Chương 674: Kiếm Chác Được Món Hời
Giang Hồ Tái Kiến
01/07/2021
Chương 674: Kiếm chác được món hời
Mười ngàn lượng mua một mỏ quặng.
Thái Trưởng lão Thương Sa Tông và Từ lão quái cho rằng đây là đang vũ nhục sự thông minh của mình!
Nhưng, sau khi Quân Thường Tiếu giải thích, mười ngàn không phải là bạc, mà chính là 10 ngàn khối linh thạch tự nhiên, bọn họ đều mở to mắt.
"Quân tông chủ."
Từ lão quái nghĩ là mình nghe lầm, nói: "Ngươi nói là..."
"Không sai."
Quân Thường Tiếu nói: "10 ngàn khối linh thạch tự nhiên."
Cái cách nói bình thản khiến người nghe tức giận muốn đánh hắn.
Từ lão quái và Thái Trưởng lão Thương Sa Tông biến sắc, sau đó nhìn nhau.
10 ngàn khối linh thạch tự nhiên cũng không nhiều.
Nhưng nếu như xét về giá trị thì nó cao hơn nhiều so với 10 ngàn khối linh thạch nhân tạo!
Còn xét về giá tiền, ở đại lục Tinh Vẫn không ai dám tùy tiện cầm linh thạch tự nhiên đi làm tiền giao dịch, bởi vì nó thật sự là tài nguyên quý giá nhất trong tu luyện võ đạo!
Giá cả của một khối linh thạch nhân tạo khoảng chừng 10 ngàn lượng, mà linh thạch tự nhiên, xét về mặt hiệu quả thì hơn linh thạch nhân tạo rất nhiều lần, từ đó cũng có thể ước chừng được giá cả rồi.
"Hai vị."
Quân Thường Tiếu nói: "Ta không thích ký kết giấy tờ, nếu như các ngươi cảm thấy hợp lý thì chúng ta đạt thành thỏa thuận."
"Hợp lý, hợp lý!"
Từ lão quái và Thái Trưởng lão Thương Sa Tông cùng đáp.
Hai người đều là cường giả Hoàng cấp nên đương nhiên biết linh thạch tự nhiên có giá trị cao hơn tiền rất nhiều!
"Lập một thỏa thuận đi."
Làm ăn cùng Ngả Thượng Nghễ nhiều, Quân tông chủ cũng phải theo đúng trình tự.
Từ lão quái và Thái Trưởng lão Thương Sa Tông đều là những người có kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh, nên rất nhanh họ đã lấy giấy ra và bắt đầu viết hợp đồng giao dịch.
"Xoát! Xoát!"
Quân Thường Tiếu quăng ra hai chiếc Không Gian Giới Chỉ, nói: "Để tránh hai vị này sinh tranh chấp trong việc phân chia, ta đã tự quyết định, mỗi người 5000 khối linh thạch tự nhiên."
Từ lão quái và Thái Trưởng lão Thương Sa Tông đương nhiên cũng không bận tâm.
Sau khi nhận, dung nhập ý niệm vào bên trong, xác định bên trong có 5000 khối linh thạch thuần tự nhiên thì vui vẻ đồng ý ký tên.
Từng đó linh thạch cũng có thể làm cho hai tên Võ Hoàng vui mừng khôn xiết.
Trên dưới Vạn Cổ Tông thỉnh thoảng có thể nhận lấy số lượng nhất định để tu luyện, thật khiến người ta ghen tị.
Nói thật, Vạn Cổ Tông có thể trong mấy năm ngắn ngủi khởi sắc lên, việc phát hiện quặng mạch linh thạch trong Thiết Cốt Sơn đã phát huy tác dụng mạnh nhất, nếu không, chỉ dựa vào Tụ Linh Trận và các công trình võ đạo khác thì rất khó đạt được thành tựu như bây giờ.
"Quân tông chủ."
Từ lão quái chỉ phía trước nói: "Mỏ quặng ở mấy chục dặm ngoài kia."
"Ừm."
Quân Thường Tiếu gật đầu.
Ngay khi đến khu vực này, hắn đã sớm nắm bắt được sự tồn tại của mỏ quặng.
"Hai vị."
Quân Thường Tiếu nói: "Giao dịch thành công rồi, các ngươi cũng không cần thiết làm to chuyện, tốt nhất đều trở về đi."
"Quân tông chủ."
Thái Trưởng lão Thương Sa Tông và Từ lão quái cùng đứng dậy, chắp tay nói: "Chúng ta xin cáo từ trước."
"Không tiễn." Quân Thường Tiếu nói.
Rất nhanh, Thương Sa Tông và Thừa Phong Môn dẫn đệ tử và trợ thủ rời đi.
Trên đường chắc chắn sẽ nghị luận, tông chủ Vạn Cổ Tông này từ Tây Nam Dương Châu tới Bắc Mạc Châu, lại còn là đem linh thạch tự nhiên đến để mua mỏ quặng!
Có tiền thật sự là tùy hứng!
Nơi vốn dĩ có bầu không khí tràn ngập sát khí, từ khi võ giả các đại tông môn rời đi dần dần khôi phục lại sự yên bình như cũ.
"Chậc chậc."
Hệ thống nói: "Rất khó tưởng tượng, kí chủ lại mang tài nguyên cùng giá trị tới mua mỏ quặng."
"Bằng không thì sao?" Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống nói: "Ta còn tưởng rằng kí chủ sẽ lấy bằng thực lực, để bọn hắn cam tâm tình nguyện cống mỏ quặng miễn phí."
"Ta cũng từng suy nghĩ qua."
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Chỉ là hậu quả của việc làm như vậy cũng mang lại nhiều phiền phức."
Với thực lực Kiếm Vũ Song Hoàng của hắn hiện tại, uy hiếp tông môn từ bỏ mỏ quặng cũng không phải là không được, nhưng như vậy sẽ kết thù kết oán với Bắc Mạc Châu.
Gây thù hằn bốn phía chẳng phải là hành động sáng suốt.
Hệ thống cảm khái nói: "Kí chủ lớn rồi, cũng hiểu chuyện rồi."
"Nói đúng đó."
Quân Thường Tiếu nói: "Ta có tiền."
Lời nói này khiến hệ thống không phản bác được.
Ngươi có tiền, ngươi giỏi giang, ngươi có thể muốn làm gì thì làm!
Xoát!
Quân Thường Tiếu đứng phắt dậy rồi bay lên, đáp xuống trước cửa vào của mỏ quặng được khai thông cách mấy chục dặm bên ngoài.
"Có nhiều Sa Điêu Thạch, lại tìm thêm các loại khoáng thạch khác để có thể sản xuất hàng loạt các loại vũ khí trang bị." Hắn vừa líu ríu, vừa đi vào mỏ quặng.
Mỏ quặng rất sâu, ước chừng phải xuống dưới mấy trăm trượng mới nhìn thấy từng khối Sa Điêu Thạch khảm trên vách động.
Nếu như không phải Bắc Mạc Châu có đầy đủ người khảo sát chuyên nghiệp, dù linh niệm cực mạnh cũng không có khả năng phát hiện sự tồn tại của khoáng thạch dưới đất.
Xoát!
Xoát!
Quân Thường Tiếu phóng thích linh niệm, giống như hóa thành từng bàn tay lớn, nhẹ nhàng bóc đá Sa Điêu ra, sau đó thu lại vào Không Gian Giới Chỉ.
Đào mỏ cần kỹ thuật.
Dù Quân Thường Tiếu thân là Kiếm Vũ Song Hoàng, cũng không thể tùy ý làm.
Cho nên, tiêu tốn trọn vẹn mấy ngày, mấy chục vạn cân Sa Điêu Thạch trong động mới bị đào sạch sẽ.
"Ừm?"
Khi Quân Thường Tiếu chuẩn bị bỏ qua thì đột nhiên phát hiện tận cùng dưới đáy của hầm mỏ hiện ra một loại khoáng thạch ẩn chứa ba màu.
"Tam Sắc Thạch." Hệ thống nói.
Quân Thường Tiếu thuận tay móc ra, phía dưới còn có rất nhiều, sau đó hắn kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ trong mỏ quặng này không chỉ một loại khoáng thạch?"
Hệ thống nói: "Lòng đất Bắc Mạc Châu có khoáng thạch cực phong phú, nên việc một mỏ quặng có nhiều khoáng thạch cũng không có gì là kỳ lạ."
Quân Thường Tiếu cười rộ lên.
1 vạn khối linh thạch tự nhiên mua đứt mỏ quặng có tới hai loại khoáng thạch, có vẻ cũng chẳng thiệt lắm.
"Tam Sắc Thạch là loại thánh phẩm." Hệ thống.
"Thánh phẩm?"
Quân Thường Tiếu sáng mắt lên, nói: "Vậy chắc chắn sẽ kiếm bội tiền!"
Tuy Tam Sắc Thạch cũng không phải là nguyên liệu chế tạo mà Chân Dương Kiếm và các loại thiết bị khác cần, nhưng đạt tới hạng thánh phẩm cũng là khoáng thạch tầm cao rồi!
Đào.
Quân Thường Tiếu tiếp tục khai thác.
Ba ngày sau, đào ra 50 ngàn cân Tam Sắc Thạch.
Vốn cho rằng cứ như vậy là hết rồi, nhưng Quân Thường Tiếu ôm hi vọng may mắn, tiếp tục khai thác xuống dưới cùng hai bên trái phải, kết quả lại tìm thấy mấy loại khoáng thạch có phẩm chất khác nhau!
Trong đó, còn có một loại khoáng thạch vừa tốt, hợp cho chế tạo trang thiết bị.
Hệ thống nói: "Hai đại tông môn chắc không nghĩ tới, cái mỏ quặng này nhìn như nhỏ, trên thực tế còn chôn giấu rất nhiều khoáng thạch khác nhau."
"Nếu như bọn hắn nghĩ đến, sao ta có thể dựa vào 10 ngàn khối linh thạch mà kiếm được mối hời này chứ." Quân Thường Tiếu nói.
Chủ yếu vẫn là Sa Điêu Thạch ở trên nhất, thành công che giấu mùi khoáng thạch khác, đội khảo sát của hai tông môn cũng không khảo sát ra còn có những loại khác.
Một cái mỏ quặng nhỏ, kì thực lại che giấu nhiều điều, Quân tông chủ cũng coi như kiếm được món hời rồi.
Lại qua mấy ngày, cái mỏ quặng nhỏ này bị khai thác triệt để.
Quân Thường Tiếu lại tìm một lát, xác định không còn khoáng thạch thì rời đi một cách chưa thỏa mãn.
Qua một phen kiểm kê, hết thảy thu hoạch được sáu loại khoáng thạch.
Số lượng nhiều nhất vẫn là Sa Điêu Thạch, khoáng thạch khác cũng đều xấp xỉ năm sáu vạn cân.
Tam Sắc Thạch ở hạng cao nhất, nếu như cầm lấy đi bán thì có thể đền bù tổn thất 10 ngàn khối linh thạch tự nhiên cho Quân tông chủ.
Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không bán.
Có lẽ về sau tìm ra cách chế tạo trang bị cần loại khoáng thạch hạng thánh phẩm này đây.
"Nửa tháng rồi."
Sau khi ra khỏi đường hầm, Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói: "Tông môn lúc trước ẩu đả cũng đã khôi phục nguồn cung khoáng thạch rồi nhỉ, có thể đi xem thành Hoàng Sa một chút rồi."
Vận lực, tiến về thành Hoàng Sa với tốc độ nhanh nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.