Vận Mệnh Nghịch Hành
Đánh giá: 7.3/10 từ 3 lượt
Vận Mệnh Nghịch Hành - Độc Hành Giả
Giới thiệu truyện tiên hiệp đặc sắc này:
- “Đã 5 ngày rồi, ta đến đây đã 5 ngày rồi. Suốt 5 ngày qua theo quan sát của ta nơi này cũng có nhật, nguyệt, tinh tú chẳng khác gì so với địa cầu. Phải chăng nơi này chỉ là một nơi nào đó trên địa cầu mà thôi, ta nhất định phải tìm cách quay trở về, 5 ngày qua chắc hẳn mọi người sẽ lo lắng cho mình lắm hoặc có khi chỉ có mỗi mẫu thân là lo lắng cho mình mà thôi, còn cô ấy chắc đã quên mất sự tồn tại của mình rồi.”
- "Ngoài trời đang gió to lắm, huynh nên trở vào nhà đi thôi". Giọng nói nhẹ nhàng của một cô nương vang lên làm cho người nam tử tạm thời thoát ra khỏi suy tư của bản thân.
- "Cảm ơn cô nương đã quan tâm, không biết cô có thấy Tiểu bạch ở đâu hay không vậy?"
- “Có phải huynh muốn nói đến con tiểu bạch thú lúc trước phải không, từ lúc nó báo hiệu cho tiểu nữa rằng huynh bị bất tỉnh đến nay tiểu nữ không hề thấy bóng dáng của nó nữa. Không biết có phải là nó đi lạc nơi đâu không tìm được đường về”
- “Sẽ không đâu, tuy rằng ta gặp nó cũng chưa lâu nhưng ta thấy nó có thừa sự thông minh để ghi nhớ đoạn đường về nhà. Đã 5 ngày qua làm phiền cô nương chăm sóc. Ta vẫn quên chưa hỏi qua quý danh để tiện xưng hô”
- “Tiểu nữ tên Kim Hoa”
- “Kim Hoa, cái tên rất hay, ở giữa dãy sơn mạch hùng vĩ lại xuất hiện một đóa hoa đúng là vạn nhân chú mục. Ta tên là Trần Ngọc, Kim Hoa cô nương cô có chắc là chưa từng biết đến một nơi gọi là địa cầu à”
Giới thiệu truyện tiên hiệp đặc sắc này:
- “Đã 5 ngày rồi, ta đến đây đã 5 ngày rồi. Suốt 5 ngày qua theo quan sát của ta nơi này cũng có nhật, nguyệt, tinh tú chẳng khác gì so với địa cầu. Phải chăng nơi này chỉ là một nơi nào đó trên địa cầu mà thôi, ta nhất định phải tìm cách quay trở về, 5 ngày qua chắc hẳn mọi người sẽ lo lắng cho mình lắm hoặc có khi chỉ có mỗi mẫu thân là lo lắng cho mình mà thôi, còn cô ấy chắc đã quên mất sự tồn tại của mình rồi.”
- "Ngoài trời đang gió to lắm, huynh nên trở vào nhà đi thôi". Giọng nói nhẹ nhàng của một cô nương vang lên làm cho người nam tử tạm thời thoát ra khỏi suy tư của bản thân.
- "Cảm ơn cô nương đã quan tâm, không biết cô có thấy Tiểu bạch ở đâu hay không vậy?"
- “Có phải huynh muốn nói đến con tiểu bạch thú lúc trước phải không, từ lúc nó báo hiệu cho tiểu nữa rằng huynh bị bất tỉnh đến nay tiểu nữ không hề thấy bóng dáng của nó nữa. Không biết có phải là nó đi lạc nơi đâu không tìm được đường về”
- “Sẽ không đâu, tuy rằng ta gặp nó cũng chưa lâu nhưng ta thấy nó có thừa sự thông minh để ghi nhớ đoạn đường về nhà. Đã 5 ngày qua làm phiền cô nương chăm sóc. Ta vẫn quên chưa hỏi qua quý danh để tiện xưng hô”
- “Tiểu nữ tên Kim Hoa”
- “Kim Hoa, cái tên rất hay, ở giữa dãy sơn mạch hùng vĩ lại xuất hiện một đóa hoa đúng là vạn nhân chú mục. Ta tên là Trần Ngọc, Kim Hoa cô nương cô có chắc là chưa từng biết đến một nơi gọi là địa cầu à”
5 chương mới nhất truyện Vận Mệnh Nghịch Hành
Danh sách chương truyện Vận Mệnh Nghịch Hành
- Chương 1 - Địa Cầu Lãng Khách
- Chương 2 - Cuộc Hẹn Đầu Tiên
- Chương 3 - Thật ngại quá, ta còn không biết sơn lâm là gì
- Chương 4 - Linh thú bạo động
- Chương 5 - Đại thu hoạch
- Chương 6 - Phát hiện trong sơn động
- Chương 7 - Ta cũng muốn vào thành trấn
- Chương 8 - Cứ gọi ta là Cẩu ca
- Chương 9 - Tiên thiên chân khí
- Chương 10 - Kịch chiến Kim Xà bang
- Chương 11 - Lý Thuần Phong
- Chương 12 - Thế cuộc nguy cấp
- Chương 13 - Liên thành thương hội
- Chương 14 - Cứ để cho ta
- Chương 15 - Lại hội kiến Đồng Thiện
- Chương 16 - Thăng linh quả
- Chương 17 - Có tiền cũng không thể tiêu
- Chương 18 - Hay là muội cứ đi trước ta sẽ theo sau
- Chương 19 - Mượn rượu giải sầu
- Chương 20 - Là khởi đầu hay kết thúc
- Chương 21 - Ta gọi ngươi là Tiểu bạch nhé
- Chương 22 - Rượt đuổi trong mưa
- Chương 23 - Ta thật sự rất bình thường
- Chương 24 - Đường chủ Quang Minh Hội
- Chương 25 - Ngươi có dám giao mạng sống cho ta hay không
- Chương 26 - Lý Vân Vũ
- Chương 27 - Nghịch hành quyết
- Chương 28 - Huấn luyện địa ngục
- Chương 29 - Khiến cho ngươi khó quên
- Chương 30 - Thật xem ta là một con chuột bạch