Quyển 19 - Chương 11: Cải tiến Thú thần ấn (hạ)
Thạch Tam
29/08/2014
Vũ Văn Dao hơi nhíu mày: "Bất quá hình như còn thiếu gì đó."
Tô Phượng Trai nói: "Tôn tiên sinh khẳng định chưa thể hiện hết."
Triệu Nhất Hùng hỏi: "Vũ Văn tông chủ, có Thú thần ấn này phối hợp thì tông chủ có đấu nổi Vũ Vĩnh Nguyên?"
Vũ Văn Dao mắt lóe hàn quang: "Không thành vấn đề!"
"Được!" Triệu Nhất Hùng đấm lên bàn: "Những người khác để mỗ, Ô Hoàn tu sĩ cũng có ngày ngẩng mặt được!"
Vũ Văn Dao thiên về chắc chắn: "Không hẳn quyết tử chiến với Thiên Sư các, chỉ cần song phương địa vị bình đẳng là được."
Mấy năm nay Thiên Sư các hay trưng tập tu sĩ, không cho phép cự tuyệt, tông sư như Tô Phượng Trai cũng bị ảnh hưởng thì tu sĩ khác càng không cần nói.
Nhưng tử chiến với Thiên Sư các tất lưỡng bại câu thương thì không hẳn thích hợp.
Tô Phượng Trai gõ bàn: "Hai vị nói ra là như chắc rồi, giá của Tôn tiên sinh rất cao, hai vị trả được không?"
Tôn Lập là ấn sư thông thường, họ có đủ cách bắt gã nghe lời nhưng vấn đề là gã không phải, mà là siêu cấp phong ma san bằng tổng đà Nam Đấu môn.
Chọc vào gã, họ không hoài nghi rằng gã sẽ khiến bi kịch Nam Đấu môn lặp lại tại tổng đà của mình.
Nam Đấu môn thành trò cười, họ không muốn sa vào vết xe đổ.
Vũ Văn Dao nghiến răng: "Nhị phẩm linh thú thì trả được.”
Triệu Nhất Hùng bó tay: "Có thêm thời gian thì được..." Y chợt trầm ngâm: "Mỗ tìm được một con!"
Tô Phượng Trai có bốn con thì cho Tôn Lập hết nên không giúp được.
Triệu Nhất Hùng có linh thú là nhị phẩm Đại vẫn long mãng, nhưng y cần con khác dể trả thù lao cho Tôn Lập.
Ba người thương nghị xong, Triệu Nhất Hùng rời Tô gia bảo, trưa hôm sau mệt mỏi quay về. Cả ba đến gặp Tôn Lập, quá trình giao dịch cực kỳ thuận lợi, Tôn Lập thậm chí không nhắc đến việc Đỗ Long Sinh khiến Triệu Nhất Hùng chuẩn bị cả tá lời lẽ mà không được nói!
Gã kiểm tra linh thú của Triệu Nhất Hùng và Vũ Văn Dao rồi xóa Thú thần ấn trước đó.
Tô Phượng Trai đỏ mặt.
Triệu Nhất Hùng và Vũ Văn Dao cả kinh: Thú thần ấn của họ do Tô Phượng Trai chế tác, muốn trừ đi thì phải hơn người làm ra một đẳng cấp, còn phải chuẩn bị cẩn thận mới không làm hỏng kinh mạch của linh thú.
Như Tôn Lập phất tay là xong thì họ chưa từng thấy, Triệu Nhất Hùng năm xưa từng dẫn tiến hảo hữu đến tìm Tô Phượng Trai, trừ Thú thần ấn vốn có đi rồi nhờ Tô Phượng Trai thiết kế Thú thần ấn mới - - Tô Phượng Trai hơn hẳn ấn sư trước đó ba đẳng cấp, mà cũng không dễ dàng như thế!
Cả hai đều là cường giả đỉnh nhọn của Ô Hoàn, thần sắc bất biến nhưng nhìn Tôn Lập thật sâu.
Tôn Lập nhận hai linh thú, đoạn chế tác Thú thần ấn, chỉ một ngày là giao hàng khiến Vũ Văn Dao và Triệu Nhất Hùng chấn kinh.
Thú thần ấn đầu tiên là của Vũ Văn Dao, Tôn Lập gắn cho Ô vân ma thiên cẩu xong, Tô Phượng Trai, Triệu Nhất Hùng, Bộ Thanh Duyên, Tuyết Tuyết, Đỗ Long Sinh đều đứng đợi, Tuyết Tuyết hỏi: "Mẹ hiệu quả sao rồi?"
Vũ Văn Dao nhắm mắt hít sâu một hơi, Ô vân ma thiên cẩu bị thu về phong thú hoàn Tôn Lập luyện chế Thoáng sau hào quang chảy vào thân thể, Vũ Văn Dao mở mắt, còn ngươi rực tinh quang, hơi giơ tay lên, chúng nhân nhận ra thiên địa linh khí trong vòng trăm dặm hơi rung lên!
Vũ Văn Dao hiểu rõ hiệu quả thì mãn ý gật đầu: "Hay lắm! Tôn tiên sinh, còn hơn những gì đã nói."
Tôn Lập gật đầu: "Được, cứ từ từ thích ứng. Triệu môn chủ, mỗ nghỉ một chút, ngày mai giao cho các hạ."
Triệu Nhất Hùng thấy Vũ Văn Dao như thế thì suýt rớt tròng, nhưng trước mắt đồ đệ không tiện bộc lộ, cố gật gù: "Đa tạ tiên sinh, vất vả quá!"
Tôn Lập xua xua tay quay đi, Tô Phượng Trai cũng cáo từ. Triệu Nhất Hùng vội hỏi: "Đạo hữu, cảm giác thế nào!"
Vũ Văn Dao bật cười: "Hay lắm, cảm giác như thiên địa trong tay mình, nam nhân các vị chắc càng thích!"
Triệu Nhất Hùng càng ngứa ngáy, như bị mấy chục con mèo cào, mong chờ Thú thần ấn mà thở dài: "Vẫn phải đợi thêm một ngày!"
Đỗ Long Sinh lo lắng Thiên Sư các đột nhiên tới đưa Tô Phượng Trai và Tôn Lập đến Thiên Xạ đảo. Bất quá ông trời không cố ý đày đọa y, Khâu Thần Lộc không xuất hiện, sáng ngay thứ ba thì sư tôn của y lấy được Thú thần ấn.
Gắn cho linh thú xong, cảm giác nắm được tất cả khiến Triệu Nhất Hùng thấy mọi thứ đều xứng đáng!
Triệu Nhất Hùng có một vị sư đệ cảnh giới tu vi không kém gì, cả hai từ lúc nhập môn đã ngầm so kè, tới khi y lên làm môn chủ, sư đệ tức giận bỏ đi. Sư huynh đệ tuy có liên hệ, nhưng Triệu Nhất Hùng dù thế nào cũng không muốn nhờ đến vị sư đệ này.
Nhưng vị sư đệ này có nhị phẩm linh thú.
Y không tìm được ai, đành cắn răng tới khẩn cầu sư đệ, sư đệ tuy không nói câu nào, còn phi thường cao hứng cho linh thú nhưng Triệu Nhất Hùng càng khó chịu.
Ánh mắt của sư đệ không phải vì tình thâm đồng môn mà vì Triệu Nhất Hùng phải cầu đến y!
Bất quá hiện tại, Triệu Nhất Hùng không để tâm.
Bộ Thanh Duyên chỉ có một con Ô vân ma thiên cẩu, định để Tô Phượng Trai thiết kế Thú thần ấn, nhưng Vũ Văn Dao ngăn lại.
Bích Lạc tông có bốn con Ô vân ma thiên cẩu, Vũ Văn Dao dùng một, cho Bộ Thanh Duyên một, Tôn Lập một, còn lại một con dự phòng, không thể động dụng.
Có Vân thạch khoáng mạch, Bích Lạc tông giàu có lên, không lâu nữa sẽ tìm được hoặc nuôi được nhị phẩm linh thú.
Vũ Văn Dao coi Bộ Thanh Duyên là Bích Lạc tông tông chủ tương nên không tiếc gì.
Đến giờ Tôn Lập đã có sáu nhị phẩm linh thú, chỉ thiếu ba là đủ nguyên liệu cho Cửu đế mông đồng.
Vũ Văn Dao và Triệu Nhất Hùng cảm tạ Tôn Lập rồi đưa bọn Bộ Thanh Duyên đi, Cổ Thiện băng nguyên lại vắng vẻ, bọn Tôn Lập an tâm tu luyện, đợi tin từ Thiên Sư các.
Tôn Lập kỳ thực còn tính toán khác, Thiên Xạ đảo nằm giữa Lưu Kim hải và Vĩnh Một uông dương, thường có cao cấp linh thú, nếu dọc đường bắt linh thú thì tới nơi là đủ "cửu đế".
Thiên Sư các thế lực hùng hậu, đi cùng họ an toàn hơn bọn gã tự ra biển nhiều .
Tô Phượng Trai đưa bốn linh thú tới, tất cả cùng bận rộn xử lý nguyên liệu.
Băng nguyên mênh mông gió bấc, cuốn tung hoa tuyết, từng con tuyết đói khát bay qua tầng không.
Nó là lục phẩm linh thú, bá chủ thinh không ở Cổ Thiện băng nguyên.
Trong thế giới ác liệt này không có mấy sinh linh chống nổi cuồng phong, tuyết điêu tuyệt đối là nhóm mạnh nhất.
Nó lướt qua tầng không, mấy hôm không ăn khiến nó thậm chí chuẩn bị tấn công lục phẩm linh thú khác, nhưng dưới tuyết nguyên có một đội ngũ dài mà nó không thấy, vỗ cánh bay qua nhanh.
Từ vị trí của tuyết điêu nhìn xuống, đội ngũ như mãng xà bò dưới đất, nhưng nó hiểu rõ đó là gì.
Mười tám ngũ phẩm linh thú Độc nha trường mao tượng tổ thành đội ngũ, dù gặp tuyết nguyên bá chủ, tứ phẩm linh thú Lục trảo huyết mãng, cũng không sợ, giao chiến tới cùng thì thất bại sẽ là Lục trảo huyết mãng.
Độc nha trường mao tượng có lớp lông đen dày, là sinh vật đặc hữu của Cổ Thiện băng nguyên, có thể chống nổi khí lạnh ở cực bắc băng nguyên.
Đôi ngà dài một trượng, nhưng không trắng như ngà voi thông thường mà ánh lên màu lam đen, là màu kịch độc trí mệnh.
Mười tám con Độc nha trường mao cõng nhà gỗ trên lưng, nhà tuy nặng nhưng với cự thú như núi này thì vẫn nhẹ.
Độc nha trường mao tượng và nhà gỗ trên lưng y hệt của Tông gia, thực tế là mô phỏng theo Tông gia nhưng nhà gỗ tiện nghi hơn, không thì đâu xứng với thân phận địa vị của người ngồi trong đó?
Khâu Thần Lộc ngồi trên lưng Độc nha trường mao tượng thứ hai, như cổ đồng đại chung, sát khí bức nhân, có y khiến ngôi nhà còn lạnh hơn băng nguyên.
Cùng là một trong tứ đại đương đầu Thiên Sư các, Khâu Thần Lộc khác hẳn Vân Chỉ Nhạn.
Y cũng là họ hàng xa của Ô Hoàn thiên tử nhưng khác Vân Chỉ Nhạn ở chỗ tự tìm cơ hội vào Thiên Sư các tu hành. Đến giờ y vẫn giữ tác phong thiết huyết quân nhân.
Gọi Tô Phượng Trai kỳ thực là lệnh của Vũ Vĩnh Nguyên, Tô Phượng Trai không muốn đi, Khâu Thần Lộc cũng không muốn đưa theo.
Tô Phượng Trai nói: "Tôn tiên sinh khẳng định chưa thể hiện hết."
Triệu Nhất Hùng hỏi: "Vũ Văn tông chủ, có Thú thần ấn này phối hợp thì tông chủ có đấu nổi Vũ Vĩnh Nguyên?"
Vũ Văn Dao mắt lóe hàn quang: "Không thành vấn đề!"
"Được!" Triệu Nhất Hùng đấm lên bàn: "Những người khác để mỗ, Ô Hoàn tu sĩ cũng có ngày ngẩng mặt được!"
Vũ Văn Dao thiên về chắc chắn: "Không hẳn quyết tử chiến với Thiên Sư các, chỉ cần song phương địa vị bình đẳng là được."
Mấy năm nay Thiên Sư các hay trưng tập tu sĩ, không cho phép cự tuyệt, tông sư như Tô Phượng Trai cũng bị ảnh hưởng thì tu sĩ khác càng không cần nói.
Nhưng tử chiến với Thiên Sư các tất lưỡng bại câu thương thì không hẳn thích hợp.
Tô Phượng Trai gõ bàn: "Hai vị nói ra là như chắc rồi, giá của Tôn tiên sinh rất cao, hai vị trả được không?"
Tôn Lập là ấn sư thông thường, họ có đủ cách bắt gã nghe lời nhưng vấn đề là gã không phải, mà là siêu cấp phong ma san bằng tổng đà Nam Đấu môn.
Chọc vào gã, họ không hoài nghi rằng gã sẽ khiến bi kịch Nam Đấu môn lặp lại tại tổng đà của mình.
Nam Đấu môn thành trò cười, họ không muốn sa vào vết xe đổ.
Vũ Văn Dao nghiến răng: "Nhị phẩm linh thú thì trả được.”
Triệu Nhất Hùng bó tay: "Có thêm thời gian thì được..." Y chợt trầm ngâm: "Mỗ tìm được một con!"
Tô Phượng Trai có bốn con thì cho Tôn Lập hết nên không giúp được.
Triệu Nhất Hùng có linh thú là nhị phẩm Đại vẫn long mãng, nhưng y cần con khác dể trả thù lao cho Tôn Lập.
Ba người thương nghị xong, Triệu Nhất Hùng rời Tô gia bảo, trưa hôm sau mệt mỏi quay về. Cả ba đến gặp Tôn Lập, quá trình giao dịch cực kỳ thuận lợi, Tôn Lập thậm chí không nhắc đến việc Đỗ Long Sinh khiến Triệu Nhất Hùng chuẩn bị cả tá lời lẽ mà không được nói!
Gã kiểm tra linh thú của Triệu Nhất Hùng và Vũ Văn Dao rồi xóa Thú thần ấn trước đó.
Tô Phượng Trai đỏ mặt.
Triệu Nhất Hùng và Vũ Văn Dao cả kinh: Thú thần ấn của họ do Tô Phượng Trai chế tác, muốn trừ đi thì phải hơn người làm ra một đẳng cấp, còn phải chuẩn bị cẩn thận mới không làm hỏng kinh mạch của linh thú.
Như Tôn Lập phất tay là xong thì họ chưa từng thấy, Triệu Nhất Hùng năm xưa từng dẫn tiến hảo hữu đến tìm Tô Phượng Trai, trừ Thú thần ấn vốn có đi rồi nhờ Tô Phượng Trai thiết kế Thú thần ấn mới - - Tô Phượng Trai hơn hẳn ấn sư trước đó ba đẳng cấp, mà cũng không dễ dàng như thế!
Cả hai đều là cường giả đỉnh nhọn của Ô Hoàn, thần sắc bất biến nhưng nhìn Tôn Lập thật sâu.
Tôn Lập nhận hai linh thú, đoạn chế tác Thú thần ấn, chỉ một ngày là giao hàng khiến Vũ Văn Dao và Triệu Nhất Hùng chấn kinh.
Thú thần ấn đầu tiên là của Vũ Văn Dao, Tôn Lập gắn cho Ô vân ma thiên cẩu xong, Tô Phượng Trai, Triệu Nhất Hùng, Bộ Thanh Duyên, Tuyết Tuyết, Đỗ Long Sinh đều đứng đợi, Tuyết Tuyết hỏi: "Mẹ hiệu quả sao rồi?"
Vũ Văn Dao nhắm mắt hít sâu một hơi, Ô vân ma thiên cẩu bị thu về phong thú hoàn Tôn Lập luyện chế Thoáng sau hào quang chảy vào thân thể, Vũ Văn Dao mở mắt, còn ngươi rực tinh quang, hơi giơ tay lên, chúng nhân nhận ra thiên địa linh khí trong vòng trăm dặm hơi rung lên!
Vũ Văn Dao hiểu rõ hiệu quả thì mãn ý gật đầu: "Hay lắm! Tôn tiên sinh, còn hơn những gì đã nói."
Tôn Lập gật đầu: "Được, cứ từ từ thích ứng. Triệu môn chủ, mỗ nghỉ một chút, ngày mai giao cho các hạ."
Triệu Nhất Hùng thấy Vũ Văn Dao như thế thì suýt rớt tròng, nhưng trước mắt đồ đệ không tiện bộc lộ, cố gật gù: "Đa tạ tiên sinh, vất vả quá!"
Tôn Lập xua xua tay quay đi, Tô Phượng Trai cũng cáo từ. Triệu Nhất Hùng vội hỏi: "Đạo hữu, cảm giác thế nào!"
Vũ Văn Dao bật cười: "Hay lắm, cảm giác như thiên địa trong tay mình, nam nhân các vị chắc càng thích!"
Triệu Nhất Hùng càng ngứa ngáy, như bị mấy chục con mèo cào, mong chờ Thú thần ấn mà thở dài: "Vẫn phải đợi thêm một ngày!"
Đỗ Long Sinh lo lắng Thiên Sư các đột nhiên tới đưa Tô Phượng Trai và Tôn Lập đến Thiên Xạ đảo. Bất quá ông trời không cố ý đày đọa y, Khâu Thần Lộc không xuất hiện, sáng ngay thứ ba thì sư tôn của y lấy được Thú thần ấn.
Gắn cho linh thú xong, cảm giác nắm được tất cả khiến Triệu Nhất Hùng thấy mọi thứ đều xứng đáng!
Triệu Nhất Hùng có một vị sư đệ cảnh giới tu vi không kém gì, cả hai từ lúc nhập môn đã ngầm so kè, tới khi y lên làm môn chủ, sư đệ tức giận bỏ đi. Sư huynh đệ tuy có liên hệ, nhưng Triệu Nhất Hùng dù thế nào cũng không muốn nhờ đến vị sư đệ này.
Nhưng vị sư đệ này có nhị phẩm linh thú.
Y không tìm được ai, đành cắn răng tới khẩn cầu sư đệ, sư đệ tuy không nói câu nào, còn phi thường cao hứng cho linh thú nhưng Triệu Nhất Hùng càng khó chịu.
Ánh mắt của sư đệ không phải vì tình thâm đồng môn mà vì Triệu Nhất Hùng phải cầu đến y!
Bất quá hiện tại, Triệu Nhất Hùng không để tâm.
Bộ Thanh Duyên chỉ có một con Ô vân ma thiên cẩu, định để Tô Phượng Trai thiết kế Thú thần ấn, nhưng Vũ Văn Dao ngăn lại.
Bích Lạc tông có bốn con Ô vân ma thiên cẩu, Vũ Văn Dao dùng một, cho Bộ Thanh Duyên một, Tôn Lập một, còn lại một con dự phòng, không thể động dụng.
Có Vân thạch khoáng mạch, Bích Lạc tông giàu có lên, không lâu nữa sẽ tìm được hoặc nuôi được nhị phẩm linh thú.
Vũ Văn Dao coi Bộ Thanh Duyên là Bích Lạc tông tông chủ tương nên không tiếc gì.
Đến giờ Tôn Lập đã có sáu nhị phẩm linh thú, chỉ thiếu ba là đủ nguyên liệu cho Cửu đế mông đồng.
Vũ Văn Dao và Triệu Nhất Hùng cảm tạ Tôn Lập rồi đưa bọn Bộ Thanh Duyên đi, Cổ Thiện băng nguyên lại vắng vẻ, bọn Tôn Lập an tâm tu luyện, đợi tin từ Thiên Sư các.
Tôn Lập kỳ thực còn tính toán khác, Thiên Xạ đảo nằm giữa Lưu Kim hải và Vĩnh Một uông dương, thường có cao cấp linh thú, nếu dọc đường bắt linh thú thì tới nơi là đủ "cửu đế".
Thiên Sư các thế lực hùng hậu, đi cùng họ an toàn hơn bọn gã tự ra biển nhiều .
Tô Phượng Trai đưa bốn linh thú tới, tất cả cùng bận rộn xử lý nguyên liệu.
Băng nguyên mênh mông gió bấc, cuốn tung hoa tuyết, từng con tuyết đói khát bay qua tầng không.
Nó là lục phẩm linh thú, bá chủ thinh không ở Cổ Thiện băng nguyên.
Trong thế giới ác liệt này không có mấy sinh linh chống nổi cuồng phong, tuyết điêu tuyệt đối là nhóm mạnh nhất.
Nó lướt qua tầng không, mấy hôm không ăn khiến nó thậm chí chuẩn bị tấn công lục phẩm linh thú khác, nhưng dưới tuyết nguyên có một đội ngũ dài mà nó không thấy, vỗ cánh bay qua nhanh.
Từ vị trí của tuyết điêu nhìn xuống, đội ngũ như mãng xà bò dưới đất, nhưng nó hiểu rõ đó là gì.
Mười tám ngũ phẩm linh thú Độc nha trường mao tượng tổ thành đội ngũ, dù gặp tuyết nguyên bá chủ, tứ phẩm linh thú Lục trảo huyết mãng, cũng không sợ, giao chiến tới cùng thì thất bại sẽ là Lục trảo huyết mãng.
Độc nha trường mao tượng có lớp lông đen dày, là sinh vật đặc hữu của Cổ Thiện băng nguyên, có thể chống nổi khí lạnh ở cực bắc băng nguyên.
Đôi ngà dài một trượng, nhưng không trắng như ngà voi thông thường mà ánh lên màu lam đen, là màu kịch độc trí mệnh.
Mười tám con Độc nha trường mao cõng nhà gỗ trên lưng, nhà tuy nặng nhưng với cự thú như núi này thì vẫn nhẹ.
Độc nha trường mao tượng và nhà gỗ trên lưng y hệt của Tông gia, thực tế là mô phỏng theo Tông gia nhưng nhà gỗ tiện nghi hơn, không thì đâu xứng với thân phận địa vị của người ngồi trong đó?
Khâu Thần Lộc ngồi trên lưng Độc nha trường mao tượng thứ hai, như cổ đồng đại chung, sát khí bức nhân, có y khiến ngôi nhà còn lạnh hơn băng nguyên.
Cùng là một trong tứ đại đương đầu Thiên Sư các, Khâu Thần Lộc khác hẳn Vân Chỉ Nhạn.
Y cũng là họ hàng xa của Ô Hoàn thiên tử nhưng khác Vân Chỉ Nhạn ở chỗ tự tìm cơ hội vào Thiên Sư các tu hành. Đến giờ y vẫn giữ tác phong thiết huyết quân nhân.
Gọi Tô Phượng Trai kỳ thực là lệnh của Vũ Vĩnh Nguyên, Tô Phượng Trai không muốn đi, Khâu Thần Lộc cũng không muốn đưa theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.