Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 103: Mã trưởng lão chấn kinh!

Giang Hồ Tái Kiến

15/11/2019

Trên trán Triệu chấp sự lấm tấm mồ hôi lạnh, không còn khí thế ngạo nghễ xem thường như lúc trước nữa.

Nếu chuyện hắn tự tiện giao dịch riêng truyền đến tai tổng bộ, cắt chức chỉ là chuyện nhỏ, trừng phạt mới là chuyện lớn!

Triệu chấp sự rất nhanh ý thức được một chuyện, trưởng lão Thương Sơn Phái có quan hệ không cạn với Quân Thường Tiếu, cho nên hắn lập tức cười nói:

"Quân chưởng môn, Triệu mỗ lập tức giúp ngài chứng nhận môn phái nha."

"Không được, không được"

Quân Thường Tiếu nói:

"Thiết Cốt Phái ta chỉ là một môn phái nhỏ bé, lại không có giấy chứng minh liên minh, làm sao đủ tư cách để chứng nhận môn phái đây."

Triệu chấp sự nghe xong, sắc mặt hắn như mới từ trong lò than ra.

Mã trưởng lão dùng giọng lạnh lùng, nói:

"Thân người phụ trách chứng nhận môn phái, không xử chuyện công chính công bằng, lại cần phải có một cái chứng minh liên minh, Coi trời bằng vung mà!"

Mã trưởng lão nói ra năm chữ sau cùng vô cùng có lực, chấn động tinh thần Triệu chấp sự nhấc lên sóng to gió lớn, bắp chân có chút đứng không vững.

Đây chính là ngũ lưu trưởng lão Thương Sơn Phái, đừng nói đến đem mọi chuyển báo lên tổng bộ, chỉ cần đưa tới phân bộ thôi, kết cục của Triệu chấp sự đã vô cùng thê thảm rồi.

Quân Thường Tiếu nhìn thấy gương mặt đối phương tái mét đầy hoảng sợ, thầm nghĩ:

"Nếu bổn tọa không giẫm đạp ngươi như một con chó, làm sao có thể bồi thường cho sự tức giận của các đệ tử bản phái đây."

"Bốp!"

Đột nhiên, Triệu chấp sự giơ một bàn tay lên, tát mạnh vào mặt mình, sau đó cười nói:

"Quân chưởng môn, não của

ta vừa rồi bị cửa kẹp, mong ngài độ lượng tha thứ, không chấp nhặt với tên hèn mọn này."

Còn có chiêu này nữa?

Khóe miệng bọn người Lý Thanh Dương không ngừng co giật.

Nếu như hắn biểu hiện ngạo nghễ như vừa lúc trước đó, có lẽ bọn họ còn sinh ra một tia tôn trọng, thế nhưng bây giờ lại chẳng khác gì một con chó vẫy đuôi nhìn chủ, thật khiến người khác cảm thấy buồn nôn!

"Triệu chấp sự, còn hơi nhẹ nha."

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.

"Bốp!"

Triệu chấp sự một lần nữa tát mạnh vào mặt mình, lực lượng có thể nói không chỗ chê, bên trên má phải của hắn đều để lại dấu ấn bàn tay đỏ hoét.

Hắn cố gắng kìm cơn đau rát nóng ran, xuất ra nụ cười, nói:

"Quân chưởng môn, ngài đã thấy hài lòng chưa?"

"Vẫn chưa đâu."

Quân Thường Tiếu nói.

"Bốp! Bốp!"

Triệu chấp sự cũng xem như là một nhân vật chịu chơi, không khoan nhượng tát liên tiếp vào hai bên mặt, toàn lực phát ra, ngay cả máu mũi cũng chảy luôn.

"Quân... Quân chưởng môn."

Sắc mặt hắn vẫn cố gặng ra nụ cười, nói:

"Vậy... đủ hài lòng chưa?"

Người ta đánh mặt đã có thành ý đến vậy, Quân Thường Tiếu cũng không muốn chuyện bé xé to, cho nên thản nhiên nói:

"Chuẩn bị thủ tục chứng nhận đi."

"Mời vào, mời vào."

Triệu chấp sự cố chịu cơn đau, đưa vị chưởng môn Thiết Cốt Phái cùng với các đệ tử đến sân luyện võ ở hậu viện, tại đây có bày một tảng đá phát sáng.

"Quân chưởng môn, đây là đá khảo nghiệm, mời từng tên đệ tử quý phái tiến hành chứng nhận, nếu như có thể thỏa mãn điều kiện, lập tức có thể thăng cấp bậc môn phái."



"Điều kiện thế nào?"

"Năm tên đệ tử khảo nghiệm ra kết quả trên hai ngàn ba trăm cân là được."

"Ùm."

Quân Thường Tiếu hiểu rõ.

Cái đồ chơi gọi là đá khảo nghiệm này, công dụng cùng một loại với máy khảo nghiệm lực lượng ở môn phái nha.

"Lý Phi, ngươi tiến hành khảo nghiệm trước đi."

"Vâng!"

Lý Phi đi tới, gãi gãi đầu nói:

"Chưởng môn, đệ tử dùng lực quyền hay là lực cước đây?"

Triệu chấp sự xoa xoa chỗ đau, nói:

"Không cần quan tâm quyền cước gì cả, chỉ cần lực lượng đạt tới hai ngàn ba trăm cân, xem như thỏa mãn điều kiện."

"Đã hiểu."

Lý Phi nhón nhón chân, đột nhiên tung ra một cước, động tác này tương tự như lúc hắn đá bóng giải trí.

"Bành!!!"

Một cú sút tung thẳng vào đá khảo nghiệm.

Mã trưởng lão đến góp vui, đứng một bên âm thầm nói:

"Tư thế vững chắc mà lại không vận dụng linh lực, tên đệ tử này chắc hắn đã từng trải qua khổ luyện, lực lượng của một cước này khẳng định muốn..."

Soát.

Hắn lập tức ngừng suy nghĩ, ánh mắt trừng to, bởi vì con số trên đá khảo nghiệm liên tục nhảy lên, thể hiện —— ba ngàn cân!

"Cái này..."

Triệu chấp sự cũng trợn tròn hai mắt.

Kể từ lúc hắn làm người phụ trách chứng nhận cho thành Thanh Dương, đã chứng kiến không biết bao nhiêu tên đệ tử khảo nghiệm, thế nhưng hắn tuyệt đối chưa bao giờ gặp qua trường hợp, chỉ dùng lực lượng cơ thể tung ra một cước đạt đến lực lượng ba ngàn cân!

"Aii.."

Lý Phi lắc lắc đầu, hơi thất vọng nói:

"Cảm giác có chút không thích ứng cho lắm."

"Tiểu Mạt."

"Dạ!"

Tô Tiểu Mạt đi lên, hắn đồng dạng tung ra một cước, trên đá khảo nghiệm thể hiện con số ba ngàn năm trăm cân, hắn cũng nhún vai, bất đắc dĩ nói:

"Quả nhiên, cảm giác đúng là có chút không thích ứng."

Mã trưởng lão cùng Triệu chấp sự đều co giật khóe miệng

Hai tên đệ tử lần lượt tung cước, lực lượng thuần túy của cơ thể có thể sánh ngang với Võ Đồ nhị phẩm, thật khiến cho người ta líu lưỡi mà!

Người khảo nghiệm kế tiếp là Lục Thiên Thiên, một chưởng nhẹ nhàng đánh vào đá khảo nghiệm, con số lực lượng là bốn ngàn cân.

Một chưởng này như vẫy tay tát nước, không có cái gì gọi là chân thành nghiêm túc!

Đến lượt của Lý Thanh Dương, hắn rót linh lực vào bên trong đầu quyền, đánh mạnh vào đá khảo nghiệm, con số nhảy thẳng lên đến —— năm ngàn cân.

"Bành!"

Điền Thất cũng đánh một quyền không có vận dụng linh lực vào đá khảo nghiệm, một quyền này có lực lượng tương đương ba ngàn hai trăm cân.

Mã trưởng lão cùng Triệu chấp sự trợn muốn rơi tròng mắt ra bên ngoài.

Những tên đệ tử Thiết Cốt Phái này, thực lực chỉ tầm khoảng Vũ Đồ nhất phẩm, thế nhưng từng người đều có thể đánh ra trên ba ngàn cân lực lượng, đúng là gặp quỷ giữa ban ngày!

"Triệu chấp sự."

Quân Thường Tiếu nói:



"Năm tên đệ tử này của ta đều đã thỏa mãn điều kiện, vậy có thể thăng cấp bậc môn phái lên bát lưu được rồi chứ?"

Triệu chấp sự sốc lại tinh thần, vội vàng khách khí nói:

"Dựa theo quy định chứng nhận, quý phái còn phải có năm tên đệ tử đạt tu vi đến Khai Mạch mười hai đoạn."

"Hầy..."

Quân Thường Tiếu phất phất tay, Trương Vĩ cùng cùng ba tên đệ tử khác đạt đến cảnh giới Võ Đồ lần lượt tiến hành khảo nghiệm, kết quả không có cái gì ngoại lệ, lực lượng đều vượt qua con số ba ngàn cân.

Trong số các đệ tử Thiết Cốt Phái, ngoại trừ Lục Thiên Thiên cùng Lý Thanh Dương có tư chất thiên tài ra, hẳn đều là linh căn trung phẩm đổ lại, có thể đánh ra con số lực lượng cao như thế, công lao của phòng huấn luyện và Tố Thể Đan không thể bỏ qua.

"..."

Mã trưởng lão cùng Triệu chấp sự sắp không giữ vững tinh thần được nữa rồi.

Một tên cá biệt đệ tử có thể đánh ra lực lượng của Võ Đồ nhị phẩm, bọn hắn còn có thể dùng Tiên Thiên Thần Lực (lực lượng trời sinh) để giải thích, bất quá toàn bộ đệ tử đều đánh ra lực lượng tương đương như thế, chẳng lẽ tất cả đều là Tiên Thiên Thần Lực sao?

Đâu phải Tiên Thiên, chính là Toàn Thiên.

"Quân chưởng môn."

Mã trưởng lão đưa mắt nhìn về phía Tiêu Tội Kỷ, nói:

"Tên đệ tử này của ngươi không khỏa nghiệm sao?"

Quân Thường Tiếu lập tức nói:

"Tội Kỷ, ngươi đi lên đánh một quyền cho Mã trưởng lão mở rộng tầm mắt đi."

"Vâng."

Tiêu Tội Kỷ đem súng bắn tỉa được bọc vải đen đưa cho Tô Tiểu Mạt, cất bước đi đến trước mặt đá khảo nghiệm, sau đó thở nhẹ một hơi, nâng quyền nện thẳng vào phía trên.

Lực lượng —— bốn ngàn sáu trăm cân.

Mã trưởng lão lập tức trợn mắt há mồm, trong ánh mắt hắn nổi lên vẻ chấn kinh không tin đây là sự thật.

Trên người tên này không có một khí tức của linh lực, hoàn toàn dựa vào lực lượng cơ thể, có thể đánh ra một quyền gần với năm ngàn cân, thế giới bị đảo lộn thật rồi!

Tội Kỷ?

Triệu chấp sự dường như nhớ tới cái gì, sau đó kinh ngạc nói:

"Chẳng lẽ hắn chính là quán quân môn phái luận võ, Tiêu Tội Kỷ của dòng chính Tiêu gia đó sao?"

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói:

"Xin chấp sự bỏ chữ ‘dòng chính Tiêu gia’ đi, thay vào đó là đệ tử Thiết Cốt Phái, cảm ơn."

"Đã hiểu, đã hiểu!"

Triệu chấp sự vội vàng nói.

Mã trưởng lão than thở nói:

"Hóa ra hắn chính là tân quán quân của môn phái luận võ lần này, hèn chi lực lượng lại mạnh mẽ đến thế."

Tin tức quan hệ đến đệ tử Thiết Cốt Phái ôm trọn gói bốn thứ hạng đầu môn phái luận võ, đã truyền đến tai Thương Sơn Phái, hắn còn từng chưởng môn và các cao tầng thảo luận qua.

"Quân chưởng môn."

Mã trưởng lão chắp tay nói:

"Những tên đệ tử này, dưới sự bổi dưỡng của ngươi, đều trở thành long phượng giữa bầy gà rồi!"

Đây là lời nói thật, không phải cái gì bốc phét.

Chưởng môn Thiết Cốt Phái có thể bồi dưỡng một đám đệ tử tư chất tầm thường không có gì đặc biệt được thực lực như thế, dù cho có là Thương Sơn Phái bọn hắn cũng phải khâm phục kính nể.

Đừng nói là Thương Sơn Phái, đổi lại một cái môn phái cao cấp khác, cũng không có khả năng biến một đám đệ tử tư chất tầm thường đột phá đến cảnh giới Võ Đồ nhất phẩm, có thể nắm giữ lực lượng chiến đấu cao như thế.

Đương nhiên.

Môn phái cao cấp không bồi dưỡng bọn họ, một phần nguyên nhân chính là lãng phí thời gian, lãng phí tài nguyên.

Quân Thường Tiếu không giống với bọn môn phái cao cấp xem các đệ tử tư chất kém cỏi là lũ phế vật rác rươi, hắn muốn mang đám đệ tử được cho là phế thải này biến thành thiên chi kiêu tử (con cưng của trời), nguyên nhân chỉ có một, chuyện này rất có tính khiêu chiến!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Tối Cường Tông

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook