Vận Mệnh

Chương 38: Nhiệm vụ hố cha

Na Thì Yên Hoa

24/12/2013

Diệp Từ lại một lần nữa gửi yêu cầu giao dịch, sau đó tiếp tục kéo quyển sách Thuật Phục Sinh vào ô vật phẩm, kế đó click xác nhận giao dịch.

Thạch Hoa Quả xoay người nhìn Diệp Từ nói với vẻ tức giận: "Tôi đã bảo tôi không có tiền..."

"Mình tặng cậu." Diệp Từ thấy Thạch Hoa Quả đã bắt đầu tức giận liền bình thản nói.

"Hả?" Thạch Hoa Quả lập tức ngẩn người, thậm chí câu tiếp theo định nói là gì cũng quên mất, cô nàng chỉ còn biết mở to hai mắt nhìn chằm chằm nữ thợ săn trước mặt, rồi sau đó lấy một ngón tay gảy gảy lỗ tai, phản ứng này rõ ràng là không dám tin rồi: "Mình có nghe lầm không vậy?"

"Không hề, mình bảo mình tặng cậu quyển sách này." Diệp Từ bật cười.

"Vì sao?" Thạch Hoa Quả vì quá kinh ngạc mà nói chuyện có phần không rõ ràng: "Quyển này là Thuật Phục Sinh đó, nó là, à mà giá trị của nó..."

"Mình biết, mỗi ngày mình đều đến phòng đấu giá, giá trị của nó như thế nào mình còn rõ hơn cậu nữa." Diệp Từ bình thản ngắt lời Thạch Hoa Quả.

"Vậy cớ sao còn tặng mình?"

"Vì sao à?" Diệp Từ ngẩng đầu, híp mắt suy nghĩ, cô thật sự không thể nói cho cô gái này biết sau này cô ấy sẽ là một người cực kỳ nổi tiếng ở game Vận Mệnh, là một mục sư có kỹ thuật khống chế mana đỉnh của đỉnh, nên cô mới muốn dụ dỗ cô nàng nhập bọn.

"Mình thấy cậu thuận mắt, hẳn là có thể làm bạn." Sau một lúc suy nghĩ, Diệp Từ đáp.

Đáp án này làm Thạch Hoa Quả phải nhíu mày, thấy hợp nhãn, có thể làm bạn được là sẽ tặng quyển sách Thuật Phục Sinh?

Cô gái này chẳng nhẽ mắc bệnh dư tiền cuồng tặng quà sao? Thôi kệ, tuy lý do có chút không hợp lý nhưng tính cách của Diệp Từ thực khiến Thạch Hoa Quả cảm thấy hứng thú, cô nàng do dự một lúc nói: "Lỡ mình xóa ID này thì sao?"

"Vậy thì lãng phí quyển sách này rồi." Diệp Từ vẫn ân cần đáp, cô tuyệt đối không tin sau khi học được Thuật Phục Sinh rồi mà Thạch Hoa Quả lại đi xóa ID.

"Mình không có gì để trao đổi, tiền thì thôi đừng nói đến..."

"Mình đã bảo mình thấy cậu thuận mắt, muốn làm bạn với cậu." Diệp Từ lập lại lời nói ban nãy của mình một lần nữa.

Thạch Hoa Quả nhìn quyển sách do dự một lúc lâu, cuối cùng cũng mím môi chọn đồng ý giao dịch. Sau đó cô nàng lập tức gửi lời mời xin kết bạn với Diệp Từ.

Diệp Từ lập tức chấp nhận đồng thời cũng thêm tên cô ấy vào danh sách bạn bè của mình.

Thạch Hoa Quả vừa nhìn thấy ID của Diệp Từ, lặng người một lúc, nói: "Cậu là Công Tử U?"

Diệp Từ gật đầu, nhưng trong lòng lại có chút khó hiểu, trước giờ cô đã gặp Thạch Hoa Quả bao giờ đâu, sao vẻ mặt của cô nàng như muốn viết lên mấy chữ "Hóa ra chính là cô", thật kỳ quái: "Ừ, có chuyện gì sao?"

Dường như mãi đến lúc này Thạch Hoa Quả mới thật sự bỏ đi thái độ đề phòng, ánh mắt nhìn Diệp Từ cũng nhiệt tình hơn: "Thao tác của cậu thật giỏi, mỗi ngày mình đều vào xem bài viết phân tích kia, tuy mình là mục sư nhưng cũng học hỏi được không ít đấy."

Bài viết? Bài viết gì? Diệp Từ gần đây như người trên núi, ngày ngày không luyện tập kỹ năng sống cũng là đánh quái nhận điểm kinh nghiệm, căn bản không hề vào diễn đàn làm gì, nên không hiểu những gì Thạch Hoa Quả nói cũng phải thôi.



Thái độ của Thạch Hoa Quả đối với Diệp Từ thay đổi 180 độ, cô bắt đầu huyên thuyên với Diệp Từ cứ như hai người rất thân thiết, cách nói chuyện từ nhiệt tình chuyển sang cảm kích: "Công Tử! Tuy mình chơi game dở tệ nhưng sau này nếu có việc cần, cậu cứ gọi mình nhé."

Chuyện này thì quá đơn giản, Diệp Từ cầu còn không được, hai người trò chuyện thêm vài câu nữa liền tạm biệt.

Tuy quyển sách kỹ năng Thuật Phục Sinh đã cho không người khác, nhưng người được tặng là Thạch Hoa Quả, một cao thủ mục sư tương lai của game Vận Mệnh thì tuyệt đối đáng giá.

Diệp Từ về đến thành Nhật Lạc, tìm NPC chuyên chở về thành Hồng Hồ, kế đó hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày liền lập tức đến phòng bán đấu giá. Cô đã học kỹ năng Hỏa Diễm lâu lắm rồi nhưng vật liệu cần có vẫn chưa đủ, ít nhiều cô cũng có chút nôn nóng.

Sau phó bản Hầm Ngục Tàn Khốc là đến phó bản chính Đầm Lầy Rét Buốt. Toàn bộ quái trong phó bản Đầm Lầy Rét Buốt đều có thuộc tính hàn, nếu có kỹ năng Hỏa Diễm cộng thêm vào vũ khí thì điểm tổn tương và DPS sẽ tăng thêm rất nhiều.

Chỉ tiếc là những vật liệu cần thiết để học kỹ năng này được bán ở phòng đấu giá ít đến thảm thương, Diệp Từ ngày nào cũng đến phòng đấu giá chủ yếu cũng vì tìm kiếm những thứ ấy, nhưng số lượng mà cô mua được chẳng thấm là bao, vẫn còn xa lắm mới đạt được mức độ yêu cầu.

Ngay lúc cô đang lâm vào bế tắc, kênh trò chuyện cá nhân của cô chợt vang lên thông báo có tin nhắn mới, kế đó giọng nói của Minh Nguyệt Tinh liền truyền đến tai cô, anh chàng có vẻ đang khá là hưng phấn: "Chị chị, kỹ năng đào khoáng và rèn của em đã đạt 50% bậc sơ cấp rồi."

Diệp Từ nghe mà giật mình, cái gì? 50% bậc Sơ Cấp???

Trong vận mệnh, kỹ năng sống cực kỳ khó luyện. Những kỹ năng này đều chia thành bảy bậc: người học việc, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại sư, tông sư và đại tông sư. Trong đó muốn từ bậc người học việc thăng lên sơ cấp thì chỉ cần không ngừng thu thập hoặc luyện tập là được. Nhưng từ bậc sơ cấp trở đi, không những người chơi cần bỏ ra một thời gian dài thật dài mà còn phải tiêu tốn một số tiền hoặc điểm kinh nghiệm nhất định. Mà từ bậc cao cấp trở đi, trừ việc tốn thời gian, tiền, điểm kinh nghiệm, mỗi khi thăng cấp người chơi còn có thể ngẫu nhiên nhận phải một nhiệm vụ siêu khó.

Minh Nguyệt Tinh là một game thủ nghèo mạt rệt, vậy mà hiện giờ cậu ta đã thăng đến 50% bậc sơ cấp, xem ra lượng điểm kinh nghiệm bị mất không phải là con số nhỏ.

"Em cấp mấy rồi?"

"Cấp 11." Minh Nguyệt Tinh cười hì hì đáp.

Quả nhiên không sai. Hiệp sĩ muốn thăng cấp rất đơn giản, huống chi Diệp Từ còn thường xuyên hướng dẫn Minh Nguyệt Tinh các kỹ thuật thường dùng nữa, nếu câu ta chăm chỉ luyện cấp thì hiện giờ ít gì cũng phải đến cấp 13, 14, nhưng với con số 11 kia, lượng điểm kinh nghiệm khổng lồ ấy e là đã cho vào kỹ năng sống cả rồi.

"Cấp thấp như vậy đi đào khoáng sẽ rất nguy hiểm." Diệp Từ thở dài nói.

"Không có đâu chị ơi, giờ em giỏi chạy trốn lắm, chị yên tâm, mà em cũng không thích luyện cấp, chẳng có ý nghĩa gì, đi đào khoáng thích hơn nhiều." Minh Nguyệt Tinh ngược lại chẳng hề thấy tiếc nuối gì với số lượng điểm kinh nghiệm đã mất của mình.

Game Vận Mệnh này đặc biệt chú ý về mặt xây dựng hướng phát triển cá nhân, mỗi người sẽ có quyền chọn cho mình một con đường. Có người thích kiếm tiền, có người thích thăng cấp, có người thích luyện kỹ năng sống, không ai giống ai.

Nếu Minh Nguyệt Tinh chọn cho mình hướng phát triển này, Diệp Từ cũng không có gì để nói nữa, chỉ có thể cổ vũ cậu ta đừng bỏ cuộc giữa chừng, Minh Nguyệt Tình dĩ nhiên lập tức đồng ý. Hai người trò chuyện thêm vài câu nữa, Minh Nguyệt Tinh vô tình nhắc đến chuyện gần đây mình đến đào khoáng gần bình nguyên Chước Nhiệt, làm Diệp Từ hết sức bất ngờ.

Bình nguyên Chước Nhiệt là khu vực luyện cấp dành cho người chơi từ cấp 15 đến cấp 20, đây là nơi khoáng sản vô cùng phong phú, nhiều nhất là Hỏa Diễm Toái Tinh.

"Trong người em có nhiều Hỏa Diễm Toái Tinh không?"

"Có, nhiều lắm, kho hàng của em chứa không nổi nữa rồi, thứ đồ này là vật cần thiết tăng thêm thuộc tính hỏa cho vũ khí, nhưng hiện giờ em chưa có học được cách chế tạo, em vốn định để dành một chút nhưng càng lúc càng nhiều, em đang định đem đi bán cho NPC đây." Minh Nguyệt Tinh vừa nhắc đến Hỏa Diễm Toái Tinh, giọng nói liền thoáng có chút buồn bực.

Diệp Từ vui mừng khôn xiết, lập tức nói: "Đừng bán cho NPC, em bán cho chị này, 50 đồng vàng một tổ, em gửi chị 20 tổ đi."



"Em với chị mà nói tiền bạc cái gì."

"Em học rèn cũng phải cần tiền mà, đừng tính toán quá, sau này chị còn cần dùng nó thường xuyên nữa." Diệp Từ không chấp nhận lời từ chối của Minh Nguyệt Tinh, sau đó lập tức gửi 1000 đồng vàng vào hòm thư của cậu ta.

Tích tắc sau, bưu kiện của Minh Nguyệt Tinh cũng bay đến, có điều nhiều 10 tổ so với số lượng mà Diệp Từ yêu cầu. Lúc này bất kể Diệp Từ nói thế nào cậu ta cũng không chịu nhận thêm tiền, Diệp Từ chỉ còn cách bỏ cuộc mà thôi.

Hiện giờ những thứ cần dùng đã tìm đủ, Diệp Từ liền tạm dừng mọi việc, chuyên tâm chế tạo tên.

Cô mới làm được mười tổ lại nhận được một tin nhắn riêng, người gửi là Ước mơ cao 1m7. Hai người tuy chỉ cùng tổ đội một lần nhưng bình thường cũng thường xuyên liên lạc, tính ra cũng xem như là bạn bè tốt.

"Công Tử, có rỗi không? Đến giúp mình một chút được không?" Ước mơ cao 1m7 là người thẳng thắn, đã lên tiếng thì vào thẳng vấn đề, chưa bao giờ nói vòng nói vo.

"Nói thử xem." Diệp Từ cũng nghiêm túc.

"Mình có một nhiệm vụ, chỉ có thể tổ đội ba người, cần tìm một món đồ, mình nghĩ mãi chỉ thấy cậu là hợp nhất, nên mới gửi tin nhắn hỏi thử xem thế nào."

"Nhiệm vụ gì?"

Ước mơ cao 1m7 lập tức gửi thông tin nhiệm vụ cho Diệp Từ, Diệp Từ nhìn xem, là Cao Sơn Thủ Vật. Đây là nhiệm vụ mà bất cứ game thủ thuộc chức nghiệp pháp sư, thuật sĩ đều phải làm qua. Nội dung là bảo người chơi đến vách núi Vạn Tông, lấy một món đồ trên gốc cây tùng nghiêng nghiêng gần đấy.

Nhiệm vụ này chẳng những cần độ thăng bằng cao mà còn kiểm tra cả khả năng phản ứng nữa.

Người nhận nhiệm vụ cần phải từ bên trên vách dốc leo lên gốc cây tùng dáng nghiêng, nếu điểm thăng bằng không cao thì chắc chắn sẽ rơi xuống chết mất xác, nhưng mà dù bạn có lấy được túi đồ thì bên trong lập tức sẽ có một con rắn cấp 15 bay ra tấn công bạn. Nếu bạn không phản ứng nhanh mà tránh kịp, để con rắn cướp lại túi đồ, thế thì hẹn bạn may mắn lần sau, ngày mai quay lại thử một lần nữa.

Nhiệm vụ này nếu làm ở đất bằng phẳng thì chẳng có gì khó khăn. Nhưng ở vách đá cheo leo lại còn nghiêng lên nghiêng xuống thì thật là muốn lấy mạng người ta.

Diệp Từ vẫn còn nhớ rõ cũng chính nhiệm vụ này đã kiềm chân cô suốt mấy tuần liền, không biết cô chết bao nhiêu lần, cuối cùng nhờ may mắn mới thành công. Xem ra Ước mơ cao 1m7 cũng bị mắc kẹt ở nhiệm vụ này rồi, Diệp Từ không từ chối, thoải mái đồng ý.

Cô cất mấy mũi tên vừa làm xong, sửa chữa trang bị rồi chạy đến Vạn Tông Sơn.

Khoảng nửa tiếng sau, Diệp Từ đã đến dưới chân núi Vạn Tông, còn Ước mơ cao 1m7 thì đang cùng Buông Tay Cô Ấy Ra ngồi dưới chân núi thoải mái trò chuyện, hai người họ vừa thấy Diệp Từ đến liền vội vàng chạy đến đón, sau đó cả hai cùng gọi sủng vật ra, cưỡi lên đĩnh núi.

Lần trở về vách núi cheo leo này, Diệp Từ có cảm giác như mình vừa trải qua một giấc mộng. Cứ như hiện giờ trước mặt cô đang có một pháp sư làm phép nghịch chuyển thời gian vậy, cô mỉm cười nhìn Ước mơ cao 1m7 và Buông Tay Cô Ấy ra, nói: "Các cậu ở đây chờ mình đi lấy."

"Cậu phải cẩn thận, tuyệt đối cẩn thận, mình chết ở đây hơn cả chục lần rồi." Ước mơ cao 1m7 vừa nhắc đến nhiệm vụ liền nhăn mặt: "Bảo mấy người hệ pháp thuật như bọn mình làm nhiệm vụ cần điểm thăng bằng cao, thật là quá đáng, đúng là cái nhiệm vụ hố cha mà."

Buông Tay Cô Ấy Ra cũng góp lời: "Con rắn kia tốc độ nhanh lắm, nó xuất hiện mình sẽ lập tức thu hút sự chú ý của nó, cậu chỉ cần đừng để ngã xuống là được."

Diệp Từ lập tức đưa tay làm dấu hiệu OK với hai người, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên gốc cây tùng, tìm kiếm món đồ nhiệm vụ.

Nói thì chậm, nhưng làm thì nhanh, chỉ thấy...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vận Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook