Vạn Cổ Tà Đế

Chương 34: Một mình lên đường - Sát tu (Trung) (2)

Manh Nguyên Tử - 萌元子

11/05/2023

- Ngươi. . .

Tạ Xương Vinh không dám lên tiếng, chỉ có thể ủy khuất gật đầu, cười lạnh nói:

- Được, được, Ân gia các ngươi ỷ thế hiếp người, Tạ gia ta công nhận, nhưng đợi đén khi thiếu gia và đại tiểu thư của ta học nghệ trở về, nhất định sẽ đòi công bằng từ Ân gia các ngươi!

- Hừ, cái quái gì!

Cười khinh miệt đuổi người của Tạ gia đi, Ân Phóng mạnh mẽ nhổ nước miếng xuống đất, sau đó ra lệnh:

- Phía trước còn có mấy người, ai đụng phải kỵ mã, lập tức khiến hắn xuống ngựa!

- Haiz, hiện tại ta hẳn là có thể ngủ rồi…

Ân Điềm Nhi thả rèm cửa sổ xuống, lần thứ hai lười biếng nằm ở trên giường êm, vừa nhắm mắt lại, một khuôn mặt tái nhợt xuất hiện ở tâm trí nàng một lần nữa, nội tâm nàng co lại, mở mắt ra, lần này, không còn buồn ngủ nữa.

- Không biết hiện tại ngươi đã chôn thây ở nơi nào rồi...

Tà Thiên cởi Khiên Cơ giáp, nghiêng đầu nhìn lại, thấy trên vai có một huyết động, máu tươi phun ra, hắn không dám chậm trễ, đổ nguyên một lọ Kim Sang Dược lên trên, chỉ thấy đau dữ dội khiến hắn khẽ cau mày, sau khi máu ngừng chảy, hắn mặc hộ giáp vào, bắt đầu tu luyện Bồi Nguyên Công.

Trong ba ngày ở Hành Lang Hà Tây, Tà Thiên đã chiến đấu chín trận với Hà Tây Đạo, giết chết hai mươi mốt tên, trong đó có tu vi cao nhất là Man Lực cảnh tầng bảy, hắn gần như sử dụng hết những thứ trong tay nải, thanh đoản đao trong tay áo đã bị phá hủy, nhưng tu vi của hắn đã đột phá đến Man Lực cảnh tầng sáu, túy cốt đại hoàn mỹ.

Huyết động trên vai, là vết thương nặng nhất mà hắn phải chịu, nhưng nó không phải là vết thương duy nhất, nó khác với vết thương trên Ám Lan Sơn, mặc dù lần này cũng là một trải nghiệm, nhưng hắn hiểu thêm một chút, sức mạnh chiến đấu của băng Hà Tây Đạo mạnh hơn các võ giả và mãnh thú g, cao hơn không chỉ là một bậc.

Nửa canh giờ sau, Tà Thiên thu công, không thể không nói Bồi Nguyên Công về sau dần dần trở thành bản năng, không chỉ sinh ra Nguyên Dương, còn có công hiệu trị thương khá mạnh, khi nội thương cải thiện một chút, Tà Thiên cuối cùng cũng đứng dậy, bắt đầu thu dọn chiến trường.

Trên chiến trường, tổng cộng có ba thi thể của Hà Tây Đạo, mặc dù không bằng hôm qua một chọi sáu, nhưng ba thi thể này lúc còn sống đều có tu vi Man Lực cảnh tầng bảy.

Nói cách khác, TF Thiên đã đánh bại ba cường giả có tu vi cao hơn hắn một bậc.

Mặc dù đang ở Man Lực cảnh tầng bảy, nhưng ba tên Hà Tây Đạo không có nhiều đồ mà Tà Thiên coi trọng, vì vậy sau khi nhặt chiếc chày thép đâm qua vai và nhét vào ống tay áo, hắn rời khỏi nơi này, tiếp tục đi vào trong núi rừng.

Hai giờ sau, trên chiến trường xuất hiện một nhóm người, thủ lĩnh có mái tóc đỏ, một mắt đỏ ngầu, một thân áo đỏ, ba ngày trước đã giết chết Đương Dương Nhất Kiếm Xuân, đại đương gia của Hung Thần Trại - Viêm Sát Cuồng Ma Triệu Húc Dương.



Khi nhìn thấy khuôn mặt của ba thi thể, các thành viên Hung Thần Trại bắt đầu tránh xa Triệu Húc Dương, tuy nhiên mặt Triệu Húc Dương vẫn hồng quang như cũ, không nhìn ra bất kỳ thay đổi nào, nhưng họ đều biết rằng, Triệu Húc Dương đang ở khoảnh khắc tức giận nhất trong cuộc đời hắn.

Bất cứ ai nhìn thấy đứa nhi tử duy nhất của mình chết thảm ngay tại chỗ, đều sẽ như vậy.

- Kiểm tra! Tất cả những người ra vào hành lang Hà Tây trong vòng ba ngày!

- Vâng!

Tà Thiên một đường tiến lên, hắn không biết rằng đã giết đứa nhi tử duy nhất của chủ Hung Thần Trại Triệu Húc Dương, nhân tiện còn lấy bách luyện binh khí của nhi tử độc nhất của hắn Tử Ngọ Xử, hắn dựa vào những suy nghĩ trước đó mà tiến về phía trước.

Sau khi trải qua kinh nghiệm ở Ám Lan Sơn, đối chiến với Đao Kiếm Song Tuyệt, lại thêm Ân gia đại tiểu thư ở lối cửa vào hành lang Hà Tây, Tà Thiên cuối cùng đã quyết định, giết đại tu, giết tu đồng tiến.

Đây là phương pháp tu luyện bên trong sách thuật, tương đối nguy hiểm, nguy hiểm không chỉ là khả năng tử vong, mà còn là tâm trí vặn vẹo, nếu không cẩn thận, sẽ tẩu hỏa nhập ma biến thành Sát nô.

Tà Thiên cho rằng mình không sao, nhưng lại không biết rằng đôi mắt của hắn hơi đỏ lên, hắn cho rằng chỉ cần băng Hà Tây Đạo sinh ra sát niệm với hắn trước, hắn sẽ không bị ảnh hưởng bởi việc giết chóc, nhưng không biết trong chín trận chiến, thủ đoạn càng ngày càng hung tàn, càng ngày càng máu lạnh.

Tất cả những biến hóa này, Tà Thiên mới mười hai tuổi không cách nào cảm nhận được, chỉ biết tu vi của mình tăng thêm một bậc, sức chiến đấu cũng trở nên mạnh hơn rất nhiều, cách Tạ Soái Tạ Uẩn càng gần hơn một chút.

Một tiếng kêu thảm của nữ nhân yếu ớt từ trong rừng cây phía trước truyền đến, Tà Thiên không dừng lại, tiếp tục đi khoảng nửa dặm, cuối cùng nhìn thấy cảnh tượng giống như Ám Lam Sơn, trò chơi giữa mấy nam nhân và một nữ nhân.

Nghĩ đến tay kia cầm đầu lâu nữ nhân, bước chân của Tà Thiên không ngừng, nhưng hắn không thèm để ý, không có nghĩa là người khác sẽ buông tha cho hắn.

Đây đều trong dự liệu của hắn, bởi vì mấy lần trước gặp Hà Tây Đạo, đều là như thế.

- Đứng lại!

Tà Thiên ngoan ngoãn dừng lại, đặt túi đeo lưng xuống.

- Quy lại!

Tà Thiên làm theo.

Mặc dù Tà Thiên thiếu Nguyên Dương, dẫn đến da hắn tái nhợt, nhưng hai mắt hắn sáng lên, hất cằm về phía đồng bạn bên cạnh, cười nói:

- Màu da của tiểu tử này và đại đương gia cũng không khác biệt lắm, ngũ quan cũng không tệ, nuôi dưỡng mấy ngày, đoán chừng có thể trở thành luyến đồng của đại đương gia.



- Hừ! Nhìn Báo ca trung thành, khó trách đại đương gia coi trọng ngươi như vậy! Báo ca, người đi trước nhanh đi, chúng ta sẽ bắt người đi!

Báo ca cười điên cuồng gật đầu, bắt đầu mạnh mẽ chạy nước rút, nghe được phía dưới nữ nhân kêu gào cùng tiếng khóc, lại nhìn thấy sắp hiến tế luyến đồng của đại đương gia, trong lòng càng hưng phấn, không khỏi kêu lên một tiếng :

- Tắm rửa sạch sẽ trước khi đưa tới đây, lão tử cần kiểm tra hàng hóa trước!

Hà Tây Đạo nói thì dễ, nhưng bọn chúng lại không có chút khinh thường nào với Tà Thiên, bọn chúng biết rất rõ, kẻ đi xuyên qua dãy núi đầy máu, chắc chắn không phải người thường, cho nên ba người bọn chúng dừng lại cách một khoảng bằng. cách Tà Thiên bốn trượng, sau đó chia làm ba đường, bao vây Tà Thiên.

- Tiểu tử, ngươi tự mình làm, hay là để ta làm cho ngươi, nói một tiếng.

Tà Thiên nhìn tiểu thủ lĩnh đối diện cười lạnh một tiếng, huyết khí lập tức nổi lên.

Tà Thiên suy nghĩ một chút, hỏi:

- Luyến đồng là cái gì?

Tiểu thủ lĩnh giật mình, cười lạnh nói:

- Ngươi còn có tâm tình hỏi cái này?

- Ừ .

Tà Thiên gật đầu đi tới chỗ hắn, vừa đi vừa nói:

- Bởi vì ba giờ trước, ba người nói ra hai chữ này, ta còn chưa kịp hỏi, bọn họ đã chết.

Vừa dứt lời, cũng là lúc tiểu thủ lĩnh trở nên cực kỳ cảnh giác!

Đó là khi hai người phía sau cùng một lúc tấn công!

Cũng là lúc Tà Thiên đột nhiên ngửa người ra sau, đá gót chân, hóa thành rồng, hướng bên phải người xông tới!

Trận thế một phòng hai công của Hà Tây Đạo, bị Tà Thiên đánh tan ngay lập tức!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Tà Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook