Chương 62: Ngày quốc tế phụ nữ - 8/3 (2)
Mèo Quên Thở
18/12/2019
"Cô giáo nói rằng hôm nay là ngày quốc tế phụ nữ ngày 8 tháng 3! Đó là ngày mà tất cả phụ nữ đều được tặng hoa và những món quà!" Thỏ trắng cầm những món quà rồi quay sang Trịnh Thành Tử.
Ngày 8 tháng 3... Ngày quốc tế phụ nữ...
Trịnh Thành Tử im lặng một lúc rồi nhìn thỏ trắng đang đứng ngang eo cậu. Cậu hỏi thỏ trắng:
"Nhưng em chỉ mới là con gái, đã lớn đâu mà là phụ nữ chứ?"
"Con gái cũng là phụ nữ mà!" Thỏ trắng trông giống như "Em biết tất cả mọi thứ" và tự hào nhìn:
"Dù sao thì các chàng trai cũng nên tặng các cô gái chứ, ca ca nước cam nước cam, món quà này của Thần Thần tặng cho em. Bông hoa nhỏ này của Đích Bảo tự tay cậu ấy gấp tặng em... "
Thỏ trắng lấy ra lần lượt những món quà trong túi ra rồi nói rõ món quà đến từ ai với Trịnh Thành Tử.
Trịnh Thành Tử đứng lặng lẽ và quan sát một lúc. Cậu đột nhiên đưa tay ra và nắm lấy tay thỏ trắng đang cầm những món quà trong túi. Cậu cúi thấp người xuống và hỏi: "Ở trên lớp em có nhiều bạn thích em lắm hả?"
"À?"
Thỏ trắng nheo mắt rồi nhìn lâu với Trịnh Thành Tử đang đứng đối diện với cô. Cô khịt mũi một chút rồi gật đầu: "Đúng rồi ạ, nhiều bạn nói rằng thích em!"
"Vậy còn những bạn nói muốn cưới em thì sao?"
"Chà! Mấy bạn nói rằng nếu bạn đã thích ai đó thì sau này sẽ cưới cô ấy."
Thỏ trắng suy nghĩ một lúc rồi trả lời rất nghiêm túc.
"..."
Trịnh Thành Tử dường như không nói nên lời, cậu chỉ đang nghĩ rằng tại sao những đứa con nít chưa biết gì nhiều mà đòi cưới người khác chứ.
"Nhưng ca ca nước cam yên tâm nhé, bởi vì em chỉ thích anh mà thôi, sau này em cũng sẽ chỉ cưới mỗi mình anh mà thôi!" Thỏ trắng bỏ túi quà xuống nền nhà rồi nắm chặt lấy tay Trịnh Thành Tử thề với cậu bằng một nụ cười.
"..." Trịnh Thành Tử cúi đầu và nhìn thỏ trắng chằm chằm một lúc, rồi lắc đầu và thở dài: "Em có hiểu như thế nào gọi là cưới không..."
"Cưới nhau xong thì hai người sẽ sống cùng nhau, ăn cùng nhau, chơi cùng nhau, và ngủ cùng nhau"thỏ trắng trả lời với giọng giòn giã.
"Nếu vậy... chúng ta ăn cùng nhau, chơi cùng nhau, thậm chị ngủ cùng nhau mà?" Trịnh Thành Tử liếc thỏ trắng và hỏi tình cờ.
"Nhưng..."
Thỏ trắng thực sự bị Trịnh Thành Tử làm choáng váng, và cô im lặng trong một thời gian dài. Cuối cùng, thỏ trắng cũng đưa tay ra và gãi đầu rồi hỏi với sự nghi ngờ: "Chẳng lẽ chúng ta giống như kết hôn rồi ư?"
"..."
Trịnh Thành Tử đột nhiên có cảm giác bất ngờ và không nói nên lời.
Tại sao Trịnh Thành Tử lại rất nghiêm túc về việc thảo luận vấn đề này với thỏ trắng ở đây chứ?
"Thôi chúng quên chuyện đó đi, chắc em cũng đói bụng rồi, để anh đi lấy cho em một ít thức ăn."
Trịnh Thành Tử im lặng một lúc lâu, đưa tay ra và kéo thỏ trắng xuống lầu để tìm thức ăn cho cô bé.
"Chà! Em muốn ăn bánh bao! Bánh mà mềm mềm!" Thỏ trắng có một niềm đam mê bất tận với bánh bao.
"Vậy em đợi anh ở đây, anh sẽ hấp em." Trịnh Thành Tử liếc nhìn thỏ trắng một lần nữa rồi quay vào bếp.
Không lâu sau đó, Trịnh Thành Tử đem ra một khay bánh bao nóng hổi vừa mới hấp xong liền đưa cho thỏ trắng.
"Nào em ăn đi này." Trịnh Thành Tử ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh thỏ trắng.
"Em cảm ơn ca ca nước cam!" Thỏ trắng nhanh chóng cầm lên một chiếc bánh bao còn nóng hổi.
"Coi cẩn thận kẻo nóng kìa thỏ trắng." Trịnh Thành Tử nhanh chóng kéo tay thỏ trắng lại và nhắc nhở cô.
"Dạ..." Thỏ trắng cẩn thận thổi nhẹ chiếc bánh bao rồi dùng bàn tay nhỏ bé lật chiếc bánh bao nhiều lần cho nguội đi.
"Mà thỏ trắng này, cô giáo của em đã nói gì về ngày quốc tế phụ nữ vậy?"
Ngày 8 tháng 3... Ngày quốc tế phụ nữ...
Trịnh Thành Tử im lặng một lúc rồi nhìn thỏ trắng đang đứng ngang eo cậu. Cậu hỏi thỏ trắng:
"Nhưng em chỉ mới là con gái, đã lớn đâu mà là phụ nữ chứ?"
"Con gái cũng là phụ nữ mà!" Thỏ trắng trông giống như "Em biết tất cả mọi thứ" và tự hào nhìn:
"Dù sao thì các chàng trai cũng nên tặng các cô gái chứ, ca ca nước cam nước cam, món quà này của Thần Thần tặng cho em. Bông hoa nhỏ này của Đích Bảo tự tay cậu ấy gấp tặng em... "
Thỏ trắng lấy ra lần lượt những món quà trong túi ra rồi nói rõ món quà đến từ ai với Trịnh Thành Tử.
Trịnh Thành Tử đứng lặng lẽ và quan sát một lúc. Cậu đột nhiên đưa tay ra và nắm lấy tay thỏ trắng đang cầm những món quà trong túi. Cậu cúi thấp người xuống và hỏi: "Ở trên lớp em có nhiều bạn thích em lắm hả?"
"À?"
Thỏ trắng nheo mắt rồi nhìn lâu với Trịnh Thành Tử đang đứng đối diện với cô. Cô khịt mũi một chút rồi gật đầu: "Đúng rồi ạ, nhiều bạn nói rằng thích em!"
"Vậy còn những bạn nói muốn cưới em thì sao?"
"Chà! Mấy bạn nói rằng nếu bạn đã thích ai đó thì sau này sẽ cưới cô ấy."
Thỏ trắng suy nghĩ một lúc rồi trả lời rất nghiêm túc.
"..."
Trịnh Thành Tử dường như không nói nên lời, cậu chỉ đang nghĩ rằng tại sao những đứa con nít chưa biết gì nhiều mà đòi cưới người khác chứ.
"Nhưng ca ca nước cam yên tâm nhé, bởi vì em chỉ thích anh mà thôi, sau này em cũng sẽ chỉ cưới mỗi mình anh mà thôi!" Thỏ trắng bỏ túi quà xuống nền nhà rồi nắm chặt lấy tay Trịnh Thành Tử thề với cậu bằng một nụ cười.
"..." Trịnh Thành Tử cúi đầu và nhìn thỏ trắng chằm chằm một lúc, rồi lắc đầu và thở dài: "Em có hiểu như thế nào gọi là cưới không..."
"Cưới nhau xong thì hai người sẽ sống cùng nhau, ăn cùng nhau, chơi cùng nhau, và ngủ cùng nhau"thỏ trắng trả lời với giọng giòn giã.
"Nếu vậy... chúng ta ăn cùng nhau, chơi cùng nhau, thậm chị ngủ cùng nhau mà?" Trịnh Thành Tử liếc thỏ trắng và hỏi tình cờ.
"Nhưng..."
Thỏ trắng thực sự bị Trịnh Thành Tử làm choáng váng, và cô im lặng trong một thời gian dài. Cuối cùng, thỏ trắng cũng đưa tay ra và gãi đầu rồi hỏi với sự nghi ngờ: "Chẳng lẽ chúng ta giống như kết hôn rồi ư?"
"..."
Trịnh Thành Tử đột nhiên có cảm giác bất ngờ và không nói nên lời.
Tại sao Trịnh Thành Tử lại rất nghiêm túc về việc thảo luận vấn đề này với thỏ trắng ở đây chứ?
"Thôi chúng quên chuyện đó đi, chắc em cũng đói bụng rồi, để anh đi lấy cho em một ít thức ăn."
Trịnh Thành Tử im lặng một lúc lâu, đưa tay ra và kéo thỏ trắng xuống lầu để tìm thức ăn cho cô bé.
"Chà! Em muốn ăn bánh bao! Bánh mà mềm mềm!" Thỏ trắng có một niềm đam mê bất tận với bánh bao.
"Vậy em đợi anh ở đây, anh sẽ hấp em." Trịnh Thành Tử liếc nhìn thỏ trắng một lần nữa rồi quay vào bếp.
Không lâu sau đó, Trịnh Thành Tử đem ra một khay bánh bao nóng hổi vừa mới hấp xong liền đưa cho thỏ trắng.
"Nào em ăn đi này." Trịnh Thành Tử ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh thỏ trắng.
"Em cảm ơn ca ca nước cam!" Thỏ trắng nhanh chóng cầm lên một chiếc bánh bao còn nóng hổi.
"Coi cẩn thận kẻo nóng kìa thỏ trắng." Trịnh Thành Tử nhanh chóng kéo tay thỏ trắng lại và nhắc nhở cô.
"Dạ..." Thỏ trắng cẩn thận thổi nhẹ chiếc bánh bao rồi dùng bàn tay nhỏ bé lật chiếc bánh bao nhiều lần cho nguội đi.
"Mà thỏ trắng này, cô giáo của em đã nói gì về ngày quốc tế phụ nữ vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.