Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 93: Thiên Chi Dực

Phong Thanh Dương

19/06/2023

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Bắt buộc phải trả sao?

- Đương nhiên rồi.

- Đáng tiếc, ta không trả.

Khương Thanh Loan tức ngứa răng, nàng bĩu môi hỏi:

- Linh Nhi, đã gặp tên nông dân, ngươi đã vừa lòng rồi, quay lại được chưa? Hắn sắp đi lên mất mặt.

Nhiều người đang nhìn họ, rất mất mặt.

Khương Phi Linh nghiêm túc nói:

- Không chịu, ngươi đi về trước, ta muốn thử năng lực vừa thức tỉnh với Thiên Mệnh ca ca, còn cổ vũ ca ca chiến đấu nữa.

Nàng cực kỳ nghiêm túc, không chút do dự.

Khương Thanh Loan câm nín:

- Ngươi thiệt tình!

Khương Thanh Loan biết Khương Phi Linh đang nôn nóng, không thể kiềm nén chờ lâu hơn điều nàng khát vọng.

Khương Thanh Loan hung hăng trừng Lý Thiên Mệnh:

- Mau lên, mau lên! Hàng này tiếng tăm quá kém, ngươi tìm hắn trước mặt công chúng sẽ bị ảnh hưởng thanh danh!

Nhìn sao thì Lý Thiên Mệnh đều giống ca ca hư lừa gạt thiếu nữ vô tri.

Ánh mắt Khương Phi Linh khẳng định nói:

- Không được nói nhảm nữa, ca ca là người sạch sẽ!

Khương Thanh Loan câm nín:

- Rồi rồi, mau lên.

Giờ Khương Phi Linh mới có cơ hội nói chuyện riêng với Lý Thiên Mệnh, nàng nhanh nhảu bảo:

- Ca ca, lần trước trở về Diễm Đô, năng lực móng tay này của ta đã gỡ bỏ phong ấn, trừ Phụ Linh và trường thời gian ra ta có năng lực thứ ba rồi.

Lần trước Khương Phi Linh có nói sau này thức tỉnh năng lực khác sẽ thử trên người Lý Thiên Mệnh.

- Bày ra cho ta xem?

Lý Thiên Mệnh biết có nhiều người ánh mắt nóng cháy đang nhìn họ, nhưng hắn không quan tâm.

Khương Phi Linh hơi mong đợi nói:

- Năng lực này giống Phụ Linh, cần bám lên người ca ca.

Phụ Linh cho nàng dung hợp vào cơ thể Lý Thiên Mệnh, rót nhân tố vô danh vào Thú Nguyên của hắn. Hiệu quả khiến lực lượng và cơ thể lên đến trình độ cuồng bạo, gần như tăng sức chiến đấu lên một cảnh giới.

Năng lực mới sẽ là gì đây?

Lý Thiên Mệnh rất mong đợi.

Giờ phút này mọi ánh mắt nhìn, mọi người thắc mắc, khó chịu. Bọn họ câm nín, hoang mang, buồn bực làm Lý Thiên Mệnh rất sung sướng.

Hai vị công tử khiến tất cả người coi thường, khinh rẻ Lý Thiên Mệnh đều trợn mắt há hốc mồm.

Người người đều cho rằng hắn là ăn mày, nhưng hình như tên ăn mày này rất thân quen với hai vị công chúa.



Có cảm giác hắn và Thanh công chúa liếc mắt đưa tình.

Bọn họ không kịp khó chịu, bực bội thì xảy ra cảnh khó hiểu.

- Ca ca sẵn sàng chưa?

- Đương nhiên.

Lý Thiên Mệnh giang tay, người không biết còn tưởng hắn định ôm Linh công chúa.

Linh công chúa không phải con ruột của Chu Tước Vương, nghe nói được Chu Tước Vương nhặt nhưng luôn xem nàng như nữ nhi ruột, có địa vị rất cao trong Chu Tước vương tộc. Tuy nàng không có thú bản mệnh, hoàn toàn không thể tu luyện, nhưng nghe nói nàng có bản lĩnh khiến Thanh công chúa biến mạnh.

Lý Thiên Mệnh vừa nói xong, mọi người trông thấy cảnh tượng rung động.

Đó là thân thể của Khương Phi Linh bỗng nhiên hóa thành vô số đốm sáng!

Chuyện này thật khó tưởng tượng, những đốm sáng hội tụ trên người Lý Thiên Mệnh rồi dời ra sau lưng, dần biến đổi và ngưng tụ.

Bùm!

Ánh sáng chói lòa.

Mọi người giật mình trông thấy đôi cánh chim ánh sáng trắng rực rỡ hiện ra sau lưng Lý Thiên Mệnh.

Cánh chim kia do vô số đốm sáng hội tụ, ngưng tụ không tán.

Cánh giương rộng, vỗ đập trong tầm mắt mọi người. Lý Thiên Mệnh như thú bản mệnh loài chim bay bỗng bay lên trời.

Hiển nhiên hắn không nắm giữ tinh túy bay lượn như loài chim, nên bay lảo đảo, thậm chí rơi xuống, xiêu vẹo suýt ngã dưới đất.

Toàn quá trình rất nhanh, Lý Thiên Mệnh đáp xuống đất, những đốm sáng rực rỡ hội tụ ở trước mắt hắn biến thành hình dạng Khương Phi Linh.

Ánh sáng trắng bao bọc nàng trông càng như tiên giáng trần.

Khương Phi Linh siêu vui vẻ, không kiềm được muốn ôm Lý Thiên Mệnh hoan hô:

- Ca ca, Thiên Chi Dực cũng là cấp bậc trọn vẹn, quá tốt!

Nhưng nơi này đông người, nàng đỏ mặt đổi mục tiêu sang ôm Khương Thanh Loan, vui vẻ nói:

- Thanh Nhi. Thanh Nhi, nhìn thấy không? Ca ca quá thần kỳ, Thiên Chi Dực cũng là cấp bậc trọn vẹn, có thể bay lên, tốc độ tăng nhanh nhiều.

Khương Thanh Loan không chịu nổi ậm ừ:

- À ừ.

Nói thật ra nàng rất ghen tỵ, nhắm mắt thầm thở dài.

Khương Phi Linh rất vui vẻ, nàng có được kết quả mình muốn, hình như nàng sinh ra vì Lý Thiên Mệnh.

Khương Thanh Loan đã đoán trước, chỉ có thể rủa thầm Lý Thiên Mệnh. Từ lần trước gặp hắn thì năng lực khác của Khương Phi Linh cởi phong ấn rất nhanh, phù văn bí ẩn trên móng tay của nàng có dấu hiệu dần buông lỏng.

Nếu là một chân mệnh thiên tử thì Khương Thanh Loan không phàn nàn gì, nhưng tại sao là tên nông dân thanh danh hỏng bét chứ?

Nhức đầu.

Khương Thanh Loan chu môi nói:

- Linh Nhi, đã có đáp án rồi thì đi được chưa?

- Không đi, ta còn phải ủng hộ ca ca chiến đấu nữa!

Khương Phi Linh tràn ngập hy vọng nói:

- Ca ca, Thanh Nhi là đệ tử Thiên Phủ, ta và Thanh Nhi ở trong Thiên Phủ. Nếu hôm nay ca ca trở thành đệ tử đệ nhất thì có thể thường đến chơi với chúng ta!

Lý Thiên Mệnh chắc chắn nói:



- Tốt, vậy vì Linh Nhi, hôm nay ta nhất định sẽ trở thành đệ tử đệ nhất!

Khương Phi Linh ngọt ngào nói:

- Ta tin Thiên Mệnh ca ca!

Khương Thanh Loan cười khẩy nói:

- Tin khỉ mốc, bản lĩnh cày cấy của hắn tạm được, còn biết thổi phồng. Nếu ngươi có thể trở thành đệ tử đệ nhất thì sau này ta sẽ mặc kệ ngươi và Linh Nhi gặp mặt.

Lý Thiên Mệnh mừng rỡ hỏi:

- Công chúa nói thật không?

Khương Thanh Loan trợn trắng mắt, vẻ mặt ghét bỏ nói:

- Bằng vào ngươi? Ha ha.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Chờ xem đi, lát nữa sẽ cho nàng khóc.

- Ta phi!

Đường đường là Thanh công chúa mà phun nước miếng xuống đất ngay trước mắt bao người, chỉ vì tỏ ý khinh thường Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh lúc này được chú ý nhiều nhất.

Bọn họ không tưởng tượng nổi người như vậy dựa vào cái gì thân gần với Linh công chúa.

Xem biểu tình của Linh công chúa như thiếu nữ đang yêu.

Lý Thiên Mệnh cũng nhận ra.

Hắn bỗng cảm thấy Khương Phi Linh chọn đi tới bên hắn vào lúc này, bày ra Thiên Chi Dực trước mặt mọi người ngay phút then chốt này, có khi nào là vì muốn trợ giúp hắn không?

Khi hắn bị mọi người thóa mạ, nàng xuất hiện với thân phận công chúa.

Mọi người đều nhìn thấy nàng ngây thơ đáng yêu thế nào trước mặt Lý Thiên Mệnh, vậy thì còn ai dám không kiêng nể gì nói hắn là tên hề?

Trái tim Lý Thiên Mệnh cảm giác ấm áp chưa từng có, thầm nghĩ:

- Nếu Linh Nhi đúng như đã đoán thì nàng thật là quá tốt.

Khương Phi Linh trong ấn tượng của hắn không phải loại người nôn nóng, nàng chọn xuất hiện vào phút này, tuy nàng không nói ra nhưng nàng chắc chắn là thiếu nữ ấm áp, cẩn thận đúng như suy đoán.

Chứ không thì chờ chiến đấu xong nàng lén tìm Lý Thiên Mệnh cũng không chậm trễ, dù sao cùng ở Viêm Hoàng học cung, lúc nào gặp mặt chẳng được.

Ngẫm lại nàng cẩn thận và ấm áp, Lý Thiên Mệnh phát hiện thiếu nữ thuần khiết này đã chiếm một góc trong tim hắn, vị trí bỏ trống từ ba năm trước.

Vị trí đó trạng thái bỏ trống còn đầy vết thương, Mộc Tình Tình gần như xé rách tim hắn.

Hôm nay thiếu nữ đột nhiên xuất hiện, mọi thứ nàng làm vuốt lên trái tim tan vỡ, có lẽ một ngày nào đó sẽ khép kín.

Một câu cảm động không đủ để hình dung tâm trạng hiện giờ của Lý Thiên Mệnh, hắn hoàn toàn chìm đắm vào ấm áp giờ phút này.

Không chỉ riêng nữ nhân chính chắn, thiếu nữ nhỏ tuổi bẩm sinh cẩn thận và ấm áp cũng cho người cảm giác tìm được bến đỗ.

Có nhiều chi tiết không ngờ tới giờ nhớ lại mới biết nàng tốt cỡ nào.

Nàng nói hắn là người sạch sẽ, nàng tin tưởng hắn sẽ làm được mọi điều đã nói.

Người ngọc như vậy đảo điên quan điểm ghét tình yêu của hắn vào ba năm trước.

Vì Mộc Tình Tình và Lý Viêm Phong khiến Lý Thiên Mệnh từng cho rằng tình yêu là thứ dơ bẩn nhất thế giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook