Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 219: Hắn Là, Người Tốt Nha!

Vũ Phiến Hoạ Thuỷ

20/08/2021

“Ơ……”

Tiểu Chúc Chúc vò đầu, không biết phải giải thích như thế nào, chẳng qua hắn chớp mắt trong chốc lát, rồi nhặt lên một cục đá từ dưới mặt đất, nhẹ nhàng đặt trên một cục khác nhỏ hơn.

Vừa mới buông tay, cục đá lớn lập tức đổ, lăn long lốc lăn long lốc xuống triền núi.

Căn cơ!

Không cần tiếp tục khoa tay múa chân, Chân Tiểu Tiểu bỗng nhiên hiểu ra, việc này liên quan đến căn cơ của mình. Nếu như Trúc cơ dễ dàng như vậy, thì Kỷ Thanh Y sẽ không cam chịu dừng lại ở Ngưng khí đỉnh mấy năm, không ngừng hủy cơ tái tạo.

Chỉ có dựng cơ đài kiên cố, mới có thể chống đỡ được đài cao vạn trượng ngày sau.

Nháy mắt, trước ngực Chân Tiểu Tiểu bị mồ hôi ướt nhẹp.

Hôm nay nếu Tiểu Chúc Chúc không bất chợt quăng tới một cái tát, sợ rằng tương lai phải chịu thiệt lớn!

Đây là ân cứu mạng!

“Rốt cuộc, ngươi là ai?!”

Ngón tay nhẹ nhàng búng cái trán bóng loáng của Tiểu Chúc Chúc một cái.

Oán trách biến thành cảm kích, nhìn tiểu đệ mình nhặt được ở nhà Tử Hoàn lúc trước này, đáy lòng Chân Tiểu Tiểu đột nhiên dâng lên từng trận tâm tình phức tạp.

Một tên ngốc sét đánh không chết, đông lạnh không chết, ngã núi không chết, sóng dập không chết … Sinh cơ còn dồi dào bàng bạc gấp trăm lần yêu thú, mà càng lớn lại càng xinh đẹp.

Nhìn kiểu gì cũng là người có chuyện xưa.



“Ta? Tiểu! Chu! Chu! Nha!” Chỉ vào ngực mình, bị Chân Tiểu Tiểu chất vấn, tên ngốc cười rộ lên vô cùng đơn thuần.

“Nha nha nha! Ngươi trái lại là nhớ cái này thật rõ ràng!” Chân Tiểu Tiểu xoa cái đầu xù xù của Tiểu Chúc Chúc, hai mắt cong cong.

Nếu hắn vẫn luôn ngơ ngẩn, nàng sẽ vẫn luôn dưỡng.

Nếu một ngày nào đó hắn muốn rời đi, nàng cũng tuyệt sẽ không khóc.

Giống như Tử Hoàn vậy, sinh ra đã là con cưng của trời, vốn nên phượng trục cửu tiêu, long hành tứ hải.

“Nói, khi ở Thất Diệp Cốc, rõ ràng ta dặn kỹ ngươi rồi, không được ra khỏi đan thất, làm sao ngươi không nghe lời, dăm ba câu đã bị Hoàng Dược lão lừa?”

Vứt đi đủ loại không thoải mái trong lòng, Chân Tiểu Tiểu căng khuôn mặt nhỏ, bày ra bộ dáng muốn tính sổ.

Nếu không có chuyện đó xảy ra, hai người các nàng đâu đến mức phải rời khỏi Thất Diệp Cốc, song song trà trộn vào Phi Long Quan.

“Hắn nói, ngươi bảo hắn mang ta đi ra ngoài chơi.” Ánh mắt Tiểu Chúc Chúc trong veo.

Lý do thế nhưng đơn giản như thế.

Chân Tiểu Tiểu nghẹn lời, không biết nên vui vẻ hay là buồn bực, từ khi nào, tên mình lại hữu dụng thế này?

“Chẳng qua, hắn, người tốt nha!”

Nhìn biểu tình Chân Tiểu Tiểu không tốt, Tiểu Chúc Chúc cảm thấy tựa hồ mình đã làm sai rồi, lập tức cuống cuồng biện bạch cho chính mình.

“Hắn để ta uống thật nhiều rượu. Hỏi ta có muốn ngủ không? Nhưng ta không buồn ngủ a, liền uống hết hầm rượu của hắn, hắn cũng không tức giận.”



“Lại cho ta chút đan, những cái độc đan đó hương vị quá kém cỏi, quả thực không thể so với ngươi làm, cho nên bị ta ném hết vào lửa, thiếu chút nữa cháy phòng, sư sư phụ rơi vào đường cùng, chỉ có thể phun máu cứu hoả.”

Dường như đặc biệt thích động tác Hoàng mũi to hộc máu, ở trước mặt Chân Tiểu Tiểu Tiểu Chúc Chúc còn bắt chước khoa tay múa chân một chút.

“Sau đó là pháp bảo, hắc hắc, chiếu sáng từng trận, ta thật thoải mái, chỉ tiếc trong đó có vài món quá giòn, sờ liền nát. Cho nên mới chơi non nửa buổi sáng, sư phụ đã nói mình đau đầu, đi nằm thật lâu. Ta xem bộ dáng hắn mắt đen môi trắng, thực là bệnh cũng không nhẹ.”

Đôi môi Chân Tiểu Tiểu đang run rẩy.

“Cuối cùng mới đặc biệt thú vị!”

Tiểu Chúc Chúc đột nhiên vỗ tay.

“Hắn mang khối băng kia cho ta! Thật thoải mái, ôm băng, ta liền ngủ rồi, thấy ngươi gọi ta, ta lập tức rớt xuống nước!”

Nhớ lại quãng thời gian mình bị Hoàng mũi to chăm sóc (bắt cóc), gương mặt Tiểu Chúc Chúc tràn đầy hưng phấn, dư vị vô cùng.

Chân Tiểu Tiểu nhức gan.

Nguyên lai, sự lo lắng của nàng, đều mẹ nó là dư thừa!

Chợt có một giây, trong lòng hơi hơi thương cảm cho Hoàng Dược lão.

Nàng chỉ biết hắn tàn bạo biến thái, lại không biết trước khi chiến một trận sống mái với Cừu Thiên, lão nhân gia hắn đã phải chịu khuất nhục to lớn như vậy……

Quá thảm chút!

Ai, sớm biết thế, hẳn là cho ngài được chết toàn thây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Thú Triều Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook