Chương 255: Chỉ Có Một Phần
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
30/08/2021
Mọi người nhanh chóng rời khỏi kho dược, để lại một mình Chân Tiểu Tiểu ở trong phòng.
Năm đệ tử Phi Long Quan đứng thẳng tắp trước cửa, phảng phất chỉ cần có người dám cả gan quấy nhiễu Chân Tiểu Tiểu luyện đan, thì sẽ không lưu tình chút nào chém ra một kiếm!
Khi luyện đan, dược sư đích xác đều không thích bị người khác làm phiền, trưởng lão đệ tử của cả Phục Hổ Đường và Cự Thần Tông đành ở ngoài cửa nhìn xa xa một lát, rồi đồng loạt tản đi.
Cần thiết mau chóng luyện ra đan dược khôi phục linh khí nha!
Cõi lòng mọi người tràn đầy chờ mong.
“Không thể nói rõ tại sao, hôm nay bản tông luôn có loại cảm giác là lạ?” Võ Đường chủ vuốt đầu trọc của mình, vừa đi vừa nghĩ.
“Chuyện kiếm tử xuất hiện nhất định phải lập tức báo cáo cho Chiến Thần Điện.” Khoảnh khắc Phòng Đại trưởng lão Cự Thần Tông vào phòng nghỉ ngơi, hắn nhanh chóng lấy ra một quả Truyền Âm Phù từ trong ngực.
“Những hài tử đó, thật sự quá thiện lương, quá dũng cảm, lão phu không nên oán giận Đường chủ, lão phu không nên bụng dạ hẹp hòi, lão phu càng không nên âm thầm nguyền rủa Vũ Võ không được chết tử tế ở trong lòng!” Vết thương roi quất chưa khỏi, còn có nhè nhẹ linh khí tràn ra từ miệng máu, bị thương căn nguyên, Hùng trưởng lão cố nén đau đớn, tự thôi miên mình.
“Nếu cưới được nữ tử họ Chân kia, ta tất có thêm càng nhiều sự hỗ trợ, áp đảo Nguyên Thanh, trở thành Thiếu tông của Thần Ưng Giản!” Sầm Nguyên Liệt nhéo cằm, sớm vứt Vũ Nhạc Vi lên chín tầng mây.
“Tử Mặc ca ca, ngươi trở thành kiếm tử, hiển nhiên sẽ chướng mắt ta…” Lấy ra đồ chơi của hai người khi còn nhỏ ở trong phòng, Vũ Nhạc Vi khóc đến hai mắt sưng như trái đào.
Diệt ha ha ha ha!
Đợi mọi người tan hết, hai người Bắc Tam Tam và Đường Lương ôm nhau cười vô cùng tà ác!
Nguyên lai, họa họa tông môn nhà người khác sẽ có cảm giác vui sướng thú vị như thế!
Cữu Tử Mặc ngẩng đầu nhìn trời, yên lặng nhắc đi nhắc lại dưới đáy lòng: “Ta là người lương thiện, ta là người lương thiện, kiếm tâm ta duy nhất như cũ, tâm ta thuần khiết như cũ.”
Tiểu Chúc Chúc thấy Cữu Tử Mặc phát ngốc, nhăn nhăn mày, đột nhiên tiến lên vỗ vai hắn một cái, lớn tiếng quát lớn: “Nữ nhân, lớn lên xấu, tính còn không tốt, là không thể làm lão bà đâu!”
Sau khi tái ngộ Chân Tiểu Tiểu ở Phi Long Quan, quả nhiên đầu óc tên ngốc nhanh nhẹn không ít, hiện tại … thế nhưng học được cách an ủi người khác!
Ờ?
Nếu Chu Châu không nhắc nhở, Cữu Tử Mặc thiếu chút nữa quên mất Vũ Nhạc Vi kia.
“Ta hiểu.” Nhếch môi, Cữu Tử Mặc cảm kích gật gật đầu với Tiểu Chúc Chúc.
Nói không đau lòng là không có khả năng, rốt cuộc từ nhỏ các trưởng bối đã coi hai người bọn họ là một đôi, thường xuyên trêu chọc nói giỡn. Thế cho nên hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Nhạc Vi sẽ chọn người khác.
Chẳng qua, lần này cũng giúp hắn nhìn rõ chính mình.
Kỳ thật, so với tình yêu, hiện tại hắn coi trọng nhất là kiếm đạo. Hoặc là nói, nữ tử có thể khiến hắn vứt bỏ hết thảy muốn theo đuổi chân thành, vẫn chưa xuất hiện.
Vậy nên họa kia, cũng là một phúc.
Như quân vương, Chân Tiểu Tiểu tuần tra toàn bộ kho dược thảo và kho tài liệu một phen, sửa họ của các cục cưng đó thành họ Chân, rồi thật cẩn thận nhét hết vào yếm nhỏ của mình.
Vẫn là Võ Đường chủ Phục Hổ Đường tốt oa!
Đưa tiền không lấy, một hai phải tặng không.
Nước mắt Tật Lôi Thiểm Hồ, có.
Tử Hồng Thánh Thủy……
Ơ?
Làm sao chỉ có một phần?
Tìm thấy một bình lưu li nho nhỏ được cất giữ trong kho tài liệu, Chân Tiểu Tiểu lập tức đầu váng mắt hoa.
Xong đời!
Không còn tâm tình chào hỏi các cục cưng dư lại, siết chặt một phần Tử Hồng Thánh Thủy duy nhất này, Chân Tiểu Tiểu đặt mông ngồi phịch xuống đất.
Nguyên liệu luyện đan đích xác đều đã đủ, nhưng mà nàng tựa hồ quên mất vấn đề tính toán số lượng……
Chỉ một bình, cần phải một đỉnh thành đan!
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu có chút sâu.
Lấy ra Thất Diệp Đỉnh đặt ở trước người, chần chờ hồi lâu, vẫn không đốt lửa.
_NL_
Rốt cuộc bắt đầu luyện chế đan phương thứ ba! Lò đan thứ hai, đan và tra đều hữu dụng, vậy lò thứ ba, sẽ có tác dụng gì?
Năm đệ tử Phi Long Quan đứng thẳng tắp trước cửa, phảng phất chỉ cần có người dám cả gan quấy nhiễu Chân Tiểu Tiểu luyện đan, thì sẽ không lưu tình chút nào chém ra một kiếm!
Khi luyện đan, dược sư đích xác đều không thích bị người khác làm phiền, trưởng lão đệ tử của cả Phục Hổ Đường và Cự Thần Tông đành ở ngoài cửa nhìn xa xa một lát, rồi đồng loạt tản đi.
Cần thiết mau chóng luyện ra đan dược khôi phục linh khí nha!
Cõi lòng mọi người tràn đầy chờ mong.
“Không thể nói rõ tại sao, hôm nay bản tông luôn có loại cảm giác là lạ?” Võ Đường chủ vuốt đầu trọc của mình, vừa đi vừa nghĩ.
“Chuyện kiếm tử xuất hiện nhất định phải lập tức báo cáo cho Chiến Thần Điện.” Khoảnh khắc Phòng Đại trưởng lão Cự Thần Tông vào phòng nghỉ ngơi, hắn nhanh chóng lấy ra một quả Truyền Âm Phù từ trong ngực.
“Những hài tử đó, thật sự quá thiện lương, quá dũng cảm, lão phu không nên oán giận Đường chủ, lão phu không nên bụng dạ hẹp hòi, lão phu càng không nên âm thầm nguyền rủa Vũ Võ không được chết tử tế ở trong lòng!” Vết thương roi quất chưa khỏi, còn có nhè nhẹ linh khí tràn ra từ miệng máu, bị thương căn nguyên, Hùng trưởng lão cố nén đau đớn, tự thôi miên mình.
“Nếu cưới được nữ tử họ Chân kia, ta tất có thêm càng nhiều sự hỗ trợ, áp đảo Nguyên Thanh, trở thành Thiếu tông của Thần Ưng Giản!” Sầm Nguyên Liệt nhéo cằm, sớm vứt Vũ Nhạc Vi lên chín tầng mây.
“Tử Mặc ca ca, ngươi trở thành kiếm tử, hiển nhiên sẽ chướng mắt ta…” Lấy ra đồ chơi của hai người khi còn nhỏ ở trong phòng, Vũ Nhạc Vi khóc đến hai mắt sưng như trái đào.
Diệt ha ha ha ha!
Đợi mọi người tan hết, hai người Bắc Tam Tam và Đường Lương ôm nhau cười vô cùng tà ác!
Nguyên lai, họa họa tông môn nhà người khác sẽ có cảm giác vui sướng thú vị như thế!
Cữu Tử Mặc ngẩng đầu nhìn trời, yên lặng nhắc đi nhắc lại dưới đáy lòng: “Ta là người lương thiện, ta là người lương thiện, kiếm tâm ta duy nhất như cũ, tâm ta thuần khiết như cũ.”
Tiểu Chúc Chúc thấy Cữu Tử Mặc phát ngốc, nhăn nhăn mày, đột nhiên tiến lên vỗ vai hắn một cái, lớn tiếng quát lớn: “Nữ nhân, lớn lên xấu, tính còn không tốt, là không thể làm lão bà đâu!”
Sau khi tái ngộ Chân Tiểu Tiểu ở Phi Long Quan, quả nhiên đầu óc tên ngốc nhanh nhẹn không ít, hiện tại … thế nhưng học được cách an ủi người khác!
Ờ?
Nếu Chu Châu không nhắc nhở, Cữu Tử Mặc thiếu chút nữa quên mất Vũ Nhạc Vi kia.
“Ta hiểu.” Nhếch môi, Cữu Tử Mặc cảm kích gật gật đầu với Tiểu Chúc Chúc.
Nói không đau lòng là không có khả năng, rốt cuộc từ nhỏ các trưởng bối đã coi hai người bọn họ là một đôi, thường xuyên trêu chọc nói giỡn. Thế cho nên hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Nhạc Vi sẽ chọn người khác.
Chẳng qua, lần này cũng giúp hắn nhìn rõ chính mình.
Kỳ thật, so với tình yêu, hiện tại hắn coi trọng nhất là kiếm đạo. Hoặc là nói, nữ tử có thể khiến hắn vứt bỏ hết thảy muốn theo đuổi chân thành, vẫn chưa xuất hiện.
Vậy nên họa kia, cũng là một phúc.
Như quân vương, Chân Tiểu Tiểu tuần tra toàn bộ kho dược thảo và kho tài liệu một phen, sửa họ của các cục cưng đó thành họ Chân, rồi thật cẩn thận nhét hết vào yếm nhỏ của mình.
Vẫn là Võ Đường chủ Phục Hổ Đường tốt oa!
Đưa tiền không lấy, một hai phải tặng không.
Nước mắt Tật Lôi Thiểm Hồ, có.
Tử Hồng Thánh Thủy……
Ơ?
Làm sao chỉ có một phần?
Tìm thấy một bình lưu li nho nhỏ được cất giữ trong kho tài liệu, Chân Tiểu Tiểu lập tức đầu váng mắt hoa.
Xong đời!
Không còn tâm tình chào hỏi các cục cưng dư lại, siết chặt một phần Tử Hồng Thánh Thủy duy nhất này, Chân Tiểu Tiểu đặt mông ngồi phịch xuống đất.
Nguyên liệu luyện đan đích xác đều đã đủ, nhưng mà nàng tựa hồ quên mất vấn đề tính toán số lượng……
Chỉ một bình, cần phải một đỉnh thành đan!
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu có chút sâu.
Lấy ra Thất Diệp Đỉnh đặt ở trước người, chần chờ hồi lâu, vẫn không đốt lửa.
_NL_
Rốt cuộc bắt đầu luyện chế đan phương thứ ba! Lò đan thứ hai, đan và tra đều hữu dụng, vậy lò thứ ba, sẽ có tác dụng gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.