Chương 17: Thiết Diện Diêm La
Lão Quỷ
06/05/2022
- Rốt cuộc ngươi đã làm thế nào? Hắn là Đạo Thai cảnh đó!
Chu Băng Y không thể tưởng tượng nổi. Theo nàng thấy thì chắc chăn trên thân Dạ Huyền có cái gì đó, như lúc trước hắn làm với Triệu Ngọc Long. Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ rằng vừa rồi Dạ Huyền chỉ dựa vào thực lực của bản thân mà dùng một quyền đánh chết Triệu Văn Hải. Quả thực là điều khiến người ta không thể tin được.
- Nắm đấm chứ sao.
Dạ Huyền chậm rãi nói.
Chu Băng Y nghiêm túc nhìn nắm đấm của Dạ Huyền, trong lòng vẫn chấn động không thôi.
Lúc trước nàng còn hỏi không biết Dạ Huyền sẽ đánh với người ta thế nào, Dạ Huyền nói dùng nắm đấm, nàng còn tưởng hắn bị đần. Bây giờ mới biết Dạ Huyền thật sự dùng nắm đấm đánh chết Triệu Văn Hải.
- Ngươi giết Triệu Văn Hải rồi, chúng ta mau chóng trở về Hoàng Cực Phong thôi!
Chu Băng Y vội vàng kéo Dạ Huyền bỏ chạy.
- Đi cái gì, trên Sinh Tử Đài quyết định sinh tử, chết cũng không có gì là lạ.
Dạ Huyền bình thản nói.
Chu Băng Y quát lên.
- Ông kiểu Triệu Văn Hải chính là một trong bát đại trưởng lão, thực lực còn mạnh hơn mẫu thân của ta. Mà phụ thân của Triệu Văn Hải là đường chủ một mạch Hoàng Cực Phong, chúng ta không trở về Hoàng Cực Phong thì phụ thân hắn nhất định sẽ giết ngươi!
- Ta lại muốn xem xem hắn định giết ta thế nào.
Dạ Huyền gạt tay Chu Băng Y, dường như không có ý định rời đi.
- Tên ngu ngốc nhà ngươi! Vậy ngươi ở yên đây ta đi gọi tỷ tỷ tới!
Chu Băng Y nhất thời đáp.
Lúc này Chu Băng Y quả thật rất lo lắng, Hoàng Cực Tiên Tông lớn như vậy, phe phái bên trong phức tạp, không phải là một nhà Hoàng Cực Phong họ độc quyền.
Mạch của ông Triệu Văn Hải rất có thể chính là mạch chống lại mạch của tông chủ. Mà phụ thân Triệu Văn Hải là thuộc về mạch Hoàng Cực Phong, chính là một trong lục đại đường chủ, gọi là Thiết Diện Diêm La, Vương Hầu cảnh đỉnh phong!
Triệu Văn Hải bỏ mình, Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh nhất định sẽ nổi giận, đến lúc đó Chu Băng Y cũng không ngăn được!
- Chút chuyện nhỏ này không cần phải phiền vợ ta.
Dạ Huyền kéo Chu Băng Y lại.
- Ngươi có phải bị ngốc không! Ngươi sẽ chết đấy!
Chu Băng Y nhất thời tức điên.
- Con ta!
Đúng lúc này một khí tức mạnh mẽ xông tới, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên xông về phía Sinh Tử Đài.
- Xông rồi! Thiết Diện Diêm La tới!
Sắc mặt Chu Băng Y tái nhợt, trong con mắt toát lên vẻ tuyệt vọng, lập tức lấy ra một khối ngọc bài rồi bóp nát.
- Chúng ta trốn trước đi, ta đã thông báo cho mẫu thân!
Chu Băng Y cũng không cần hỏi Dạ Huyền có tình nguyện hay không mà cưỡng chế kéo Dạ Huyền bỏ chạy.
- Đứng lại!
Nhưng mà Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh sẽ không bỏ qua cho Dạ Huyền, hai mắt hắn đỏ ngầu.
Thân thể Chu Băng Y cứng đờ, không thể nào động đậy chỉ có thể la lên.
- Triệu đường chủ, ngươi đây là có ý gì?
Triệu Uyên Minh ôm thi thể Triệu Văn Hải, trong mắt đầy căm hận nhìn Dạ Huyền, trầm giọng nói.
- Giết con ta còn muốn chạy trốn? Chết đi!
Ầm!
Ngay sau đó, trên thân Triệu Uyên Minh bộc phát khí tức kinh thiên động địa, một chưởng lớn đánh về phía Dạ Huyền!
- Xông rồi, Thiết Diện Diêm La tức giận rồi, Dạ Huyền chắc chắn phải chết!
Đám đệ tử xung quanh nhìn thấy thì vô cùng kinh hãi. Ai cũng không ngờ sự việc lại trở thành thế này.
- Uy phong của Triệu đường chủ đúng là lớn!
Nhưng lúc này một chưởng khác cũng đánh tới, kèm theo giọng nói già nua vang lên.
Ầm ầm.
Hai chưởng đối kháng, bộc phát ra làn sóng năng lượng kinh khủng, đám đệ tử xung quanh đứng còn không vững.
- Lỗ Thừa Đức, tên này giết con ta, ngươi muốn ngăn ta sao?
Sắc mặt Thiết Diện Diêm La tái xanh, cắn răng nghiến lợi nói.
Lúc này trước mặt Dạ Huyền và Chu Băng Y có một ông già mặc áo bào màu tro, thân hình to lớn như một chiến vương! Người này là Lỗ Thừa Đức của Hoàng Cực Phong!
Lỗ Thừa Đức không có quyền vị gì trong Hoàng Cực Tiên Tông nhưng là hộ viện của Hoàng Cực Phong, thực lực không thể lường được. Lúc bình thường đừng nói là đường chủ, cho dù là hộ pháp cũng không dám trêu chọc hắn!
Lỗ Thừa Đức ngăn trước mặt Dạ Huyền và Chu Băng Y, bảo vệ hai người ở phía sau, nói với Thiết Diện Diêm La.
- Triệu Văn Hải chết trên Sinh Tử Đài, bao nhiêu con mắt ở đây chứng kiến, Triệu đường chủ ngươi mù sao? Ở Sinh Tử Đài, cho dù là tông chủ tới đây cũng không thể can thiệp, một đường chủ như ngươi lại muốn vi phạm pháp quy của tông môn hay sao?
Lỗ Thừa Đức nói một hồi chiếm thế chủ động.
Thiết Diện Diêm La nghe vậy nhất thời giận không kiềm chế được, nhìn chằm chằm Dạ Huyền trầm giọng nói.
- Ta chỉ biết tên kia giết con ta!
Ánh mắt Dạ Huyền đầy bình thản, chậm rãi nói.
- Nhỏ không đánh được lại tới già, người thua chính là đường chủ Hoàng Cực Tiên Tông ngươi, ta đến xấu hổ thay.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Thiết Diện Diêm La phẫn nộ tới cực điểm, khí thế của Vương Hầu đỉnh phong phóng thích toàn bộ!
- Triệu đường chủ thật sự muốn đánh một trận sao?
Lỗ Thừa Đức không hề sợ hãi một chút nào.
- Dừng tay!
Đúng lúc này, từng đạo khí tức kinh khủng bao phủ! Đó là ba nam tử trung niên, huyết khí trên thân sôi trào mãnh liệt cho dù nhìn qua cũng có chút hoa mắt chóng mặt! Đây là sự tồn tại vượt xa Vương Hầu cảnh!
- Là hộ pháp!
Đám đệ tử mừng rỡ không thôi.
Mạch Hoàng Cực Phong có tứ đại hộ pháp, lục đại đường chủ. Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh lại đứng đầu trong lục đại đường chủ. Mà bên trên là tứ đại hộ pháp. Bây giờ ba người kia là ba trong bốn vị hộ pháp!
Khi ba người kia xuất hiện Triệu Uyên Minh cũng không xuất thủ nữa mà kiềm chế lại!
- Ba vị hộ pháp.
Lỗ Thừa Đức hơi chắp tay.
- Lỗ huynh.
Ba vị hộ pháp cũng chắp tay.
- Ba vị hộ pháp vừa hay tới thì giúp ta ngăn Lỗ Thừa Đức lại, ta phải giết chết Dạ Huyền!
Thiết Diện Diêm La nói.
- Càn rở!
Một trong ba vị hộ pháp trầm giọng nói.
- Triệu Uyên Minh, Triệu Văn Hải đã lên sàn đấu Sinh Tử Đài với Dạ Huyền, sống chết không thể có ai can thiệp được!
- Vậy vì sao mà hắn phải dùng thủ đoạn hèn hạ để giết con ta, nếu không thì làm sao con ta có thể chết được!
Triệu Uyên Minh không cam lòng.
Dạ Huyền bĩu môi, ánh mắt bình tĩnh nói.
- Con ngươi lợi hại nhất! Gớm, ngay cả một quyền của ta còn không chịu được đúng là lợi hại mà! Người phụ thân là ngươi cũng lợi hại, con trai của ngươi chết cũng là do ta dùng thủ đoạn hèn hạ đánh chết đúng không? Cho dù là hèn hạ thì cũng là trên Sinh Tử Đài, hiểu không? Đại đường chủ?
Ba vị hộ pháp kinh ngạc nhìn về phía Dạ Huyền. Nói thật là bọn hắn sớm đã nhận được tin tức về trận đấu hôm nay. Bọn hắn đều cho rằng Dạ Huyền sẽ chết, hoàn toàn không ngờ Triệu Văn Hải lại bị Dạ Huyền đánh chết.
- Cô gia này, đúng là không đơn giản…
Ba vị hộ pháp âm thầm thở dài nói. Có đủ dũng cảm, đa mưu túc trí.
- Mẹ kiếp, ta phải giết chết ngươi!
Thiết Diện Diêm La lại muốn xuất thủ.
- Triệu đường chủ! Đây là Sinh Tử Đài của Hoàng Cực Phong!
Một trong ba vị hộ pháp nhắc nhở.
- Được!
Thiết Diện Diêm La cắn răng nghiến lợi nhìn Dạ Huyền, lạnh lùng nói.
- Vậy ngươi có dám lên Sinh Tử Đài tỉ thí với ta không?
Lời vừa nói ra đám đệ tử đều rùng mình. Lúc trước Triệu Văn Hải đòi lên Sinh Tử Đài với Dạ Huyền đã quá đáng lắm rồi, bây giờ một đường chủ cũng thế, không phải là hơi quá rồi sao?
Ba vị hộ pháp không biết nói thêm gì, Thiết Diện Diêm La này lại không biết xấu hổ như vậy.
Dạ Huyền nhìn Thiết Diện Diêm La bằng ánh mắt nhìn kẻ đần độn, cười nói.
- Ngươi bị bệnh à, Vương Hầu cảnh đỉnh phong lại hẹn ta lên Sinh Tử Đài?
Lỗ Thừa Đức cũng không nhịn được mà cười rộ lên.
- Nếu Triệu đường chủ muốn lên Sinh Tử Đài thì lên với lão phu đi!
- Ngươi!
Thiết Diện Diêm La tự biết mình lỡ lời, hừ lạnh nói.
- Mẹ nó, ngươi giết con ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, hôm nay tạm tha cho ngươi một mạng!
Nói xong Triệu Uyên Minh ôm thi thể Triệu Văn Hải rời khỏi Hoàng Cực Phong.
- Chỉ biết mạnh miệng, Triệu Văn Hải chết trong tay ta cũng là phúc của hắn.
Lời nói kia khiến cho Triệu Uyên Minh suýt nữa tức hộc máu, giận đùng đùng rời khỏi. Hắn muốn đi tìm cha mình, Triệu trưởng lão. Chuyện này hắn không thể làm gì, chỉ có thể bẩm báo cha mình, để cha làm chủ.
- Chuyện này xử lý không ổn…
Chu Băng Y lo lắng thở dài nói.
Phụ thân của Triệu Uyên Minh là một trong bát đại trưởng lão của Hoàng Cực Tiên Tông, nắm giữ một đại phong mạch trong chín đại phong mạch, gần với mạch Hoàng Cực Phong. Trên mạch đó còn có đại đệ tử Lãnh Dật Phàm!
Tuy Hoàng Cực Phong là mạch đứng đầu nhưng thật sự mà nói, mạch đứng đầu chính là mạch của Lãnh Dật Phàm kia. Bởi vì Lãnh Dật Phàm là đệ tử mạnh nhất Hoàng Cực Tiên Tông, phong mạch Huyền Thánh có thực lực tổng hợp, mạnh hơn Hoàng Cực Phong!
Hôm nay Dạ Huyền xem như là đã kết thù với phong mạch Huyền Thánh rồi.
- Sợ cái gì, chỉ là một đường chủ mà thôi.
Dạ Huyền nhếch miệng cười, ánh mắt lạnh lùng.
Làm sao hắn lại không biết Lãnh Dật Phàm cùng một mạch với Triệu trưởng lão kia chứ. Dù sao hắn đã kết thù với Lãnh Dật Phàm, thêm một người nữa cũng không sao.
Chu Băng Y không thể tưởng tượng nổi. Theo nàng thấy thì chắc chăn trên thân Dạ Huyền có cái gì đó, như lúc trước hắn làm với Triệu Ngọc Long. Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ rằng vừa rồi Dạ Huyền chỉ dựa vào thực lực của bản thân mà dùng một quyền đánh chết Triệu Văn Hải. Quả thực là điều khiến người ta không thể tin được.
- Nắm đấm chứ sao.
Dạ Huyền chậm rãi nói.
Chu Băng Y nghiêm túc nhìn nắm đấm của Dạ Huyền, trong lòng vẫn chấn động không thôi.
Lúc trước nàng còn hỏi không biết Dạ Huyền sẽ đánh với người ta thế nào, Dạ Huyền nói dùng nắm đấm, nàng còn tưởng hắn bị đần. Bây giờ mới biết Dạ Huyền thật sự dùng nắm đấm đánh chết Triệu Văn Hải.
- Ngươi giết Triệu Văn Hải rồi, chúng ta mau chóng trở về Hoàng Cực Phong thôi!
Chu Băng Y vội vàng kéo Dạ Huyền bỏ chạy.
- Đi cái gì, trên Sinh Tử Đài quyết định sinh tử, chết cũng không có gì là lạ.
Dạ Huyền bình thản nói.
Chu Băng Y quát lên.
- Ông kiểu Triệu Văn Hải chính là một trong bát đại trưởng lão, thực lực còn mạnh hơn mẫu thân của ta. Mà phụ thân của Triệu Văn Hải là đường chủ một mạch Hoàng Cực Phong, chúng ta không trở về Hoàng Cực Phong thì phụ thân hắn nhất định sẽ giết ngươi!
- Ta lại muốn xem xem hắn định giết ta thế nào.
Dạ Huyền gạt tay Chu Băng Y, dường như không có ý định rời đi.
- Tên ngu ngốc nhà ngươi! Vậy ngươi ở yên đây ta đi gọi tỷ tỷ tới!
Chu Băng Y nhất thời đáp.
Lúc này Chu Băng Y quả thật rất lo lắng, Hoàng Cực Tiên Tông lớn như vậy, phe phái bên trong phức tạp, không phải là một nhà Hoàng Cực Phong họ độc quyền.
Mạch của ông Triệu Văn Hải rất có thể chính là mạch chống lại mạch của tông chủ. Mà phụ thân Triệu Văn Hải là thuộc về mạch Hoàng Cực Phong, chính là một trong lục đại đường chủ, gọi là Thiết Diện Diêm La, Vương Hầu cảnh đỉnh phong!
Triệu Văn Hải bỏ mình, Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh nhất định sẽ nổi giận, đến lúc đó Chu Băng Y cũng không ngăn được!
- Chút chuyện nhỏ này không cần phải phiền vợ ta.
Dạ Huyền kéo Chu Băng Y lại.
- Ngươi có phải bị ngốc không! Ngươi sẽ chết đấy!
Chu Băng Y nhất thời tức điên.
- Con ta!
Đúng lúc này một khí tức mạnh mẽ xông tới, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên xông về phía Sinh Tử Đài.
- Xông rồi! Thiết Diện Diêm La tới!
Sắc mặt Chu Băng Y tái nhợt, trong con mắt toát lên vẻ tuyệt vọng, lập tức lấy ra một khối ngọc bài rồi bóp nát.
- Chúng ta trốn trước đi, ta đã thông báo cho mẫu thân!
Chu Băng Y cũng không cần hỏi Dạ Huyền có tình nguyện hay không mà cưỡng chế kéo Dạ Huyền bỏ chạy.
- Đứng lại!
Nhưng mà Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh sẽ không bỏ qua cho Dạ Huyền, hai mắt hắn đỏ ngầu.
Thân thể Chu Băng Y cứng đờ, không thể nào động đậy chỉ có thể la lên.
- Triệu đường chủ, ngươi đây là có ý gì?
Triệu Uyên Minh ôm thi thể Triệu Văn Hải, trong mắt đầy căm hận nhìn Dạ Huyền, trầm giọng nói.
- Giết con ta còn muốn chạy trốn? Chết đi!
Ầm!
Ngay sau đó, trên thân Triệu Uyên Minh bộc phát khí tức kinh thiên động địa, một chưởng lớn đánh về phía Dạ Huyền!
- Xông rồi, Thiết Diện Diêm La tức giận rồi, Dạ Huyền chắc chắn phải chết!
Đám đệ tử xung quanh nhìn thấy thì vô cùng kinh hãi. Ai cũng không ngờ sự việc lại trở thành thế này.
- Uy phong của Triệu đường chủ đúng là lớn!
Nhưng lúc này một chưởng khác cũng đánh tới, kèm theo giọng nói già nua vang lên.
Ầm ầm.
Hai chưởng đối kháng, bộc phát ra làn sóng năng lượng kinh khủng, đám đệ tử xung quanh đứng còn không vững.
- Lỗ Thừa Đức, tên này giết con ta, ngươi muốn ngăn ta sao?
Sắc mặt Thiết Diện Diêm La tái xanh, cắn răng nghiến lợi nói.
Lúc này trước mặt Dạ Huyền và Chu Băng Y có một ông già mặc áo bào màu tro, thân hình to lớn như một chiến vương! Người này là Lỗ Thừa Đức của Hoàng Cực Phong!
Lỗ Thừa Đức không có quyền vị gì trong Hoàng Cực Tiên Tông nhưng là hộ viện của Hoàng Cực Phong, thực lực không thể lường được. Lúc bình thường đừng nói là đường chủ, cho dù là hộ pháp cũng không dám trêu chọc hắn!
Lỗ Thừa Đức ngăn trước mặt Dạ Huyền và Chu Băng Y, bảo vệ hai người ở phía sau, nói với Thiết Diện Diêm La.
- Triệu Văn Hải chết trên Sinh Tử Đài, bao nhiêu con mắt ở đây chứng kiến, Triệu đường chủ ngươi mù sao? Ở Sinh Tử Đài, cho dù là tông chủ tới đây cũng không thể can thiệp, một đường chủ như ngươi lại muốn vi phạm pháp quy của tông môn hay sao?
Lỗ Thừa Đức nói một hồi chiếm thế chủ động.
Thiết Diện Diêm La nghe vậy nhất thời giận không kiềm chế được, nhìn chằm chằm Dạ Huyền trầm giọng nói.
- Ta chỉ biết tên kia giết con ta!
Ánh mắt Dạ Huyền đầy bình thản, chậm rãi nói.
- Nhỏ không đánh được lại tới già, người thua chính là đường chủ Hoàng Cực Tiên Tông ngươi, ta đến xấu hổ thay.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Thiết Diện Diêm La phẫn nộ tới cực điểm, khí thế của Vương Hầu đỉnh phong phóng thích toàn bộ!
- Triệu đường chủ thật sự muốn đánh một trận sao?
Lỗ Thừa Đức không hề sợ hãi một chút nào.
- Dừng tay!
Đúng lúc này, từng đạo khí tức kinh khủng bao phủ! Đó là ba nam tử trung niên, huyết khí trên thân sôi trào mãnh liệt cho dù nhìn qua cũng có chút hoa mắt chóng mặt! Đây là sự tồn tại vượt xa Vương Hầu cảnh!
- Là hộ pháp!
Đám đệ tử mừng rỡ không thôi.
Mạch Hoàng Cực Phong có tứ đại hộ pháp, lục đại đường chủ. Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh lại đứng đầu trong lục đại đường chủ. Mà bên trên là tứ đại hộ pháp. Bây giờ ba người kia là ba trong bốn vị hộ pháp!
Khi ba người kia xuất hiện Triệu Uyên Minh cũng không xuất thủ nữa mà kiềm chế lại!
- Ba vị hộ pháp.
Lỗ Thừa Đức hơi chắp tay.
- Lỗ huynh.
Ba vị hộ pháp cũng chắp tay.
- Ba vị hộ pháp vừa hay tới thì giúp ta ngăn Lỗ Thừa Đức lại, ta phải giết chết Dạ Huyền!
Thiết Diện Diêm La nói.
- Càn rở!
Một trong ba vị hộ pháp trầm giọng nói.
- Triệu Uyên Minh, Triệu Văn Hải đã lên sàn đấu Sinh Tử Đài với Dạ Huyền, sống chết không thể có ai can thiệp được!
- Vậy vì sao mà hắn phải dùng thủ đoạn hèn hạ để giết con ta, nếu không thì làm sao con ta có thể chết được!
Triệu Uyên Minh không cam lòng.
Dạ Huyền bĩu môi, ánh mắt bình tĩnh nói.
- Con ngươi lợi hại nhất! Gớm, ngay cả một quyền của ta còn không chịu được đúng là lợi hại mà! Người phụ thân là ngươi cũng lợi hại, con trai của ngươi chết cũng là do ta dùng thủ đoạn hèn hạ đánh chết đúng không? Cho dù là hèn hạ thì cũng là trên Sinh Tử Đài, hiểu không? Đại đường chủ?
Ba vị hộ pháp kinh ngạc nhìn về phía Dạ Huyền. Nói thật là bọn hắn sớm đã nhận được tin tức về trận đấu hôm nay. Bọn hắn đều cho rằng Dạ Huyền sẽ chết, hoàn toàn không ngờ Triệu Văn Hải lại bị Dạ Huyền đánh chết.
- Cô gia này, đúng là không đơn giản…
Ba vị hộ pháp âm thầm thở dài nói. Có đủ dũng cảm, đa mưu túc trí.
- Mẹ kiếp, ta phải giết chết ngươi!
Thiết Diện Diêm La lại muốn xuất thủ.
- Triệu đường chủ! Đây là Sinh Tử Đài của Hoàng Cực Phong!
Một trong ba vị hộ pháp nhắc nhở.
- Được!
Thiết Diện Diêm La cắn răng nghiến lợi nhìn Dạ Huyền, lạnh lùng nói.
- Vậy ngươi có dám lên Sinh Tử Đài tỉ thí với ta không?
Lời vừa nói ra đám đệ tử đều rùng mình. Lúc trước Triệu Văn Hải đòi lên Sinh Tử Đài với Dạ Huyền đã quá đáng lắm rồi, bây giờ một đường chủ cũng thế, không phải là hơi quá rồi sao?
Ba vị hộ pháp không biết nói thêm gì, Thiết Diện Diêm La này lại không biết xấu hổ như vậy.
Dạ Huyền nhìn Thiết Diện Diêm La bằng ánh mắt nhìn kẻ đần độn, cười nói.
- Ngươi bị bệnh à, Vương Hầu cảnh đỉnh phong lại hẹn ta lên Sinh Tử Đài?
Lỗ Thừa Đức cũng không nhịn được mà cười rộ lên.
- Nếu Triệu đường chủ muốn lên Sinh Tử Đài thì lên với lão phu đi!
- Ngươi!
Thiết Diện Diêm La tự biết mình lỡ lời, hừ lạnh nói.
- Mẹ nó, ngươi giết con ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, hôm nay tạm tha cho ngươi một mạng!
Nói xong Triệu Uyên Minh ôm thi thể Triệu Văn Hải rời khỏi Hoàng Cực Phong.
- Chỉ biết mạnh miệng, Triệu Văn Hải chết trong tay ta cũng là phúc của hắn.
Lời nói kia khiến cho Triệu Uyên Minh suýt nữa tức hộc máu, giận đùng đùng rời khỏi. Hắn muốn đi tìm cha mình, Triệu trưởng lão. Chuyện này hắn không thể làm gì, chỉ có thể bẩm báo cha mình, để cha làm chủ.
- Chuyện này xử lý không ổn…
Chu Băng Y lo lắng thở dài nói.
Phụ thân của Triệu Uyên Minh là một trong bát đại trưởng lão của Hoàng Cực Tiên Tông, nắm giữ một đại phong mạch trong chín đại phong mạch, gần với mạch Hoàng Cực Phong. Trên mạch đó còn có đại đệ tử Lãnh Dật Phàm!
Tuy Hoàng Cực Phong là mạch đứng đầu nhưng thật sự mà nói, mạch đứng đầu chính là mạch của Lãnh Dật Phàm kia. Bởi vì Lãnh Dật Phàm là đệ tử mạnh nhất Hoàng Cực Tiên Tông, phong mạch Huyền Thánh có thực lực tổng hợp, mạnh hơn Hoàng Cực Phong!
Hôm nay Dạ Huyền xem như là đã kết thù với phong mạch Huyền Thánh rồi.
- Sợ cái gì, chỉ là một đường chủ mà thôi.
Dạ Huyền nhếch miệng cười, ánh mắt lạnh lùng.
Làm sao hắn lại không biết Lãnh Dật Phàm cùng một mạch với Triệu trưởng lão kia chứ. Dù sao hắn đã kết thù với Lãnh Dật Phàm, thêm một người nữa cũng không sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.