Chương 270: Cữu Tử Mặc Rời Đi
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
03/09/2021
Vì để nhanh chóng tháo gỡ hiểu lầm, Phòng trưởng lão hận không thể nuốt hết dấu ngắt câu vào cái bụng, hắn nói cực nhanh, liều mạng trình bày mục đích ban đầu của mình.
“Con khỉ đáng chết kia suốt ngày tham ăn, trong năm trăm năm, cơ hồ ăn sạch một nửa nội tình của Cự Thần Tông ta. Chẳng qua huyết mạch của nó thật sự quá trân quý, chúng ta ném cũng không được, mà nuôi cũng không được … Chỉ mong chờ một ngày nào đó nó đột nhiên thông suốt, có thể coi trọng con vượn cái bất kỳ trong núi, truyền thừa chút huyết mạch Thông Thiên Nhãn cho chúng ta.”
Hai má nghẹn đến đỏ bừng.
“Tới nay, khỉ cái khắp núi nhiều lần kết bè kết đội đến trước mặt nó, có màu lông xinh đẹp, có huyết thống hoàn mỹ. Có điều tổ tông đó chính là nhìn cũng không liếc mắt nhìn một cái!”
“Nói ra không sợ tiểu hữu chê cười, nhưng những gì kia có dược hiệu mãnh liệt nhất trên đời … chúng ta từng thử không ít, mà tất cả đều hoàn toàn không có hiệu quả với Thạch Hầu!”
Trong mắt lộ vẻ hồi ức, Phòng trưởng lão có vẻ cực kỳ ấn tượng với cá sấu yêu ra một bàn tay vật ngửa Hổ Tranh, lại một bàn tay áp đảo Hổ Tranh.
“Không cần năm mươi vạn pháp tệ? Vậy chúng ta đưa ngươi một kiện pháp khí trung phẩm do đích thân Tông chủ luyện chế! Phải biết rằng, tay nghề luyện khí của Tông chủ đại nhân nhà chúng ta vẫn luôn nổi danh lừng lẫy trong các tông môn cấp hai!”
“Chân tiểu hữu, ngươi cứu cứu chúng ta đi! Thú kỹ Thông Thiên Thần Nhãn thật sự thập phần quan trọng với Cự Thần Tông chúng ta!”
Ánh mắt ứa máu, Phòng trưởng lão một lần nữa hổ nhào lên trước, gắt gao nắm chặt lấy tay Chân Tiểu Tiểu.
Đệch, con mẹ nó!……
Nguyên lai không phải muốn chỉ trích đan đạo khủng bố kia của ta.
Mà là cần giúp con Thạch Hầu … nghĩ thông suốt?
Nghe lên giống như là lý do rất chính đáng, nhưng cuộc đối chiến giữa cá sấu yêu và Hổ Tranh đã gây ra thương tổn quá lớn cho nội tâm thuần khiết của Chân Tiểu Tiểu. Rồi ngẫm lại, việc này còn phải cưỡng bách một con tinh thú làm việc mình không thích, nàng hơi chần chờ, vẫn là chậm rãi lắc đầu.
“Việc đó không nhất định có thể thành, lúc trước … hiến tế cũng chỉ là ngoài ý muốn, không phải chính đạo, để ta suy xét suy xét.”
Đừng suy xét a a a……
Phòng trưởng lão nước mắt lưng tròng, hận không thể lập tức tìm cái dây thừng, thắt cổ ăn vạ trước mặt Chân Tiểu Tiểu.
“Chướng mắt pháp khí trung phẩm? Có thể có thể, pháp khí thượng phẩm thì thế nào? Cộng thêm năm mươi vạn pháp tệ?”
Nghĩ lầm Chân Tiểu Tiểu đang không hài lòng về chỗ tốt, Phòng trưởng lão khẳng khái hào phóng mà lại nâng giá.
“Thật sự không phải vấn đề này!” Chân Tiểu Tiểu đầu đầy hắc tuyến.
“Hai kiện pháp khí thượng phẩm!” Giọng Phòng trưởng lão cao vút lên: “Cộng thêm tám mươi vạn pháp tệ! Không thể nhiều hơn, nhiều hơn chúng ta nhất thời không chi ra nổi, rốt cuộc hơn nửa gia sản đều mua linh đào cho con khỉ thúi kia ăn rồi!”
Nhắc tới Thạch Hầu, Phòng trưởng lão lập tức điên người.
“Chẳng qua ngươi đến Cự Thần Tông, nếu coi trọng cái gì, cũng có thể trực tiếp lấy đi!”
……
Đối phương thật sự quá giỏi trả giá, Chân Tiểu Tiểu sáng suốt mà ngậm chặt miệng, để tránh sau khi cự tuyệt, lão đầu nhi sẽ đưa toàn bộ Cự Thần Tông cho mình.
Ngay lúc nàng suy nghĩ, phải làm sao để nhanh nhanh chóng chóng thoát khỏi cuộc đối thoại cẩu huyết này, trên bầu trời bất chợt truyền tới giọng nói có chút không tha của Cữu Tử Mặc.
“Các sư đệ Phi Long Quan, vi huynh đi trước, nhưng vô luận người ở nơi nào, Cữu Tử Mặc ta đều là đệ tử của Phi Long Quan, đợi ta học thành trở về còn muốn ngộ đạo cùng các ngươi. Hi vọng sau khi ta rời đi, mọi người không chậm trễ tu luyện, nếu có thời gian ta sẽ quay lại vấn an các ngươi!”
Đứng ở cuối phi thoi phía sau Liên Thiếu tôn, Cữu Tử Mặc phất tay tạm biệt mọi người.
Ánh mắt hắn dừng thật lâu trên gương mặt Chân Tiểu Tiểu, nhịn không được cuồng tiếu một trận trong lòng.
Ha ha ha ha!
Chân Tiểu Tiểu!
Hiện tại ta trở thành đệ tử của Chiến Thần Điện, ngày sau gặp lại, vô luận như thế nào, ngươi đều không thể gây hoạ tới trên đầu ta!
Chẳng qua khi ta không có đây, ngươi cũng thu liễm chút đi! Bằng không, đến lúc đó mời ta hỗ trợ, chính là phải viết giấy vàng đó!
“Con khỉ đáng chết kia suốt ngày tham ăn, trong năm trăm năm, cơ hồ ăn sạch một nửa nội tình của Cự Thần Tông ta. Chẳng qua huyết mạch của nó thật sự quá trân quý, chúng ta ném cũng không được, mà nuôi cũng không được … Chỉ mong chờ một ngày nào đó nó đột nhiên thông suốt, có thể coi trọng con vượn cái bất kỳ trong núi, truyền thừa chút huyết mạch Thông Thiên Nhãn cho chúng ta.”
Hai má nghẹn đến đỏ bừng.
“Tới nay, khỉ cái khắp núi nhiều lần kết bè kết đội đến trước mặt nó, có màu lông xinh đẹp, có huyết thống hoàn mỹ. Có điều tổ tông đó chính là nhìn cũng không liếc mắt nhìn một cái!”
“Nói ra không sợ tiểu hữu chê cười, nhưng những gì kia có dược hiệu mãnh liệt nhất trên đời … chúng ta từng thử không ít, mà tất cả đều hoàn toàn không có hiệu quả với Thạch Hầu!”
Trong mắt lộ vẻ hồi ức, Phòng trưởng lão có vẻ cực kỳ ấn tượng với cá sấu yêu ra một bàn tay vật ngửa Hổ Tranh, lại một bàn tay áp đảo Hổ Tranh.
“Không cần năm mươi vạn pháp tệ? Vậy chúng ta đưa ngươi một kiện pháp khí trung phẩm do đích thân Tông chủ luyện chế! Phải biết rằng, tay nghề luyện khí của Tông chủ đại nhân nhà chúng ta vẫn luôn nổi danh lừng lẫy trong các tông môn cấp hai!”
“Chân tiểu hữu, ngươi cứu cứu chúng ta đi! Thú kỹ Thông Thiên Thần Nhãn thật sự thập phần quan trọng với Cự Thần Tông chúng ta!”
Ánh mắt ứa máu, Phòng trưởng lão một lần nữa hổ nhào lên trước, gắt gao nắm chặt lấy tay Chân Tiểu Tiểu.
Đệch, con mẹ nó!……
Nguyên lai không phải muốn chỉ trích đan đạo khủng bố kia của ta.
Mà là cần giúp con Thạch Hầu … nghĩ thông suốt?
Nghe lên giống như là lý do rất chính đáng, nhưng cuộc đối chiến giữa cá sấu yêu và Hổ Tranh đã gây ra thương tổn quá lớn cho nội tâm thuần khiết của Chân Tiểu Tiểu. Rồi ngẫm lại, việc này còn phải cưỡng bách một con tinh thú làm việc mình không thích, nàng hơi chần chờ, vẫn là chậm rãi lắc đầu.
“Việc đó không nhất định có thể thành, lúc trước … hiến tế cũng chỉ là ngoài ý muốn, không phải chính đạo, để ta suy xét suy xét.”
Đừng suy xét a a a……
Phòng trưởng lão nước mắt lưng tròng, hận không thể lập tức tìm cái dây thừng, thắt cổ ăn vạ trước mặt Chân Tiểu Tiểu.
“Chướng mắt pháp khí trung phẩm? Có thể có thể, pháp khí thượng phẩm thì thế nào? Cộng thêm năm mươi vạn pháp tệ?”
Nghĩ lầm Chân Tiểu Tiểu đang không hài lòng về chỗ tốt, Phòng trưởng lão khẳng khái hào phóng mà lại nâng giá.
“Thật sự không phải vấn đề này!” Chân Tiểu Tiểu đầu đầy hắc tuyến.
“Hai kiện pháp khí thượng phẩm!” Giọng Phòng trưởng lão cao vút lên: “Cộng thêm tám mươi vạn pháp tệ! Không thể nhiều hơn, nhiều hơn chúng ta nhất thời không chi ra nổi, rốt cuộc hơn nửa gia sản đều mua linh đào cho con khỉ thúi kia ăn rồi!”
Nhắc tới Thạch Hầu, Phòng trưởng lão lập tức điên người.
“Chẳng qua ngươi đến Cự Thần Tông, nếu coi trọng cái gì, cũng có thể trực tiếp lấy đi!”
……
Đối phương thật sự quá giỏi trả giá, Chân Tiểu Tiểu sáng suốt mà ngậm chặt miệng, để tránh sau khi cự tuyệt, lão đầu nhi sẽ đưa toàn bộ Cự Thần Tông cho mình.
Ngay lúc nàng suy nghĩ, phải làm sao để nhanh nhanh chóng chóng thoát khỏi cuộc đối thoại cẩu huyết này, trên bầu trời bất chợt truyền tới giọng nói có chút không tha của Cữu Tử Mặc.
“Các sư đệ Phi Long Quan, vi huynh đi trước, nhưng vô luận người ở nơi nào, Cữu Tử Mặc ta đều là đệ tử của Phi Long Quan, đợi ta học thành trở về còn muốn ngộ đạo cùng các ngươi. Hi vọng sau khi ta rời đi, mọi người không chậm trễ tu luyện, nếu có thời gian ta sẽ quay lại vấn an các ngươi!”
Đứng ở cuối phi thoi phía sau Liên Thiếu tôn, Cữu Tử Mặc phất tay tạm biệt mọi người.
Ánh mắt hắn dừng thật lâu trên gương mặt Chân Tiểu Tiểu, nhịn không được cuồng tiếu một trận trong lòng.
Ha ha ha ha!
Chân Tiểu Tiểu!
Hiện tại ta trở thành đệ tử của Chiến Thần Điện, ngày sau gặp lại, vô luận như thế nào, ngươi đều không thể gây hoạ tới trên đầu ta!
Chẳng qua khi ta không có đây, ngươi cũng thu liễm chút đi! Bằng không, đến lúc đó mời ta hỗ trợ, chính là phải viết giấy vàng đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.