Chương 683
Lâm Nhất
13/07/2023
Chương 685
Lập tức, kiếm khí cuồn cuộn tỏa ra, kiếm quang chiếu tứ phía, uy thế hừng hực.
Ngay khi nó chuẩn bị chiến một phen thì.
“Bốp!!!”
Lâm Tiêu vội vỗ một cái lên thân kiếm.
“Khiêm tốn chút đi, bây giờ đâu phải bảo mi đi giết người phóng hỏa, ngươi khua chiêng gõ trống vậy làm cái gì. Nếu vì động tĩnh của ngươi mà bị phát hiện, ta liền ném ngươi vào trong tháp Chân Long.” Lâm Tiêu truyền âm với giọng điệu hung dữ.
Kiếm nhỏ màu đen: “@#$%#$…”
Có lẽ là nó hiểu tiếng người.
Có lẽ là cái vỗ kia có tác dụng.
Kiếm nhỏ màu đen thu lại thần uy, chỉ có lưỡi kiếm là còn tỏa ra một ít kiếm quang.
Soạt!
Kiếm nhỏ màu đen phi xuống phía dưới.
Những đất đá kiên cố kia, dưới sự xông phá của kiếm nhỏ, không chịu nổi một đòn, gần như vỡ vụn.
Tốc độ lao xuống của Lâm Tiêu nhanh hơn gấp mấy lần.
Chỉ sau mười phút, hắn đã chạm vào tấm chắn chân không vô hình đầu tiên, bên trong chứa đựng Tuế Nguyệt chi lực nồng đậm.
Đây là một hiện tượng của tự nhiên mà thiên địa tạo ra.
Nếu nói Tuế Nguyệt chi lực trước kia hấp thu đều ở dạng khí, vậy thì tấm chắn cấm chế hiện tại chính là trạng thái sắt tinh chế.
Khiến người ta hoàn toàn không cách nào hấp thu.
Lâm Tiêu thử dùng kiếm đen nhỏ đâm xuyên qua, nhưng lại chỉ tạo thành vết xước nhỏ.
Xem ra, cấm chế có thể ngăn cản thánh tử Dao Trì suốt trăm năm cũng là có cái lí của nó.
Lâm Tiêu thử thêm vài cách khác, nhưng cũng vô ích.
Nhưng hắn không có cách, không có nghĩa là thật sự hết cách.
Trở tay phải, trường kiếm Xích Viêm xuất hiện.
“Tiểu hỏa, đừng nói nhiều, vào thẳng vấn đề, nói xem cấm chế này phá giải kiểu gì!” Lâm Tiêu giành hỏi trước.
Tiểu Hỏa vừa ra ngoài đã bị chủ nhân mắng một trận, có chút bối rối và ấm ức.
Trong lòng thầm nghĩ bản thân chưa nói một lời nào. Nhưng khi nó cảm nhận được sức mạnh cấn chế trước mặt. Sự ấm ức ngay lập tức được thay thế bằng sự chấn động.
“Tuế.. Tuế Nguyệt.. Lực lượng Tuế Nguyệt mạnh như vậy, chủ nhân, hiện tại ngài đang ở nơi nào vậy! ?”
“Cấm chế Tuế Nguyệt này đã hình thành chí ít cũng phải vạn năm trở lên, muốn sản sinh ra thời gian cấm chế như vậy, bên trong nhất định phải cất giấu một cái chí bảo Tuế Nguyệt hoặc là mỏ vàng Tuế Nguyệt cực lớn.”
“Chủ nhân, ngài nên tránh xa lực lượng này, lực lượng Tuế Nguyệt không dễ dàng tiếp xúc như vậy, nếu không cẩn thận sẽ bị thời gian nuốt chửng.”
Tiểu Hoả bị chấn động đến mức sau khi nói hai câu thì đã dừng lại, sau đó quan tâm đ ến sự an toàn của chủ nhân.
Lâm Tiêu khẽ gật đầu. Có vẻ như ngay cả Tiểu Hoả đã sống một cuộc sống lâu dài như như cũng khá e sợ sức mạnh Tuế Nguyệt này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.