Chương 32
Lăng Hi
20/03/2013
“Ngươi… thả ta ra!” Kì Nhi sửng sốt một chút, lập tức bất an đánh vào bờ vai của hắn.
Thượng Quan Duệ Dịch như cơn lốc xoáy mà mang nàng tiến vào “Kì vương phủ”. Bởi vì nàng bận đánh hắn, hoàn toàn không để ý hắn mang nàng đến đâu. Chờ khi hắn dừng lại, bọn họ đã ở trong một phòng khách.
Hắn đặt nàng lên trên ghế, tay hắn đặt lên tay vịn, vây nàng vào giữa hắn và chiếc ghế.
“Ngươi… ngươi muốn làm gì?” Nàng và hắn có oán hay là có thù? Sao hắn lại muốn bắt cóc nàng?
“Cây trâm ta đưa cho nàng đâu?”
Dáng vẻ dịu dàng của hắn làm nàng sửng sốt một chút, thật khác hẳn với vẻ mặt kiên quyết vừa rồi. Chắc hắn sẽ không quên hắn bắt cóc nàng chứ?
“Ở nhà.” Rốt cuộc hắn muốn làm gì? Cảm giác có chút nguy hiểm.
“Nàng ở chỗ nào?” Hắn vẫn rất dịu dàng như trước.
“Ở nhà.”
“Nhà nàng ở chỗ nào?” Hắn vẫn không có vẻ tức giận.
“Cái này…” Sao nàng có thể nói được!
Mọi việc hoàn toàn khác hẳn với dự tính của của nàng. Nàng có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới hắn lại bắt cóc nàng. Bây giờ nhanh chóng nghĩ cách thoát khỏi đây mới là điều quan trọng nhất.
“Không muốn nói sao?”
Nàng thành thật gật đầu. Quả thật nàng không muốn nói, cũng không bằng lòng nói, miễn cho tương lai không thể yên ổn.
Nàng muốn dụ hắn ra xa, sao có thể lại để cho hắn đến làm phiền nàng, quấy nhiễu nàng? Đầu óc của nàng cũng không có vấn đề gì, đâu có tự tìm phiền phức.
“Ta sẽ không để nàng rời khỏi ta nữa.” Hắn sẽ không để nàng trở về, trừ phi nàng nói cho hắn mọi việc của nàng. Nếu không thì nàng phải ở chỗ này mãi. “Có ý gì?” Nàng có dự cảm không tốt.
Hắn nở nụ cười, chậm rãi tới gần nàng… Đừng nói hắn… Nhìn gương mặt của hắn ngày càng tới gần, nàng đã có thể đoán ra hắn muốn làm gì, ra sức đẩy vai hắn, đầu cũng nghiêng qua một bên không nhìn hắn.
“Ngươi đừng làm bậy…” Nàng còn chưa lập gia đình, lại cứ bị hắn khinh bạc như vậy, nàng không muốn làm người nữa.
Thấy hắn càng ngày càng gần, ngay cả chân nàng cũng dùng tới, vẫn không ngăn cản hắn được. Trái tim đập mạnh mẽ, giống như là có thể nhảy vọt ra bất cứ lúc nào.
“Tinh Nhi…” Hắn cúi đầu, mở miệng hôn lấy đôi môi ngọt ngào của nàng, sự giãy giụa của nàng không có tác dụng gì với hắn.
Kì Nhi rụt người vào trong ghế, hai tay không ngừng ra sức đánh hắn.
Hắn nhẹ nhàng kéo tay của nàng xuống, không cho nàng làm bị thương chính mình, nhanh chóng ôm nàng lên. Hắn ôm nàng rồi ngồi lên trên ghế, để cho nàng ngồi trên đùi hắn. Sau đó hết sức yêu thương mà hôn cô gái làm ấm lòng hắn, lại vô tình trộm đi tim của hắn.
Kì Nhi dần bị lạc trong nụ hôn vừa bá đạo lại không kém phần dịu dàng của hắn, chỉ có thể bất lực mặc cho hắn ức hiếp… Hắn muốn hôn lên cả người nàng, muốn dùng tay sờ, dùng miệng thưởng thức, nhưng lại sợ dọa đến nàng. Hắn đành phải đè nén nhu cầu bức thiết của cơ thể phản ứng với nàng xuống.
Một cảm giác thất bại cùng sốt ruột hiện ra trong lòng. Nụ hôn dịu dàng của hắn trở nên thô bạo, mạnh mẽ mở cánh môi của nàng ra, đầu lưỡi như rắn trơn trượt tiến trong miệng nàng, không ngừng chiếm đoạt, xâm nhập. Cách y phục, tay hắn trêu ghẹo bộ ngực nàng, chậm rãi, nhẹ nhàng vân vê.
Kì Nhi cứng người lại một chút, cảm giác được bộ phận đặt ngay mông nàng của hắn biến hóa rõ ràng. Tim của nàng đập nhanh, không khỏi rên rỉ ra tiếng.
Đùi của nàng như vô thức mà cọ xát hắn, cả người khó chịu như có lửa, ánh mắt mê man, ý thức tan rã mặc cho hắn thao túng.
Tay hắn xoa xoa viên ngực tròn của nàng, nhẹ nhàng đè nắn, sau đó cởi nút áo, bàn tay làm càn mà đưa vào trong áo lót của nàng, cướp lấy đầu ngực mà vuốt ve.
“Ta… Ưm…” Dường như mỗi dây thần kinh của nàng đều mềm nhũn ra, từng đợt rung động lan ra toàn thân. Nàng cảm giác được tay hắn, tất cả dựa theo nhu cầu sinh lý nguyên thủy mà vặn vẹo thân mình.
Thượng Quan Duệ Dịch hít một hơi, cô gái nhỏ biết cách tra tấn người khác này… Phần dưới của hắn ngày càng cứng lại theo sự vặn vẹo của nàng. Hắn đè cái mông của nàng lại, để cho nàng cảm thụ được vật nóng của hắn.
Kì Nhi bỗng chốc đỏ bừng mặt, nàng nhẹ nhàng vuốt ve cổ hắn. Loại cảm xúc da thịt nóng bỏng này của hắn làm nàng hết sức vui thích.
Môi của hắn liếm hôn lung tung lên ngực nàng.
Kì Nhi bị từng đợt khoái cảm này ảnh hưởng, không khỏi phát ta tiếng rên rỉ, hơi thở ngày càng hỗn loạn.
“Đây là nơi đẹp nhất.” Hắn khàn khàn thì thầm vào bên tai nàng.
Kì Nhi gần như đỏ bừng cả mặt, nàng cắn môi dưới không cho tiếng rên rỉ bật ra, hơi thở dồn dập phun vào gáy của hắn.
Hắn ngẩng đầu nhìn nàng chăm chú. Nhìn khuôn mặt kích tình và cánh môi đầy đặn sưng đỏ của nàng, thân thể của hắn run lên vì dục vọng.
Thượng Quan Duệ Dịch như cơn lốc xoáy mà mang nàng tiến vào “Kì vương phủ”. Bởi vì nàng bận đánh hắn, hoàn toàn không để ý hắn mang nàng đến đâu. Chờ khi hắn dừng lại, bọn họ đã ở trong một phòng khách.
Hắn đặt nàng lên trên ghế, tay hắn đặt lên tay vịn, vây nàng vào giữa hắn và chiếc ghế.
“Ngươi… ngươi muốn làm gì?” Nàng và hắn có oán hay là có thù? Sao hắn lại muốn bắt cóc nàng?
“Cây trâm ta đưa cho nàng đâu?”
Dáng vẻ dịu dàng của hắn làm nàng sửng sốt một chút, thật khác hẳn với vẻ mặt kiên quyết vừa rồi. Chắc hắn sẽ không quên hắn bắt cóc nàng chứ?
“Ở nhà.” Rốt cuộc hắn muốn làm gì? Cảm giác có chút nguy hiểm.
“Nàng ở chỗ nào?” Hắn vẫn rất dịu dàng như trước.
“Ở nhà.”
“Nhà nàng ở chỗ nào?” Hắn vẫn không có vẻ tức giận.
“Cái này…” Sao nàng có thể nói được!
Mọi việc hoàn toàn khác hẳn với dự tính của của nàng. Nàng có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới hắn lại bắt cóc nàng. Bây giờ nhanh chóng nghĩ cách thoát khỏi đây mới là điều quan trọng nhất.
“Không muốn nói sao?”
Nàng thành thật gật đầu. Quả thật nàng không muốn nói, cũng không bằng lòng nói, miễn cho tương lai không thể yên ổn.
Nàng muốn dụ hắn ra xa, sao có thể lại để cho hắn đến làm phiền nàng, quấy nhiễu nàng? Đầu óc của nàng cũng không có vấn đề gì, đâu có tự tìm phiền phức.
“Ta sẽ không để nàng rời khỏi ta nữa.” Hắn sẽ không để nàng trở về, trừ phi nàng nói cho hắn mọi việc của nàng. Nếu không thì nàng phải ở chỗ này mãi. “Có ý gì?” Nàng có dự cảm không tốt.
Hắn nở nụ cười, chậm rãi tới gần nàng… Đừng nói hắn… Nhìn gương mặt của hắn ngày càng tới gần, nàng đã có thể đoán ra hắn muốn làm gì, ra sức đẩy vai hắn, đầu cũng nghiêng qua một bên không nhìn hắn.
“Ngươi đừng làm bậy…” Nàng còn chưa lập gia đình, lại cứ bị hắn khinh bạc như vậy, nàng không muốn làm người nữa.
Thấy hắn càng ngày càng gần, ngay cả chân nàng cũng dùng tới, vẫn không ngăn cản hắn được. Trái tim đập mạnh mẽ, giống như là có thể nhảy vọt ra bất cứ lúc nào.
“Tinh Nhi…” Hắn cúi đầu, mở miệng hôn lấy đôi môi ngọt ngào của nàng, sự giãy giụa của nàng không có tác dụng gì với hắn.
Kì Nhi rụt người vào trong ghế, hai tay không ngừng ra sức đánh hắn.
Hắn nhẹ nhàng kéo tay của nàng xuống, không cho nàng làm bị thương chính mình, nhanh chóng ôm nàng lên. Hắn ôm nàng rồi ngồi lên trên ghế, để cho nàng ngồi trên đùi hắn. Sau đó hết sức yêu thương mà hôn cô gái làm ấm lòng hắn, lại vô tình trộm đi tim của hắn.
Kì Nhi dần bị lạc trong nụ hôn vừa bá đạo lại không kém phần dịu dàng của hắn, chỉ có thể bất lực mặc cho hắn ức hiếp… Hắn muốn hôn lên cả người nàng, muốn dùng tay sờ, dùng miệng thưởng thức, nhưng lại sợ dọa đến nàng. Hắn đành phải đè nén nhu cầu bức thiết của cơ thể phản ứng với nàng xuống.
Một cảm giác thất bại cùng sốt ruột hiện ra trong lòng. Nụ hôn dịu dàng của hắn trở nên thô bạo, mạnh mẽ mở cánh môi của nàng ra, đầu lưỡi như rắn trơn trượt tiến trong miệng nàng, không ngừng chiếm đoạt, xâm nhập. Cách y phục, tay hắn trêu ghẹo bộ ngực nàng, chậm rãi, nhẹ nhàng vân vê.
Kì Nhi cứng người lại một chút, cảm giác được bộ phận đặt ngay mông nàng của hắn biến hóa rõ ràng. Tim của nàng đập nhanh, không khỏi rên rỉ ra tiếng.
Đùi của nàng như vô thức mà cọ xát hắn, cả người khó chịu như có lửa, ánh mắt mê man, ý thức tan rã mặc cho hắn thao túng.
Tay hắn xoa xoa viên ngực tròn của nàng, nhẹ nhàng đè nắn, sau đó cởi nút áo, bàn tay làm càn mà đưa vào trong áo lót của nàng, cướp lấy đầu ngực mà vuốt ve.
“Ta… Ưm…” Dường như mỗi dây thần kinh của nàng đều mềm nhũn ra, từng đợt rung động lan ra toàn thân. Nàng cảm giác được tay hắn, tất cả dựa theo nhu cầu sinh lý nguyên thủy mà vặn vẹo thân mình.
Thượng Quan Duệ Dịch hít một hơi, cô gái nhỏ biết cách tra tấn người khác này… Phần dưới của hắn ngày càng cứng lại theo sự vặn vẹo của nàng. Hắn đè cái mông của nàng lại, để cho nàng cảm thụ được vật nóng của hắn.
Kì Nhi bỗng chốc đỏ bừng mặt, nàng nhẹ nhàng vuốt ve cổ hắn. Loại cảm xúc da thịt nóng bỏng này của hắn làm nàng hết sức vui thích.
Môi của hắn liếm hôn lung tung lên ngực nàng.
Kì Nhi bị từng đợt khoái cảm này ảnh hưởng, không khỏi phát ta tiếng rên rỉ, hơi thở ngày càng hỗn loạn.
“Đây là nơi đẹp nhất.” Hắn khàn khàn thì thầm vào bên tai nàng.
Kì Nhi gần như đỏ bừng cả mặt, nàng cắn môi dưới không cho tiếng rên rỉ bật ra, hơi thở dồn dập phun vào gáy của hắn.
Hắn ngẩng đầu nhìn nàng chăm chú. Nhìn khuôn mặt kích tình và cánh môi đầy đặn sưng đỏ của nàng, thân thể của hắn run lên vì dục vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.