Chương 35: Đại náo chuồng gà
Vũ Thiên Vân
15/07/2024
[ Chuồng Gà sao vườn, Nam Thanh Vương Phủ, Vương đô, An Quốc ]
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử cùng nhau vào chuồng bắt gà, cả hai rượt mấy con gà bay tứ tung, lông gà bay khắp nơi dính hết lên người cô và Mộc Tử, Những con gà bị dọa sợ kêu lớn vang phủ ]
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Phòng An Thiếu Kỳ ]
[ An Thiếu Kỳ áp chế xong liền nghe tiếng của mấy con gà kêu liền hỏi Mộc Phi đứng canh ngoài cửa]
An Thiếu Kỳ: Bên ngoài có chuyện gì vậy?
Mộc Phi: Hồi chủ tử, vừa này hạ nhân vừa báo Mộc Tử dẫn Vân cô nương vào kho lấy dược liệu. Hiện tại cả hai đang ở Chuồng Gà mà ngài nuôi sau vườn để bắt gà hầm thuốc ạ.
An Thiếu Kỳ: đi xem xem.
[ An Thiếu Kỳ dẫn Mộc Phi đi đến Chuồng Gà ]
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Vũ Thiên Vân đứng thở ]
Vũ Thiên Vân: khụ khụ,… mấy con gà đáng ghét này thật là khó bắt, ha~~ mệt chết ta rồi
[ Mộc Tử mệt đến nổi mặt nhăn như khỉ ]
Mộc Tử: Vân cô nương à, Hay là chúng ta ra chợ mua đi.
Vũ Thiên Vân: không được,…ta…ta hôm nay không tin là không bắt được con nào.
[ Vũ Thiên Vân nhàu vào bắt tiếp, Mộc Tử cũng qua giúp một tay, cả chuồng gà loạn cào cào lên ]
Vũ Thiên Vân: Mộc Tử bên này nè, có một con trong gốc, ngươi bên đó ta bên này ép nó vào sát trong tường và bắt nó.
Mộc Tử: được.
[ An Thiếu Kỳ đứng từ xa trong hành lang quan sát mọi thứ ]
Mộc Phi: Chủ tử à, có cần ngăn họ lại không?
An Thiếu Kỳ: Không cần đâu, cô ấy muốn thì cứ để cô ấy bắt đi.
Mộc Phi: Vâng.
[ Nhìn Thấy khung cảnh này An Thiếu Kỳ bất chợt cười nhẹ ]
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử cùng xông vào bắt lấy con gà, Mộc Tử bắt hụt té nhàu xuống đống rơm lông gà bay tứ tung, con gà nhảy lên đầu Mộc Tử bay lên bị Vũ Thiên Vân tóm được chân ]
Vũ Thiên Vân: bắt được rồi, haha ta bắt được rồi.
Mộc Tử: bắt được rồi sao tốt quá.
[ Mộc Tử đứng dậy, phủi những lông gà trên người hắn, nhưng trên đầu tóc cả hai dính toàn lông gà và rơm. Cả hai vừa định xoay qua đi vào Trù Phòng thì thấy An Thiếu Kỳ liền đơ ngờ ra. Vũ Thiên Vân liền cầm con gà giấu sao người]
Vũ Thiên Vân: Vương…Vương gia…hì. Chào ah~
Mộc Tử: Chủ…chủ…chủ tử.
[ An Thiếu Kỳ không nói gì liền bỏ đi ra ngoài trước bàn ở định viện đối diện trù phòng uống trà quan sát hai người. Trù Phòng Có một cửa sổ mở, ngồi ở đó hắn có thể thấy tất cả ]
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử liền chạy vào trù phòng làm thịt con gà. ]
Mộc Tử: Vân cô nương à, con gà này ta đã vặt sạch lông rồi giờ phải làm gì đây?
[ Tay cô vừa thái dược liệu mặt thì quay sang chỗ Mộc Tử đang làm ]
Vũ Thiên Vân: ừm cũng được rồi đó, nè nè bỏ vào nồi đi.
[ Mộc Tử lộ ra vẻ mặt nghi ngời nói ]
Mộc Tử: Cô định cho cả con vào nồi luôn sao?
Vũ Thiên Vân: Àh ta quên mất, thái ra miếng nhỏ cho dễ ăn hihi.
[ Mộc Tử giúp cô thái gà ra miếng nhỏ sau đó bỏ vào nồi hầm, Vũ Thiên Vân bỏ những dược liệu mình đã thái vào chung và nêm thêm ít gia vị. Được một lúc sao nước sôi cô mở nấp ra định kiểm tra thì chuyện bất ngờ xảy ra. Do nồi kính nấu với lửa lớn, khí nén quá nhiều hai người ngó đầu lại gần định xem xét cô thử mở nấp kiểm tra, một tiếng nổ lớn vang lên. Khói bay mù mịch cả đất trời ]
[ Bên ngoài An Thiếu Kỳ đang uống trà bỗng giật mình nghe tiếng nổ lớn, khói bay ra ngoài, Mộc Phi nhìn sang ]
Mộc Phi: Chủ tử à? có nên vào trong xem thử không?
[ An Thiếu Kỳ ngó nhìn thấy cô đứng đó không sao ]
An Thiếu Kỳ: Không cần đâu.
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử cùng nhau vào chuồng bắt gà, cả hai rượt mấy con gà bay tứ tung, lông gà bay khắp nơi dính hết lên người cô và Mộc Tử, Những con gà bị dọa sợ kêu lớn vang phủ ]
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Phòng An Thiếu Kỳ ]
[ An Thiếu Kỳ áp chế xong liền nghe tiếng của mấy con gà kêu liền hỏi Mộc Phi đứng canh ngoài cửa]
An Thiếu Kỳ: Bên ngoài có chuyện gì vậy?
Mộc Phi: Hồi chủ tử, vừa này hạ nhân vừa báo Mộc Tử dẫn Vân cô nương vào kho lấy dược liệu. Hiện tại cả hai đang ở Chuồng Gà mà ngài nuôi sau vườn để bắt gà hầm thuốc ạ.
An Thiếu Kỳ: đi xem xem.
[ An Thiếu Kỳ dẫn Mộc Phi đi đến Chuồng Gà ]
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Vũ Thiên Vân đứng thở ]
Vũ Thiên Vân: khụ khụ,… mấy con gà đáng ghét này thật là khó bắt, ha~~ mệt chết ta rồi
[ Mộc Tử mệt đến nổi mặt nhăn như khỉ ]
Mộc Tử: Vân cô nương à, Hay là chúng ta ra chợ mua đi.
Vũ Thiên Vân: không được,…ta…ta hôm nay không tin là không bắt được con nào.
[ Vũ Thiên Vân nhàu vào bắt tiếp, Mộc Tử cũng qua giúp một tay, cả chuồng gà loạn cào cào lên ]
Vũ Thiên Vân: Mộc Tử bên này nè, có một con trong gốc, ngươi bên đó ta bên này ép nó vào sát trong tường và bắt nó.
Mộc Tử: được.
[ An Thiếu Kỳ đứng từ xa trong hành lang quan sát mọi thứ ]
Mộc Phi: Chủ tử à, có cần ngăn họ lại không?
An Thiếu Kỳ: Không cần đâu, cô ấy muốn thì cứ để cô ấy bắt đi.
Mộc Phi: Vâng.
[ Nhìn Thấy khung cảnh này An Thiếu Kỳ bất chợt cười nhẹ ]
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử cùng xông vào bắt lấy con gà, Mộc Tử bắt hụt té nhàu xuống đống rơm lông gà bay tứ tung, con gà nhảy lên đầu Mộc Tử bay lên bị Vũ Thiên Vân tóm được chân ]
Vũ Thiên Vân: bắt được rồi, haha ta bắt được rồi.
Mộc Tử: bắt được rồi sao tốt quá.
[ Mộc Tử đứng dậy, phủi những lông gà trên người hắn, nhưng trên đầu tóc cả hai dính toàn lông gà và rơm. Cả hai vừa định xoay qua đi vào Trù Phòng thì thấy An Thiếu Kỳ liền đơ ngờ ra. Vũ Thiên Vân liền cầm con gà giấu sao người]
Vũ Thiên Vân: Vương…Vương gia…hì. Chào ah~
Mộc Tử: Chủ…chủ…chủ tử.
[ An Thiếu Kỳ không nói gì liền bỏ đi ra ngoài trước bàn ở định viện đối diện trù phòng uống trà quan sát hai người. Trù Phòng Có một cửa sổ mở, ngồi ở đó hắn có thể thấy tất cả ]
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử liền chạy vào trù phòng làm thịt con gà. ]
Mộc Tử: Vân cô nương à, con gà này ta đã vặt sạch lông rồi giờ phải làm gì đây?
[ Tay cô vừa thái dược liệu mặt thì quay sang chỗ Mộc Tử đang làm ]
Vũ Thiên Vân: ừm cũng được rồi đó, nè nè bỏ vào nồi đi.
[ Mộc Tử lộ ra vẻ mặt nghi ngời nói ]
Mộc Tử: Cô định cho cả con vào nồi luôn sao?
Vũ Thiên Vân: Àh ta quên mất, thái ra miếng nhỏ cho dễ ăn hihi.
[ Mộc Tử giúp cô thái gà ra miếng nhỏ sau đó bỏ vào nồi hầm, Vũ Thiên Vân bỏ những dược liệu mình đã thái vào chung và nêm thêm ít gia vị. Được một lúc sao nước sôi cô mở nấp ra định kiểm tra thì chuyện bất ngờ xảy ra. Do nồi kính nấu với lửa lớn, khí nén quá nhiều hai người ngó đầu lại gần định xem xét cô thử mở nấp kiểm tra, một tiếng nổ lớn vang lên. Khói bay mù mịch cả đất trời ]
[ Bên ngoài An Thiếu Kỳ đang uống trà bỗng giật mình nghe tiếng nổ lớn, khói bay ra ngoài, Mộc Phi nhìn sang ]
Mộc Phi: Chủ tử à? có nên vào trong xem thử không?
[ An Thiếu Kỳ ngó nhìn thấy cô đứng đó không sao ]
An Thiếu Kỳ: Không cần đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.