Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp

Chương 25: Ngày thứ hai mươi lăm làm sự nghiệp

Đại Ca Hát Băng Khoát Lạc

15/10/2023

Chính xác là, meme biết đi, không hề nói lố chút nào.

Hạ Khê nhìn bản thân trong gương chìm vào mơ màng, khoé miệng cô hiện tại đang kéo lên, không phải là nụ cười bình thường, mà là [mỉm cười] mang ý trào phúng giống biểu tượng mà mọi người hay dùng.

Chính là cái loại mà người lớn trong nhà hay gửi, khiến người cảm thấy bị thăm hỏi từ đầu đến chân.

Hạ Khê dùng tay kéo kéo khoé miệng, cũng không điều chỉnh lại được:??? Cái khỉ khô gì vậy??

Hạ Khê một lần nữa cảm thấy Cục bồi thường này không hề đáng tin. Trước đó cô đoán kỹ năng này hẳn là thuộc về loại dùng tương đối tốt, tuy rằng cô không tính gian lận, nhưng nếu có lợi cho quản lý biểu cảm của cô thì cô có thể học vài tý.

Nhưng mà hiện tại......

Vẫn là gương mặt đó, nhưng sẽ chỉ đem lại cảm giác meme mỉm cười trào phúng cho người khác.

Hạ Khê: Hải vương thật sự có thể dựa vào kỹ năng này để bắt cá, mà không phải là doạ chết con cá sao?

............

Hạ Khê đợi trong toilet 5 phút, định khôi phục nguyên trạng cho mình. Nhưng cho dù thế nào vẫn là gương mặt mỉm cười trào phúng như cũ.

Nói chuyện thì vẫn bình thường, Hạ Khê không thể ở luôn trong toilet. Hơn nữa Sở Tư Tư còn chạy qua gọi cô: "Khê Khê, cậu làm gì đấy? Vừa rồi đạo diễn quảng cáo đồ uống gọi cậu qua đó."

Cô cũng chỉ có thể đáp một câu: "Mình tới liền đây."

Để đó chờ xem, Hạ Khê một bên vừa đi vừa nghĩ, chờ đến lúc kỹ năng mất hiệu lực là được.

Cũng không biết đạo diễn quảng cáo đồ uống gọi cô qua làm gì, vừa rồi không phải đã chụp xong rồi sao?

Nếu còn phải quay chụp, có chút phiền toái, cô hiện tại hiển nhiên không thể tuỳ tâm tuỳ ý bày ra những biểu tình vui vẻ như trước.

Khiến miệng lưỡi của Hạ Khê hơi giấu đi chút là tới hiện trường phát hiện không cần quay lại, mà là để cô ngắm một chút tư liệu quay chụp thành quả vừa rồi. Tuy rằng Hạ Khê không hiểu cho cô xem tư liệu sống này làm gì.

Không phải đối phương vừa lòng quá rồi sao? Có lẽ là đã tương đối tôn trọng ý kiến của các cô rồi?

Đạo diễn quay quảng cáo: Không, là vì tìm cớ định gọi cô ra ngoài ăn cơm.

Nhà tài trợ đồ uống của <> là Lục Sâm, vị "đặc vụ" tổ tiết mục phái tới trông giữ quá nghiêm khắc, vậy nên Lục Sâm mới bày ra đề bài khó cho cấp dưới.

Hẹn Hạ Khê ra ngoài ăn cơm.

Tới tận bây giờ Lục Sâm vẫn chưa từ bỏ ý định hẹn Hạ Khê ăn cơm. Đúng lúc biết nay quay quảng cáo, thuận tiện có ý nghĩ này.

Dùng danh nghĩa đạo diễn quảng cáo hẹn Hạ Khê ra ngoài, sau đó giữa đường hắn nhảy vào, không phải quá được sao?

Hạ Khê quay đầu lại, đối với đạo diễn quảng cáo lộ ra nụ cười mỉm trào phúng.

Dũng khí của đạo diễn quảng cáo đồ uống trực tiếp bị nụ cười này đánh tan vỡ.

Rất nhiều lần tiếp theo, hắn đều chuẩn xác đối diện với biểu cảm này.

Đây là một gương mặt cực kì xinh đẹp, thời điểm quay chụp hắn một người vẫn luôn ngắm quen các loại hình nữ minh tinh đều không thể không cảm thán. Lúc này lại bỏ qua bộ dáng trên quảng cáo đồ uống của cô, chỉ biết nghĩ đến cái meme to to này.

Đạo diễn quảng cáo đồ uống:???

Hắn thật sự là không làm được cái công việc này, mang theo thái độ cáu kỉnh khó chịu nói với trợ lý của Lục Sâm.

"Tôi cố gắng hết sức rồi, Hạ Khê đang cười nhạo tôi!!"

Trợ lý của Lục Sâm cũng lơ mơ, lời hay ý đẹp khuyên nhủ đối phương bình ổn cảm xúc, hỏi thăm.

"Hạ Khê dùng ngôn từ công kích anh sao?"

Vẫn luôn cảm thấy không có khả năng.

Đạo diễn quảng cáo đồ uống: "Thật ra thì chả có công kích ngôn từ gì, cô ấy dùng meme công kích, cười nhạo tôi."

Trợ lý của Lục Sâm:???

Nếu nhớ không lầm thì, toàn bộ hành trình quay <> đều tịch thu di động. Hạ Khê còn có thể tay không quăng meme cho đối phương sao??

"Có phải do nhiệm vụ quay chụp gần đây quá nặng, nên áp lực gia tăng không?"

Trợ lý của Lục Sâm không thể nói thẳng rằng đối phương sinh ra ảo giác, chỉ có thể dùng phương thức tương đối uyển chuyển nhắc nhở.

"Nếu hẹn không được cũng không trách anh đâu, tôi biết tổ tiết mục trông coi tuyển thủ tương đối nghiêm." Lục tổng nhà bọn họ tự mình ra sân còn thất bại.

Cho nên cũng không cần nói dối.

Đạo diễn quảng cáo đồ uống giải thích không rõ rang lắm: A a a, thật đó, tôi dùng nhân cách của mình bảo đảm! Hạ Khê là dùng mặt mình làm meme!

........

Cho dù thế nào thì Hạ Khê cũng đã nhờ vào mỉm cười.jpg mà tình cờ đẩy lùi bữa tiệc với Lục Sâm. Hạ Khê quỷ quái phát hiện thời gian liên tục của kỹ năng này còn không ngắn.

Chủ yếu là nó vậy mà tự thay đổi?

Đã phát hiện sẽ không ảnh hưởng tới sinh hoạt bình thường rồi, chỉ là trong lòng hơi thấy kỳ quái, Hạ Khê cũng coi như vui vẻ chấp nhận. Chẳng qua cô vẫn rất có ý thức tránh chỗ đông người.

Đạo diễn tổ tiết mục cảm thấy rất sốt ruột, bởi vì ông gặp một ba ba tài trợ khó xơi.

Người trong giang hồ, có ai mà không gặp mấy bên tài trợ sốt ruột đâu? Chủ yếu là ông còn không thể đắc tội đối phương, đối phương chính là yêu cầu quá nhiều, nhãn hiệu ô tô nổi tiếng, hoàn toàn là đẳng cấp kim chủ hàng đầu.

Tươi cười lấy lòng trên mặt đạo diễn cùng ba ba tài trợ đi cùng nhau. Ba ba tài trợ lắc đầu thở dài, đột nhiên thốt ra một câu.

"Tôi cảm thấy, tổ tiết mục nhà anh ấy à, không đủ chân thành."

Tim đạo diễn lập tức nhấc lên đến cổ, cẩn thận: "Ngài vì sao lại cảm thấy như vậy, chúng tôi rất chân thành có được không. Đối với lần hợp tác lần này chúng tôi đặc biệt coi trọng!" Lồng thêm hai từ đặc biệt.

Ba ba tài trợ: "Nói thật với anh, nhãn hiệu của chúng tôi anh cũng biết rồi đấy. Chúng tôi không thiếu minh tinh đình đám chụp quảng cáo, thậm chí mọi người còn vì cái này mà tranh nhau vỡ đầu."

"Thiên vương Lý, ảnh hậu Phùng nghe được phong thanh chúng tôi gần đây muốn mở rộng nguồn năng lượng ô tô, người đại diện của bọn họ đã liên hệ với chúng tôi rồi, đều biểu đạt thành ý rất mãnh liệt...."

Thiên vương Lý, ảnh hậu Phùng đều là minh tinh lâu năm, cái dạng mà quốc dân độ cực cao. Đạo diễn càng cảm thấy đầu mình lùn thêm mấy tấc.

Ba ba tài trợ giọng nói uyển chuyển: "Chỉ là, chúng tôi xem trọng chương trình của mấy người. Cảm giác hình tượng thanh xuân của thực tập sinh nhà các anh xinh đẹp, có thể lôi kéo thị trường người trẻ tuổi hiện tại. Sau khi trải qua quá trình dài thảo luận kịch liệt mới quyết định vươn cành ô liu, thậm chí chúng tôi đã đề ra yêu cầu rõ ràng chuẩn chỉ như vậy, mấy anh vẫn không thực hiện nổi. Đây còn chưa đủ khiến tôi hoài nghi mấy người không đủ chân thành sao?"

Đạo diễn thật sự muốn rớt nước mắt, ông dùng tay xoa mặt.

"Đúng vậy, các ngài đưa yêu cầu rất tỉ mỉ."

"Nhưng tui chạy đi đâu tìm cho mấy người một người ba phần lạnh nhạt, ba phần châm biếm, còn mang theo năm phần thờ ơ chứ?"

Đạo diễn cảm thấy rất quá đáng!

Tiền đúng là cmn khó kiếm, loại người này thật sự tồn tại sao? Đây còn không bằng đừng cho yêu cầu tỉ mỉ đi!

Phó đạo diễn ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở: "Là bốn phần thờ ơ mới đúng ạ."

Đạo diễn hung hăng trừng mắt nhìn phó đạo diễn, ông chạy đâu tìm được mà còn lo bốn phần hay năm phần.

Cho dù thế nào đạo diễn vẫn cảm thấy mình nên tranh thủ một chút, ông muốn thử một chút đối phương có thể giảm điều kiện đi một xíu, không cần cả ngày chỉnh đi chỉnh lại mấy cái số liệu này, cho dù chỉ nói một từ cao lãnh, ông cũng get được luôn.

Sau đó thấy ba ba tài trợ nhìn thẳng về phía trước, một biểu tình ngơ ngác, đôi mắt ông bắt đầu phát sáng.

"Tìm được rồi."

"Còn không phải đây à??"

Ông nỉ non nói.



Sau đó vỗ vỗ bả vai đạo diễn.

"Anh không đủ dụng tâm rồi. Các anh rõ ràng cất giấu một tuyển thủ thích hợp như vậy, sao còn không đưa ra cho tôi coi chứ!!"

Đạo diễn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ai da, sao ông không biết ông còn giấu tuyển thủ nào nhể?? Tập trung chăm chú, Hạ Khê đang chính diện đi về phía bọn họ.

Hơn nữa biểu cảm của cô đúng thật là ba phần lạnh nhạt.... Cái con khỉ gì vậy??

Đạo diễn:!!!

Cái yêu cầu hâm hấp này vậy mà có người đáp ứng được hả trời. Hơn nữa có thể nói là đạt tới hiệu quả tiêu chuẩn!

Đạo diễn quá uỷ khuất, thật ra ông đã đưa toàn bộ tư liệu các tuyển thủ đang có cho ba ba tài trợ. Nhưng ba ba tài trợ cũng không có chọn Hạ Khê từ bên trong ra nha, không phải sao?

Hạ Khê vốn dĩ đặc biệt chọn một lối đi tương đối vắng vẻ, không nghĩ tới còn đụng được đạo diễn cùng phó đạo diễn. Hạ Khê gật gật đầu muốn rời đi, sau đó bị đạo diễn gọi lại.

Đạo diễn vẫy vẫy tay với Hạ Khê, ngăn cô lại: "Hạ Khê, mau qua đây. Cháu hên rồi, có một quảng cáo ô tô đình đám cần cháu nhận."

Hạ Khê:??? Từ trên trời rơi xuống cái quảng cáo?

Đạo diễn nhìn Hạ Khê không khỏi cảm thán, vận khí cũng tốt quá đi. Chủ yếu là Hạ Khê sao mà có thể giữ cái biểu cảm này lâu vậy ta?

.............

Bên phía ô tô tuy rằng bắt bẻ ở phương diện tuyển người, một lần lại một lần giày vò đạo diễn điên đầu. Nhưng khi chuẩn chỉnh tìm được rồi thì hiệu suất rất nhanh, từ lúc xác định đến lúc quay gần như là trôi chảy như nước.

Hạ Khê mặc tây trang màu trắng rất thành đạt, môi tô đỏ thẫm, hoa tai dây dài cực kì khoa trương làm kính mắt có vẻ nhỏ đi. Cô theo yêu cầu của người quay phim không ngừng điều chỉnh động tác, lộ ra tươi cười chứa thành phần phức tạp của mình.

Hạ Khê vốn đang lo lắng hiệu quả của kỹ năng [Anh muốn bộ dáng nào em cũng có] còn chưa kết thúc, rất không thích hợp đem đi quay chụp. Vậy mà không nghĩ tới đối phương dường như rất thích biểu cảm của mình.

Hạ Khê tỏ vẻ, thôi được rồi.

Dù sao cũng sẽ cho tiền, hơn nữa số tiền này còn không nhỏ, xem như cô qua bên này nhiều thêm một lần.

Đơn hàng người quay chụp quảng cáo cho ô tô năng lượng mới tiến hành rất thuận lợi. Sau khi kết thúc kỹ năng này vậy mà vẫn chưa hết thời hạn, Hạ Khê cũng không tránh mọi người mãi được, luôn phải đụng mặt mọi người.

Vì thế trong phòng ngủ xuất hiện cảnh tượng như này.

Triệu Thiên Kỳ, Trần Mộng Giai, Sở Tư Tư đều vây quanh người Hạ Khê, tạo thành nửa vòng cung, vô cùng ngạc nhiên đánh giá cô.

Sở Tư Tư: "Cậu làm sao vậy bé cưng?"

Triệu Thiên Kỳ nhíu mày: "Vốn dĩ tớ tưởng cậu đang cố ý cười như vậy, sau đó nhìn kỹ lại, cậu vẫn luôn giữ biểu cảm như vậy, mới cảm thấy dường như có chỗ nào đấy sai sai...."

"Đi, hiện tại chạy nhanh đi tìm bác sĩ khám đi!"

Hạ Khê nghĩ kĩ để tìm từ cho hợp lý, bất đắc dĩ: "Khả năng là có chút động kinh, mặt than, không cần khám bác sĩ đâu, qua một thời gian là tốt rồi."

Chủ yếu đây là kỹ năng, cho dù có tìm bác sĩ khám cũng không chữa được. Dù sao cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt, chỉ là khi dừng lại không nói câu nào, biểu tình có chút không khống chế được.

Trần Mộng Giai trợn to mắt kinh ngạc: "Vậy biểu cảm của cậu phong phú lắm à nha. Mặt than còn có hiệu quả như vậy sao?"

Hạ Khê từ ánh mắt ba người càng thêm kinh hãi trong phút chốc ngộ ra.

Đoán chừng là lại đổi sang meme mới rồi.

Hạ Khê thậm chí còn bình tĩnh dò hỏi: "Hiện tại khi tớ không nói chuyện thì có biểu cảm gì?"

Sở Tư Tư, Triệu Thiên Kỳ có chút do dự, Trần Mộng Giai công bố đáp án: "Hạ Khê ơi, nói cậu đừng đánh tớ đấy.... Chính là biểu tình tớ thường xuyên dùng ----- mời cậu ăn shit."

"........"

.................

Tuy rằng Hạ Khê đã giải thích, nhưng Triệu Thiên Kỳ không tin, nhất định đè vai ép Hạ Khê đi khám bác sĩ.

Người đang yên đang lành sao lại biến thành như vậy?

Hạ Khê cũng không giữ được Triệu Thiên Kỳ, cho các cô ấy yên tâm đi, không có tác dụng.

Trên thực tế giống như suy đoán của Hạ Khê, bác sĩ sau khi kiểm tra tỉ mỉ cũng không phát hiện ra vấn đề gì, chỉ có thể khuyên nhủ an ủi Hạ Khê: "Cứ để đó quan sát đi."

Hạ Khê lần nữa khẳng định, không qua bao lâu sẽ lại tự động khôi phục về như cũ. Sắc mặt Triệu Thiên Kỳ mới hơi chút đẹp lên. Trần Mộng Giai thần thần bí bí muốn nói chuyện riêng với Hạ Khê.

"Hạ Khê, tớ có thể nhờ cậu giúp một chút không?"

Hạ Khê đối với bạn bè vẫn luôn rất dễ nhờ vả, chẳng qua vẫn có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng: "Gấp gì vậy??"

Trần Mộng Giai hùng hùng hổ hổ, than thở khóc lóc, nắm tay Hạ Khê hoài niệm.

"Cậu biết tớ chơi game đúng không? Sau đó tớ phát hiện nick của tớ bị người ta ăn trộm, đối phương đúng là không phải người mà. Tớ cực cực khổ khổ làm nên cái nick ngon như thế, nói ăn trộm là ăn trộm à. Tên trộm trước đó còn là một cặp với tớ."

Cảm thấy có khả năng Hạ Khê không hiểu, Trần Mộng Giai giải thích.

"Chính là làm chồng tớ trong trò chơi, nhưng không có khúc mắc tình cảm gì cả, tự thân tớ có tự giác của một idol!"

"Tớ đã nói chuyện với hắn rồi, bảo hắn hôm nay tới hàng rào bên ngoài biệt thự tìm tớ. Nhất định phải đem nick của tớ lấy về đấy, dựa cả vào cậu đấy Hạ Khê!!!" Nói xong bắt đầu làm nũng, lay lay cánh tay Hạ Khê.

Hạ Khê không bị viên đạn bọc đường này đánh bại, chuẩn xác tìm được lỗ hổng.

"Sao mà cậu hẹn hắn được, di động không phải bị tịch thu rồi sao?"

Trần Mộng Giai lộ ra biểu cảm ngượng ngùng: "Hôm qua không phải người đại diện của tớ đến tìm tớ sao??"

Hạ Khê trầm ngâm.

Thời gian gặp mặt còn chưa đến 10 phút, Trần Mộng Giai giao lưu với người đại diện nửa phút. Từ lúc đăng nhập di động phát hiện bị trộm nick đến lúc hẹn gặp, dùng đến hết thời gian gặp mặt.

Hạ Khê biết Trần Mộng Giai rất đam mê game. Dù sao đánh lên đánh xuống tay đều đỏ lên, khóc la tuyệt đối không thể chơi lại như trước, thật sự quá xin lỗi trò chơi của cô. Cho nên việc bị trộm tài khoản thật sự là một việc rất đáng giận.

"Muốn tớ đi đánh nhau sao?"

"Chỉ là khả nặng động tĩnh sẽ khá lớn, rất dễ bị tóm được."

Hạ Khê nghĩ chắc làm vậy thì Trần Mộng Giai mới gọi cô lại ra mặt, bắt đầu suy xét tiếp theo làm gì. Đầu Trần Mộng Giai lắc như trống bỏi.

"Không không không."

"Người lần này thì thật sự không đánh được."

"Đoá hoa của tổ quốc, học sinh tiểu học."

Ánh mắt của Hạ Khê thay đổi: "Cậu mới là không đúng nhỉ?"

Đạo lý cô đều hiểu, trò chơi thì không phải là thật, nhưng tại sao CP của Trần Mộng Giai lại là học sinh tiểu học vậy?

.............

Nói tới chuyện này, Trần Mộng Giai lại rơi nước mắt chua xót.

"Hiện tại học sinh tiểu học một đám đều chơi game siêu đỉnh. Lúc ấy tớ bị thao tác ngầu lòi của thằng bé đó chinh phục, hơn nữa nó còn đánh chữ, để tớ tránh sau lưng nó."

"Bởi vì một vài duyên phận tình cờ, chúng tớ là vì làm nhiệm vụ phải tổ đội CP. Một lần liền cảm thấy thằng bé không tồi, so với vài người đàn ông hiện tại khá hơn nhiều. Cho đến một ngày nó mất tích, chờ thời điểm nó quay lại tớ mới hỏi, sao mãi mà không đăng nhập trò chơi. Nó bảo tớ là gần đây mẹ nó quản tương đối nghiêm, phải nhìn nó hoàn thành bài tập."

Hạ Khê nghe xong thì sửng sốt: Cái này có nghĩa là cậu cũng không biết người đang chơi với cậu trước màn hình là ai, có thể là một học sinh tiểu học?

Trần Mộng Giai phẫn nộ tổng kết: "Hoá ra không chỉ mấy thằng trưởng thành mới làm tra nam, học sinh tiểu học cũng có thể là tra nam. Chó trộm nick trời đất không dung, bài tập quên mang, cuối kỳ trượt thẳng cẳng!"

Có thể nói là nội dung nguyền rủa vô cùng thực dụng, rất phù hợp với thực tế.



Hạ Khê chủ yếu là khó hiểu. Nếu là đàn ông trưởng thành thì gọi cô qua, cô có thể bày chút vũ lực doạ sợ, nhưng mà đối phó với học sinh tiểu học cô cũng đâu có biện pháp gì đâu.

"Tớ có thể làm gì?"

Trần Mộng Giai nhìn gương mặt Hạ Khê, cười hắc hắc: "Cậu không cần làm gì hết, chỉ cần đứng yên ở đó cũng thắng rồi."

Người chị em, mượn meme của cậu dùng tý.

Hạ Khê:???

Cô nằm mơ cũng không nghĩ tới vậy mà mình sẽ dùng vào công dụng như vậy. Trần Mộng Giai dựa vào ý nghĩ tận tâm tận lực, của nhà trồng được, phát huy đầy đủ tài nguyên có thể lợi dụng bên người. Đem Hạ Khê vận dụng vào cuộc đối chiến với học sinh tiểu học.

Giống như Trần Mộng Giai dự đoán. Sau khi học sinh tiểu học nhìn thấy Hạ Khê, thằng bé lập tức ngoan ngoãn trả lại nick cho Trần Mộng Giai. Trần Mộng Giai thuận tiện dùng thiết bị điện tử của nó sửa lại pass.

Thời điểm học sinh tiểu học rời đi mang theo hoảng sợ, thường quay đầu lại ngó, ngoài miệng còn tru tréo:

"Mẹ con ơi, meme, nó thành tinh rồi!!!"

Yêu tinh meme – Hạ Khê:???

.........

Kỹ năng mới sau một thời gian thì biến mất, điều này cuối cùng cũng giúp đám người Triệu Thiên Kỳ nhẹ nhàng thở ra. Thật ra Hạ Khê nghĩ nghĩ kỹ năng tưởng chừng vô dụng đến cạn lời này vậy mà cũng hữu dụng phết??

Trong thời gian ngắn ngủi cô tiếp được đơn hàng quay quảng cáo ô tô, còn trợ giúp Trần Mộng Giai lấy lại nick game.

Còn một điều Hạ Khê không biết là cô đẩy lùi được bữa tiệc của Lục Sâm.

Triệu Thiên Kỳ suy đoán không sai, đắc tội người nhỏ mọn sẽ có rất nhiều phiền toái. Cô đã báo trước với đạo diễn chương trình, cho nên thời điểm đạo diễn nhìn thấy nam MC <> Phạm Kiện đăng lên vào câu uỷ khuất mơ hồ không rõ ràng, thì biết đối phương lại bắt đầu ra vẻ rồi đấy.

Phạm Kiện trong tập mời tuyển thủ địa vị cao của <> nhắc qua đồng đội cũ của Triệu Thiên Kỳ đã làm khách quý rất phản cảm, bị phản phệ lại rồi.

Loại hành động nói giỡn đùa cợt này làm người khác rất không thoải mái. Không chỉ riêng gì fans Triệu phẫn nộ, phần lớn người xem cũng không tiếp thu nổi.

Đổi vị trí tự hỏi một chút, nếu Triệu Thiên Kỳ không phải là người của công chúng, Phạm Kiện còn không phải loại mà người khác chán ghét nhất sao??

Fans Triệu tổ chức đi thăm hỏi Phạm Kiện, nhưng mà vẫn luôn rất tiết chế. Cho dù là từ ngữ khó nghe đến mức nào, nếu Phạm Kiện tự mình nhận lỗi, hoặc là nằm yên chịu bị chửi thì khả năng chuyện này sẽ bỏ qua.

Nhưng Phạm Kiện không những không xin lỗi, cũng không im lặng, mà lại đăng vài tin.

Phạm Kiện V: Người đang làm, trời đang nhìn.

Phạm Kiện V: Hết đường chối cãi là loại cảm giác gì, vì sao tôi lại có cảm giác như người xấu vậy?

Phạm Kiện V: Buồn quá đi, có ai đau lòng cho tui không?

Phạm Kiện V: Cảm giác bản thân phải đi học vài thuật phòng thân. Thời điểm bị người khác chỉ mũi đe doạ thật sự rất sợ hãi. Không nghĩ tới công việc MC này cũng bắt đầu trở nên nguy hiểm rồi.

Mấy tin linh ta linh tinh nhìn thật hỗn loạn, nhưng bên trong lại giấu lượng lớn tin tức.

Đầu tiên là bán thảm, giả đáng thương, ngay sau đó để lộ ra là bản thân bị uy hiếp.

Dân mạng quen biết với Phạm Kiện: Rất tốt, bắt đầu mở lớp diễn xuất rồi đấy.

Nhưng một vài quần chúng ăn dưa thật sự bị tin tức bên trong hấp dẫn.

"Đừng ra vẻ nữa. Tốt xấu gì cũng là đàn ông già cân nặng gấp hai lần Triệu Thiên Kỳ. Có việc thì nói, ấp úng cái shit gì chứ."

"Cái gì gọi là hết đường chối cãi?? Anh nói ai, cuối cùng thì có việc gì??"

"Bị chỉ mũi đe doạ?? Bị ai chỉ mũi, chẳng lẽ là XX (1)??"

Phạm Kiện không rep, nhưng hắn ta like bình luận có tên viết tắt kia, cũng lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Phải biết rằng, tuyển thủ lên chương trình tổng cộng cũng chỉ vài người này, tên viết tắt XX cũng chỉ có một người.

Hạ Khê.

Người xem đều mơ hồ, nơi này sao lại có vai của Hạ Khê vậy?? Khê Thuỷ fans Hạ Khê cũng hoàn toàn không hiểu.

Chẳng qua Khê Thuỷ đã chuẩn bị tốt, nếu có hướng đi không đúng có thể khống chế một chút. "Con gái" còn đang tham gia tiết mục, đối với mấy thứ này hoàn toàn không biết tình hình, các cô phải giữ cho bé nó không bị hắt nước bẩn.

Thần kinh Khê Thuỷ căng chặt, dân mạng dưới weibo Phạm Kiện đang chờ Phạm Kiện để lộ tin tức mới. Thời điểm mắt thấy tiết tấu Phạm Kiện mong muốn đã xuất hiện.

Một dân mạng đứng dậy.

"Đừng ngồi chờ tên lừa đảo này lừa qua lừa lại. Để tôi tổng kết lại một chút, chính là Phạm Kiên với Hàn Băng Tử là bạn bè, bản thân lại thích ké fame, nên ở trong chương trình làm khó làm dễ Triệu Thiên Kỳ."

"Phạm Kiện dưới sân khấu, cười nhạo Triệu Thiên Kỳ không hot với đồng nghiệp, không là cái đinh gì. Lại vừa vặn bị mấy người Hạ Khê nghe được, Phạm Kiện không nghĩ tới đá phải tấm ván sắt, Hạ Khê trực tiếp nhặt gậy bóng chày đi chất vấn Phạm Kiện Triệu Thiên Kỳ hot hay không, để hắn không cần khua môi múa mép sau lưng người khác."

"Chẳng qua tôi có thể bảo đảm, cũng không có xảy ra xung đột tay chân gì."

"Tôi hóng toàn bộ quá trình nghe sướng muốn chết. Hạ Khê thật sự đã làm chuyện tôi vẫn luôn muốn mà không dám làm. Cái thằng chó Phạm Kiện này thật sự là có vấn đề rất rất lớn, rất lâu trước đó xem đã không ưa rồi, càng về sau càng chó má đến hôi thúi. Cho nên tôi đến kỳ thực tập còn không tính làm cho xong, trực tiếp bỏ của chạy lấy người."

"Sợ bị mắng, trong trang chủ của tôi còn ghi âm. Hỏi thì chính là thói quen từ chức tính chừa chút chứng cứ. Dù sao cái thằng Phạm Kiện này thật sự quá ác độc, không đến lúc đó xảy ra chuyện. Không nghĩ tới lại vừa vặn quay được màn này, khả năng là ông trời cũng đang giúp đỡ các em gái chinh đẹp đi."

.................

Dân mạng tự xưng là thực tập qua bên cạnh Phạm Kiện trình bày quá rõ ràng. Ghi âm cô đăng lên cũng có thể nghe rõ ràng Phạm Kiện lớn tiếng cười nhạo.

Đầu tiên là thừa nhận chính mình đang khó xử Triệu Thiên Kỳ. Ngay sau đó chính là mấy câu "không hot", "tính là cái khỉ gì" khiến người ta không khỏi nhăn nhíu cả chân mày lại.

Fans Triệu Thiên Kỳ: Tổ sư!!

Giống như trực tiếp muốn cột người vào cột pháo bật lửa đốt luôn vậy, Hạ Khê không đánh hắn, là các cô muốn đánh hắn.

Cư dân mạng tuy rằng đã quen thuộc cái tác phong nâng cao đạp thấp này rồi. Nhưng chính miệng nghe được hắn thừa nhận lại là loại cảm xúc khác.

Đoạn ghi âm sau đó, mấy câu Hạ Khê nói đặt trong bối cảnh này giống như là lời vua phán vậy.

Hiện tại kết hợp với mấy câu bán thảm của Phạm Kiện, dân mạng một đám đều tổng sỉ vả.

"Đúng là người đang làm trời đang nhìn, những lời này hẳn là dành cho chính Phạm Kiện rồi."

"Cái gì mà có vẻ giống người xấu chứ, anh phải có nhận biết rõ ràng đối với mình một chút. Anh chính là người xấu đấy, tự tin to gan tý đi!!"

"Cười gần chết, không phải MC gặp nguy, là miệng anh chó, sợ hãi là đúng rồi. Sao thời điểm miệng anh ăn mắm dặm muối không sợ hãi vậy??"

"Nhưng mà việc nào ra việc đó. Anh học thuật phòng thân cũng vô dụng thôi, dù sao giá trị vũ lực của Hạ Khê cao ngất trời."

"Hạ Khê đẹp trai quá đi, không nhìn hình mà nghe tiếng thôi cũng thấy đẹp điên rồi!!"

Phạm Kiện cuối cùng bị chửi đến bù đầu, trực tiếp tắt chức năng bình luận. Vốn dĩ hắn ta muốn cho Hạ Khê còn chưa debut trải nghiệm một chút dân mạng mắng chửi, không nghĩ tới trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Còn đạt hiệu quả có lợi ngược lại.

Hạ Khê Triệu Thiên Kỳ là tình hữu nghị thần tiên, bộ dáng Hạ Khê xuất đầu lộ diện vì bạn bè cũng quá đẹp trai đi!

Muốn cùng Hạ Khê làm bạn bè, tôi rơi xuống nước, cần Hạ Khê đến vớt lên.

Khê Thuỷ đáp trả ------

Hôn hôn cậu, Hạ Khê kiến nghị cậu tự thân vận động nha.

..............

Đạo diễn tổ tiết mục thần sắc phức tạp nghi vấn hỏi Hạ Khê.

"Cháu thật sự không đút lót tiền cho Phạm Kiện sao?" Bằng không sao lại vì nâng Hạ Khê mà xả thân, nếu nói là chưa đút một trăm đến một vạn rất khó được vậy nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook