Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu
Chương 214: Băng Tôn Giả
Tuanminhnguyen
03/03/2020
Qua ngày hôm sau, toàn bộ Viêm Thành đều chấn động, Băng Hà Cốc đại trưởng lão Thiên Sương Tử thi thể bị treo ngoài thành.
Tin tức này trong vòng hai ngày liền quét sạch toàn bộ Trung Châu, một cơn phong bạo nổi lên.
Viêm Môn đây là đang muốn cùng Băng Hà Cốc khai chiến.
Tất cả mọi người đều minh bạch, một trận chiến giữa Băng Hà Cốc cùng Viêm Môn là không thể tránh khỏi.
Một bên là ở Trung Châu cắm rể lâu ngày thế lực Băng Hà Cốc, một bên là như ngôi sao sáng chói tân thế lực Viêm Môn, vô số thế lực cùng cá nhân đều mong chờ một trận chiến này.
Hồn điện, đan tháp, nhị tông, Phần Viêm Cốc, m Cốc, Tứ Phương Các….các thế lực lớn nhỏ đều tập chung chú ý vào trận đại chiến này.
Ba ngày sau, tại Viêm Thành bên ngoài.
Trong Viêm Thành, vô số người trợn mắt há mồm nhìn hàn khí kinh người đang không ngừng toát ra từ những bóng trắng.
Bóng trắng số lượng có rất nhiều, lấy ngàn, thậm chí là đến vạn số lượng tạo thành đội hình vây quanh Viêm Thành, kết trận, nhiệt độ trong không khí cấp tốc hạ xuống, vô số bông tuyết từ trên bầu trời rơi xuống.
" Tiêu Long, mau ra đây cho ta!! "
Một tức giận tiếng quát vang lên, từ trong vùng không gian đang dao động không ngừng, mơ hồ xuất hiện một chiếc ngai vàng băng giá. Ngồi trên ngai, là một người mặc áo bào trắng toát.
Trong không gian vặn xoắn, hàn khí ngập tràn thiên địa, bóng người áo trắng từ từ đứng dậy. Hoa tuyết từ đâu bỗng dưng rơi xuống tràn ngập đất trời, chỉ trong thoáng chốc đã bao phủ cả Viêm thành. Từ xa nhìn lại, tòa thành ánh lên một màu trắng bạc, lạnh lẽo mà xinh đẹp tuyệt vời.
Không gian đang chấn động bỗng nhiên vang lên một loạt âm thanh nứt gãy, rồi từ đó từng cái bậc thang đen kịt băng giá lần lượt hiện lên. Người áo trắng khoan thai bước xuống từng bước một.
Khi người đó hiện thân, vô số những luồng sáng sắc mảnh cũng bừng lên, lan tỏa vào không gian.
Người vừa đột ngột xuất hiện này, thân thể cao lớn và cường tráng, khuôn mặt nhìn rất trẻ trung, vầng trán cao rộng nhưng cao ngạo hững hờ, tuy vậy vẫn không thể làm mờ đi dung mạo anh tuấn bất phàm, dù trong cái vẻ anh tuấn ấy có pha lẫn chút khí chất âm nhu.
Trên mi tâm của người áo trắng thần bí, một đồ án hình hoa tuyết đen tuyền vô cùng quỷ dị lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời. Tưởng chừng như bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ có cảm giác linh hồn mình như sắp bị đóng băng.
Người áo trắng chắp tay sau lưng, đứng trên bậc thang băng đen bóng, hoa tuyết lạnh giá tung bay quay cuồng. Những bông hoa tuyết bình thường vốn giòn tan dễ vỡ, không ngờ bây giờ lại tràn ngập một lực lượng phá hoại vô cùng kinh khủng.
" A..! Là... là Cốc chủ Băng Hà cốc..! "
" Quả nhiên là lão yêu này tự thân đến đây! Bất quá cũng đúng, Băng Hà Cốc đại trưởng lão bị người khác treo xác trên tường thành, chuyện lớn như vậy hắn làm sao lại không đến được. "
Bên trong Viêm thành không thiếu người lịch duyệt, kiến thức sâu rộng, nên khi vừa nhìn thấy người áo trắng đứng bất động trên bầu trời liền thất thanh hô vang.
Cốc chủ Băng Hà cốc - Băng Tôn Giả không ai không biết, không ai không nghe, bậc này cường giả xuất hiện khiến cho không ít người chấn động.
" Không ngờ Cốc chủ Băng Hà cốc hôm nay cũng xuất đầu lộ diện! "
Đứng tại trên tường thành, Thải Lân cười cười nhìn Băng Tôn Giả nói.
Đứng bên cạnh nàng là Vân Vận, Vương Sơn cùng Phong Diệp Tất ba người.
" Tiêu Long đâu, để hắn ra đây, giết người của Băng Hà Cốc ta tuyệt đối không thể cứ như vậy bỏ qua. " Băng Tôn Giả thần sắc lạnh lùng nói.
" Không cần hắn phải ra tay, kể cả Phó Môn Chủ nửa, ngươi không đủ tư cách để bọn hắn ra mặt. " Thải Lân lạnh lùng cười lạnh.
" Khẩu khí thật lớn, chỉ là một cái nhị tinh đấu tôn mà thôi, cho dù là Phong Diệp Tất hắn bất quá cũng chỉ là một cái Tứ Tinh Đấu Tôn, các ngươi cho rằng mình có thể ngăn cản ta. " Băng Tôn Giả hừ lạnh một tiếng nói.
Từng giai từng bậc của Đấu Tôn có sự khác biệt rất xa, phân cấp rất tinh tế và nghiêm cẩn, người tầm thường không cách nào đoán biết. Nếu không có thủ đoạn gì đặc biệt, thì chuyện vượt cấp khiêu chiến là cực kỳ khó khăn. Mà Cốc chủ Băng Hà cốc uy danh nào phải mới nổi một sớm một chiều, bản thân Thải Lân bốn người không thể so sánh!
Hắn là lâu năm Đấu Tôn, một mình đánh bốn người cũng không có vấn đề gì khó, chỉ là hơi phiền phức mà thôi.
" Đã hắn muốn làm rùa rụt cổ, vậy thì tự tay ta sẽ lôi hắn ra. "
Nói xong, đồ án bông tuyết màu đen trên mi tâm lão đột nhiên sáng ngời lên, hoa tuyết quay cuồng xung quanh lão liền tối đen lại. Lão vươn tay, điểm nhẹ về phía Thải Lân đám người.
Vù!
Ngón tay vừa điểm, hoa tuyết đen tuyền như sống dậy, bùng lên ngập cả đất trời, ùn ùn lao về phía bốn người bọn họ.
Thấy Băng tôn giả xuất thủ, sắc mặt của Thải Lân bốn người không chút thay đổi. Đấu khí năng lượng trong không gian cuồn cuộn dâng trào rồi bung ra thành một bức tường Đấu khí màu đỏ cao ngất.
Vút! Vút! Phập!
Vô số hoa tuyết màu đen như ám khí khảm sâu vào bức tường Đấu khí, rồi quỷ dị tan chảy.
Màu đỏ hư ảo đấu khí bức tường đem toàn bộ Viêm Thành cho bao phủ.
" Có chút ý tứ, nhưng các ngươi có thể chống cự được bao lâu. " Băng Tôn Giả lạnh lùng nói.
Chỉ thấy hắn liếc mắt nhìn bốn người một cái, rồi lại vung tay áo, đám hoa tuyết màu đen xung quanh chợt rung lên rồi hóa thành bốn con Hắc long, rít lên há miệng rống lớn rồi lao vụt đến chỗ bọn hắn.
Rống rống!!!
Ngay lúc này, mấy đạo tiếng rống vang lên chấn động cả Viêm Thành.
Một lam bạch, một đen, hai đỏ….bốn đạo tia sáng to lớn đánh tới, đánh lên bốn đầu Hắc Long trên thân, đem toàn bộ Hắc Long cho đánh tan.
Ba đạo to lớn thân ảnh từ trong Viêm Thành bay ra ngoài, bay trên không trung tường thành phía sau Thải Lân bốn người.
Tin tức này trong vòng hai ngày liền quét sạch toàn bộ Trung Châu, một cơn phong bạo nổi lên.
Viêm Môn đây là đang muốn cùng Băng Hà Cốc khai chiến.
Tất cả mọi người đều minh bạch, một trận chiến giữa Băng Hà Cốc cùng Viêm Môn là không thể tránh khỏi.
Một bên là ở Trung Châu cắm rể lâu ngày thế lực Băng Hà Cốc, một bên là như ngôi sao sáng chói tân thế lực Viêm Môn, vô số thế lực cùng cá nhân đều mong chờ một trận chiến này.
Hồn điện, đan tháp, nhị tông, Phần Viêm Cốc, m Cốc, Tứ Phương Các….các thế lực lớn nhỏ đều tập chung chú ý vào trận đại chiến này.
Ba ngày sau, tại Viêm Thành bên ngoài.
Trong Viêm Thành, vô số người trợn mắt há mồm nhìn hàn khí kinh người đang không ngừng toát ra từ những bóng trắng.
Bóng trắng số lượng có rất nhiều, lấy ngàn, thậm chí là đến vạn số lượng tạo thành đội hình vây quanh Viêm Thành, kết trận, nhiệt độ trong không khí cấp tốc hạ xuống, vô số bông tuyết từ trên bầu trời rơi xuống.
" Tiêu Long, mau ra đây cho ta!! "
Một tức giận tiếng quát vang lên, từ trong vùng không gian đang dao động không ngừng, mơ hồ xuất hiện một chiếc ngai vàng băng giá. Ngồi trên ngai, là một người mặc áo bào trắng toát.
Trong không gian vặn xoắn, hàn khí ngập tràn thiên địa, bóng người áo trắng từ từ đứng dậy. Hoa tuyết từ đâu bỗng dưng rơi xuống tràn ngập đất trời, chỉ trong thoáng chốc đã bao phủ cả Viêm thành. Từ xa nhìn lại, tòa thành ánh lên một màu trắng bạc, lạnh lẽo mà xinh đẹp tuyệt vời.
Không gian đang chấn động bỗng nhiên vang lên một loạt âm thanh nứt gãy, rồi từ đó từng cái bậc thang đen kịt băng giá lần lượt hiện lên. Người áo trắng khoan thai bước xuống từng bước một.
Khi người đó hiện thân, vô số những luồng sáng sắc mảnh cũng bừng lên, lan tỏa vào không gian.
Người vừa đột ngột xuất hiện này, thân thể cao lớn và cường tráng, khuôn mặt nhìn rất trẻ trung, vầng trán cao rộng nhưng cao ngạo hững hờ, tuy vậy vẫn không thể làm mờ đi dung mạo anh tuấn bất phàm, dù trong cái vẻ anh tuấn ấy có pha lẫn chút khí chất âm nhu.
Trên mi tâm của người áo trắng thần bí, một đồ án hình hoa tuyết đen tuyền vô cùng quỷ dị lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời. Tưởng chừng như bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ có cảm giác linh hồn mình như sắp bị đóng băng.
Người áo trắng chắp tay sau lưng, đứng trên bậc thang băng đen bóng, hoa tuyết lạnh giá tung bay quay cuồng. Những bông hoa tuyết bình thường vốn giòn tan dễ vỡ, không ngờ bây giờ lại tràn ngập một lực lượng phá hoại vô cùng kinh khủng.
" A..! Là... là Cốc chủ Băng Hà cốc..! "
" Quả nhiên là lão yêu này tự thân đến đây! Bất quá cũng đúng, Băng Hà Cốc đại trưởng lão bị người khác treo xác trên tường thành, chuyện lớn như vậy hắn làm sao lại không đến được. "
Bên trong Viêm thành không thiếu người lịch duyệt, kiến thức sâu rộng, nên khi vừa nhìn thấy người áo trắng đứng bất động trên bầu trời liền thất thanh hô vang.
Cốc chủ Băng Hà cốc - Băng Tôn Giả không ai không biết, không ai không nghe, bậc này cường giả xuất hiện khiến cho không ít người chấn động.
" Không ngờ Cốc chủ Băng Hà cốc hôm nay cũng xuất đầu lộ diện! "
Đứng tại trên tường thành, Thải Lân cười cười nhìn Băng Tôn Giả nói.
Đứng bên cạnh nàng là Vân Vận, Vương Sơn cùng Phong Diệp Tất ba người.
" Tiêu Long đâu, để hắn ra đây, giết người của Băng Hà Cốc ta tuyệt đối không thể cứ như vậy bỏ qua. " Băng Tôn Giả thần sắc lạnh lùng nói.
" Không cần hắn phải ra tay, kể cả Phó Môn Chủ nửa, ngươi không đủ tư cách để bọn hắn ra mặt. " Thải Lân lạnh lùng cười lạnh.
" Khẩu khí thật lớn, chỉ là một cái nhị tinh đấu tôn mà thôi, cho dù là Phong Diệp Tất hắn bất quá cũng chỉ là một cái Tứ Tinh Đấu Tôn, các ngươi cho rằng mình có thể ngăn cản ta. " Băng Tôn Giả hừ lạnh một tiếng nói.
Từng giai từng bậc của Đấu Tôn có sự khác biệt rất xa, phân cấp rất tinh tế và nghiêm cẩn, người tầm thường không cách nào đoán biết. Nếu không có thủ đoạn gì đặc biệt, thì chuyện vượt cấp khiêu chiến là cực kỳ khó khăn. Mà Cốc chủ Băng Hà cốc uy danh nào phải mới nổi một sớm một chiều, bản thân Thải Lân bốn người không thể so sánh!
Hắn là lâu năm Đấu Tôn, một mình đánh bốn người cũng không có vấn đề gì khó, chỉ là hơi phiền phức mà thôi.
" Đã hắn muốn làm rùa rụt cổ, vậy thì tự tay ta sẽ lôi hắn ra. "
Nói xong, đồ án bông tuyết màu đen trên mi tâm lão đột nhiên sáng ngời lên, hoa tuyết quay cuồng xung quanh lão liền tối đen lại. Lão vươn tay, điểm nhẹ về phía Thải Lân đám người.
Vù!
Ngón tay vừa điểm, hoa tuyết đen tuyền như sống dậy, bùng lên ngập cả đất trời, ùn ùn lao về phía bốn người bọn họ.
Thấy Băng tôn giả xuất thủ, sắc mặt của Thải Lân bốn người không chút thay đổi. Đấu khí năng lượng trong không gian cuồn cuộn dâng trào rồi bung ra thành một bức tường Đấu khí màu đỏ cao ngất.
Vút! Vút! Phập!
Vô số hoa tuyết màu đen như ám khí khảm sâu vào bức tường Đấu khí, rồi quỷ dị tan chảy.
Màu đỏ hư ảo đấu khí bức tường đem toàn bộ Viêm Thành cho bao phủ.
" Có chút ý tứ, nhưng các ngươi có thể chống cự được bao lâu. " Băng Tôn Giả lạnh lùng nói.
Chỉ thấy hắn liếc mắt nhìn bốn người một cái, rồi lại vung tay áo, đám hoa tuyết màu đen xung quanh chợt rung lên rồi hóa thành bốn con Hắc long, rít lên há miệng rống lớn rồi lao vụt đến chỗ bọn hắn.
Rống rống!!!
Ngay lúc này, mấy đạo tiếng rống vang lên chấn động cả Viêm Thành.
Một lam bạch, một đen, hai đỏ….bốn đạo tia sáng to lớn đánh tới, đánh lên bốn đầu Hắc Long trên thân, đem toàn bộ Hắc Long cho đánh tan.
Ba đạo to lớn thân ảnh từ trong Viêm Thành bay ra ngoài, bay trên không trung tường thành phía sau Thải Lân bốn người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.