Vạn Cổ Thần Đế

Chương 49: Năm mươi tám ngưu lực

Phi Thiên Ngư

21/03/2020

Trở lại Ngọc Thấu Cung, cùng Lâm Phi nói chuyện chốc lát, Trương Nhược Trần liền dẫn Tiểu Hắc trở về gian phòng của mình.

- Ngươi mới Hoàng Cực cảnh đại cực, liền mở ra 27 đường kinh mạch, đến cùng tu luyện công pháp cấp bậc gì a?

Tiểu Hắc tò mò hỏi.

Trương Nhược Trần nói: 

- Ta cũng không rõ lắm!

Trương Nhược Trần thật sự không biết Cửu Thiên Minh Đế Kinh là công pháp phẩm cấp gì, toàn bộ Côn Luân giới, cũng chỉ có Minh Đế và hắn tu luyện Cửu Thiên Minh Đế Kinh.

Tiểu Hắc nói: 

- Theo bổn tọa biết, chỉ có công pháp đạt tới Vương cấp hạ phẩm, mới có thể để cho võ giả mở ra 27 đường kinh mạch. Nhưng ngươi bây giờ là Hoàng Cực cảnh đại cực, còn có không gian tăng lên, tuyệt đối không chỉ mở ra 27 đường kinh mạch đơn giản như vậy. Chẳng lẽ ngươi tu luyện là... công pháp Thần cấp?

- Có lẽ vậy!

Sắc mặt Trương Nhược Trần cũng có chút ngưng trọng, xem ra sau này phải tùy thời mặc Băng Hỏa Kỳ Lân Giáp lên người, che dấu tu vi của mình.

Bằng không, nếu để cho người biết hắn tu luyện công pháp lợi hại hơn Vương cấp, nhất định sẽ rước lấy họa sát thân, coi như là Vân Vũ Quận Vương cũng không bảo vệ được hắn.

May mắn hiện tại người biết rõ hắn mở ra 27 đường kinh mạch, chỉ có Vân Vũ Quận Vương và trang chủ Vũ Thành Tiền Trang Liễu Truyền Thần.

Vân Vũ Quận Vương chắc chắn sẽ không nói ra.

Về phần Liễu Truyền Thần, Vân Vũ Quận Vương nhất định sẽ đi nói chuyện một phen, hơn nữa tuyệt đối không phải chỉ nói chuyện đơn giản như vậy.

Trước khi tu luyện, Trương Nhược Trần lại thu Tiểu Hắc vào Càn Khôn Thần Mộc Đồ.

Con mèo này quỷ kế rất nhiều, không thể không đề phòng.

Trương Nhược Trần mặc Băng Hỏa Kỳ Lân Giáp lên người, sau đó bắt đầu tu luyện.

- Phải mau chóng đạt tới đại cực đỉnh phong!

Trương Nhược Trần lấy ra một viên Tam Thanh Chân Khí Đan nhị phẩm, nuốt vào trong bụng.

Oanh!

Tam Thanh Chân Khí Đan hòa tan ở trong người, hóa thành ba cổ chân khí, tựa như ba dòng sông nhanh chóng lưu động.

Chân khí trong 27 đường kinh mạch toàn bộ vận chuyển, điên cuồng hấp thu đan khí của Tam Thanh Chân Khí Đan, chuyển hóa thành chân khí của mình, chứa đựng ở trong Khí Trì.

Mất ba canh giờ, Trương Nhược Trần mới hấp thu toàn bộ đan khí.ccc Tam Thanh Chân Khí Đan 

- Luyện hóa một viên Tam Thanh Chân Khí Đan, chân khí trong Khí Trì gia tăng lên bảy thành. Ta còn có tám viên Tam Thanh Chân Khí Đan và bốn viên Thiên Tượng Xích Hỏa Đan, nếu luyện hóa toàn bộ, có lẽ có thể tu luyện chân khí tới viên mãn, đạt tới đại cực đỉnh phong.

Trương Nhược Trần tiếp tục tu luyện.

Tám ngày kế tiếp, mỗi ngày Trương Nhược Trần tốn hao ba canh giờ luyện hóa một viên Tam Thanh Chân Khí Đan, tốn hao bốn canh giờ nghỉ ngơi, thời gian còn lại toàn bộ dùng để luyện tập khắc Không gian minh văn.

Tám ngày sau.

Trương Nhược Trần luyện hóa tám viên Tam Thanh Chân Khí Đan còn lại, chân khí trong cơ thể so với tám ngày trước, gia tăng lên sáu lần, trở nên vô cùng hùng hậu.

Dùng thực lực của hắn bây giờ, nếu lại giao thủ với Liễu Thừa Phong, ở trong mười chiêu có thể đánh bại Liễu Thừa Phong.

Nhưng chân khí trong Khí Trì như trước không có viên mãn, cũng không có đạt tới đại cực đỉnh phong.

Trương Nhược Trần lấy ra bốn viên Thiên Tượng Xích Hỏa Đan.

Thiên Tượng Xích Hỏa Đan, thuộc về đan dược tam phẩm, tác dụng chủ yếu là tôi luyện nhục thân, tăng lên thể chất của võ giả, gia tăng lực lượng của võ giả.



Đương nhiên, đan dược tam phẩm dù sao cũng lợi hại hơn đan dược nhị phẩm nhiều lắm, cũng có thể ở trình độ nhất định tăng số lượng chân khí dự trữ.

Lại tốn hao tám ngày, Trương Nhược Trần luyện hóa toàn bộ bốn viên Thiên Tượng Xích Hỏa Đan, thể chất tăng lên một mảng lớn.

Thời điểm vừa đột phá Hoàng Cực cảnh đại cực, Trương Nhược Trần ở dưới tình huống không sử dụng võ kỹ, có thể bộc phát ra ba mươi sáu ngưu lực.

Nhưng bây giờ, dù hắn không sử dụng võ kỹ, cũng có thể bộc phát ra 45 ngưu lực. Nếu sử dụng Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, càng có thể bộc phát ra 58 ngưu lực.

Hơn nữa chân khí trong Khí Trì rốt cục tu luyện tới viên mãn, đạt tới đại cực đỉnh phong.

Dùng thực lực của Trương Nhược Trần bây giờ, chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại Liễu Thừa Phong, thậm chí giết chết.

- Dùng thực lực của ta bây giờ, dù so sánh với Huyền Cực cảnh sơ kỳ, có lẽ cũng không thua kém. những người ở Hoàng Bảng Top 10 kia, có lẽ cũng không có mấy người mạnh bằng ta.

Ở trong Thời Không Tinh Thạch tu luyện mười bảy ngày, ngoại giới mới qua sáu ngày mà thôi.

Đã đạt tới đại cực đỉnh phong, có thể tiến vào Man Thần Trì tu luyện rồi.

Trương Nhược Trần đã sớm không thể chờ đợi được, mang theo đan dược tứ phẩm Kỳ Lân Đan đi về phía Chư Hoàng từ đường.

Quân sĩ trông coi Chư Hoàng từ đường, hiển nhiên đã sớm đạt được mệnh lệnh của Vân Vũ Quận Vương, biết Trương Nhược Trần sẽ đến Man Thần Trì tu luyện, cho nên không có ngăn cản, trực tiếp cho đi.

Tiến vào Chư Hoàng từ đường, Trương Nhược Trần đi thẳng về phía Man Thần Trì.

Nước ao màu đỏ giống như nham tương, vĩnh viễn sẽ sôi trào.

Trương Nhược Trần là lần thứ hai tiến vào Man Thần Trì tu luyện, trực tiếp đi đến khu vực trung tâm của Man Thần Trì, nước ao bao phủ đến eo của hắn.

Nhiệt độ nước ao cực cao, cảm giác nóng rực đau đớn truyền đến, làn da dưới eo cơ hồ muốn vỡ ra.

May mắn hắn thành công mở Luân mạch, chân khí lưu động ở dưới làn da, hình thành từng đạo quang văn, thủ hộ thân thể của Trương Nhược Trần.

Đồng thời lỗ chân lông bắt đầu hấp thu lực lượng huyết tinh, thông qua lỗ chân lông vận chuyển lực lượng huyết tinh đến Luân mạch, lại thông qua Luân mạch vận chuyển lực lượng huyết tinh đi toàn thân.

Mỗi qua một phút đồng hồ, thể chất của Trương Nhược Trần sẽ tăng lên một đoạn.

Hai ngày sau, Trương Nhược Trần hoàn toàn thích ứng khu trung vị, đi về phía thượng vị.

Thời điểm Trương Nhược Trần đi đến khu thượng vị của Man Thần Trì, nước ao hoàn toàn bao phủ lồng ngực của hắn, tụ ở vị trí cổ.

Lực lượng huyết tinh ở khu thượng vị, càng thêm nồng đậm, nhiệt độ cũng nhảy lên tới một cấp độ khủng bố.

Xoẹt xoẹt!

Dù Trương Nhược Trần mở ra Luân mạch, cũng không cách nào ngăn cản cỗ lực lượng kia, làn da dưới cổ cơ hồ ở trong nháy mắt hoàn toàn hòa tan.

Thân thể của hắn trở nên huyết nhục mơ hồ, nếu giờ phút này có người đứng ở bên cạnh Man Thần Trì, nhìn xuyên qua nước ao sẽ phát hiện, Trương Nhược Trần giống như biến thành một huyết nhân.

Cảm giác đau đớn kia, thiếu chút nữa làm cho Trương Nhược Trần kêu thảm lên.

Trương Nhược Trần cắn chặt hàm răng, lập tức nuốt Kỳ Lân Đan vào trong miệng.

- Ngao!

Trong cơ thể Trương Nhược Trần vang lên một tiếng kêu gào giống như Kỳ Lân.

Một vầng sáng màu đỏ như máu từ đỉnh đầu của hắn lao ra, hình thành một mảnh mây đỏ giống như Kỳ Lân.

Dùng tu vi hiện tại của Trương Nhược Trần, căn bản không cách nào luyện hóa đan dược tứ phẩm, nếu cưỡng ép luyện hóa, chỉ biết bạo thể mà vong.

Đồng thời dùng tu vi hiện tại của hắn, cũng không cách nào ngăn cản lực lượng huyết tinh của Man Thần Trì ở khu thượng vị, nếu cưỡng ép tiến vào khu thượng vị tu luyện, thân thể sẽ bị luyện hóa thành bọt máu.

Giờ phút này, tuy Trương Nhược Trần thống khổ không chịu nổi, nhưng không có bạo thể, cũng không bị lực lượng huyết tinh hòa tan thân thể.



Một cái là lực lượng từ trong ra ngoài, một cái là lực lượng từ ngoài vào trong.

Hai loại lực lượng, vậy mà tạo thành một cân đối vi diệu.

Thời gian cứ như vậy từng phút từng giây xói mòn, đan khí của Kỳ Lân Đan và lực lượng huyết tinh không ngừng dung nhập vào thân thể của Trương Nhược Trần, để thể chất của hắn không ngừng đề thăng.

Cùng lúc đó, Lâm gia cũng có đại sự phát sinh.

Lâm gia lão gia chủ Lâm Kính Nghiệp, từ Thiên Ma Lĩnh phản hồi vương thành, về tới Lâm phủ.

Lâm Kính Nghiệp trở lại Lâm phủ, lập tức gọi ba con trai đến gặp hắn.

Ba con trai của Lâm Kính Nghiệp theo thứ tự là Lâm gia gia chủ Lâm Phụng Tiên, con thứ hai Lâm Ân Bá, con thứ ba Lâm Tịch Chiếu.

Lâm Phụng Tiên nhìn Lâm Kính Nghiệp cúi đầu, cung kính nói: 

- Bái kiến phụ thân! Không biết lần này phụ thân đi Thiên Ma Lĩnh tìm kiếm cơ duyên, có đột phá đến Thiên Cực cảnh hay không?

Lâm Kính Nghiệp nói: 

- Muốn đột phá đến Thiên Cực cảnh nói dễ vậy sao? Lúc này đây vi phụ tiến vào Thiên Ma Lĩnh, hoàn toàn chính xác đã nhận được một ít cơ duyên, tu vi lại có tăng lên. Tuy còn chưa đột phá, nhưng đã tìm được phương pháp đột phá Thiên Cực cảnh. Trong ba năm, có lẽ có thể bước vào cảnh giới kia!

- Thật sự là quá tốt!

Lâm Phụng Tiên, Lâm Ân Bá, Lâm Tịch Chiếu đều vô cùng mừng rỡ.

Phải biết gia tộc có Thiên Cực cảnh tọa trấn và gia tộc không có Thiên Cực cảnh tọa trấn, hoàn toàn là hai khái niệm.

Nếu Lâm Kính Nghiệp đột phá đến Thiên Cực cảnh, địa vị của Lâm gia ở Vân Vũ Quận Quốc, sẽ nhảy lên tới một tầng khác, trở thành gia tộc cấp sáu  thứ ba của Vân Vũ Quận Quốc.

Coi như là Vân Vũ Quận Vương, cũng sẽ cực kỳ coi trọng một gia tộc cấp sáu.

Hiện tại Vân Vũ Quận Quốc tổng cộng chỉ có hai gia tộc cấp sáu, mười hai gia tộc cấp bảy.

Lâm gia, hiện tại là một trong mười hai gia tộc cấp bảy.

Hai gia tộc cấp sáu kia, theo thứ tự là Phủ quốc sư Tiết gia và Tư Đồ gia tộc.

Lâm Kính Nghiệp cười nói: 

- Lão phu vừa mới vào thành, nghe nói Vân Vũ Quận Quốc ra một kỳ tài võ học, gần mười sáu tuổi đã vào Hoàng Bảng. Hơn nữa kỳ tài võ học kia lại là ngoại tôn của lão phu, Cửu vương tử Trương Nhược Trần. Ha ha! Trần nhi thật có tài nhưng thành đạt muộn, làm cho người vui mừng.

- Phụng Tiên, sự tình ba năm trước, dù sao cũng không thể trách Lan nhi. Dù con có giận cũng nên hết giận rồi, có oán cũng đã oán qua, tìm một cơ hội đi nói lời xin lỗi với Lan nhi, dù sao các con cũng là huynh muội ruột thịt, quan hệ không thể một mực như vậy.

- Huống hồ Lan nhi sinh ra một kỳ tài võ học, lão phu làm ông ngoại, cũng cảm giác rất có mặt mũi. Con tìm cơ hội mời Trần nhi đến Lâm phủ chơi, nó và Ninh San có thể nói thanh mai trúc mã, quan hệ cực kỳ gần gũi! Ha ha! Lão phu nhớ rõ, năm đó Quận Vương còn đề cập tới, muốn để hai đứa kết hôn. Chuyện này nói không chừng sẽ thân càng thêm thân!

Sắc mặt ba người đều trở nên cổ quái, trầm mặc không nói, vậy mà không người nào dám chủ động nói chuyện.

Nụ cười trên mặt Lâm Kính Nghiệp thu lại, trong lòng sinh ra dự cảm bất tường, trầm giọng nói: 

- Sao không ai nói lời nào, đã xảy ra chuyện gì?

Lâm Ân Bá cười lạnh lùng, đi về phía trước một bước nói: 

- Phụ thân, để con nói đi! Mấy tháng trước, Tứ muội mang theo Cửu vương tử điện hạ về nhà, muốn cùng Lâm gia chữa trị quan hệ, lại bị Đại ca nhục nhã, đuổi hai mẹ con Tứ muội ra khỏi Lâm phủ. Ha ha! Tứ muội và Cửu vương tử điện hạ hẳn sẽ rất hận Lâm gia, đừng nói nhận thân, hiện tại quả thực chính là cừu nhân. Lão Đại, đều là chuyện tốt huynh làm! Hừ!

Lâm Tịch Chiếu cũng nói: 

- Đúng vậy! Lúc đầu con cũng thấy Đại ca làm quá mức, kia dù sao cũng là Tứ muội của chúng ta, còn có cháu ngoại của chúng ta, sao có thể đối xử với hai mẹ con nàng như vậy?

Sắc mặt Lâm Kính Nghiệp trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm Lâm Phụng Tiên nói: 

- Phụng Tiên, con là nhất gia chi chủ, sao làm việc có thể bất cẩn như thế? Trần nhi mới mười sáu tuổi, liền thành võ giả Hoàng Bảng, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng, nếu nó trở thành Đại Vương của Vân Vũ Quận Quốc, Lâm gia sẽ gặp tai hoạ ngập đầu. Hiện tại cùng lão phu tiến cung, xin lỗi muội muội của ngươi! Ngươi cái hỗn trướng này, tức chết lão phu rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Thần Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook