệu hoán hai con thú bản mệnh ra không gian bản mệnh.
Khi hai con thú bản mệnh cùng xuất hiện, khoảnh khắc thành tiêu điểm toàn trường.
- Là Lôi Minh Điểu Ba Màu, con kia là Kim Cương Bạo Lôi Viên!
- Nghe nói đều là thú bản mệnh lục giai đỉnh cấp.
Ánh mắt đầu tiên của Lý Thiên Mệnh tập trung vào Lôi Minh Điểu Ba Màu bay lượn trên trời.
Đó là con chim không quá to nhưng hình thể cân xứng, nhìn là biết tốc độ siêu nhanh. Lông chim có ba màu là màu chàm, màu lục và màu đỏ.
Lông chim ba màu ma sát không khí sinh ra ba tia chớp quấn quanh người Lôi Minh Điểu.
Khi ba loại tia chớp va chạm phát ra tiếng xèo xèo khiến người cảm giác da đầu tê dại.
Đây là Lôi Minh Điểu Ba Màu lục giai, thú bản mệnh loài chim bay hệ lôi điện.
Khi Lôi Minh Điểu Ba Màu lướt nhanh trên trời thì con thú bản mệnh khác đứng sau lưng Lâm Tiêu Tiêu, như một sứ giả bảo vệ thiếu nữ.
Đó là con Kim Cương Bạo Lôi Viên.
Một con vượn khỉ to cao ba thước, lông màu vàng rậm rạp tựa như bộ giáp, bên dưới lông rậm là cơ bắp khủng bố.
So với Lôi Minh Điểu Ba Màu ưu nhã thì Kim Cương Bạo Lôi Viên có vẻ thô bạo mà hung tàn.
Chỉ khi nó nhìn Lâm Tiêu Tiêu thì ánh mắt mới dịu dàng một chút, những lúc khác đáy mắt tràn ngập sấm sét vàng.
- Kim Cương Bạo Lôi Viên? Đây là thú bản mệnh song hệ?
Lý Thiên Mệnh nhớ trong sách có giới thiệu về loài thú bản mệnh này.
Thú bản mệnh phân chia chủng loại là thuộc tính, cái gọi là thú bản mệnh song hệ tức là thú bản mệnh hai thuộc tính.
Thú bản mệnh hai thuộc tính có hai tầng năng lực, về mặt lý luận đúng là rất mạnh.
Ví dụ như Kim Cương Bạo Lôi Viên là thú bản mệnh loài thú chạy hệ lôi điện cuồng hóa. Nó có hai loại thuộc tính hệ lôi điện và hệ cuồng hóa. Hệ lôi điện là thuộc tính lớn, cuồng hóa là thuộc tính đặc biệt.
Nên con thú bản mệnh này có sức sát thương sấm sét, vừa có thể cuồng hóa thịt, năng lực cận chiến đáng sợ.
Lâm Tiêu Tiêu thoạt trông yểu điệu mà có hai con thú bản mệnh mới thật sự đáng sợ.
Vì nàng hội tụ năng lực hai con thú bản mệnh thì chắc chắn có bản lĩnh chiến đấu hệ cuồng hóa, xác thịt khá thô bạo.
Thú Nguyên của nàng chồng từ Lôi Minh Điểu Ba Màu và Kim Cương Bạo Lôi Viên.
Hai con thú bản mệnh của Lâm Tiêu Tiêu xuất hiện đè ép nổi bật của nhiều người.
Tiếp theo là trắc nghiệm phẩm cấp, nhỏ hai giọt máu vào hai tinh thạch, ánh sáng màu chàm lấp lánh chiếu rọi chiến trường Viêm Hoàng.
Hai luồng sáng, mỗi luồng đều cỡ Lục Tinh Diệu Sư, thậm chí cao hơn một bậc, gần như ngang ngửa với Tiểu Hoàng Kê.
Tóm lại dù gì có hai luồng sáng, khi cùng phát sáng thì đương nhiên càng chói mắt.
Vị thượng sư kia hơi kích động nói:
- Lâm Tiêu Tiêu có hai con thú bản mệnh lục giai thượng phẩm Lôi Minh Điểu Ba Màu và Kim Cương Bạo Lôi Viên, cảnh giới Linh Nguyên cảnh đệ tam trọng. Mười lăm tuổi đã được thành quả như vậy, còn là Ngự Thú Sư song sinh, thật không đơn giản.
Thượng sư tuyên bố xong còn cố ý thêm câu khích lệ.
- Tạ thượng sư.
Trắc nghiệm xong Lâm Tiêu Tiêu mang thú bản mệnh rời đi, nhanh chóng ẩn vào đám đông, dường như không thích gây chú ý.
Nhưng nàng xuất hiện áp trục đặt dấu chấm hết hoàn mỹ cho giai đoạn thứ nhất qua ải thi vào điện.
Những người xuất hiện sau đó đều tầm thường.
Gần một canh giờ sau, toàn trường đã trắc nghiệm xong. Hơn một phần ba người trẻ tuổi bị đào thải chỉ có thể nuốt nước mắt rời khỏi.
Đa số người chỉ có một cơ hội, rời đi vào lúc này cơ bản hết duyên phận với Viêm Hoàng học cung.
Tuy chỉ là giai đoạn thứ nhất thi vào điện đã có người vui có người buồn.
Các thượng sư hoàn toàn không để ý tới, bọn họ lập tức mở ra giai đoạn thứ hai qua ải thi vào điện.
Các thượng sư tuyên bố:
- Giai đoạn thứ hai, mỗi người phải tham dự một trận đối chiến, từ mười thượng sư chúng ta tổng hợp bình định!
- Chúng ta không chỉ xem thắng thua, càng quan sát thiên phú, kỹ xảo chiến đấu, tâm cảnh thể hiện trong chiến đấu, cũng đặc biệt xem xét nhân tố tuổi tác.
- Được chúng ta thừa nhận sẽ được cầm đệ tử lệnh, có nhiều đệ tử lệnh thì các vị tự tuyển chọn thượng sư.
- Nếu không có đệ tử lệnh sẽ chờ phán định sau, nhưng biểu hiện quá kém thì vui lòng về nhà ngay.
Quy tắc này giống hệt đợt trước, Lý Thiên Mệnh biết rõ.
Nói ngắn gọn là những người còn sót lại phải tham dự một trận đối chiến.
Mười thượng sư sẽ tổng hợp biểu hiện trong chiến đấu mà bình phán, phù hợp cá nhân thượng sư thừa nhận là được lấy đệ tử lệnh từ họ, vào lớp sơ cấp của họ.
Ví dụ như Mộ Uyển thượng sư mà thừa nhận Lý Thiên Mệnh, trực tiếp cho đệ tử lệnh tương đương với hắn thành công qua ải.
Một thượng sư cho đệ tử lệnh và mười thượng sư cùng đưa cho không có gì khác nhau, chẳng qua có nhiều thượng sư đưa cho thì đệ tử được quyền tự chọn thượng sư.
Nếu biểu hiện bình thường thì tạm xếp sau chờ, chưa hẳn sẽ mất cơ hội.
Các thượng sư sẽ nghiêm túc thử thách lần thứ hai, công bằng trăm phần trăm.
Nhưng nếu biểu hiện rất tệ, hoàn toàn không nhìn ra thiên phú thì sẽ bị loại ngay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.