Vãn Hồi

Chương 61

Phi Sát

22/11/2016

CHƯƠNG 61 : Chỉ vì em mà xướng ca

Edit : Yến Phi Ly

Phily : Hình được des bởi bạn Lan, cảm ơn Lan ^__^~. Cũng nói thêm một chút, hai người trong hình chính là hình gốc của truyện Vãn hồi này, tuy nhiên vì Phily không thích nên đã lôi anh đẹp trai kia ra làm bìa =)))

.

Sau khi phát hành album, dưới sự sắp xếp của Tần Phong, Lục Diễn tiến hành rất nhiều hoạt động tuyên truyền cùng với kí tặng, không hề ngoài ý muốn, mỗi một lần hắn có mặt, hiện trường đều náo nhiệt vô cùng, so với khí trời còn nóng hơn vài phần. Nhất là trong thời gian tuyên truyền, có cả khách mời bí mật Đan Sở Du hiện thân, càng khiến cho nhóm fan dậy sóng.

Cùng lúc đó, Lục Diễn cũng nhận được thư mời của “Đại lễ âm nhạc Bài hát của năm”.

Trong nước đủ loại bảng xếp hạng âm nhạc hoặc giải thưởng âm nhạc, cơ hồ tùy tiện doanh nghiệp nào đó chỉ cần đồng ý xuất tiền đều có thể tạo ra một giải thưởng âm nhạc mệnh danh chính mình, cho nên cũng không có đại lễ âm nhạc nào đặc biệt quyền uy, điểm này cùng với mảng phim ảnh hoàn toàn khác biệt. Có điều, trong muôn hình muôn vẻ bảng xếp hạng âm nhạc và giải thưởng, ‘Bài hát của năm’ xem như là bảng xếp hạng âm nhạc mà người ta biết đến nhiều nhất cũng được thừa nhận là đại lễ âm nhạc hàng đầu, cho nên hàng năm người có mặt trong bảng xếp hạng ‘Bài hát của năm’ cũng đủ vinh quang rạng rỡ, nó cũng được xem như là giải thưởng có uy tín nhất thời điểm hiện tại, đặc biệt là giải thưởng nam nữ ca sĩ được yêu thích nhất, cơ hồ cũng đại biểu cho thành tích cao nhất trong năm đó.

Lục Diễn năm trước tuy rằng chỉ phát hành một EP, nhưng với mức độ thu hút của nó cũng đủ được mời đến lần trao giải này, mà thông thường người được mời đến hầu hết đều có giải thưởng đề danh. Trước đó Lục Diễn cùng Tần Phong hàn huyên tán gẫu, cảm thấy có khả năng nhất sẽ được đề danh giọng ca mới xuất sắc nhất. Sự thật chứng minh, bọn họ đoán cũng gần như chuẩn xác.

Trong đại lễ âm nhạc, Lục Diễn cuối cùng mang về một giải ca sĩ mới được yêu thích nhất. Đối với Lục Diễn mà nói, tuy rằng ca hát là chuyện rất thú vị, nhưng chung quy chỉ là một nghề phụ, cho nên so với danh hiệu ảnh đế mà hắn mong muốn, giải thưởng nhỏ như vậy cũng không quá đáng giá để mà kích động. Tất nhiên mặc kệ nói như thế nào, đây đều là một sự khẳng định đối với sự nghiệp ca hát của hắn, hơn nữa ba ca khúc trong EP đều lọt vào danh sách mười ca khúc đứng đầu bảng xếp hạng. Với một người mới mà nói, đây đã là một thành tích vô cùng vô cùng tốt.

Sau đại lễ âm nhạc, Lục Diễn rốt cục có được hai ngày nghỉ.

Kỳ thật cường độ công tác cao thế này với Lục Diễn mà nói cũng không có gì, bản thân hắn vốn thích công tác hiện tại, bất luận là đóng phim hay là ca hát, hắn đều cảm thấy tất cả đều là những chuyện thú vị, huống chi hiện tại hắn trẻ tuổi tinh lực dồi dào, là thời điểm phải cố gắng dốc sức làm việc, bận rộn từ sáng tới tối cũng không khiến hắn mất kiên nhẫn hay có chút phàn nàn.

Cho nên điều duy nhất khiến hắn cảm thấy không hài lòng chỉ là vì thời gian cùng người yêu gặp mặt quá ít, bọn họ đều là nhân vật đứng trên đỉnh cao và cận kề đỉnh cao của mỗi lĩnh vực khác nhau, nhất là Tô Mạc. Khác với Lục Diễn, trên vai anh không chỉ có bản thân anh, còn có cả tương lai cùng rất nhiều người thân trong Tô thị, áp lực hiển nhiên không thể so sánh nổi. Từ trước khi gặp được Lục Diễn, anh luôn bận rộn, cơ hồ ba trăm sáu mươi lăm ngày trong năm đều không có ngày nghỉ, sau khi quen Lục Diễn anh đã bắt đầu điều chỉnh thời gian công tác của mình, bỏ thêm nhiều công sức bồi dưỡng trợ thủ đắc lực, không còn tự ôm tất cả mọi chuyện vào mình, mặc dù như thế, phần lớn thời gian vẫn như cũ bận tối mày tối mặt.

Hai người đàn ông như vậy, yêu đương với bọn họ mà nói vốn chính là chuyện xa xỉ, nhưng bọn họ đều vui vẻ chịu đựng. Cho dù không thường gặp mặt, cho dù không có thời gian hẹn hò, cho dù ngay cả thân thiết ngẫu nhiên đều là xa xỉ, nhưng mà tương tư thấu tận xương tủy, giống như rượu thuần ủ men, thời gian càng lâu càng nhiệt liệt.

Kế hoạch trong lòng Lục Diễn đã nổi lên thật lâu, rốt cục có cơ hội để thực hiện, hắn thậm chí có chút kiềm chế không được mà sớm đến cửa phòng làm việc Tô Mạc chờ đợi. Lục Diễn hiện giờ thân phận đã không còn như trước, đi trên đường không dám nói người người nhận thức nhưng bị phát hiện bị đuổi theo tuyệt đối không thể thiếu, cho nên thời điểm vào tập đoàn Tô thị cũng cần cải trang che giấu một chút, kính râm và mũ là thứ không thể thiếu.

Tập đoàn Tô thị tuy rằng không giống công ty giải trí Tinh Không đối với người ngoài quản lý phá lệ nghiêm khắc, nhưng cũng không thể tùy tiện người nào muốn vào liền có thể vào, hơn nữa lại còn muốn gặp chủ tịch. Nhân viên tiếp tân ở đại sảnh nhìn thấy Lục Diễn đội mũ và kính râm có chút thần bí thì sắc mặt không quá dễ chịu, nhưng vẫn thực chuyên nghiệp mà mỉm cười, “Xin hỏi anh có hẹn trước không?”

Lục Diễn thoáng sửng sốt, hắn tới đây cũng không thông báo trước cho Tô Mạc, chủ ý là muốn cho đối phương một sự bất ngờ, nhưng hắn ngày thường dựa vào gương mặt làm giấy thông hành tự do ra vào Tinh Không, hơn nữa nhất thời hưng phấn quên mất tập đoàn Tô thị khác với Tinh Không, không phải hắn muốn vào liền có thể tùy thời mà vào, vì thế hơi hơi cong lên khóe miệng, cố ý đè thấp tiếng nói dùng thanh tuyến tràn ngập từ tính, “Cũng không có hẹn trước. Nhưng có thể phiền cô thông báo cho Lô Vũ tiên sinh được không? Tôi họ Lục.”

Lục Diễn cũng không dám trực tiếp tự giới thiệu, hắn không biết nhân viên tiếp tân trước mắt này có nhận biết hắn hay không, nhưng hắn cũng không muốn mạo hiểm.

Có lẽ là bị thái độ ôn hòa của Lục Diễn đả động, có lẽ là bị thanh âm của hắn cùng độ cung nơi khóe miệng mê hoặc, nhân viên tiếp tân nhịn không được đỏ mặt, cũng thả lỏng thái độ, hỗ trợ gọi một cuộc điện thoại, cúp máy có chút tiếc nuối mà nói, “Thật xin lỗi, chủ tịch còn đang họp, trợ lý Lô cũng đang ở trong phòng hội nghị, không tiện nghe.”

“Như vậy sao…” Lục Diễn có chút thất vọng, xem ra hôm nay mình hành động rốt cuộc vẫn quá mức lỗ mãng, mỉm cười, “Vậy thôi, đã làm phiền cô, tôi ra bên ngoài chờ.”

Lục Diễn xoay người đang định rời đi, nhân viên tiếp tân đột nhiên kêu lên, “À… Lục tiên sinh, nếu không anh chờ một chút, tôi gọi cho chị Daisy hỏi thử.”

Lục Diễn lập tức xoay người lại, mỉm cười nói, “Vậy làm phiền cô.”

“Không có gì.” Nhân viên tiếp tân lại đỏ mặt, rất nhanh gọi điện thoại nội tuyến.

Daisy mới đầu có chút nghi hoặc, Tô đổng hôm nay không có hẹn với bất kỳ người nào, nhưng thời điểm nghe được người tới họ Lục, đột nhiên ngầm hiểu. Làm thư ký bên cạnh Tô Mạc, Daisy với sinh hoạt cá nhân của ông chủ tuyệt đối không phải hoàn toàn không biết gì cả, huống chi Tô Mạc cũng không cố ý giấu giếm. Cô nhiều lần nhìn thấy vẻ mặt Tô đổng ôn nhu đầy ý cười mà trò chuyện điện thoại, liên tưởng đến thật lâu trước ông chủ đã từng hỏi cô muốn theo đuổi một người thì phải làm sao, nếu như vậy mà còn không đoán ra, cô liền uổng là thư ký lâu năm bên cạnh ông chủ.

Về phần không lâu sau cô biết đối tượng của ông chủ chẳng những là nam, mà còn là đại minh tinh Lục Diễn đang nổi nhất hiện giờ, cũng không quá kinh ngạc. Cô còn nhớ rõ thật lâu trước kia, cô từng theo ông chủ tới Tinh Không tiếp đãi một người, người kia chính là Lục Diễn, tuy rằng khi đó hắn hoàn toàn chưa có danh khí, nhưng là một cô gái bình thường thực khó có thể quên một anh chàng đẹp trai đã từng tiếp xúc gần gũi như vậy, cho dù là chỉ thấy qua một lần, mà cũng không lâu sau đó, ông chủ liền hỏi cô vấn đề theo đuổi kia.

Nhưng làm một thư kí có đủ tư cách, tuyệt đối không lộ ra riêng tư của ông chủ là nguyên tắc cơ bản, đó cũng là một trong những nguyên nhân cô có thể yên ổn ngồi ở vị trí thư kí này lâu như vậy, cho nên trừ bỏ ngẫu nhiên cùng trợ lý Lô tám chuyện một chút, cho tới bây giờ cô đều im bặt không đề cập tới, ngay cả trước mặt bạn thân nhất cũng đều không lộ ra nửa lời.

Cho nên nói, ánh mắt chọn người của Tô Mạc thật sự không hề tồi.

Lúc này đây, Lục Diễn thực thuận lợi đã được cho qua, trước khi đi, còn mỉm cười ôn nhu mà nói tiếng cám ơn.

Đến văn phòng tầng chót, cuộc họp của Tô Mạc còn chưa chấm dứt, Lục Diễn cũng không có ý tứ đi quấy rầy, Daisy liền đưa hắn vào phòng khách ngoài văn phòng, rất nhanh pha một bình trà, “Tôi nhớ rõ Lục tiên sinh thích uống trà, đây là trà Long Tĩnh Tây hồ, tay nghề của tôi tệ lắm, Lục tiên sinh chớ ghét bỏ nha.”

Lục Diễn nâng chén trà lên, chậm rãi uống một hơi, cười nói, “Cô quá khiêm tốn rồi, nắm giữ thời gian rất vừa vặn.”

Daisy cười vui vẻ, “Có thể được Lục tiên sinh tán dương, xem ra thời gian qua tôi không uổng công học nha.”

“Ồ, cô Daisy đang học trà đạo sao?”

“Đúng vậy, đột nhiên cảm thấy rất thú vị nha, tôi liền đi báo danh một lớp, có thời gian rảnh liền tới học.”

Lục Diễn cũng có hứng thú, hai người hưng trí bừng bừng mà trò chuyện về chủ đề này.

Chờ lúc Tô Mạc trở về, nhìn thấy chính là cảnh tượng hòa thuận vui vẻ này.

Nhìn thấy Lục Diễn ở đây, Tô Mạc chỉ là thoáng kinh ngạc một chút liền bình thường trở lại. Lịch trình của Lục Diễn anh vẫn luôn nắm rõ ràng, biết hắn kế tiếp có hai ngày nghỉ, đó cũng là lí do vì sao bây giờ anh còn phải họp, anh muốn tận lực đem công tác hai ngày kế tiếp sắp xếp xong xuôi, chính mình cũng có thể có thời gian nhàn rỗi. Bọn họ thật sự là lâu lắm chưa cùng một chỗ, trên thực tế, từ khi bọn họ xác định quan hệ tới nay, thời gian bên nhau vốn đã không nhiều. Có điều anh thật không ngờ Lục Diễn sẽ chủ động đến công ty tìm anh, nhưng vào lúc này, anh là vui mừng nhiều hơn kinh ngạc.

Tô Mạc vừa đi vào văn phòng, Lục Diễn liền phát hiện ra anh, vốn đang nói chuyện cũng lập tức ngừng lại, đứng lên nhìn anh trìu mến, “Họp xong rồi?”

Tô Mạc trên tay còn cầm văn kiện tùy tiện đưa cho Lô Vũ theo phía sau, mỉm cười gật đầu, “Ừ.” Sau đó lại có chút ngạc nhiên hỏi, “Hai người tán gẫu cái gì mà vui vẻ như vậy?”

Daisy lúc này mới phát hiện ông chủ đã trở lại, nhanh chóng đứng lên, vì mình đang làm việc mà lại đi nói chuyện phiếm nên đỏ mặt, “Em đang cùng Lục tiên sinh trò chuyện một ít về trà đạo, không nghĩ tới Lục tiên sinh đối với trà đạo cũng có nghiên cứu.”

Tô Mạc cong lên khóe môi, trong mắt ý cười chớp động, trêu chọc nói, “Tôi thật sự rất muốn biết, còn có cái gì mà Lục tiên sinh không rõ đây?”

Lục Diễn cũng nở nụ cười, đi tới giữ chặt tay anh, “Đương nhiên là có, tôi còn có rất nhiều thứ không hiểu, tỷ như việc kinh doanh làm ăn như thế nào, còn muốn xin Tô đổng chỉ giáo nhiều hơn.”

Hai người này tư thế thân mật không coi ai ra gì thật sự là chói mù mắt người, Daisy cảm giác toàn thân đều nổi hết da gà, nhanh chóng cúi đầu đi ra ngoài, tới cửa còn nhìn lại, hai người kia đứng bên nhau thật sự là đẹp mắt, ngay cả cô bình thường gặp qua vô số trai đẹp cũng nhịn không được tim đập nhanh mấy nhịp, đột nhiên cảm thấy đại khái thật sự là mùa xuân đến, tìm một người để yêu hẳn cũng là chuyện rất ngọt ngào đi.

Lô Vũ ngược lại mắt xem mũi mũi nhìn tâm, vẻ mặt không chút biến động, không hổ là trợ lý số một công ty.

Tô Mạc quay đầu dặn Lô Vũ một câu, “Không còn chuyện gì nữa, cậu tan tầm trước đi, hai ngày kế tiếp cậu chú ý một chút, có vấn đề gì thì gọi điện thoại cho tôi.”

“Vâng, Tô đổng.” Lô Vũ cúi người chào rồi đi ra ngoài, còn không quên thuận tay đóng cửa.

“Sao anh đột nhiên đến đây?” Tô Mạc cười hỏi.

Lục Diễn nhéo nhéo tay anh, ôn nhu nói, “Muốn sớm nhìn thấy em.”

Ý cười trong Tô Mạc mắt càng đậm, không nói gì, nghiêng người tại bên môi hắn hạ xuống một nụ hôn nhè nhẹ, chỉ thoáng chạm một chút liền tách ra.

Lục Diễn liếm liếm khóe môi bị chạm, môi Tô Mạc ướt át mềm mại, còn mang theo một chút hơi lạnh, ước chừng là trong phòng hội nghị khí lạnh còn chưa thoát đi, cảm thấy có chút chưa thỏa mãn, đuổi theo ngậm lấy cánh môi đối phương hung hăng mút vào một phen, lúc này mới chịu tách ra.

“Có thể đi rồi sao?” Thanh âm Lục Diễn thật thấp, có chút khàn khàn.

“Ừ, đã không còn việc gì nữa.” Tô Mạc gật gật đầu.

“Vậy đi thôi, chúng ta đi ăn cơm trước, sau đó mang em tới một chỗ?”



“Nơi nào?” Tô Mạc hỏi.

“Đi rồi em sẽ biết.” Lục Diễn cũng không lộ ra, mà là ra vẻ thần bí.

Kết quả sau khi ăn cơm xong, Lục Diễn đưa Tô Mạc đến Tinh Không.

Lúc này đã là tám giờ tối, cho dù Tinh Không là công ty liên quan đến điện ảnh và truyền hình, cũng đã không còn ai bên trong, chỉ có vài gian phòng còn có người đang bận rộn. Bảo an thấy người tới là Lục Diễn và Tô Mạc, tự nhiên cái gì cũng không hỏi liền để họ qua.

Tô Mạc có chút nghi hoặc, lúc này Lục Diễn mang mình đến Tinh Không làm cái gì, nghi hoặc này sau khi Lục Diễn dẫn anh đến phòng ghi âm lại càng lớn hơn.

Phòng thu đã sớm khóa cửa, Lục Diễn lại trực tiếp lấy ra chìa khóa mở, mặc dù Lục Diễn là nghệ sĩ của Tinh Không, nhưng chìa khóa phòng thu là do nhân viên công tác giữ, Lục Diễn cũng không đợi Tô Mạc mở miệng hỏi, lên tiếng giải thích trước, “Anh cố ý mượn tiểu Ngô đó, ngày mai phải trả cậu ta.”

Tuy rằng tò mò Lục Diễn vì sao mang mình tới nơi này, nhưng Tô Mạc vẫn chịu đựng không hỏi, anh biết Lục Diễn nhất định có sắp xếp của chính mình, anh chỉ cần tin tưởng hắn thì tốt rồi.

Lục Diễn đưa Tô Mạc vào phòng thu, thuận tay đóng cửa, còn khóa kín.

Trong phòng giờ phút này đương nhiên là không có những người khác, Lục Diễn để Tô Mạc ngồi trên ghế sa lông của gian ngoài, mỉm cười, “Nhắm mắt lại, chờ anh mở miệng mới được mở ra.”

Tô Mạc thuận theo mà nhắm mắt lại, nhìn không thấy, thính giác liền trở nên càng linh mẫn, anh nghe được bên người vang lên thanh âm nhạc cụ va chạm, nghe thấy bước chân Lục Diễn trong gian phòng yên tĩnh như gần như xa, trong lòng tràn ngập một loại chờ mong không biết tên.

Cũng không biết trải qua bao lâu, nhìn không thấy mà ngay cả thời gian đều không xác định nổi, bỗng nhiên một đoạn nhạc dạo nhẹ nhàng chậm rãi vang lên, sau đó giọng hát trầm thấp, ôn nhu đầy thâm tình của Lục Diễn liền vây quanh toàn bộ tâm trí anh.

“Anh biết cho dù anh không nói, em kỳ thật cũng hiểu được. Em trong trái tim anh, giống như anh ở trong lòng em…..”

Ca từ cùng âm nhạc đều rất quen thuộc, đương nhiên, đây là bài hát chủ đề trong album《Không lời》của Lục Diễn, vào ngày đầu tiên thu âm thô Tô Mạc cũng đã nghe qua, huống chi hiện giờ phố lớn ngõ nhỏ mỗi một cửa hàng đều tùy tiện có thể nghe thấy vô số lần.

Có lẽ là giờ phút này không khí khác biệt, có lẽ là thiếu hậu kỳ quá mức tinh xảo, thanh âm dừng ở bên tai thuần túy lại có vẻ đặc biệt chân thật, cũng đặc biệt động lòng người.

Tô Mạc mở bừng mắt, liền nhìn thấy Lục Diễn đeo tai nghe giản dị ở trước mặt anh chân thành cất tiếng hát. Đột nhiên nhớ tới Lục Diễn đã từng nói qua sẽ vì anh thu âm một bản nhạc, chỉ cho một mình anh nghe, ca khúc thuộc về riêng anh. Người biểu diễn cũng chỉ thuộc về một mình anh.

Tô Mạc toàn thân trầm tĩnh lại, chậm rãi dựa vào sô pha phía sau, ngửa đầu, trong mắt phát ra ánh sáng, hơi hơi nheo lại, động tác vô thức giống như bởi vì người trước mắt quá mức chói lòa. Quanh thân hết thảy giống như đều đã đi xa, không biết thân thể đang ở chỗ nào, không biết giờ phút này là bao lâu, chỉ có bóng hình người trước mắt, cùng thanh âm quanh quẩn bên tai.

Lục Diễn vừa hát vừa chậm rãi tới gần, ánh mắt của hắn thủy chung sâu thẳm chăm chú nhìn vào người trước mắt, trong mắt tình ý mãnh liệt xuất ra, giống như một sợi xích chắc chắn chặt chẽ khóa lại đối phương. Tô Mạc cảm thấy giờ phút này Lục Diễn giống như vương tử đến từ quốc gia huyễn tưởng nào đó, chỉ một động tác giơ tay nhấc chân, một cái liếc mắt ngàn sóng lưu chuyển, tràn đầy mê hoặc, trái tim anh đập mạnh giống như lập tức muốn bật ra khỏi ***g ngực, thân thể lại giống như bị khóa trụ, muốn động cũng không thể động.

Cũng không biết hát bao nhiêu bài, Tô Mạc căn bản đã không rảnh đi quan tâm đối phương hát cái gì, quanh thân bao trùm chính là giọng hát và âm nhạc nhu tình, cùng với, sự gợi cảm chết người của hắn.

Lục Diễn chậm rãi càng ngày càng gần, gần đến gang tấc, gần đến đưa tay là có thể đụng, vì thế hắn vươn tay làm ra một tư thế mời. Tô Mạc mỉm cười, hơi nghiêng người, nắm chặt tay hắn. Lục Diễn trên tay dùng sức, đem người kéo lên, một tay ôm chặt thắt lưng anh, ngực bụng cùng dán, vai cổ cùng đối diện, tiếng ca trở nên thấp hơn, bên tai nhẹ nhàng ngâm nga. Dòng khí ấm áp đánh sâu vào màng tai, một cỗ tê dại từ nơi nào đó dần dần xuyên qua tứ chi toàn thân, Tô Mạc nhắm mắt lại, cảm thấy cả người như nhũn ra, nếu không phải cánh tay Lục Diễn hữu lực gắt gao siết chặt eo anh, anh chỉ sợ ngay cả đứng đều đứng không yên.

Không biết qua bao lâu, Tô Mạc đột nhiên cảm giác sau lưng đụng phải một vật cứng, ngay sau đó toàn bộ nửa người trên đã bị ép nằm xuống về phía sau, Tô Mạc mở mắt ra, trông thấy Lục Diễn gần trong gang tấc mang vẻ mặt tươi cười, bị mê hoặc, anh nhịn không được đưa tay sờ thử, xem ra, phía sau thứ để chống đỡ hoàn toàn không có, dễ dàng cho người phía trên đem anh áp xuống.

Không biết dưới thân anh nằm lên nơi nào, Tô Mạc chỉ cảm thấy toàn bộ phía sau lưng mơ hồ phát hoảng, anh đang định quay đầu xem thử tình cảnh hiện giờ của mình, đã bị ôm lấy hai má, nụ hôn nồng nhiệt áp lên.

Tiếng ca đã ngừng hẳn, chỉ còn lại âm nhạc dịu êm còn đang quanh quẩn. Lục Diễn ngậm cánh môi Tô Mạc, thật sâu mà mút vào, đầu lưỡi một lần lại một lần miêu tả hình dạng duyên dáng của đôi môi. Tô Mạc vuốt ve gương mặt đối phương ngón tay chậm rãi chuyển về phía sau cổ, túm chặt sau đầu hắn, anh cũng không tình nguyện chỉ một mặt thừa nhận, nhẹ nhàng mở ra đôi môi khép kín, đầu lưỡi tìm kiếm, học bộ dáng vừa rồi của hắn liếm lên từng chỗ trên bờ môi, sau đó tiến vào khoang miệng đối phương.

Lục Diễn không cự tuyệt anh tiến vào, rất nhanh cuốn lấy đầu lưỡi của anh, vờn quanh liếm mút, từng chút một cuốn lưỡi anh vào càng sâu, thẳng đến khi lưỡi đều bị hút phát đau, bọn họ mới buông tha lẫn nhau.

Một sợi chỉ bạc tại khóe miệng kéo dài, theo khoảng cách càng ngày càng xa càng ngày càng mỏng, cho đến khi tách ra, vương lại bên môi từng người, lưu lại một vệt nước bóng loáng. Lục Diễn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi anh, rồi lại ngẩng đầu, liếm liếm khóe môi của mình, mắt hắn ẩn chứa ý cười xán lạn, thấp giọng nói, “Hát có dễ nghe không?”

Tô Mạc ôn nhu nhìn hắn, mỉm cười nói, “Đây là tiếng ca hay nhất mà em từng nghe qua.”

“Thích không?” Lục Diễn cười càng sâu.

“Thích.” Tô Mạc nửa người trên còn bị đè nặng, không tiện gật đầu, chỉ đành thấp giọng đáp.

“Như vậy, để anh cũng nghe được thanh âm của em.” Tô Mạc cảm thấy tươi cười của Lục Diễn còn mang theo một chút nguy hiểm cùng hấp dẫn, anh còn chưa hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, Lục Diễn đã cúi người xuống, lúc này đây cũng không phải vì hôn môi, mà là nghiêng người vươn tới một nơi bên cạnh anh điều chỉnh một chút, mic thu âm liền đến gần bên cạnh anh.

Tô Mạc lúc này mới phát hiện mình bị đặt ở trên đài điều khiển âm thanh, Lục Diễn vừa rồi điều chỉnh là vặn nhỏ nhạc nền, lại đem mạch tiếng động tăng lớn. Tô Mạc một người thông minh như thế, nhất thời hiểu được ý tứ đối phương. Tô Mạc không phải chưa bao giờ nghĩ qua làm ở nơi này, chính là thật không ngờ sẽ chơi đến tình thú như vậy, chỉ là suy nghĩ thôi cũng liền xấu hổ quẫn bách khiến cả người nóng lên. Mặc dù anh tuyệt đối tin tưởng phòng thu của công ty cách âm rất hiệu quả, nhưng mà thật sự có chút khó chấp nhận.

Lục Diễn không cho anh bất luận cơ hội cự tuyệt nào, đột nhiên ngăn chặn miệng của anh, đầu lưỡi không hề báo động trước mà xông vào, khác với lúc trước chậm rãi, nhẹ nhàng, mà ngay từ đầu chính là mưa rền gió dữ đoạt lấy. Đầu lưỡi tại khoang miệng mềm mại càn quét chung quanh, liếm lên phần lợi, đảo qua hàm trên, còn không ngừng mà hướng sâu vào trong, hận không thể đem cả gốc lưỡi đều tiến vào. Khoang miệng Tô Mạc không thể khép kín, mở ra thời gian dài khiến hai bên má cũng đều đau nhức, một phần lớn nước bọt bởi vì không thể nuốt ào mà theo khóe môi mở lớn chảy xuống, rất nhanh liền làm ướt cổ áo.

Lục Diễn lúc này mới buông ra khoang miệng bị tàn sát bừa bãi thật lâu, đầu lưỡi theo phương hướng nước bọt chảy xuống một đường liếm xuống phía dưới. Tuy rằng đã được buông ra, nhưng môi Tô Mạc bị bắt mở ra thật lâu bởi vì quán tính mà nhất thời vẫn chưa hoàn toàn khép lại, hơi hơi mở ra, tiếng thở dốc kìm nén một tiếng lại một tiếng tràn ra, vốn chỉ là một chút tiếng vang lại bị mic gần bên môi phóng đại, vang vọng toàn bộ phòng thu.

Đúng vào lúc này, môi Lục Diễn đi tới nơi nhô ra của cổ họng, nhẹ nhàng liếm, sau đó mút vào thật mạnh. Yết hầu là nơi tương đối mẫn cảm của Tô Mạc, thân thể vốn bị nụ hôn sâu kích thích mà có chút mềm yếu lại hơi hơi run lên, từ nơi cổ họng phát một tiếng rên nhẹ, Tô Mạc không quản được dưới thân là bàn điều khiển, cái gáy ở mặt trên, cổ dùng sức ngưỡng lên, ngược lại càng đem nhược điểm đưa vào trong miệng đối phương.

Lục Diễn trầm thấp mà nở nụ cười, buông ra hầu kết bị mút có chút đỏ lên, ghé vào bên tai Tô Mạc, thấp giọng nói, “Nghe thanh âm như vậy, có phải hay không đặc biệt có cảm giác?” Bởi vì cố ý tránh mic, một câu này không bị phóng đại, nhưng là đầy đủ chấn động.

Tô Mạc hoảng thần, giương mắt nhìn hắn, hai tay tại hai gò má hắn nhẹ nhàng vuốt ve, khóe mắt khẽ cong cong, vốn là giọng nói trầm thấp càng thêm ám ách, “Anh thích nghe, em cho anh nghe.”

Tô Mạc vốn dĩ là người không quá nghiêm khắc trong chuyện này, mặc dù là bị vây ở vị trí nằm dưới, anh cũng không cảm thấy ngại ngùng, lưỡng tình tương duyệt, làm một ít sự tình giữa tình nhân nên làm vốn cũng rất tự nhiên, chỉ cần hai bên đều tình nguyện, đều có thể hưởng thụ, ai trên ai dưới cũng không quan trọng. Về phần không muốn phát ra thanh âm, cũng không phải bởi vì cảm thấy mất thể diện hoặc là ngại ngùng, mà chính là thói quen tự kiềm chế, có đôi khi như thế lại bị tình nhân hiểu lầm.

Lục Diễn ánh mắt tối sầm, con ngươi càng sâu, cúi đầu tại vành tai anh thổi một hơi, thấp giọng nói, “Vậy kêu lên, anh muốn nghe.”

Lục Diễn nói xong, vươn tay cởi cúc áo sơ-mi người dưới thân, mỗi một cúc áo cởi ra liền ngay tại ***g ngực lỏa lồ xuất hiện mà liếm một cái, thẳng đến khi mở rộng tất cả. Áo sơ-mi hợp với áo khoác tây trang đều bị kéo sang hai bên, Lục Diễn nâng thân, tại da thịt xích lỏa của anh vuốt ve qua lại, trong mắt lộ ra thần sắc tán thưởng, thấp giọng nói, “Thật là đẹp.” Bởi vì không thường làm hoạt động bên ngoài, màu da Tô Mạc tương đối trắng nõn, nhưng anh định kỳ đến phòng tập thể hình, cho nên trên người cũng không giống thành phần tri thức tất cả đều là nhuyễn thịt, ngược lại là một tầng cơ bắp mỏng manh, lại bởi vì ra một chút mồ hôi, thoạt nhìn giống như tơ lụa sáng bóng, sờ vào xúc cảm cũng vô cùng tốt.

Tô Mạc thiên về gầy, phần xương sườn lộ ra cực kỳ rõ ràng, tay Lục Diễn tại mặt trên lưu luyến vuốt ve, khiến cho anh có chút sợ nhột mà hơi hơi rụt lui. Lục Diễn thấp giọng mỉm cười, trên tay đi xuống, lưu loát mà cởi bỏ dây lưng của anh, hợp với quần lót đồng thời lột xuống, tính khí đã hơi nhếch lên một khi thoát ly trói buộc liền lộ ra, rơi vào trong tay Lục Diễn, Lục Diễn thuận thế nắm chặt, cao thấp vuốt ve lên xuống.

Nơi trọng yếu bị người nắm giữ, Tô Mạc nhịn không được than nhẹ một tiếng. Lục Diễn trên tay động không ngừng, thân trên lại cúi xuống, tại trên môi anh nhợt nhạt mà liếm, nhẹ nhàng mà mút vào. Tô Mạc đưa tay ôm cổ hắn, miệng lưỡi dây dưa. Quần áo trên người Lục Diễn còn mặc chỉnh tề, lớp vải cùng cúc áo cọ vào da thịt trần trụi của Tô Mạc, đau đớn tê dại lại kéo đến một trận khoái ý run rẩy.

Động tác trên tay Lục Diễn không nhanh không chậm, Tô Mạc dần dần cảm thấy có chút không đủ, không khỏi nhẹ nhàng ưỡn lưng càng đưa lên vài phần hướng vào trong tay của hắn. Lục Diễn khẽ mỉm cười, “Đừng nóng vội.” Vừa nói vừa tháo dây lưng của mình, kéo xuống quần lót cùng quần dài, lấy ra tính khí đồng dạng ngạnh đến phát đau, dán tại một nơi cùng xoa nắn. Bị tính khí nóng bỏng của đối phương chạm vào, Tô Mạc thiếu chút nữa bị kích thích mà bắn ra, Lục Diễn đúng lúc tại ngăn chặn lỗ nhỏ trên đầu đỉnh, bởi vì đau đớn lại nhẫn trở về. Tô Mạc khó nhịn mà chống đỡ nâng thân trên, hai tay ôm chặt bả vai đối phương, cắn cắn vành tai của hắn, thấp giọng nói, “Nhanh lên.”

Lục Diễn vốn cũng nhẫn đến khó chịu, bị anh thúc giục như vậy, càng kích động hơn, hai người đã lâu không làm, cả hai đều nghẹn đã lâu, cũng khó có thể tiếp tục nhẫn nại, tốc độ trên tay Lục Diễn nhanh hơn, hai người lại bởi vì tư thế mà dán vào nhau càng chặt hơn, lại cọ xát một trận, liền đồng thời bắn ra.

Trước mắt một đạo bạch quang, Tô Mạc có chút thoát lực ngã về phía sau, có điều anh biết rõ, đây mới chỉ là khởi đầu.

Hai người đều lâu chưa phát tiết, lần này liền bắn hơi nhiều, Lục Diễn đầy tay giữ không hết, rất nhiều chất lỏng trào ra, dính vào ngực bụng của cả hai, lại bởi vì Tô Mạc nằm ở phía dưới, chất lỏng dư thừa theo tính khí chảy xuống, chảy qua đáy chậu, hội tụ tại lối vào phía sau, Lục Diễn cũng đồng thời cầm chất lỏng trên tay đưa vào.

Huyệt khẩu đã lâu không được sử dụng lại trở nên siết chặt, bởi vì vừa mới trải qua cao trào mà co rút lợi hại, Lục Diễn mất một phen công phu mới đưa vào được một ngón tay.

Ngón tay mới vừa tiến vào dũng đạo, tầng tầng nhuyễn thịt liền bao bọc tới, vừa co rụt vừa cắn nuốt giống như đang phun ra nuốt vào, xúc cảm hết sức rõ rệt. Mặc dù đã phát tiết một lần, Lục Diễn lại bị kích thích rất nhanh đứng lên, nhưng đối phương còn chưa chuẩn bị tốt, hắn tuyệt không chịu được khiến anh bị thương, đành phải nhẫn nại tiếp tục làm khuếch trương.

Ngón tay thứ hai tiến vào đã có chút khó khăn, Lục Diễn cảm thấy phải tốc chiến tốc thắng nếu không chỉ với chất lỏng kia sẽ rất khó làm trơn, hắn dứt khoát nâng lên một chân của anh, tư thế này dễ dàng cho ngón tay tiến vào hơn. Ba ngón tay tiến vào tại nội bích mềm mại không ngừng xoay tròn, vân vê, tìm kiếm địa phương mẫn cảm, hai người đã làm nhiều lần, đối với thân thể đối phương đều rất quen thuộc, rất nhanh tìm được phương hướng, tiến về nơi đó nhu ấn.

Nơi mẫn cảm nhất bị chạm vào, thân thể Tô Mạc nhảy dựng, phát ra một tiếng ngâm nga, tính khí đã mềm xuống lại dần dần có xu thế ngẩng đầu. Chân bị nâng lên cũng câu lên lưng Lục Diễn, anh cố gắng nâng lên nửa người trên, vươn tay ôm lấy cánh tay đối phương, thở gấp khó khăn nói, “Có thể, mau tiến vào.”

Lục Diễn rút ngón tay, đem tính khí bừng bừng phấn chấn xông lên, cúi người tại thái dương đầy mồ hôi của anh hạ xuống một nụ hôn, giọng nói khàn khàn, “Kiên nhẫn một chút.” Nói xong, tư thái kiên định tiến vào.

Mới vừa tiến vào, Lục Diễn cũng không dám động mạnh, chất dịch lúc nãy đã có chút khô cạn, dũng đạo bên trong còn có chút khô khốc, hắn nắm chặt vòng eo thon gầy của anh, ở bên trong nhẹ nhàng vẽ vòng, một chút một chút làm cho anh thích ứng tình trạng lúc này.

Lục Diễn săn sóc khiến Tô Mạc cũng không cảm thấy khó chịu, chính là trong thân thể bị lấp đầy, trướng đau lại có một loại cảm giác khó tả, cảm giác này anh cũng không xa lạ, mỗi một lần trước, khi bọn họ gắt gao giao triền, đều sẽ thỏa mãn như thế.

Một lát sau, chờ Tô Mạc đã thích ứng, huyệt khẩu cũng bắt đầu không thỏa mãn mà hé hé mở mở cắn chặt tính khí chôn sâu bên trong, Lục Diễn hít sâu một hơi, bắt đầu chậm rãi ra vào.



Mới đầu động tác cũng không lớn, tính khí rút ra một chút lại đâm trở về, cũng không tận lực đụng vào điểm mẫn cảm trong cơ thể, hai người đều thực hưởng thụ cảm giác ôn nhu như vậy, Lục Diễn lần thứ hai cúi người cùng đối phương trao đổi nụ hôn mật ngọt tinh tế. Có đôi khi so với làm tình, bọn họ càng thích cảm giác hôn môi, giữa người yêu gắn bó như môi với răng, trao nhau chất lỏng trong miệng, so với thân thể mập hợp càng là sự tình thân mật hơn.

Cứ như vậy duy trì trong chốc lát, tốc độ ra vào của Lục Diễn bắt đầu nhanh hơn, tính khí rút ra đến tận đầu, sau đó lại dùng lực mà đâm vào, hữu ý vô ý mà sát qua điểm mẫn cảm. Tiếng thở dốc của Tô Mạc dần dần tăng thêm, môi anh khẽ nhếch, hô hấp dồn dập, ngửa mặt nằm trên đài, một chân quấn quanh eo Lục Diễn, một chân rơi trên mặt đất, cái mông bị Lục Diễn nắm ở trong tay, hơi hơi treo lơ lửng, không cách nào mượn lực, vì thế trọng lượng toàn thân đều đặt ở trên vai. Cố tình dưới thân cũng không bằng phẳng, hơn nữa Lục Diễn càng ngày càng dùng lực rút ra đâm vào khiến thân thể anh không ngừng lay động, bả vai truyền đến một trận nóng rực, không cần nhìn cũng biết nhất định là bị cọ đỏ.

Tô Mạc rên rỉ dần dần thay đổi, một tiếng cao một tiếng thấp, trong khoái cảm lộn xộn hòa quyện đau đớn, bị mic thu âm khuếch đại vang vọng toàn bộ phòng thu, hết sức liêu nhân.

Lục Diễn lại động mạnh một trận, cũng phát giác không thích hợp, mày Tô Mạc nhăn lại, trong thanh âm cũng không hoàn toàn là tình ái vui vẻ, hắn nhìn các nốt điều khiển tràn đầy trên đài, rất nhanh hiểu được xảy ra chuyện gì, vì thế dừng lại động tác, hai tay ôm lấy đối phương, đem người nhẹ nhàng nâng lên một chút, ôn nhu hỏi, “Rất đau sao?”

Tô Mạc thở gấp, cố bình phục một chút hô hấp, thấp giọng nói, “Không sao.”

Lục Diễn nghĩ nghĩ, vừa không chịu được làm đau anh, cũng không muốn rời đi địa phương tràn ngập tình thú này, thấp giọng đề nghị, “Xoay người lại, được không?”

Tô Mạc hiểu được ý tứ của hắn, gật gật đầu, “Ừm.”

Lục Diễn liền buông chân anh xuống, tính khí cũng thuận thế rút ra, “Nhép” một tiếng, hết sức *** mỹ.

Tô Mạc xoay người, chống tay xuống đài điều khiển, Lục Diễn thuận tay giúp anh đem áo sơ-mi và tây trang rơi rụng trên cánh tay cởi ra. Lần này, toàn thân cao thấp của Tô Mạc liền không còn một mảnh vải, trái lại Lục Diễn, trừ bỏ tính khí lộ ra cùng với bắp đùi và bụng dưới dính đầy dịch thể của cả hai, quần áo xem như vẫn đầy đủ.

Tương phản mãnh liệt khiến Tô Mạc ngượng ngùng khó nhịn, theo bản năng quay người lại cởi áo trên người Lục Diễn. Lục Diễn khe khẽ nở nụ cười, thuận theo ý anh mặc anh hành động, thẳng đến khi trên người chỉ còn lại có một cái quần trong, mới nắm chặt tay anh, xoay người anh lại.

Tô Mạc đưa lưng về phía Lục Diễn nằm úp sấp, khuỷu tay chống lên những đài điều khiển, tuy rằng vẫn có chút ma xát, nhưng so với bả vai bị cọ đau thì tốt hơn nhiều. Đài điều khiển cao không đủ nửa người, vừa cúi xuống, phần vai và toàn bộ phần eo cũng thấp xuống, cái mông nhếch lên.

Trên bả vai quả nhiên đỏ một mảng lớn, Lục Diễn có chút đau lòng mà nhẹ nhàng sờ sờ. Thắt lưng xinh đẹp nhỏ nhắn cho đến cái mông, huyệt khẩu đã bị làm cho khép miệng không được, hé ra rụt lại, chung quanh còn có dịch thể khô cạn, xem qua liền khiến người miệng khô lưỡi khô.

Lục Diễn không tiếp tục chần chờ, hai tay giữ trên lưng anh, tính khí cứng rắn tại phụ cận huyệt khẩu mềm mại hơi hơi ma xát một chút, rất nhanh liền tiến vào.

Lục Diễn một bên mạnh mẽ đĩnh động một bên cúi xuống, đặt lên bả vai bị phiếm đỏ những nụ hôn tinh tế. Kéo dài ngọt ngào giống như lông chim phất qua, mang tới một mảnh tê dại, chỗ vai đau đớn sớm được an ủi, ngược lại sinh ra chút ngứa ngáy. Dưới thân nơi bị tiến vào lại bởi động tác càng ngày càng mạnh càng ngày càng hữu lực của hắn mà giống như bốc cháy nóng rực. Khoái cảm giống như thủy triều càn quét, bao phủ hết thảy lý trí.

Lục Diễn mỗi một va chạm giống như muốn tiến vào nơi sâu nhất trong thân thể anh, hắn trầm trọng thở dốc bên tai người dưới thân, hệt như giọng nói mê hoặc đến từ viễn cổ, “Kêu lên, hửm?”

“A… ha…… Lục, Diễn… Lục Diễn… Lục Diễn…….”

Hết thảy kiềm chế của Tô Mạc đều bởi va chạm mãnh liệt cùng hấp dẫn như vậy mà phá tan, tiếng kêu của anh từ một chút trầm thấp đến càng lúc càng lớn, càng ngày càng cao, từ đầu chỉ là tiếng rên vô nghĩa sau lại từng tiếng từng tiếng kêu tên hắn.

Lục Diễn hô hấp nhất thời thêm nặng, một tiếng kia so với bất cứ thứ gì càng kích phát nội tâm cuồng tính của hắn, tên giống như chú ngữ, một khi niệm lên, không thể kháng cự, không thể ngăn cản.

Lục Diễn hai tay hung hăng bóp chặt cánh mông dưới thân, dùng sức tách ra, tính khí hung tợn mạnh mẽ ra vào nơi huyệt khẩu non mềm, mỗi một lần đều đâm đến điểm mẫn cảm, đâm vào mặt trên, trăn trở cọ qua, mưa rền gió dữ cũng không đủ để hình dung màn kịch liệt này. Thanh âm Tô Mạc lần thứ hai thay đổi, bị phóng đại tràn ngập toàn bộ phòng ghi âm.

Cuối cùng tiến tới không hề báo động trước, Lục Diễn lần thứ hai nhanh hơn tốc độ và lực độ, một chút một chút dùng sức mà rút ra, hết sức mà đâm sâu vào. Thanh âm của Tô Mạc lúc này đã biến thành khàn khàn, lời trong miệng đã không thành tiếng, lần thứ hai biến thành tiếng rên rỉ vô nghĩa. Toàn thân hai người giống hệt nhau bị mồ hôi dính ướt.

Đây là một hồi tính sự so với bất luận lần nào trong dĩ vàng đều kịch liệt hơn.

Cuối cùng thời điểm bắn ra, tính khí Lục Diễn lại một lần nữa trướng đại, máy động máy động mà giật giật, một cỗ nhiệt dịch nóng bỏng không chút lưu lại mà tưới vào điểm mẫn cảm đã bị ma xát đến nóng rực, tính khí phía trước Tô Mạc chưa kịp vuốt ve, cũng bởi vì khoái cảm cực hạn mà lại một lần nữa trực tiếp bị làm bắn ra.

Phát tiết xong, Tô Mạc cả người đều xụi lơ, ngay cả khí lực chống đỡ đều không có, thân thể trượt xuống dưới, mắt thấy sắp sửa ngã ngồi dưới đất, lại được Lục Diễn đỡ lấy. Lục Diễn cũng không dư lại nhiều ít khí lực, đem người nâng lên một lần nữa đặt ở trên đài điều khiển, đã không quản nổi liệu các phím có thể làm đau người hay không.

Tô Mạc ngửa mặt thất thần mà nằm ở nơi đó, hai chân nhẹ nhàng điểm trên mặt đất, rất nhiều chất lỏng trắng ngà từ huyệt khẩu bị làm cho không thể khép chặt chậm rãi chảy xuống đùi. Lục Diễn nhịn không được đưa tay sờ sờ, trắng mịn dinh dính, còn mang theo một chút độ ấm. Đùi trong mẫn cảm bị sờ như vậy, Tô Mạc nhịn không được nhẹ nhàng run rẩy, phục hồi lại tinh thần.

Lục Diễn cười khẽ đem đầu ngón tay dính chất lỏng kia quệt lên cánh môi sưng đỏ của anh, sau đó cúi xuống liếm liếm, “Có khỏe không? Thoải mái không?”

Tô Mạc khẽ lắc đầu, lại gật gật đầu, vừa rồi rên rỉ rất nhiều rất lâu, cổ họng đều có chút đau, hiện tại một câu cũng nói không nên lời.

Lại nghỉ ngơi trong chốc lát, Lục Diễn ôm eo anh, Tô Mạc thuận thế ôm cổ của hắn đứng lên, Lục Diễn liền đem người bế đến trên ghế sa lông, nhặt quần áo từng cái từng cái giúp anh mặc vào, sau đó mới mặc vào đồ của chính mình.

Hai chân Tô Mạc còn có chút vô lực, nhìn Lục Diễn đi vào trong gian phòng ghi âm, lát sau khi đi ra trong tay cầm theo một CD không có bìa.

Tô Mạc cổ họng ám ách kinh ngạc hỏi, “Anh thu âm?”

Lục Diễn mỉm cười gật gật đầu, “Thời khắc như vậy đáng giá kỷ niệm, sao có thể không lưu lại cơ chứ.”

Tô Mạc nhíu mày, có chút không đồng ý, “Nếu không cẩn thận rơi vào trong tay người khác thì sao?” Cho dù tiếng ca phía trước có thể phủ nhận là hát trực tiếp, nhưng anh còn nhớ rõ vừa rồi thời điểm không kìm lòng nổi đã gọi tên Lục Diễn.

“Yên tâm đi, anh đã làm xử lý, cho dù bị người khác nghe được cũng không hiểu là ai. Anh nhất định sẽ lưu giữ thật kĩ, để anh lưu lại, được không? Vừa rồi thanh âm của em thật là dễ nghe, như vậy cho dù em không ở bên cạnh anh, anh cũng không cần nhẫn đến khổ cực, hửm?” Câu nói sau cùng là cắn cắn lỗ tai Tô Mạc mà nói.

“Tùy anh đó.” Tô Mạc bất đắc dĩ, “Cho dù thật sự bị người khác nghe được cũng không sao. Ai dám nói cái gì, em sẽ không để cho kẻ đó yên ổn.”

“Ài, Tô đổng của chúng ta chính là khí phách như vậy.” Lục Diễn trêu đùa, “Anh sẽ đem tiếng ca phía trước tách ra, về sau em đặt ở trên xe nghe. Anh nói rồi, về sau trên xe của em, chỉ có thể mở ca khúc của anh.”

Tô Mạc mỉm cười, giữ chặt tay hắn, “Được.”

Hai người gây sức ép hơn hai giờ, thời điểm rời đi, đã hơn mười một giờ, trừ bỏ bảo an của cao ốc thì một người cũng không có. Bảo an tuy rằng có chút kỳ quái ông chủ lớn nhà mình cùng đại minh tinh làm sao trễ như thế còn ở công ty, nhưng cũng không dám nhiều lời.

Trên đường trở về là Lục Diễn lái xe, Tô Mạc còn như nhũn ra, chỉ sợ ngay cả khí lực cầm lái cũng không có, hơn nữa giữa hai chân còn dính dính thật không dễ chịu, về phần trên người mồ hồi ướt đẫm, thì hai người đều có.

Vừa về tới nhà, Tô Mạc lập tức vào phòng tắm, dọc theo đường đi, vừa đi vừa cởi quần áo. Sau đó Lục Diễn theo vào nhìn đến cảnh tượng này, chỉ cảm cái nơi thấy đã phát tiết hai lần lại có chút rục rịch, đơn giản cũng không kìm nén, theo vào phòng tắm, cũng may Tô Mạc vào trong rồi cũng không khóa cửa.

Đang tắm vòi sen, Tô Mạc chợt nghe thấy tiếng vang liền ngẩng đầu, nhìn đến Lục Diễn đã cởi sạch quần áo đứng ở cạnh cửa, mỉm cười nhìn anh, “Cùng tắm nha?”

Tô Mạc buồn cười mà nhìn hắn, cố ý nói, “Em có thể cự tuyệt không?”

Lục Diễn ý cười càng sâu, “Không thể.”

“Vậy còn chờ gì.” Tô Mạc hơi nghiêng đầu, cười nói.

Lục Diễn ba bước cũng thành hai bước đi tới, ôm lấy anh, đặt ở dưới vòi phun nước mà hạ xuống một nụ hôn, dòng nước theo hai gò má chảy vào đôi môi dính chặt của hai người.

Ở trong phòng tắm làm một lần, trở lại trên giường, Lục Diễn lại đè lên, Tô Mạc nghĩ có lẽ là lâu lắm không ở cùng một chỗ, liền tùy hắn.

Nhưng mà làm xong không lâu, Tô Mạc vừa mới bình phục một chút, tay Lục Diễn lại nhẹ nhàng mò lên.

Tình hình này không đúng lắm, Tô Mạc một phen bắt được tay hắn, “Anh hôm nay làm sao vậy? Bị chuốc thuốc sao? Còn chưa đủ?”

Lục Diễn cũng có chút bất đắc dĩ, “Đại khái là tại canh của thím Phương đi, trong thời gian này lại vẫn luôn nghẹn.”

Tô Mạc không còn lời gì để nói, nhớ tới ngày đó nghe Lục Diễn bảo uống nhiều canh của thím Phương mà chảy máu mũi, chính mình còn trêu chọc hắn, hiện giờ thật sự là tự làm tự chịu, chần chờ nói, “Nhưng mà còn làm nữa, chúng ta đều sẽ ăn không tiêu.”

“Một lần cuối cùng, anh cam đoan.” Lục Diễn nói xong, liền hôn tới.

Có lẽ là vậy, nhưng đó cũng không phải cuối cùng một lần, sau lại làm một lần hay là hai lần, Tô Mạc đã nhớ không rõ, bởi vì càng về sau anh đã mệt đến mức trực tiếp ngủ thiếp đi, về phần Lục Diễn là lúc nào chấm dứt, như thế nào đem anh tới trong phòng tắm xử lý, như thế nào đổi nệm giường, hết thảy đều không nhớ rõ.

Hoàn chương 61

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vãn Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook