Vẫn Lạc Trần Ai

Chương 7: Trên Cửu Thiên Cung

Thích Ăn Thịt Gà

19/05/2021

Trong cơn mộng mị, Tình Phi mơ thấy thân mình rơi từ trên cao xuống, lệ khí đâm vào thân thể va chạm với tiên khí bên người từng chút xé rách tầng lớp bảo hộ, xâm nhập vào tiên cốt phá hủy. Đau đớn đến mức nước từ mắt nàng chảy ra hóa thành kim huyết lệ.

Tâm trí nàng dần dần biến mất, chỉ có nỗi đau tận cùng tồn tại, cảm giác này khiến nàng thống khổ vô cùng. Trong chớp mắt, thanh y tràn ngập sinh khí đập vào đôi mắt đang dần khép lại của nàng. Tình Phi cảm nhận được một vòng tay đang ôm lấy mình, sau đó nàng tỉnh giấc.

Trên mặt toàn là nước mắt, cổ họng đau rát, nàng xuống giường rót một cốc nước uống một mạch hết nửa ấm nước mới đi rửa mặt thay y phục. Trên đường đi nàng vẫn luôn che mặt, cho nên nàng dứt khoát gỡ hết lớp dịch dung trên mặt mình, để lộ ra gương mặt non nớt trong trẻo sạch sẽ.

Lúc này ở trên Cửu Thiên Cung sau khi trải qua hai mươi ngày xảy ra biến động đó, cuối cùng cũng đã yên ổn hơn. Thiên Đế nhiều lần cho gửi thiếp mời đến Thần Nông Cung, chỉ là bên này bặt tăm không hồi đáp. Phi Tâm bên người Cung chủ còn đang bận ở Diệt Tiên Vực bảo vệ chân thân cho Cung chủ kia của bọn họ, nghe tin báo liền buồn bực mắng chửi một hồi.

"Lão đầu đó ăn không ngồi rồi hay sao, suốt ngày làm phiền Cung chủ của chúng ta. Nếu không phải vì bảo vệ... Ài, Cung chủ nhà ta cũng không phải hạ phàm lịch kiếp đến mức chỉ còn mỗi nguyên thân thế này."

Trong một căn nhà nhỏ được bao quanh bởi rừng cây tử đằng lớn vô cùng, gian ngoài có một bộ bàn ghế nhỏ, một chiếc giường tre kê cạnh cửa sổ, còn có chín bức tranh treo chính giữa vô cùng bắt mắt.

Lần lượt là một giọt nước, đám mây, một đóa hoa đào, một đóa hoa lan, một con chim phượng hoàng, một dải cầu vồng bảy màu, một chậu cây trường sinh, một miếng ngọc và cuối cùng là một viên đá màu tím lập lòe. Chân thân của Cung chủ Thần Nông Cung đang nằm trong bức tranh có viên đá màu tím đó - Hỗn Độn không gian mà ngủ say.

Hỗn Độn không gian được tạo ra như thể là nơi an táng cuối cùng cho các vị thượng thần. Tám vị thượng thần kia trong chiến loạn đã vũ hóa, mà Cung chủ của Thần Nông Cung kia có chút khác biệt, nàng không phải thượng thần bình thường, nàng là thượng thần viễn cổ do Phụ Thần tạo ra. Chín bức tranh kia cũng tượng trưng cho hàng ngũ chín thượng thần thời Chiến Loạn.

Phi Tâm ở trước sân nhà nghe ngóng được bên Nam Dương Cung bị người của Cửu Thiên Cung phong tỏa, còn giăng một tầng Linh Lung kết giới. Hừ, bọn người này không biết nghe lời ai mà càn quấy thế, vị chủ nhân của Nam Dương Cung không phải dễ chọc đâu.

Xa xa, cách Thần Nông Cung một nghìn hai trăm dặm là Cửu Thiên Cung, cung điện của Thiên Đế to lớn uy nghi, từng bức tượng thần long phát ra ánh sáng chói mắt. Bên trong cung điện, chúng thần đang đứng thành hai hàng dài, bên phải của Thiên Đế là Thái tử Thương Diệp, áo bào màu đen thêu chỉ vàng chỉnh tề ngồi trên đại điện. Sau lưng hắn là một khuôn mặt tà mị, không phân biệt được nam nữ, trên môi luôn luôn nở một nụ cười.

"Giám tử tiên nhân, người có ý kiến gì không?" Thương Diệp ngoái đầu ra sau, nhỏ giọng gọi hắn.

Giám tử tiên nhân thi lễ, đôi mắt phượng trong suốt lại gần thì thầm bên tai Thái tử. Nếu như nơi này có mặt của hai vị Cung chủ Thần Nông Cung và Nam Dương Cung, chắc chắn hắn sẽ bị phát hiện.



Thiên Đế hôm nay sắc mặt ổn hơn mấy ngày trước, tập trung chúng thần bàn luận về việc phong ấn Ma Tôn Diêu Mặc, hậu nhân của Thượng Cổ Ma Tôn Thiềm Xuyên kia.

"Tướng Quân, hiện tại Ma Tôn đã bị ba vị thượng thần cùng chúng tiên phong ấn tại đỉnh Nguyệt Ninh, mấy ngày gần đây có động tĩnh gì không?"

"Hồi Thiên Đế, hai mươi ngày trước có dị biến." Diệp Nghi Tướng Quân lãnh đạm nói, từ trên người nàng vẫn luôn luôn duy trì khí tức đó suốt hai vạn năm từ lúc sinh ra. Cho dù là ở trên chiến trường Ma Thần năm đó, nàng vẫn như cũ phong đạm kinh vân chém giết. Ở trên thiên cung là một thượng thần có thực lực nhất.

"Hồi Thiên Đế, Nguyệt Ninh được Cung chủ Nam Dương cung phong ấn, chỉ là Cung chủ hắn lịch kiếp xuống trần gia cố phong ấn, không ngờ thất gặp phải sự việc tẩu hỏa nhập ma. Điều này có chút không phải..." Thanh y dao động, gương mặt luôn treo một nụ cười như gió xuân khiến tâm thần người khác bất giác cảm thấy vui vẻ. Duy chỉ có đôi mắt hoa đào thờ ơ khiến người ta liền như rơi vào hồ nước lạnh băng.

"Phù Thế Thần Quân nói vậy không lẽ có chuyện gì bất thường sao?" Thiên Đế nhíu mày, hắn nghiêng đầu hỏi Phù Thế.

"Lúc trước, Vô Trần xuống phàm giới vì để xem xét phong ấn nhưng sau đó vội vã khi chạy qua Địa Tâm, khi trở về lại đi vào Hạ Tiên để lịch kiếp. Chuyện này phải bắt đầu điều tra lại, hơn nữa Nam Dương Cung của hắn bị nhiễm ma khí. Thiên Đế, dù gì Vô Trần hắn cũng là một thượng thần viễn cổ, thực lực đứng đầu. Chẳng lẽ tòa cung điện của hắn chỉ vì một lần lịch kiếp này mà bị ma khí xâm nhiễm hay sao?" Phù Thế thu lại nụ cười, ánh mắt thâm thúy khó dò nhìn chung quanh đại điện một lượt.

"Thiên Đế, tiểu tướng cũng có cùng suy nghĩ với Thần Quân." Diệp Nghi Tướng Quân bước ra nói.

Thiên Đế suy tư vuốt chòm râu bạc của mình, chúng thần bên dưới cũng lao xao nghị luận một hồi. Hắn đưa mắt nhìn về thái tử Thương Diệp, bất chợt hỏi.

"Thương Diệp thái tử, ngươi có suy nghĩ gì về chuyện này?"

Thương Diệp có chút trầm mặc, hắn là người ra lệnh cho thiên binh bao vây phong tỏa Nam Dương Cung, ngẫm nghĩ một chút rồi cẩn thận trả lời.

"Hồi Thiên Đế, quả thật có vấn đề. Chỉ là Nam Dương Cung không thể không phong tỏa, ma khí đã xâm nhiễm đến cả thần vật của Thần Quân. Một thần vật quan trọng như vậy cũng bị ma khí xâm nhiễm, cho nên ta mới cho người phong tỏa một tầng Linh Lung kết giới."



Phù Thế bên này liền quay đầu nhìn hắn, oắt con này dám động đến cả thần vật của Vô Trần? Hắn nở một nụ cười hướng về phía Thương Diệp khiến vị thái tử này có chút dựng tóc gáy. Qua mấy vạn năm nay có vẻ Thiên tộc kia càng lúc càng không để hai người bọn họ vào trong mắt rồi.

"Thiên Đế, ta có thể xem qua được không?" Phù Thế dõng dạc nói, ý tứ cảnh cáo thấy rõ. Toàn thân khí tức mạnh mẽ chấn nhiếp khắp Thiên Điện khiến chúng thần tiên không lạnh mà run. Hắn là ai chứ? Thượng Thần viễn cổ đó!

Thiên Đế đau đầu, Ma Thần đại chiến mấy vạn năm trước, ba vị đại thượng thần này vốn không thuộc Cửu Thiên Cung, ba người Vô Trần, Phù Thế, Tình Phi của Thần tộc trấn giữ tam giới, phong tỏa Ma tộc xâm lấn, cuối cùng lại cùng Thiên Tộc đến Tam Thiên Địa Nguyên đại chiến một hồi với Thiềm Xuyên Ma Tôn Thượng Cổ.

Thiên Đế khi đó vừa kế vị bị ám toán, không thể không dắt tộc nhân chạy trốn. Hắn vất vả chạy đến Vô Tận Hư Không mời bọn họ đứng về Thiên tộc, lên Cửu Thiên Cung xuất chiến ổn định thế cục.

Trong ba người Vô Trần thượng thần được xem là có thực lực mạnh mẽ nhất, hơn hẳn một bậc so với Thiên Đế lại ngồi vào chức vị Thần Quân ở tại Nam Dương Cung mấy vạn năm không màng thế sự. Lần này thần vật lại bị nhiễm ma khí, trong lòng cũng có kẻ e sợ Thần Quân nhập Ma tộc, đối nghịch với bọn họ sẽ là chuyện vô cùng khủng bố.

Phù Thế vung tay áo, lập tức biến mất. Bên trong Nam Dương Cung, ma khí từ thần vật của Vô Trần chỉ xuất hiện tại Sơn Dương Tòa, tuyệt nhiên chung quanh không bị ảnh hưởng gì mấy. Trường Hạ đang ngồi dưới đất tu luyện đột nhiên bị sự xuất hiện của Phù Thế làm cho giật mình.

"Thần Quân!" Hắn cúi người hành lễ, trong lòng ngạc nhiên không thôi.

"Tên Vô Trần này thật dễ dãi, lại để cho đám người Thiên tộc đó làm bừa. Ngươi xem đôi sừng dê vô dụng của hắn chẳng phải là chút ma khí thôi sao. Còn làm ra vẻ dọa người như vậy." Phù Thế nhìn thần vật linh sừng đặt trong Sơn Dương Tòa có chút chướng mắt, phất tay một cái ma khí liền tan đi. Linh sừng như cũ tỏa ra tia sáng màu vàng.

Trường Hạ thở dài, Cung chủ hắn hành sự cao thâm khó mà thông suốt. Nếu không phải ma khí chỉ quấn quanh đôi sừng này, e là hắn cũng đã chạy loạn cả lên.

"Thần Quân, Cung chủ của ta không sao chứ?" Trường Hạ vẫy tay, mang ra một bình nước trà rót cho Phù Thế một ly nước.

"Không sao, không sao. Chỉ là không biết như thế nào mà hắn cùng vị bên kia bị buộc với nhau vậy nhỉ? Ta phải đi hỏi mới được." Nói rồi Phù Thế vừa đi vừa nhíu mày suy nghĩ, ra khỏi cửa cũng không quên giải quyết Linh Lung kết giới.

Trường Hạ gãi đầu, chuyện này sao lại rắc rối thế nhỉ? Thần Quân chỉ bảo hắn ở đây trông coi cung điện, sau đó Thần Quân từ Địa Nguyên trở về lại đi một chuyến xuống Hạ Tiên lịch kiếp. Đến giờ Phù Thế Thần Quân lại nói Thần Quân nhà hắn bị buộc với vị nào đó, rốt cuộc Thần Quân lại chơi cái gì nữa rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vẫn Lạc Trần Ai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook