Ván Cược Định Mệnh: Câu Dẫn Ngọt Ngào
Chương 56
Wolf
23/10/2024
Âu Dương Thần nhanh chóng bật đèn lên, người phụ nữ của anh đang đứng nép vào một góc, người có vẻ hơi run run vì sợ bóng tối.
"Vợ? Em làm gì trong đấy thế hả?"
Triệu Vy Vân lại ghế ngồi xuống, giọng tỏ rõ vẻ không vui lên tiếng: "Em còn định tạo bất ngờ cho anh nữa cô, không ngờ cuối cùng người bất ngờ lại là em."
Âu Dương Thần vui mừng đến nỗi ôm chầm lấy cô: "Em về lúc nào đấy? Sao không gọi anh ra đón?"
"Em về lúc sáng rồi."
"Em... quá đáng. Thế mà bảo hai ba hôm nữa mới về. Làm anh tưởng..."
"Tưởng em không về đón sinh nhật cùng anh à?"
Âu Dương Thần không đáp, chỉ gật đầu tỏ ý cô đã nói đúng.
"Em không những về đón sinh nhật cùng anh mà em còn có quà tặng anh nữa đấy."
"Nhưng trước hết anh ước rồi thổi nến đi đã nhé."
"Được."
Triệu Vy Vân lon ton chạy vào bếp lấy bánh kem ra chúc mừng sinh nhật anh.
"Chúc mừng sinh nhật chồng yêu nhé. Chúc anh tuổi mới sẽ luôn bình an và hạnh phúc."
"Cảm ơn vợ."
"Anh mau ước đi."
Âu Dương Thần ngoan ngoãn làm theo, anh chắp tay ước gì đó rồi nhanh chóng thổi nến.
"Còn đây là quà sinh nhật của anh."
Triệu Vy Vân đưa một hộp quà khá to cho Âu Dương Thần, bên trong là một chiếc áo sơ mi được thiết kế riêng dành cho anh.
"Hình như điều ước vừa rồi của anh không linh nghiệm nhỉ?" Âu Dương Thần khẽ lên tiếng.
"Hửm? Anh ước gì cơ?"
"Anh ước trong bụng em sẽ có tiểu bảo bối của chúng ta."
Triệu Vy Vân ghé sát vào tai anh thì thầm: "Nếu bây giờ em biến điều ước của anh thành sự thật thì sao?"
"Thật?"
"Ừm."
Âu Dương Thần vẫn có vẻ chưa tin lắm, ngờ vực hỏi lại lần nữa: "Vợ... em... có thai sao? Có phải em có thai rồi không?"
"Ừm, em có thai rồi." Triệu Vy Vân từ tốn gật đầu nhưng thật ra trong lòng cô đã đang nhảy cẩng lên vì sung sướng.
"Đợi em một lát, em lấy cái này cho anh xem."
Triệu Vy Vân lon ton chạy lên phòng lấy kết quả siêu âm mang xuống cho Âu Dương Thần xem: "Đây mới là quà sinh nhật em tặng chồng."
Âu Dương Thần chăm chú nhìn vào tờ giấy, anh sợ mình sẽ bỏ qua thông tin quan trọng nào đó, khi anh chắc chắn rằng cô đã mang thai thì nhảy cẩng lên vì sung sướng.
"Aaaa... Cuối cùng anh cũng được làm ba rồi."
"Vợ ơi, anh vui quá đi mất. Anh được làm ba rồi."
"Cảm ơn vợ đã tặng anh món quà tuyệt vời này."
"Có thích không?"
"Thích, rất thích."
"Ừm, thế anh thích tiểu bảo bối là con trai hay con gái?"
"Con nào anh cũng thương." Âu Dương Thần vui vẻ đáp.
Triệu Vy Vân gật đầu tỏ vẻ hài lòng: "Xem ra anh vẫn còn chút tình người."
"Vào ăn tối thôi, em có chuẩn bị bữa tối nữa đấy."
"Vợ anh nay đảm đang vậy sao?"
"Hôm nay là sinh nhật anh nên ngoại lệ tí cũng không sao."
"Cảm ơn vợ."
"Vì điều gì?"
"Vì tất cả những gì em dành cho anh."
Âu Dương Thần và Triệu Vy Vân đã có một buổi tối vô cùng lãng mạn bên nhau, cùng nhau đón sinh nhật, cùng nhau ăn tối và cùng nhau nói về tương lai khi sắp sửa tới đây gia đình nhỏ của cả hai có thêm một thành viên mới.
(...]
Việt Bân cuối cùng cũng thuyết phục được Nghi Văn tổ chức đám cưới. Cả hai bên gia đình đã sắp xếp thời gian để gặp mặt và tính chuyện hôn nhân của đôi trẻ.
Bao nhiêu sự hớn hở đều được bộc lộ rõ nét trên gương mặt của Việt Bân, sau bao nhiêu thời gian chờ đợi cuối cùng anh chàng cũng đã có cho mình một 'danh phận', có thế đường đường chính chính rước nàng về dinh.
Triệu Vy Vân đang mang thai, có cũng bị thai nghén vô cùng khó chịu nhưng vì Nghi Văn chính là người bạn thân nhất của cô nên cô nàng quyết định cùng Âu Dương Thần đến đám cưới của Nghi Văn và Việt Bân.
Cô nàng chọn cho mình một chiếc váy thoải mái, đôi giày cao gót được cô nàng cất gọn vào tủ giày dép thay vào đó là một đôi giày búp bê. Cô sánh đôi cùng Âu Dương Thần, đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn đến đó.
"Chúc mừng cô dâu xinh đẹp của tớ nhé. Chúc cậu trăm năm hạnh phúc." Triệu Vy Vân gửi lời chúc phúc đến
Nghi Văn.
"Anh phải đối xử với bạn em thật tốt đó. Anh mà làm cậu ấy buồn, em nhất định không tha cho em."
"Bây giờ tớ nên gọi cậu là chị dâu hay là Vy Vân đây nhỉ?" Nghi Văn lên tiếng.
"Cậu nói thử xem?"
"Anh không quan tâm em gọi vợ anh là gì nhưng chồng em thì chắc chắn gọi anh một tiếng anh vợ rồi đấy." Âu
Dương Thần ung dung lên tiếng
"Haha."
"Không cần biết chúng ta xưng hô như thế nào, nhưng giờ xem như chúng ta đã là người một nhà rồi phải không nào?"
Đám cưới của Nghi Văn và Việt Bân cũng sa hoa không hề kém cạnh với đám cưới của Triệu Vy Vân và Âu Dương
Thần. Hôn lễ của cả hai được tổ chức ở khu resort của Việt Bân, các khách mời tham gia đều là những người có tiếng trên thương trường, có mối quan hệ mật thiết với hai nhà.
Cô dâu và chú rể cùng nhau thực hiện các nghi thức truyền thống và cùng trao nhau những lời thề hẹn ngọt ngào.
"Em biết không, anh đã chờ đợi giây phút này rất nhiều năm. Anh luôn mong muốn được nắm tay em bước lên lễ đường và cùng em xây dựng một gia đình nhỏ cho riêng mình. Và ngay giây phút này đây anh vô cùng hạnh phúc khi điều ước của anh đã thành sự thật. Cảm ơn em đã gả cho anh, anh hứa sẽ luôn yêu thương và trân trọng em nửa đời về sau." Việt Bân không giấu nổi cảm xúc của mình, anh dành tất cả những lời ngọt ngào nhất dành cho người bạn đời của mình.
Đáp lại tình cảm của Việt Bân, Nghi Văn rưng rưng đáp lại: "Em không biết nói gì hơn ngoài việc cảm ơn anh đã xuất hiện và cho em biết được cảm giác được yêu thương nó tuyệt vời đến nhường nào. Em hứa sẽ luôn là hậu phương vững chắc dành cho anh, cùng anh xây dựng gia đình nhỏ của mình."
Tất cả các vị quan khách có mặt không khỏi reo hò trước chuyện tình đẹp của cô dâu và chú rể, tất cả mọi người đều dành những lời chúc phúc dành cho cặp đôi.
"Vợ? Em làm gì trong đấy thế hả?"
Triệu Vy Vân lại ghế ngồi xuống, giọng tỏ rõ vẻ không vui lên tiếng: "Em còn định tạo bất ngờ cho anh nữa cô, không ngờ cuối cùng người bất ngờ lại là em."
Âu Dương Thần vui mừng đến nỗi ôm chầm lấy cô: "Em về lúc nào đấy? Sao không gọi anh ra đón?"
"Em về lúc sáng rồi."
"Em... quá đáng. Thế mà bảo hai ba hôm nữa mới về. Làm anh tưởng..."
"Tưởng em không về đón sinh nhật cùng anh à?"
Âu Dương Thần không đáp, chỉ gật đầu tỏ ý cô đã nói đúng.
"Em không những về đón sinh nhật cùng anh mà em còn có quà tặng anh nữa đấy."
"Nhưng trước hết anh ước rồi thổi nến đi đã nhé."
"Được."
Triệu Vy Vân lon ton chạy vào bếp lấy bánh kem ra chúc mừng sinh nhật anh.
"Chúc mừng sinh nhật chồng yêu nhé. Chúc anh tuổi mới sẽ luôn bình an và hạnh phúc."
"Cảm ơn vợ."
"Anh mau ước đi."
Âu Dương Thần ngoan ngoãn làm theo, anh chắp tay ước gì đó rồi nhanh chóng thổi nến.
"Còn đây là quà sinh nhật của anh."
Triệu Vy Vân đưa một hộp quà khá to cho Âu Dương Thần, bên trong là một chiếc áo sơ mi được thiết kế riêng dành cho anh.
"Hình như điều ước vừa rồi của anh không linh nghiệm nhỉ?" Âu Dương Thần khẽ lên tiếng.
"Hửm? Anh ước gì cơ?"
"Anh ước trong bụng em sẽ có tiểu bảo bối của chúng ta."
Triệu Vy Vân ghé sát vào tai anh thì thầm: "Nếu bây giờ em biến điều ước của anh thành sự thật thì sao?"
"Thật?"
"Ừm."
Âu Dương Thần vẫn có vẻ chưa tin lắm, ngờ vực hỏi lại lần nữa: "Vợ... em... có thai sao? Có phải em có thai rồi không?"
"Ừm, em có thai rồi." Triệu Vy Vân từ tốn gật đầu nhưng thật ra trong lòng cô đã đang nhảy cẩng lên vì sung sướng.
"Đợi em một lát, em lấy cái này cho anh xem."
Triệu Vy Vân lon ton chạy lên phòng lấy kết quả siêu âm mang xuống cho Âu Dương Thần xem: "Đây mới là quà sinh nhật em tặng chồng."
Âu Dương Thần chăm chú nhìn vào tờ giấy, anh sợ mình sẽ bỏ qua thông tin quan trọng nào đó, khi anh chắc chắn rằng cô đã mang thai thì nhảy cẩng lên vì sung sướng.
"Aaaa... Cuối cùng anh cũng được làm ba rồi."
"Vợ ơi, anh vui quá đi mất. Anh được làm ba rồi."
"Cảm ơn vợ đã tặng anh món quà tuyệt vời này."
"Có thích không?"
"Thích, rất thích."
"Ừm, thế anh thích tiểu bảo bối là con trai hay con gái?"
"Con nào anh cũng thương." Âu Dương Thần vui vẻ đáp.
Triệu Vy Vân gật đầu tỏ vẻ hài lòng: "Xem ra anh vẫn còn chút tình người."
"Vào ăn tối thôi, em có chuẩn bị bữa tối nữa đấy."
"Vợ anh nay đảm đang vậy sao?"
"Hôm nay là sinh nhật anh nên ngoại lệ tí cũng không sao."
"Cảm ơn vợ."
"Vì điều gì?"
"Vì tất cả những gì em dành cho anh."
Âu Dương Thần và Triệu Vy Vân đã có một buổi tối vô cùng lãng mạn bên nhau, cùng nhau đón sinh nhật, cùng nhau ăn tối và cùng nhau nói về tương lai khi sắp sửa tới đây gia đình nhỏ của cả hai có thêm một thành viên mới.
(...]
Việt Bân cuối cùng cũng thuyết phục được Nghi Văn tổ chức đám cưới. Cả hai bên gia đình đã sắp xếp thời gian để gặp mặt và tính chuyện hôn nhân của đôi trẻ.
Bao nhiêu sự hớn hở đều được bộc lộ rõ nét trên gương mặt của Việt Bân, sau bao nhiêu thời gian chờ đợi cuối cùng anh chàng cũng đã có cho mình một 'danh phận', có thế đường đường chính chính rước nàng về dinh.
Triệu Vy Vân đang mang thai, có cũng bị thai nghén vô cùng khó chịu nhưng vì Nghi Văn chính là người bạn thân nhất của cô nên cô nàng quyết định cùng Âu Dương Thần đến đám cưới của Nghi Văn và Việt Bân.
Cô nàng chọn cho mình một chiếc váy thoải mái, đôi giày cao gót được cô nàng cất gọn vào tủ giày dép thay vào đó là một đôi giày búp bê. Cô sánh đôi cùng Âu Dương Thần, đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn đến đó.
"Chúc mừng cô dâu xinh đẹp của tớ nhé. Chúc cậu trăm năm hạnh phúc." Triệu Vy Vân gửi lời chúc phúc đến
Nghi Văn.
"Anh phải đối xử với bạn em thật tốt đó. Anh mà làm cậu ấy buồn, em nhất định không tha cho em."
"Bây giờ tớ nên gọi cậu là chị dâu hay là Vy Vân đây nhỉ?" Nghi Văn lên tiếng.
"Cậu nói thử xem?"
"Anh không quan tâm em gọi vợ anh là gì nhưng chồng em thì chắc chắn gọi anh một tiếng anh vợ rồi đấy." Âu
Dương Thần ung dung lên tiếng
"Haha."
"Không cần biết chúng ta xưng hô như thế nào, nhưng giờ xem như chúng ta đã là người một nhà rồi phải không nào?"
Đám cưới của Nghi Văn và Việt Bân cũng sa hoa không hề kém cạnh với đám cưới của Triệu Vy Vân và Âu Dương
Thần. Hôn lễ của cả hai được tổ chức ở khu resort của Việt Bân, các khách mời tham gia đều là những người có tiếng trên thương trường, có mối quan hệ mật thiết với hai nhà.
Cô dâu và chú rể cùng nhau thực hiện các nghi thức truyền thống và cùng trao nhau những lời thề hẹn ngọt ngào.
"Em biết không, anh đã chờ đợi giây phút này rất nhiều năm. Anh luôn mong muốn được nắm tay em bước lên lễ đường và cùng em xây dựng một gia đình nhỏ cho riêng mình. Và ngay giây phút này đây anh vô cùng hạnh phúc khi điều ước của anh đã thành sự thật. Cảm ơn em đã gả cho anh, anh hứa sẽ luôn yêu thương và trân trọng em nửa đời về sau." Việt Bân không giấu nổi cảm xúc của mình, anh dành tất cả những lời ngọt ngào nhất dành cho người bạn đời của mình.
Đáp lại tình cảm của Việt Bân, Nghi Văn rưng rưng đáp lại: "Em không biết nói gì hơn ngoài việc cảm ơn anh đã xuất hiện và cho em biết được cảm giác được yêu thương nó tuyệt vời đến nhường nào. Em hứa sẽ luôn là hậu phương vững chắc dành cho anh, cùng anh xây dựng gia đình nhỏ của mình."
Tất cả các vị quan khách có mặt không khỏi reo hò trước chuyện tình đẹp của cô dâu và chú rể, tất cả mọi người đều dành những lời chúc phúc dành cho cặp đôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.